Lãnh Thiếu Mary Sue Cùng Bá Đạo Tổng Tài He Bên Nhau


Đã lâu rồi Cố Bạc Tình và Diệp Lãnh không được ăn pizza.

Hồi trước Cố tổng không thích ăn pizza, vì đây là đồ ăn nhanh, mà cũng không có buổi tiệc rượu nào người ta lại làm pizza để ăn cả, trừ phi pizza là món đặc sản của nơi đấy.

Nhưng bây giờ hắn lại thấy tạm thời coi pizza như là cơm tây cũng được, hơn nữa không thể không nói đến việc loại pizza mà Diệp Lãnh đặt lại gấp đôi phô mai…
Thật là thơm!
Còn Diệp Lãnh thì vừa ăn vừa nhắn tin với Chu Vận Y.

Cậu đã được cô chuyển số tiền hôm nay vào tài khoản, bây giờ đang nghe cô giảng giải những việc cần lưu ý khi làm việc với Địch Húc Nghiêu.

【 Y Y: Sau này, nếu thằng nhóc đấy có hỏi chị đang ở đâu, thì em cứ nói là chị đang bận, em phải vui vẻ chủ động làm việc và nói chuyện cùng nó.


【 Nỗ Lực Vươn Lên: Phải thật vui sao? 】
【 Y Y: Chị nói em vui thì em phải vui.

[ mỉm cười ] 】
【 Nỗ Lực Vươn Lên: Không sai, sao chị biết là em tình nguyện nói chuyện với Địch Húc Nghiêu? 】
Có lần một thì sẽ có lần hai, từ lâu Diệp Lãnh đã bị mùi tiền dụ dỗ làm cho cậu vứt bỏ sĩ diện và mọi thứ xung quanh rồi.

【 Nỗ Lực Vươn Lên: Nhưng nếu như lần nào em cũng nói là chị đang bận việc thì cũng không tốt cho lắm? 】
【 Y Y: Ba Năm Bảy thì nói chị đang đi chơi với bạn, Hai Tư Sáu thì bảo là chị đang chuẩn bị cho một kì thi, còn Chủ Nhật thì trả lời là chị bận rộn cả một tuần rồi, muốn nghỉ ngơi một chút… Nhớ kỹ chưa? 】
【 Nỗ Lực Vươn Lên: Nhớ kỹ rồi.


Im lặng một chút, Diệp Lãnh lại viết thêm mấy câu nữa:
【 Nỗ Lực Vươn Lên: Cậu nhóc đấy rốt cuộc là làm những gì mà sao đáng sợ vậy? 】
【 Y Y: Thằng nhóc đấy rất thích ghi thù với người khác, nếu nó đã không thích em, thì sẽ làm đủ mọi cách chèn ép em, khiến em bị mất việc, hoặc là… Nói chung thì nó không phải người thích hợp để có thể ở chung.


【 Nỗ Lực Vươn Lên: Nếu cậu nhóc thích em thì sao ạ? 】
【 Y Y: Nếu chị mà kể tiếp thì chắc em cũng không tin, về cơ bản thì sẽ không có chuyện như này xảy ra.

Ngoài mặt thì nó luôn lễ phép với tất cả mọi người, nhưng ngoại trừ ba mẹ ra, nó chưa từng cho ai mặt mũi cả.


【 Nỗ Lực Vươn Lên: Đây không phải thằng nhóc trẻ trâu luôn cho mình là nhất sao? 】
【 Y Y: Không, đây là thằng trẻ trâu… đạt giải nhất thành phố trong kì thi trung học phổ thông.


【 Y Y: Nhưng em nói như vậy cũng đúng, hóa ra em cũng là một người có hiểu biết đấy chứ? 】
【 Nỗ Lực Vươn Lên: Không phải em đang lừa chị đâu, nhưng em của mấy năm trước cũng thích nghĩ như vậy đấy, kiểu như luôn thích nghĩ bản thân là một người đàn ông đẹp trai anh tuấn phong lưu phóng khoáng vạn người mê thì sao có thể giống như những còn người tầm thường ngoài kia chứ? Nói chung là không giống người bình thường.


【 Y Y: Vậy bây giờ thích gì? 】
【 Nỗ Lực Vươn Lên: Bây giờ em thích nuôi heo.

[ hoa hồng ] 】
【 Y Y: ……】
【 Y Y: Hiểu rồi, em cảm thấy bản thân có thể quản tên nhóc đấy là được.


Diệp Lãnh nói chuyện với Chu Vận Y xong liền đặt điện thoại xuống.

Vừa ngẩng đầu lên, đã thấy Cố Bạc Tình chăm chú nhìn cậu.

” Cố tổng đang nhìn gì đấy? ” Diệp Lãnh vốn không có thói quen ăn cơm đi ngủ cũng đều không nói chuyện.

Mà Cố Bạc Tình đã ở với cậu một thời gian rồi, nên cũng dần dần buông xuống những thứ như là lễ nghi phép tắc.

” Hôm nay cậu trúng số à? ” Cố Bạc Tình không mù.

Sau khi Diệp Lãnh ăn pizza xong, đã thấy khí thế bừng bừng, chắc vừa xảy ra chuyện gì đó.

Không phải hắn cố tình thăm dò cuộc sống của bạn cùng phòng, mà tại tên hâm này có cảm xúc gì cũng đều hiện hết lên trên mặt.

” Xì ” Diệp Lãnh liếc xéo hắn một cái: ” Tôi vừa tìm thêm được một khoản thu nhập, một ngày hai trăm tệ.


Cố Bạc Tình nhướng mày, số tiền này còn cao hơn tiền lương hiện tại của hắn: ” Công việc gì đấy? “
” Trông trẻ.

” Diệp Lãnh ngẩng đầu kiêu ngạo.

” Cậu học thuật phân thân à? ” Cố Bạc Tình rũ mắt: ” Thế thì mới làm được nhiều việc cùng một lúc chứ? “
Diệp Lãnh im lặng một chút, liếc mắt nghi ngờ nhìn hắn, rồi hỏi lại: ” Có phải anh đang bị yêu ma nhập vào người không? Tôi không nghe lầm đấy chứ, Cố tổng à, anh còn biết phân thân nữa sao? Nên mới dùng cách này để trêu chọc tôi? “
Lúc này Cố Bạc Tình mới nhận ra có gì đó không đúng.

Không biết từ khi nào, càng ngày hắn càng cảm thấy thoải mái khi ở trước mặt Diệp Lãnh.

Có lẽ vì hắn không cần phải tỏ vẻ cứng ngắc nghiêm chỉnh khi ở cùng cậu, nên lớp vỏ đề phòng của hắn dành cho cậu cũng càng ngày càng nhạt dần.

Mà bây giờ hắn còn cảm thấy hưởng thụ khi được đấu võ mồm cùng cậu, có thể nói đây là một cách để quan hệ giữa hai người trở nên hài hòa.

Hôm qua lúc phòng bếp suýt thì cháy, thế mà hắn cũng không quên Diệp Lãnh, còn đưa cậu đến nơi an toàn trước rồi mới chữa cháy sau.

Hai người nói chuyện với nhau càng ngày càng nhiều, không giống như hồi trước hở tí là cãi nhau.

Bây giờ cả hai đều mỗi người nhường người kia một chút, cũng bắt đầu coi sự tồn tại của đối phương thành một thói quen.

Mặc dù trong lòng cảm thấy kỳ quái, nhưng ngoài mặt Cố tổng tất nhiên sẽ không bao giờ chịu thừa nhận.

Hắn ăn xong miếng pizza trên tay, sau đó đổ nước vào ly một cách ưu nhã, giống như thứ mà hắn ăn không phải là pizza, mà là bò bít tết trong một nhà hàng xoay sang trọng kiểu Pháp: ” Tôi không được biết sao? “
” Kệ đi.

” Diệp Lãnh nói thầm một tiếng, dù sao cậu cũng chỉ thuận miệng nhắc tới mà thôi.

Trở lại với câu hỏi của Cố Bạc Tình, cậu thoải mái nhún vai: ” Con gái của ông chủ nhờ tôi trông em trai giúp cô ấy, không ảnh hưởng đến công việc.


Cố Bạc Tình liền nhớ tới suy nghĩ ban nãy của bản thân.

Hắn cảm thấy Diệp Lãnh cũng không khó chịu như hắn tưởng, thật ra cậu chỉ là một tên nhóc vừa ngốc vừa ồn ào mà thôi, nhưng hắn không có ý định rút ngắn quan hệ của hai người.

Duy trì mối quan hệ plastic với bạn cùng phòng có thể tránh được rất nhiều phiền toái, cho nên có nhiều ý tưởng vừa được lóe lên trong đầu hắn.

*1
” Đúng rồi, hôm nay anh gọi điện cho tôi, tìm tôi có chuyện gì vậy? ” Diệp Lãnh không biết trong lòng hắn đang nghĩ gì, vừa hỏi vừa lôi ra quyển sách mà ông Chu cho cậu, quyển sách được viết với tựa đề《 cách chọn lợn giống và chăm sóc heo mẹ sau sinh 》.

” Cái tên Thư… gì gì đó tôi không nhớ nữa, giữa trưa hôm nay tôi đi ngang qua cửa tòa nhà thì nhìn thấy cậu ta.

” Cố Bạc Tình nhớ lại những gì đã nhìn thấy vào hôm nay lúc đi gặp khách hàng rồi kể cho cậu nghe: ” Nên tôi mới gọi điện thoại cho cậu để cảnh báo một chút.


” Tên nhóc này phải không biết xấu hổ đến mức nào thì mới tới nhà chúng ta để nằm vùng như vậy đây? ” Diệp Lãnh lẩm bẩm, lại nhớ tới một chuyện: ” Nhưng tôi nhớ rõ là anh còn gọi thêm mấy cuộc điện thoại nữa cơ mà? “
Cố Bạc Tình lắc đầu: “ Tôi chỉ gọi một cuộc.


Diệp Lãnh lập tức lấy điện thoại ra, mở danh sách những cuộc gọi nhỡ, lúc này mới phát hiện ngoài số của Cố Bạc Tình thì còn mấy số lạ nữa, có vẻ là số của Thư Triết hoặc là số của ba cậu ta.

Cậu có chút bực bội, cậu không muốn dính lứu tới chuyện này, nhà họ Tào thật là phiền phức.

Cố Bạc Tình thấy cậu có vẻ không vui, đoán được ra nguyên nhân là do mấy cuộc điện thoại đó.

” Gọi cảnh sát đi.

” Hắn suy nghĩ một chút rồi nói.

” Có thế này mà cũng phải gọi cảnh sát sao? ” Diệp Lãnh hỏi.

” Tôi không rõ về luật pháp của thế giới này lắm, nhưng chắc là được đấy.

” Cố Bạc Tình nói: ” Tuy bọn họ không phạm tội nặng, chắc cũng không bị giam giữ hay phạt tiền, nhưng ít nhất làm vậy sẽ có thể ngăn cản bọn họ đến đây nằm vùng hoặc quấy rầy chúng ta.


Ánh mắt Diệp Lãnh sáng lên: ” Ý kiến của anh có vẻ được đấy, vậy ngày mai tôi sẽ gọi điện báo cảnh sát.


” Nhớ phải lưu lại chứng cứ.

” Cố Bạc Tình dặn dò rồi cầm điện thoại đi vào phòng ngủ.

Diệp Lãnh biết hắn phải gọi điện thoại nói chuyện công việc nên cậu không phàn nàn gì cả.

Cậu lướt điện thoại xem video một lúc rồi cầm khăn tắm đi vào nhà tắm.

Hôm qua vết bầm từ màu xanh lục hôm nay đã chuyển thành màu tím, nhìn qua trông rất đáng sợ.

Có lẽ vì Diệp Lãnh đã quen với cơn đau mà nó mang lại, cho nên lúc cậu kiểm tra vết bầm trên mông cũng chỉ cau mày kêu ” Đau ” một tiếng chứ không phản ứng mãnh liệt như ngày hôm qua.

Trên đường về nhà, Diệp Lãnh đã tra cứu cách chữa và xử lý vết bầm, nhưng bởi vì tra cứu quá muộn, nên cậu đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất là 24 tiếng sau khi xuất hiện vết thương để giảm đau và xử lý tụ máu.

Nhưng may mà bây giờ vẫn còn kịp để chườm nóng, chỉ là hiệu quả không còn được tốt như ý muốn.

Theo chỉ dẫn trên mạng, sau khi đi làm về cậu đã mua một chiếc khăn rồi nhúng vào nước nóng, sau đó Diệp Lãnh nằm sấp trên ghế sô pha, nhắn tin cho Cố Bạc Tình không được ra khỏi phòng ngủ rồi ném điện và khăn tắm đang quấn trên người sang một bên.

Cậu hy vọng rằng vết bầm này sẽ nhanh chóng biến mất, một là do nó làm ảnh hưởng đến công việc của cậu, hai là vì nếu cậu cứ đi khập khiễng như này rồi ra ngoài đường, thì cả khu sẽ đồn rằng cậu ở nhà vận động quá độ đến nỗi không thể xuống giường vài ngày mất!
Đúng lúc Cố Bạc Tình cúp máy rồi đi ra khỏi phòng, thì đã bị cảnh tượn này đập vào mắt.

Diệp Lãnh nằm sấp trên ghế sô pha, mông lộ ra bên ngoài, đang đắp một cái khăn mỏng bên trên.

Bởi vì cái khăn không đủ to, nên vẫn lộ ra một chút thịt trắng nõn, tuy không thể nhìn rõ, nhưng vẫn làm cho tim hắn ” loạn nhịp “.

Cố Bạc Tình: ……
Cố tổng gặp chuyện gì cũng bình tĩnh trầm ổn mà bây giờ nhìn thấy cảnh này thì lại ngây người vài giây rồi mới phản ứng, hắn vội vàng vào phòng ngủ đóng cửa lại, cảm thấy tình trạng bạn cùng phòng plastic của mình càng ngày càng trầm trọng hơn!
— Không phải hắn vừa kiếm được một khoản tiền từ cổ phiếu sao? Sao Diệp Lãnh lại có thể hạ thấp liêm sỉ đến mức này được?
*1.

Mối quan hệ plastic: là mối quan hệ giả tạo..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui