Bạch Hàn nghe được am thanh a a phát ra, phát hiện vợ mình đang khoa tay múa chân lung tung, ông tò mò hỏi: “Hơn nửa đêm rồi ở chỗ này a a a a cái gì! Cũng không sợ hàng xóm mắng bà sao!”
“Ba, đã khuya, con còn phải đi về, Khang Nghị như thế nào, con còn chưa rõ ràng lắm, con phải đi về nhìn xem. Ba đi nghỉ ngơi đi, đúng rồi, dì Mai ăn trúng đồ hỏng, phỏng chừng không quá hai ngày sẽ tốt lại.” Bạch Tuyết nghi ngờ cười cười.
“Mỗi ngày chỉ biết ăn, người câm mới tốt, tôi cũng thanh tĩnh! Tuyết Nhi nếu con có việc, liền trở về nhìn xem đi, ba nơi này con yên tâm thì tốt rồi.” Bạch Hàn đau lòng nhìn Bạch Tuyết nói, con gái ông lại có thể là hậu nhân Mẫu Đan Tiên Tử, đây là vinh quang lớn lao của ông, trước kia ông ngàn vạn lần không nên đối đãi Tuyết Nhi như vậy.
Hiện tại nhớ lại thật hối hận!
“Tư liệu này ba cất giấu không cẩn thận, dì Mai muốn lấy đi ra ngoài bán kiếm tiền, ba biết làm như vậy sẽ gây ra hậu quả gì không? Ba sẽ vĩnh viễn mất đi chúng con, nếu thân phận chúng con bị bại lộ, chúng con vĩnh viễn không thể bước đến lãnh thổ này, chúng con vốn không nên thuộc về nơi này, nếu n bọn nhỏ bị những nhà khoa học đó mang đi, bọn họ sẽ giống như chuột bạch bị bọn họ làm nghiên cứu, ba nhẫn tâm sao? Còn có một khi thân phận của lãnh Dạ bị bại lộ, chúng con đành phải mang theo đứa bé về Yêu giới, về sau chỉ sợ không thể lại đến! Ba nếu con không thể trở về, con sẽ nhớ ba. Có khả năng ba cũng sẽ bị bọn họ kéo đi làm điều tra, chỉ sợ ba cũng sẽ không sống yên ổn.”
Bạch Tuyết nói những tính lợi hại của phương diện này một lần, hy vọng ba có thể hiểu được.
“Ba đã biết, bây giờ ba sẽ đi cắt bỏ hết những tư liệu trong máy tính, để phần tư liệu này con đem đi đi, tùy tiện xử lý, ba chỉ cần các con đều ở gần ba, chăm sóc ba, ba không muốn bọn nhỏ rời đi, cũng không muốn các con rời đi.” Bạch Hàn có lẽ đúng là đã lớn tuổi, bên người rất thích náo nhiệt, đặc biệt là ba đứa bé này, ông vô cùng thích, tình cảm một chút đều không giả, ông nhìn thấy Tuyết Nhi hết mực yêu thích ba đứa bé này.
“Ba cảm ơn ba, con và Ức Ức đi về trước, có chuyện gì gọi điện thoại cho con.” Bạch Tuyết nhìn ánh mắt ba, liền biết ba nói đều là lời nói thật, rất chân thật.
Bạch Tuyết và Ức Ức trở lại biệt thự Lãnh Dạ, bọn họ còn chưa có đi vào, cũng đã cảm giác được hơi thở lạnh lẽo từ trong phòng toát ra ngoài. Bạch Tuyết kinh hoảng chân bước nhanh hơn, chạy vào trong phòng. diiendan
Chỉ thấy trong đại sảnh, thân thể Khang Nghị bị trói ở trên cọc gỗ. Một tay pháp y Lưu châm cứu một tay cầm một loại thuốc nước diệt trùng châm cứu cho Khang Nghị.
Lang Vương cũng đứng ở một bên, anh lo lắng độc tính trong người Khang Nghị phát tác sẽ làm hại pháp y, cho nên mới trói anh ta lại, hiện tại thi trùng trong thân thể Khang Nghị đã không thể sử dụng biện pháp hút thi trùng ra ngoài như Lang Vương, Khang Nghị trúng độc quá sâu, pháp y Lưu hy vọng dùng châm cứu chứa thuốc diệt trùng tiêm vào để cứu Khang Nghị, chỉ cần là nơi có thi trùng, anh liền bắt đầu châm cứu, bởi vậy toàn thân Khang Nghị bị đâm rất nhiều châm, Lang Vương đã mệnh lệnh Đoan Mộc và Long Chu đi mua ngân châm, để cho pháp y sử dụng.
Bạch Tuyết đi vào, đau lòng nhìn Khang Nghị, lại nói với pháp y: “Phiền anh nhất định phải cứu anh ấy, anh ấy là người tốt, làm ơn.” Bạch Tuyết cúi đầu, rơi nước mắt.
