Lạnh Lùng Nhưng Vẫn Yêu Em Đấy Thôi !

Đã mấy ngày anh đi, cô vẫn mất hồn như vậy, đến lớp chú ý không nghe giảng bị bà cô Sử mời ra ngoài, cô bước ra...Điều này làm nhỏ Ly, Linh cảm thấy buồn thay cô..Cô là một con người vui vẻ nhưng cũng rất lạnh lùng..Nhưng 2 cô thấy đây là lần thứ 2 nó rơi vào trạng thái như vậy, cơ thể nó sẽ lại bị mắc bệnh Smitn-agen - Bệnh mất cảm giác ( Nguồn gốc Min kể sau )...2 nhỏ lo sợ...Lỡ cô có xảy ra chuyện gì...Không, nhất định không đâu!
Chiều, hoàng hôn buông xuống....
- 2 bây vào đi
Nhỏ Ly và Linh rất ngạc nhiên, rõ ràng hồi sáng...
- Tao không sao
- Tại sao thế, rõ ràng mày...
- Phong bỏ đi là do muốn tao trưởng thành, muốn tao không yếu đuổi, tao sẽ làm theo lời anh ấy, dù có giết được chủ tịch tập đoàn ấy thì vẫn còn tên phó giám đốc kiêm trợ lý lão ta - Hồ Lý Ái, rất cáo già, và Hồ Lý Minh Thu...con nhỏ ấy thích tổng giám đốc, cũng có thể nói là TUẤN!

- Tao biết mày sẽ không hồ đồ mà - Ly cười hiền
- Mà Long và Duy..- Cô nhếch mép
2 nhỏ không ai ra hiệu cùng nhau đỏ mặt, quát lên chữa ngượng
- Ừ, bọn tao có bồ đó, ý kiến gì không?
- Không, mà tối nay ra lệnh cho bang gặp mặt Devil
- Devil?

- Đúng...Devil, huyền thoại ấy...là một sát thủ giỏi!
-Tao biết mày định làm gì rồi
- Cảm ơn
- Hả
- Vì đã không bỏ rơi tao!
- Không sao, mà sao con Hằng...trong lớp mình ấy, nó lại..?
- Bạn mới, về đi - Cô lạnh lùng
Linh và Ly đi về, dù cô nói thế nào thì 2 nhỏ biết, cô vẫn là một tảng băng dễ vỡ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận