Hiện tại, tất cả hy vọng đều đặt trên người kia, nếu Thiên Quyền cứ chạy trốn như vậy, hôm nay nàng sẽ xong đời!
“Sẽ không, Bắc Đẩu Thất Tinh cũng không phải chỉ có hư danh, chị tin em đi.” Trình Duy Trạch vỗ vỗ vai nàng, hắn tuy nhỏ hơn Trình Duy n bốn tuổi, lại cao hơn nàng một cái đầu, người không biết thường nghĩ hắn là anh.
“Chị tin em, cũng rất muốn tin hắn, nhưng…… Theo tư liệu trong tay chị, Đức Lai đã mua trên thị trường hơn 40% cổ phần công ty, nếu kể cả cổ phần họ mua từ nhóm đổng sự, khẳng định vượt quá 50%…… Đến lúc đó……” Nàng mệt mỏi tựa đầu vào vai hắn, cảm giác đau lòng sâu sắc khi nghĩ các nguyên lão từng kề vai sát cánh với cha năm xưa, tới lúc khẩn yếu quan đầu đều phản chủ, nối giáo cho giặc.
“Sự tình chưa tới phút cuối, chưa nên dễ dàng bỏ cuộc, đây là câu tâm đắc của em rút ra khi chơi game.” Hắn nửa đùa cợt, cố làm dịu tâm tình của bà chị.
Nàng nghe vừa bực mình vừa buồn cười, ngẩng đầu trừng mắt với hắn. “Chơi điện tử giúp em rút ra châm ngôn này? Chị thật cảm động quá đi!”
“Vốn là vậy mà, có rất nhiều ví dụ về việc đến giây cuối cùng chuyển bại thành thắng!” Hắn nở nụ cười trẻ con.
“Quên đi, đầu chị đủ đau rồi, đừng nói về cái việc chơi game của em nữa, mau vào phòng họp chuẩn bị họp đi!” Nàng đẩy hắn vào, chỉ có thể cứng đầu ứng chiến.
Chị em hai người đi vào phòng họp, bên trong không khí vừa vặn chia làm hai kiểu trái ngược, đám người Đường Thiệu Tông ai cũng sắc mặt sung sướng, mà vài vị đổng sự của Hải An thì vẻ mặt ủ dột, giống như sẽ bị tuyên án tử hình.
Nàng tới ngồi vào ghế chủ tịch của mình, nhìn kim đồng hồ chạy từng giây, mười ngón tay không ngừng gõ loạn lên bàn, ngực bức bối, trên cũng không phải, dưới cũng không phải. Khi kim đồng hồ chỉ đúng mười giờ, Đường Thiệu Tông cười đứng lên, nói với mỗi người đang ngồi ở đây: “Xem ra cuộc họp hôm nay không cần mở, bởi vì từ nay trở đi, Hải An đã chính thức trở thành một phần của Tập đoàn Đức Lai chúng tôi……”
“Đừng nóng vội, hãy khai báo cổ phần công ty chúng tôi trong tay anh trước, Đường tiên sinh.” Trình Duy n sắc mặt tái nhợt nói.
“Còn muốn tôi nói rõ sao? Trong tay tôi có 40% cổ phần Hải An, Trần đổng sự và Vương đổng sự đều tự nguyện theo tôi, vậy là cộng thêm 12% trong tay họ nữa……” Đường Thiệu Tông càn rỡ cầm giấy tờ cổ phần ném lên bàn trung ương.
“Nhưng Vương đổng sự còn chưa tới, ông ấy……” Nàng thấy chỗ ngồi của Vương đổng sự còn trống, vội la lên.
“Ông ta đã sớm đáp ứng ta, Trình Duy n, cô hết hy vọng rồi!” Hắn cười âm hiểm.
Nàng á khẩu không trả lời được, Vương đổng sự là người phản bội sớm nhất, hắn có tới hay không kỳ thật đối với kết quả toàn bộ quá trình cũng sẽ không có ảnh hưởng quá lớn.
“Hiện tại, cô có thể tuyên bố thoái vị, Trình Duy n……” Đường Thiệu Tông không khách khí nói.
“Anh……” Nàng đang mở miệng mắng, cửa phòng họp lại bị đẩy ra, Gia Cát Tung Hoành thong dong đi vào, ngồi xuống chỗ bên người Trình Duy n.
“Thực xin lỗi, tôi đến muộn.” Hắn gật gật đầu với Trình Duy n.
Thấy hắn cuối cùng cũng xuất hiện, nàng bỗng nhiên cảm thấy không còn chút sức nào. Hắn lúc này mới đến, còn có thể ngăn cơn sóng dữ sao? Ai!
Trình Duy Trạch âm thầm thở ra, thì ra người này chính là Thiên Quyền? Đẹp trai quá đi! (Duy Trạch dễ thương quá đi)
Đường Thiệu Tông kinh ngạc trợn to mắt, người đàn ông tuấn nhã này không phải là người tối qua ở sân bay sao? Hắn chạy đến đây làm gì?
“Mày rốt cuộc là ai?” Đường Thiệu Tông giận dữ hỏi.
“Tôi là cố vấn mà Trình tiểu thư ủy thác, những gì liên quan đến việc Đức Lai sáp nhập Hải An, hiện tại do tôi xử lý.” Gia Cát Tung Hoành tao nhã cười cười.
“Cố vấn? Hừ hừ, mày có thể xử lý cái gì? Xí nghiệp Hải An đã sắp là của tao……” Đường Thiệu Tông hừ một tiếng, cười.
“Chưa chắc!” Gia Cát Tung Hoành nhíu mày, khóe miệng có ý cười làm người ta bất an.
“Có ý gì?” Đường Thiệu Tông nhướn mày, cảnh giác.
Gia Cát Tung Hoành chậm rãi đứng lên, đi tới chỗ hắn, đem một phần văn kiện đặt trước mặt hắn. “Đây là thư ủy thác của đổng sự Vương Trung Đạt, ông ấy đã đem 7% cổ phần xí nghiệp Hải An trên danh nghĩa của mình giao cho tôi.” Hắn vừa nói, cơ hồ làm cho đoàn người Đường Thiệu Tông sắc mặt đại biến.
Trình Duy n vừa kinh ngạc vừa vui mừng mở to mắt, nàng và Trình Duy Trạch nhìn nhau, đều cảm thấy trước mắt hiện ra phép màu, mà Thiên Quyền là pháp sư lợi hại nhất!
“Điều này sao có thể?” Đường Thiệu Tông cầm văn kiện lật xem, trên đó ghi rõ ràng Vương Trung Đạt đã sang tên 7% cổ phần công ti cho…… Gia Cát Tung Hoành? Thì ra người này tên Gia Cát Tung Hoành? Sao hắn lại cảm thấy như đã từng nghe tên này ở đâu rồi? Hắn kinh hãi thầm nghĩ.
“Chị em họ Trình có số cổ phần chiếm gần 38%, các cổ đông khác có 10%, hơn nữa 7% của Vương đổng sự, đã vượt qua một nửa số cổ phần, Đường tiên sinh, có thể tỉnh mộng làm chủ Hải An rồi.” Gia Cát Tung Hoành không khách khí tuyên bố.
“Mày……” Đường Thiệu Tông không sao tin nổi, tốn thời gian gần nửa năm, đầu nhập vô số kim ngạch, cuối cùng lại có kết quả thế này!
“Chuyện này đã xong, mời rời khỏi!” Gia Cát Tung Hoành trở về chỗ cạnh Trình Duy n, ngồi xuống.
“Đáng giận, mày đã làm gì Vương đổng sự?” Đường Thiệu Tông không cam lòng chụp lấy bàn, lập tức bị luật sư của hắn giữ chặt.
“Đường thiếu gia, người này đắc tội không nổi đâu, hắn chính là người làm ai trên thương trường nghe tên cũng phải biến sắc, “Lãnh Lệ quý công tử”!” Luật sư ghé vào tai hắn nói nhỏ.
“Khó trách!” Đường Thiệu Tông hô nhỏ một tiếng. “Khó trách tôi cảm thấy đã nghe qua tên anh, thì ra anh chính là người gần đây đánh tan Khoa học kĩ thuật SIMO, Gia Cát Tung Hoành!”
“Hân hạnh.” Gia Cát Tung Hoành cười nhẹ, một chút cũng không để ý bị nhận ra.
“Thì ra anh là Gia Cát Tung Hoành?” Trình Duy n quay đầu nhìn hắn.
“Đúng vậy.”
“Không nghĩ tới Gia Cát Tung Hoành đại danh lừng lẫy lại vì vụ Hải An nho nhỏ này mà bay đến Hồng Kông.” Đường Thiệu Tông ghen ghét nhìn hắn.
“Chỉ cần thù lao cao, tôi có thể bán mạng.” hắn thản nhiên nói.
“Trình Duy n tốn bao nhiêu tiền mời anh?” Đường Thiệu Tông vừa hỏi, Trình Duy n lập tức trở nên khẩn trương.
“Đây là việc riêng của tôi, không công khai.”
“Được lắm, chờ xem, tôi tuyệt đối không dễ dàng buông tay với Hải An.” Đường Thiệu Tông tức giận để lại những lời này, rồi mang người của hắn rời khỏi phòng họp.
Các đổng sự vui mừng đem tin tốt truyền ra ngoài.
Trình Duy n hưng phấn cầm tay Gia Cát Tung Hoành, cảm kích nói: “Cám ơn anh! Thật sự vô cùng cám ơn ngươi! Tuy tôi không biết anh làm thế nào biến ra được phép màu này, nhưng thật sự vô cùng cảm ơn sự hỗ trợ của anh……”
“Đừng khách khí.” Lòng bàn tay nàng mềm mại ấm nóng, ngoài ý muốn tác động tới cảm giác từ nơi sâu thẳm nhất trong đáy lòng hắn, nhìn đôi mắt trong trẻo không tạp chất của nàng, hắn bất giác mỉm cười trong lòng.
Chưa từng gặp qua người trực tiếp thẳng thắn giống nàng, nàng tựa hồ cũng không che dấu vui buồn yêu ghét, vui thì cười, bi thương thì khóc, cuộc đời với nàng mà nói là bằng phẳng lại không có dối trá!
Nếu nàng biết mục đích chân chính hắn tới đây, sẽ có cảm tưởng gì? Lòng hắn trầm xuống.
Lấy số tiền lớn cùng vũ lực mua được 7% cổ phần của Vương Trung Đạt, hắn đã triển khai bước đầu ăn Hải An, kế tiếp, bằng tốc độ công kích của hắn, không quá một tháng, Hải An sẽ lọt vào tay hắn, đến lúc đó, Trình Duy n có chịu được đả kích này không? Không, hắn xác định, điều mà người trọng tình trọng nghĩa như nàng không thể chịu đựng được nhất, chính là phản bội, cho nên nàng nhất định sẽ không ổn.
Nhưng cảm giác của nàng cũng không ở trong phạm vi lo lắng của hắn, Thiên Xu muốn Xí nghiệp Hải An thì hắn sẽ giúp Thiên Xu lấy về tay, mỗi người trong Bắc Đẩu Thất Tinh sinh tồn ăn khớp chính là đơn giản như vậy, sự sống chết của người khác, chưa bao giờ ảnh hưởng quá trình đạt tới mục đích của họ.
Cho nên, Trình Duy n tìm tới hắn, chỉ có thể là nàng xui xẻo, hắn thầm nghĩ.
Trình Duy Trạch lúc này cũng đi về phía hắn, cười nói: “Tôi là Trình Duy Trạch, tôi chỉ biết Bắc Đẩu Thất Tinh nhất định có thể giúp được chúng tôi.”
“Xin chào, người trên trang web Bắc Cực Tinh chính là cậu?” Hắn mỉm cười xã giao.
“Đúng vậy! Tôi sớm nghe qua đại danh của Bắc Đẩu Thất Tinh, thật vui mừng vì có thể gặp một trong số mọi người, Thiên Quyền.” Trình Duy Trạch nóng lòng vươn tay.
“Cám ơn.” Gia Cát Tung Hoành bắt tay hắn, nghĩ rằng tính Trình Duy Trạch thật là giống chị mình.
“Nói cho anh này, trước đây chị tôi còn cho rằng tất cả mấy người đều là kẻ lừa đảo!” Trình Duy Trạch vụng trộm đâm thọc.
Trình Duy n nghe xong vội vàng huých hắn một cái, kêu nhỏ: “Em ngậm miệng lại.”
“Trình tiểu thư chỉ là cẩn thận.” Hắn nhìn nàng một cái.
“Đúng đúng! Trên mạng tràn ngập kẻ lừa gạt, tôi cũng phải cẩn thận chút, phải không?” Nàng vội nói.
“Nhưng hiện tại chị có thể yên tâm, thấy chưa, Thiên Quyền đã thay chúng ta giải quyết mọi việc!” Trình Duy Trạch thư thái cười to.
“Còn chưa coi là hoàn thành, cổ phần công ti trong tay Đường Thiệu Tông không ít, sau này còn phải đề phòng hắn ra chiêu.” Gia Cát Tung Hoành cảnh cáo.
“Nhưng hôm nay làm hắn gặp hạn ngã một cú, thật sự là lòng người khoan khoái! Đúng không, chị?” Trình Duy Trạch chớp chớp mắt với Trình Duy n.
“Đúng vậy! Việc này so với cho hắn một cú đấm còn thống khoái hơn!” Trình Duy n cười, làm động tác đấm ra.
Gia Cát Tung Hoành phát hiện các đốt ngón tay phải của nàng tất cả đều bị tụ máu, nghĩ cú đấm tối qua cũng không nhẹ (chị đánh người ta mà chính tay mình thì bầm dập, thật là…).
“Tùy tiện đánh người mà làm không tốt thì sẽ tổn thương chính mình! Trình tiểu thư, sau này đừng lại xúc động như vậy nữa.” Hắn không nhịn được nhắc nhở.
Nàng bị nói mặt đỏ lên, vội vàng cho tay phải ra sau lưng.
Trình Duy Trạch không rõ, hỏi thẳng: “Sao vậy? Cái gì tổn thương bản thân? Chị, chị lại gây ra chuyện gì?”
“Không có gì, không có gì, hôm nay toàn thắng, buổi tối đi chúc mừng một chút đi! Thuận tiện đi hóng gió cùng Gia Cát tiên sinh.” Nàng lập tức nói sang chuyện khác.
“Buổi tối trường em có việc, phải đi trước, chị đi ăn cùng Thiên Quyền đi!” Trình Duy Trạch cố ý tạo cơ hội.
Theo hắn, vị Gia Cát Tung Hoành này cùng chị mình thật ra rất xứng đôi, liền nắm chắc cơ hội giúp bà chị chậm hiểu này.
“Em thật sự có việc sao? Có phải lại lên mạng đại chiến với mấy người cùng sở thích?” Trình Duy n nheo mắt.
“Thật sư không phải mà, em có việc, đi trước.” Trình Duy Trạch khoát tay, nhanh chóng né ra.
Trình Duy n không còn cách nào đành lắc đầu, toàn bộ tương lai xí nghiệp Hải An muốn giao cho Duy Trạch, nhưng đến giờ hắn một chút tự giác cũng không có, cả ngày chỉ biết chơi điện tử, còn ra thể thống gì?
“Tình cảm chị em hai người rất tốt.” Gia Cát Tung Hoành vừa thu lại tài liệu trên bàn vừa nói.
“Cũng tạm, thường xuyên cãi nhau.” Nàng cười xoay người, giúp hắn thu thập.
“Có cãi nhau mới giống ruột thịt……” Hắn vừa nói, lập tức liên tưởng đến Diêm Quýnh cùng Đoàn Duẫn Phi, hai kẻ thù trời sinh kia có lẽ kiếp trước là anh em ruột!
“Bắc Đẩu Thất Tinh là tổ chức như thế nào? Có bảy thành viên ư?” Nàng nhìn hắn, tò mò hỏi.
Hắn dừng một chút, ngẩng đầu, lạnh nhạt nói: “Chúng tôi chỉ là tập đoàn lính đánh thuê, thành viên xác thực có bảy người.”
“Những người khác là kiểu người gì? Vì sao các anh lại tạo thành một tập đoàn kì lạ như vậy? Tình cảm giữa các anh cũng tốt lắm sao?” Trong lòng nàng có một đống dấu hỏi.
“Đừng tò mò về chúng tôi, Trình tiểu thư, tuy cô là thân chủ của tôi, nhưng phạm vi phục vụ của tôi cũng không bao gồm cung cấp cơ mật trong tổ chức.” Hắn mỉm cười, nhưng rõ ràng cự tuyệt trả lời những câu hỏi có liên quan tới Bắc Đẩu Thất Tinh.
Nàng ngạc nhiên ngậm miệng, tự cho là đã thân thiết, không nghĩ tới người ta chỉ là khách sáo với nàng mà thôi.
“Thật xin lỗi……” Nàng xấu hổ cúi đầu trước ánh mắt lạnh như băng của hắn.
Hắn là người khó có thể nắm bắt. Vui buồn không lộ ra mặt, thường xuyên mỉm cười tao nhã, nhưng loại tươi cười này một chút độ ấm cũng không có, cảm giác xa cách ngàn dặm, khó có thể tiếp cận.
“Tôi muốn xem thông tin về tình trạng vận chuyển buôn bán của Hải An trong thời gian gần đây, được không?” Hắn cho giấy tờ vào cặp xách tay, nói vào việc chính.
“Đương nhiên có thể, đi theo tôi, tôi đã chuẩn bị một văn phòng cho anh, chờ một chút thư ký sẽ lấy tư liệu cho anh.” Nàng đưa hắn ra khỏi phòng họp, quyết định điều chỉnh thái độ chính mình.
Cùng người như Gia Cát Tung Hoành ở chung tốt nhất phải giữ khoảng cách nhất định, cũng đừng quá nhiệt tình muốn trở thành bằng hữu với hắn, bởi vì hắn chỉ là lính đánh thuê, không phải bạn.
Nàng tốt nhất phải nhớ kỹ điểm này.