Lang Vương đi tới, duỗi tay vỗ vỗ bả vai Bạch Tuyết nói, “Đừng quá khổ sở, độc Khang Nghị quá sâu, một chốc một lát cũng trị không hết, em và bọn nhỏ vẫn là đi lên nghỉ ngơi một chút, bọn nhỏ cũng mệt mỏi.”
ddiendan
Lang Vương biết Bạch Tuyết mềm lòng, nhìn thấy Khang Nghị chịu nhiều khổ như vậy nhất định sẽ thương tâm, cho nên anh mới có thể khuyên nhủ Bạch Tuyết.
Cô ngước mắt, nhìn Lãnh Dạ, đây là người đàn ông của cô, vẫn là anh đau lòng cho cô, hiểu rõ cô! Người đàn ông như Lãnh Dạ đều có thể xuất kích hung ác như là sói, không cắn đối phương đến thương tích đầy mình tuyệt không nhả ra, nhưng mà vì cô, lần này anh ngoan ngoãn bị bắt đi, lựa chọn cái gì đều không làm, liền bị như vậy, còn thiếu chút nữa bị thương nặng!
Anh là Lang Vương, anh là Lang Vương cao ngạo, khi nào lại nhu nhược quá như vậy, nhưng mà anh vì trợ giúp cô hoàn thành kiếp nạn trời cao giao phó cho bọn họ, anh nhịn, có lẽ anh cho rằng chuyện xãy ra ở bên người cô đều là vận mệnh đã được an bài, có lẽ đây là trừng phạt của Ngọc Đế đối với hậu nhân Mẫu Đan Tiên Tử, cho nên anh mới có thể không phản kháng, biết anh bị nhốt lại, Bạch Tuyết có bao nhiêu sốt ruột, có bao nhiêu khổ sở, anh mới nghĩ đến phản kháng, nghĩ đến việc dùng sức mạnh của chính mình mà vùng lên. leeqquuydon
Cô nhìn chuyện xãy ra ở trên người Lãnh Dạ và mình một đường, rất nhiều chuyện Lãnh Dạ đều âm thầm tiếp nhận, bởi vì anh cho rằng đó là số lần trời cao trừng phạt Mẫu Đan Tiên Tử còn chưa đủ, cho nên anh ngoan ngoãn tiếp nhận thử thách, chỉ là trăm triệu lần không nghĩ tới trừng phạt lại liên tiếp mà đến, hôm nay anh đã nổi giận rồi, nổi bão, hôm nay ở tầng hầm ngầm nói những lời nói đó, là Lang Vương thấy rõ một chuyện, chính là mọi việc đều phải dựa vào chính mình, người khác căn bản là không đáng tin cậy.
Bạch Tuyết mang theo một lòng tràn đầy cảm động, cô duỗi tay, năm ngón tay mở ra, cầm bàn tay anh, lúc anh đang phối hợp giang hai tay, cô lập tức chạm vào lòng bàn tay anh, sau đó nắm chặt.
Đây là người đàn ông của cô!
Cô kính trọng anh, cảm kích anh, càng yêu anh. Bởi vì, anh làm như vậy, tất cả đều là vì cô!
Cô cũng áy náy, cảm thấy thực xin lỗi người đàn ông này, cảm thấy là bởi vì chính mình, để người đàn ông này nhận hết uất ức, nhưng mà, cô lại không thể nói cái gì, không thể tỏ vẻ cái gì. lqdlqdlqd
Chính cô còn chưa đủ lớn mạnh, không giúp được nhiều ít, cho nên cô chỉ có thể nắm chặt anh, nắm chặt anh.
“Đi, anh đưa em đi lên.” Lang Vương nhìn con đều cọ cọ chạy lên lầu, anh nắm tay cô vợ nhỏ cũng đi lên trên lầu.
Mới vừa lên lầu, Bạch Tuyết nhận được điện thoại của Khang Cốc.
“A Cốc?” Hiện tại Bạch Tuyết sợ hãi chính là nhận được điện thoại của Khang Cốc, cô làm sao nói với Khang Cốc, chuyện anh Nghị anh ấy có thể tiếp nhận hay không, quan hệ giữa bọn họ giống như là anh em thân thiết.
“Tuyết Nhi, anh của anh hôm nay không có về nhà, dì anh hỏi anh có thấy? Anh đã vài ngày không có nhìn thấy anh ấy, đi cục cảnh sát vừa hỏi mới biết được, hôm nay em ở cùng với anh ấy. Tuyết Nhi, em có biết anh ấy đi nơi nào hay không?” Khang Cốc biết đã trễ thế này, anh của anh sẽ không ở chỗ Bạch Tuyết, cho nên mới hỏi Bạch Tuyết biết anh ấy đi nơi nào?
