Editor: Nguyễn Yên Thương
Đại Vương Phi ác độc nói, nghĩ đến việc Bạch Tuyết sắp bị xử tử, trong lòng rất sung sướng. Thầm nghĩ: nói cho cô ta biết việc đang thần giao(ý là nói chuyện qua lại bằng suy nghĩ, giống như thần giao cách cảm vậy) với Ma Vương cũng không sao. Mặc dù thân thể Ma Vương không thoát ra được, nhưng mà sau khi trải qua mấy ngày thần giao với Ma Vương, cô rất yêu thích cái cảm giác phiêu phiêu dục tiên (bay bổng). Ma Vương còn đồng ý với cô, chỉ cần phá giải được phong ấn, sau khi thoát ra ngoài, cô chính là Vương Phi của Ma Vương.
"Ai nói cô ấy sẽ biến thành người chết?" Lời nói lạnh lùng chợt truyền đến từ một phòng giam bên kia, Lang Vương xuất hiện, đi theo ở phía sau là tất cả các nguyên lão, còn có các phi tử khác, còn có vợ chồng lão Lang Vương.
"Đại, Đại Vương......" Chân tướng bị bại lộ, Đại Vương Phi chợt có một loại cảm giác bị chơi xỏ.
Đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Bạch Tuyết, cắn răng một cái, nếu như thân phận của cô đã bại lộ, với tính khí của Lang Vương chắc chắn sẽ không giữ lại mạng sống của cô đến khi trời sáng, nên cô phải nghĩ biện diendan pháp chạy trốn là quan trọng nhất.
Đại Vương Phi nhấc bổng người lên, một tay lấy kéo Bạch Tuyết vào trong ngực, ác độc bóp cổ của Bạch Tuyết.
"Ai cũng không được tới, nếu không tôi bóp chết cô ta ——"
Lang Vương lạnh lùng nhìn chăm chú vào người phụ nữ đang nổi điên.
"Tuyết Nhi, đi ra đi." Lang Vương quay đầu lại kêu một tiếng, chỉ thấy cửa đại lao xuất hiện một bóng dáng, không sai đó chính là Bạch Tuyết, tại sao cô lại ở chỗ này?
Đại Vương Phi vừa nghĩ đến việc này, bụng hung hăng bị một đấm, té xuống đất, mới vừa rồi người phụ nữ này còn đang bị cô kiềm chế, ôm lấy ở phía sau.
"Nhìn xem tôi là ai, muốn giết chủ của tôi sao, cô đừng mơ tưởng ——" người nói chuyện là Quả Quả, chính là quả táo Tiểu Tiên tử.
"Làm sao lại là cô? Rõ ràng mới vừa rồi là Bạch Tuyết, chuyện gì đã xảy ra?" Đại Vương Phi hốt hoảng nhìn khắp mọi nơi, cô bị gạt, bị một người phàm lừa!
"Còn không phục? Cô làm sao có thể làm nhiều chuyện thật có lỗi với Lang Tộc, làm nhiều thật có lỗi với Lang Vương như vậy? Còn không ngoan ngoãn nhận tội đi ——" Bạch Tuyết đi tới trước mặt cô ta, lạnh lùng nói.
"Người phàm kia, đều là cô làm hại tôi ——" Đại Vương Phi tức giận mắng.
"Không có ai muốn hại cô, là do cô có đầy rẫy những dã tâm. Cô cấu kết với Ma Vương, gieo họa muôn dân, tội nghiệt ngập trời. Chết không có gì đáng tiếc!" Lời nói của Bạch Tuyết khiến Đại Vương Phi sững sờ, những lời này thật quen tai, giống như trước kia khi Mẫu Đơn Tiên Tử bị cách chức hạ phàm cũng đã từng nói lời giống như vậy.
Cái người phàm này giọng điệu thật lớn!