Bạch Tuyết bất an nhìn Lãnh Dạ, cô nên nói như thế nào, rốt cuộc tới khi nào Khang Nghị mới có thể tốt lên? Lqdlqd;lqdlqd
Cô nên trả lời Khang Cốc như thế nào?
Lang Vương nhìn dáng vẻ sẽ không nói dối ủa Bạch Tuyết, viết lên trên giấy, nói Khang Nghị đi công tác ở nơi khác ba ngày sau mới trở về.
Bạch Tuyết ra vẻ bình tĩnh đọc theo trên giấy một lần, tuy rằng Khang Cốc có chút hoài nghi, nhưng mà anh lại không cách nào hoài nghi Tuyết Nhi, cho nên vẫn là tin tưởng.
Chỉ là vì sao anh của anh lại không nói với trong nhà một tiếng, quá không hiểu chuyện!
Những lời Khang Cốc nói sau đó Lang Vương không có nghe được, bởi vì Bạch Tuyết né tránh, đi qua một bên tiếp chuyện, tất nhiên là bởi vì ở trong điện thoại Khang Cốc lại nói Lang Vương nói bậy, cho nên Bạch Tuyết mới có thể tránh đi.
Tiếp điện thoại của Khang Cốc này, cô là cố tình ra thư phòng tiếp. Lúc trở về từ thư phòng, liền nhìn thấy một tay Lang Vương cầm di động dứng ở nơi đó trò chuyện với người khác, một đầu mười ngón tay như bay, ở trên bàn phím hoạt động nhanh chóng. Thấy cô đi vào, nói qua loa vài câu, liền thu điện thoại. “Khang Cốc lại nói gì đó, nhìn em này mày ủ mặt ê thật giống đứa nhỏ!” ddienddan
Cô bị anh lấy lý do thoái thác này nói trong lòng có chút ý cười, dỗi nói, “Người nào mày ủ mặt ê!”
Anh nâng một tay lên, vẫy vẫy cô. “Lại đây.”
Cô đến gần, anh lại vỗ nhẹ đùi mình một chút. “Ngồi nơi này.”
Cô uốn éo eo nhỏ, rất không khách khí mà ngồi xuống, sau đó thuận thế tựa vào trong lòng ngực anh. Mùi hương quen thuộc, mang theo hơi thở hỗn hợp ánh mặt trời và cỏ xanh nhàn nhạt, làm cô thở ra một hơi thật dài, dáng vẻ mạnh mẽ phun ra trong lòng buồn bực.
Anh lấy một tay, ôm vòng lấy eo cô, cằm cọ cọ khuôn mặt nhỏ của cô, rũ mắt nói nhỏ.
“Nói đi, Khang Cốc lại nói anh nói bậy cái gì, hay là anh ta không tin lời em nói?”
Cô cảm thấy người đàn ông này quả thực như là thành tinh, nhưng lại cố tình, chính là không nghĩ là anh sẽ quá lợi hại, cho nên phủ nhận nói. dd
“Không có, anh ấy không có nói anh nói bậy, anh ấy chỉ là oán giận vì sao Khang Nghị không gọi điện cho người trong nhà!” Đàn ông cũng không chấp nhất điểm này, theo cô nói. “Vậy em nói, em không thoải mái ở nơi nào, hửm?!”
Nói, cằm khiêu gợi, nhẹ cọ gương mặt cô một chút. Có một loại thân mật nói không nên lời!
“Chồng, thật ra Khang Cốc không xấu, anh ấy chỉ là giận anh cướp em đi! “
Anh không chịu nổi nhất là dáng vẻ cô mềm như bông này, nũng nịu, đè ép lửa trong lòng, nói: “Em vốn nên là của anh, bọn họ đều không có phần!”
Đáng lý tay còn ở trên bàn phím gõ “Cùm cụp”, cũng đã ngừng lại. Hai tay anh đều ôm lấy cô. Bởi vì, lúc cô như thế này, trên cơ bản, chính là muốn để cho người yêu, để người trêu đùa.
Cô chạy nhanh trước hôn anh một chút, ngăn chặn anh lại.
“Dạ, chuyện của Khang Nghị chúng ta có thể giấu được sao? Hơn nữa khi nào anh ấy có thể tốt được?” ;lqd
Nhìn kỹ anh kết quả chính là anh không có lập tức biểu hiện ra vẻ không vui, nên cô liền mở rộng cửa lòng đi xuống nói.
“Chuyện Khang Nghị, hiện tại làm em cảm thấy rất thống khổ. Anh nói, để em không cần nghĩ nhiều, chỉ là căn bản em lại làm không được điều mong muốn. Anh ấy là bạn của em —— hazzzi!” Cắn cắn môi, cô cực kỳ buồn rầu.
Lang Vương híp mắt suy nghĩ một chút, nói. “Tuyết Nhi, em cũng nhớ cho kỹ, người không thể sống trong quá khứ, Khang Nghị đều đã như vậy, anh sẽ cùng pháp y Lưu sử dụng hết thảy biện pháp để cứu anh ta. Em cũng nên nhìn thoáng ra, hẳn là hiện tại và tương lai, không thể luôn trừng phạt chính mình, sẽ trừng phạt người bên cạnh. Rối rắm những chuyện đã xãy ra, nói một câu không dễ nghe, chính là không có việc gì lại tự mình ngược mình!”
Này nửa dụ dỗ nửa phê bình nói, Bạch Tuyết nghe được rụt rụt vai, tự mình cảm giác giống như là lùn đi một đoạn. Thật ra, cô rất sợ đàn ông như vậy đứng đắn mà răn dạy cô, bởi vì người đàn ông này có sức ảnh hưởng quá lớn, mà cô đi một đường này tới, trên cơ bản chính là nhìn lên anh. Dù cho tới hiện tại rồi, có đôi khi cô có thể bò đến trên đầu của anh làm loạn, nhưng càng nhiều lúc, cô vẫn là bị anh đè nặng.
Cái dáng vẻ này của cô rơi vào trong lòng Lang Vương rồi, anh lập tức cảm thấy trong lòng thoải mái, lập tức tiếp tục giáo huấn. leqdon
“Em nói em một chút, gần nhất có phải không có việc gì tự tìm ngược hay không. 500 năm trước, anh tiễn người trở thành em, 500 năm sau, em lại có thể không tin lời anh nói. Anh là người đàn ông của em, em nói hết những chuyện trong lòng em cho anh nghe, anh còn có thể không ủng hộ em, không giúp em?! Ít nhất, em sẽ không ở thế khó xử, vì anh sốt ruột tức giận, lại vẫn nơi nơi nhờ vả người khác. Em là vợ của anh, anh khẳng định đặt em ở vị trí đầu tiên!”
Hai mắt Bạch Tuyết sáng lấp lánh nhìn Lang Vương, cảm thấy thật sự là quá không thể tưởng tượng. Nghe lời người đàn ông này vừa nói, giống như rối rắm mấy ngày này của cô, căn bản là như là một trò khôi hài. Đầu tiên là mẹ Đản Nhi xuất hiện, nói có con với Lang Vương, còn đưa một đứa con giả đến cho Lang Vương, nếu cô tin tưởng Lang Vương, cũng sẽ không có nhiều chuyện xãy ra như vậy, làm hại Lang Vương thiếu chút nữa xảy ra chuyện. Dừng một chút lúc sau, anh nhìn cô thật sâu.
“Em đừng cảm thấy không vui, thật ra, anh cũng là khó cả đôi đường. Em cãi nhau với anh, chính là chỗ khó của anh; tâm tình này, khó chịu giống như là em không tin anh. Nhưng mà, anh sẽ không giống cô bé ngu ngốc như em không có việc gì tự ngược mình như vậy, anh chỉ biết tích cực mà tìm kiếm cách giải quyết. Em, anh cần phải quản; mà Khang Nghị, anh cũng sẽ đến giúp.” Ddlqd;lqdlqd
Cô vặn vẹo thân mình, “Ngô ngô” hai tiếng, rốt cuộc không nói ra được cái gì, bởi vì quá mức nhu nhược. Cô lại không phải một đứa ngu dốt, người đàn ông nói với cô như vậy, cũng đủ giúp những thứ lộn xộn trong đầu cô từng chút từng chút được giải quyết. Kỳ thật, cô cần cũng là một người, có thể rất không khách khí mà cảnh tỉnh cô như vậy.
“Cô vợ ngốc về sau nhất định phải tin tưởng anh, quyết không cho phép hoài nghi anh, em biết em như vậy với anh mà nói chính là tra tấn, tra tấn vô hình!”
“Em ở lòng anh tuyệt đối là vị trí thứ nhất, ai cũng không hơn em được!” Thật tinh tế, cô lại nói một lần. Con ngươi đầy nước, sau khi đối mặt với anh, hơi nước càng thêm mờ mịt, quyến rũ càng tăng lên. llqqddllqqdd
Rốt cuộc anh vẫn đau lòng cho cô, tuy rằng vì rút ra băn khoăn trong lòng cô, luôn là không yên tâm về anh, vì thế sử dụng chút thủ đoạn là cần thiết, nhưng không thể thấy cô chịu uất ức được. Dáng vẻ nhỏ vừa rồi của cô, phỏng chừng trong lòng lại muốn miên man suy nghĩ, anh thật muốn rống to với cô. Ai kêu cô là vợ của anh chứ.