"Thế nào? Đối với mấy lời nói này còn có ấn tượng? Không ngại nói cho cô biết, tôi chính là hậu nhân đời thứ mười của Mẫu Đơn Tiên Tử. Hiện tại cô nên hiểu tại sao Lang Vương để ý tôi như vậy. Với đôi mắt tầm thường của mấy người thì sao có thể thấy được tình cảm giữa tôi và Lang Vương chứ! Vì Lang Vương, tôi đã đến nhân gian trải qua ngàn năm Sinh Tử Luân Hồi mới có thể cùng Lang Vương đến được với nhau. Lang Vương vì tôi cũng đã trải qua mười lần mất đi người mình yêu thích nhất, chúng tôi cũng không có buông tay nhau, cho nên chúng tôi yêu đối phương, không có ai có thể chia rẽ chúng tôi được cả." Bạch Tuyết bén nhọn nói.
Lần này nói không giống như là phong cách nói chuyện của bản thân Bạch Tuyết, ngược lại càng giống với phong cách của Mẫu Đơn Tiên Tử. Rất có cá tính.
"Thì ra là như vậy! Tôi thua cô, tôi chấp nhận!"
Lang Vương kéo người phụ nữ nhỏ, vì trước khi kết hôn để trừ đi chướng ngại vật này, Lang Vương cố ý cùng Bạch Tuyết diễn tuồng vui này, thời điểm Lang Vương nằm ở trên giường nhỏ của Bạch dien;dan;le;quy;don Tuyết đi ra, khi đó Bạch Tuyết thật sự cũng đã ẩn núp rồi, làm sao Lang Vương có thể nỡ lòng nào để cho người phụ nữ nhỏ của anh mạo hiểm được chứ.
Mặc dù cô là hậu nhân của Mẫu Đơn Tiên Tử, nguyên thần cũng đã quay trở về, nhưng mà thân thể của cô vẫn là người phàm, Lang Vương không đành lòng làm tổn thương người phụ nữ nhỏ một chút nào.
Mặc dù Bạch Tuyết mãnh liệt yêu cầu muốn tự mình ra trận, nhưng mà qua mấy lần đều bị Lang Vương cản lại.
Ban đầu bọn nhỏ cũng rất ra sức diễn xuất, nhất là Niệm Niệm và Thiên Tầm. Cuối cùng then chốt vẫn là Ức Ức, cũng bởi vì ba đứa con có kỹ thuật diễn xuất cao siêu, khiến Đại Vương Phi hoàn toàn tin tất cả đều là thật, nên mới có thể hiện ra nguyên hình, các nguyên lão mới có thể tin tưởng lời nói của Lang Vương, nói bên trong Lang Tộc có nội gián của Ma Vương, hơn nữa còn là người có địa vị rất cao, mới đầu các nguyên lão cũng không tin, lúc này đều tin tưởng hết rồi.
Mới vừa rồi nghe được lời nói của Đại Vương Phi, trong lòng các nguyên lão cũng run sợ, không ngờ Đại Vương Phi luôn luôn trầm ổn lại là người của Ma Vương, còn tuyên bố muốn tiêu diệt cả Lang Tộc, để cho Ma Vương chiếm lấy thiên hạ.
Thật là một người phụ nữ nham hiểm!
Cũng không khỏi hít sâu một hơi.
"Đại Vương, tôi chỉ có một yêu cầu, xin ngài tự mình động thủ!" Đại Vương Phi đau lòng nói.
" Đám cưới của Bổn Vương sắp đến, đương nhiên sẽ có người hành hình cô." Lang Vương nói xong, kéo Tuyết Nhi rời đi.
Phủ Lang Vương.
Tất cả quan viên trong Lang Tộc đều tập trung một chỗ, bàn bạc lễ kết hôn của Lang Vương và hậu nhân Mẫu Đơn Tiên Tử, mọi người đều đã biết Bạch Tuyết chính là hậu nhân của Mẫu Đơn Tiên Tử, cũng cung kính Bạch Tuyết giống như đối với Lang Vương.
Bạch Tuyết đi tới giữa đại sảnh, cả người tản ra khí chất cao quý, làm cho người ta có cảm giác không thể xâm phạm.
"Các vị trưởng lão, các chị. Bạch Tuyết ở chỗ này còn phải công bố một chuyện, nếu là việc kết hôn giữa tôi và Lang Vương, thì tôi và Lang Vương sẽ bàn bạc sau, tôi còn có một việc muốn bàn bạc với mọi người.
Chúng ta là hậu cung của Lang Vương, các chị, mặc dù cũng mang danh hiệu là phi tử của Lang Vương, nhưng mà có được mấy người chân chính có được sự cưng chiều của Lang Vương. Cho nên tôi cho là đàn ông và phụ nữ đều là bình đẳng, sao không giải tán hậu cung của Lang Vương đi, để cho các chị có thể đi tìm hạnh phúc của mình, đi tìm người đàn ông chỉ thuộc về một mình mình.
Nếu như các chị đồng ý, về sau Lang Tộc sẽ bắt đầu áp dụng chế độ một vợ một chồng, một người đàn ông chỉ có thể cưới một người vợ, người đàn ông này chỉ có thể yêu mến vợ của mình, diiendanleequydon tất nhiên người vợ cũng sẽ làm tròn bổn phận chăm sóc tốt cho chồng mình.
Mà không phải là một người đàn ông có thể đồng thời có rất nhiều người phụ nữ, việc này đối với phụ nữ chúng ta mà nói là không công bằng.
Nếu như mọi người không có ý kiến, xin mời bước lên trước hai bước đi, chứng tỏ đã chấp nhận lời đề nghị của tôi.
Nhất là, các chị trong hậu cung, mọi người hoàn toàn có thể đi tìm hạnh phúc của mình, lòng của Lang Vương chỉ ở chỗ của tôi, như vậy đối với mọi người là không công bằng, Bạch Tuyết không có ý tứ gì khác, chỉ hy vọng mọi người không nên uổng phí cả đời này, yêu một người thật tốt, giống như là tôi và Lang Vương, cho dù là vượt qua ngàn năm, vẫn thật lòng như cũ với nhau."
Lời nói của Bạch Tuyết làm cho rất nhiều phụ nữ bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.Đúng vậy nha, ai không nghĩ sẽ có một phần tình yêu thuộc về mình, ai không muốn có một người đàn ông chỉ thuộc về mình, đề nghị của Bạch Tuyết quá tốt, một người đàn ông chỉ có thể cưới một người vợ, thật sự là điều tốt.
Người đầu tiên bước hai bước đi đến phía trước chính là người phụ nữ mà Xà Vương thích, cô được gả cho Lang Vương đã nhiều năm, cô vẫn lẻ loi trải qua ngày, mới vừa nghe được lời Bạch Tuyết nói, ý nghĩ duy nhất của cô chính là đi tìm Xà Vương, vĩnh viễn không xa cách với anh. Lang Vương và Bạch Tuyết bị chia cách một ngàn năm còn có thể đến được với nhau, huống chi là bọn họ.
Người thứ hai đi ra lại là Tiểu yêu nữ uống rượu với Ức Ức, chính là con gái của nguyên lão, người vẫn luôn thầm mến Lang Vương, sau này được Ức Ức khuyên bảo, đã thông suốt rồi.
Chuẩn bị mở rộng trái tim để đi tìm một tình yêu chỉ thuộc về mình.
Khó trách lần đó Ức Ức lại uống say như vậy, thì ra là cậu kể về câu chuyện tình yêu gian khổ giữa ba và mẹ cậu cho Tiểu yêu nữ nghe, Tiểu yêu nữ bị cảm động, cô biết không ai có thể chen vào giữa Lang Vương và Bạch Tuyết được!
Cũng nản lòng, chuẩn bị bắt đầu lần nữa, tìm kiếm tình yêu đích thực.
Nhưng mà, trong lúc Tiểu yêu nữ đi ra, cô liếc nhìn một người đàn ông trong đám người đang nhìn chằm chằm cô, người này không phải là ai khác, chính là Lang Vương với vẻ mặt rất bình tĩnh.
Bình thường đều là hai bên nhân gian và Yêu Giới vội vàng, cho nên ở Yêu Giới rất ít khi nhìn thấy anh.
Ở nhân gian còn có rất nhiều công ty của Lang Vương, không thể buông tay mặc kệ nơi đó, Lang Vương vẫn muốn mở ra con đường mua bán giữa Lang Tộc và phàm trần, Yêu Giới có thể bán những vật phẩm có ở phàm trần, phàm trần cũng có buôn bán vật phẩm có ở Yêu Giới, điều này nên cần thiết.
Sau một lúc, tất cả phụ nữ đều đứng kế bên Bạch Tuyết, mọi phụ nữ đều tán thành chế độ một vợ một chồng. Mặc dù mấy người đàn ông rất bất mãn, nhưng mà, thấy vẻ mặt mừng rỡ của Lang Vương, còn ai dám lấy tham dục (tham lam dục vong) của chính mình bộc lộ ra ngoài.
Cứ như vậy, rốt cuộc Bạch Tuyết cũng giải tán thành công hậu cung Lang Vương, về sau Lang Vương chỉ thuộc về một mình cô, những phi tử kia cũng đã đi tìm hạnh phúc của mình rồi.
Mấy ngày sau.
Phủ Lang Vương.
Dán đầy chữ hỉ đỏ thẫm, cổng núi Sư Tử dienndanlequuydon cũng treo hoa hồng thật to. Trên cửa chính cũng dán chữ hỷ thật to.
Trong sân khắp nơi tràn đầy không khí vui mừng, thổi kèn, kéo đàn, ca hát, tất cả mọi người bề bộn kinh khủng.
Trong khoảng một ngày đêm, Bạch Tuyết ngồi ở trước giường mềm mại suy nghĩ, người ta kết hôn đều là chồng đi đón cô dâu trong nhà cha mẹ vợ, vậy cô làm sao bây giờ nào? Nhà của mẹ cô ở tại nhân gian, cũng không thể lại chạy đi đến nơi đó được!
Trong lòng có một chút buồn bực nho nhỏ!
"Dạ, ngày mai em đi đến nơi nào để chờ anh đến đón em đây?"
"Còn đón cái gì, cái người này không phải đều ở trong phủ này của anh hay sao." Lang Vương thần bí cười một tiếng.
Bạch Tuyết làm nũng, cô mới không cần cái nghi thức có cũng như không đó, cứ như vậy mà gả mình đi rồi, thật không có chút sáng tạo nào!
"Em không muốn, em không muốn gả cho anh đơn giản như vậy, em muốn anh mang kiệu tám người khiêng tới đón em."
Bạch Tuyết nũng nịu mềm giọng, lại thêm vào thân thể mềm mại ôn hương nhuyễn ngọc của cô cà xát lung tung vào trong ngực Lang Vương, vốn là thân thể Lang Vương dễ dàng kích động nên lập tức nóng lên, nổi lên ngọn lửa nóng.
"Đến lúc đó lại nói."
"Cái gì? Không cần, em muốn biết ngay bây giờ, hôn lễ ngày mai rốt cuộc làm thế nào?"
Lang Vương nhàn nhạt mà cười cười, nhìn dáng vẻ lo lắng của người phụ nữ nhỏ, chơi đùa rất tốt, chỉ là anh vẫn như cũ không nói cho cô biết kế hoạch ngày mai.
"Ghét, nói một chút cho em biết cũng sẽ không ít đi mấy lượng thịt được! Làm cho thần thần bí bí, chẳng lẽ cứ treo bấy nhiêu hoa hồng đó lên phủ Lang Vương như vậy, dán lên mấy chữ hỷ thì xong rồi sao?" Hiển nhiên Bạch Tuyết có chút thất vọng.
"Em là cô dâu, phải bình tĩnh có biết hay không?" Lang Vương cười xấu xa nhìn Bạch Tuyết.
"Hừ! Anh chính là chú rể! Sao lại có thể bình tĩnh được, kết hôn là chuyện của hai người chúng ta, có cái gì anh sắp xếp dienddan cũng đều không nói cho em biết! Đây là chuyện lớn cả đời, cả đời chỉ có một lần, anh cũng không thể xui xẻo hồ đồ lừa dối vượt qua nha!"
Bạch Tuyết nũng nịu, nửa người cũng nằm ở trên bụng Lang Vương, khuôn mặt nhỏ nhắn dán lên bụng Lang Vương, "Anh đều sắp xếp thế nào, có thể nói cho em biết được không. Nếu không tối hôm nay ngay cả ngủ em cũng không ngủ được! Nói nha, đây là chuyện của hai người chúng ta, anh không thể ích kỷ, một mình độc hưởng vui sướng." Bạch Tuyết bĩu môi, phồng má nói.