Lãnh Thiếu Mary Sue Cùng Bá Đạo Tổng Tài He Bên Nhau


Ở cửa hàng tiện lợi, Cố Bạc Tình gọi một suất oden, bởi vì ăn chưa no nên Diệp Lãnh cũng gọi thêm một suất oden nữa, còn tranh thủ mua thêm một bát bún ốc ở dọc đường.

*1
Cố Bạc Tính thanh toán hóa đơn trước, liền đứng đợi ở cửa, xem Diệp Lãnh đôi co với chủ quán để được nhận miễn phí khoai nưa.

*2
Tên nhóc này thật là khác người.

Cố Bạc Tình nghĩ.

Lúc người khác nghĩ cậu không biết gì, thì sau đó sẽ bất ngờ vì cậu không ngốc nghếch như vẻ bề ngoài.

Nhưng lúc người khác nhận ra là cậu biết hết, thì cậu mới thể hiện thực lực của bản thân, cậu chính là người như vậy, vô tâm, không tim không phổi.

Giống như ban nãy, làm cho lớp ngụy trang của Thư Triết hoàn toàn bị xé rách, sắc mặt xanh mét, giọng run rẩy, cũng không thể đổi lại một ánh mắt của Diệp Lãnh.

Cố Bạc Tình thấy Diệp Lãnh là người miệng nói không quan tâm, nhưng thật ra trong lòng vẫn để ý từng chút một.

Diệp Lãnh lại dùng hành động thực tế nói cho hắn biết rằng, cậu không hề quan tâm đến quá khứ của chủ cũ.

Nếu chủ cũ đã quyết định đoạn tuyệt quan hệ với những người này, tất nhiên Diệp Lãnh cũng sẽ không tha thứ cho bọn họ.

Vì cậu chưa trải qua những chuyện mà chủ cũ trải qua, nên cậu cũng không dễ dàng nói ra câu ” Không sao “.

Mặc dù những người kia là thật lòng xin lỗi, nhưng cũng đã muộn rồi.

Người thật sự nên nhận được lời xin lỗi đã không còn ở đây nữa, có khi sẽ không bao giờ quay lại nữa.

Huống chi Thư Triết miệng thì nói xin lỗi nhưng thật ra là đang trốn tránh trách nhiệm, cơ bản là không hề có ý định thành tâm xin lỗi hay gì cả.

” Cậu thật sự không tò mò sao? ” Cố Bạc Tình chờ cậu thanh toán xong rồi mới hỏi.

” Không hề tò mò ” Diệp Lãnh ăn một miếng thịt viên, kêu lên một tiếng ” Tuyệt vời “, rồi để ý đến ánh mắt Cố Bạc Tình, cậu nói thêm: ” Hay là anh tò mò với chủ nhân thực sự của cơ thể anh? “
Cố Bạc Tình mặt vô cảm: ” Không có gì phải giấu cả.

Hắn ta cùng tên, cùng tuổi còn cùng ngày sinh nhật với tôi, quê ở số XX đường XX phố XX.

Cả gia đình chỉ còn lại một người anh trai đã kết hôn, bản thân cũng không thân thiết với anh trai lắm… “
” Dừng lại ” Diệp Lãnh chen lời hắn: ” Làm sao anh biết? “
” Mọi thứ đều được lưu lại trong điện thoại.

” Cố Bạc Tình nói: ” Cậu không xem kỹ dữ liệu trong điện thoại của mình à? “
” Anh cho rằng tôi không biết? ” Diệp Lãnh không chịu thua nói: ” Chủ nhân của cơ thể này cùng tên, cùng tuổi còn cùng ngày tháng năm sinh với tôi, nhà ở phòng số 606, tầng 6, tòa nhà 66, đường Quả Táo, khu phố Chuối.

Không còn liên lạc với người nhà.

Còn tên Thư Triết kia hồi trước là bạn học cùng trường, bí mật làm một số việc sau lưng chủ nhân cơ thể này rồi khiến cho cậu ấy phải bỏ học.


Cậu nói đến đây, rồi lấy hơi tiếp tục nói: ” Còn muốn biết chuyện gì nữa không? Tôi vẫn còn chuyện để kể đấy.


Cố Bạc Tình: ……
Nhà ở đường Quả Táo lại còn khu phố Chuối thì có vẻ hơi thái quá.

Tại sao không đặt tên là đường Sầu Riêng, khu phố Rau Thơm thì có phải tốt hơn không.

” Nói chung thì cậu ấy là ai đối với tôi cũng không quan trọng.

” Diệp Lãnh nhận ra Cố Bạc Tình đang muốn nói về cái gì, cậu vân vê khoai nưa trong tay, thờ ơ nói: ” Tuy rằng tôi xuyên qua đây và phải tiếp quản cơ thể của cậu ấy, nhưng tôi đâu có nhiệm vụ phải vì cậu mà sống.

Anh nói tôi không có trách nhiệm cũng chả sao, nói tôi là cá mặn tôi cũng ok, nhưng từ giây phút tôi xuyên qua, thì đây đã là cuộc đời của tôi rồi.

” *3
Nhưng Cố Bạc Tình lại không đồng ý quan điểm của Diệp Lãnh.

Hắn cảm thấy có một số việc biết trước thì vẫn hơn, nếu không lỡ ra có người phát hiện bọn họ không thuộc về thế giới này, thì theo sau đó sẽ là cả một đống chuyện phiền toái ập vào đầu.

” Sẽ có vấn đề đấy ” Cố Bạc Tình nói thẳng quan điểm của mình.

” Vậy bao giờ vấn đề đến rồi hẵng giải quyết ” Diệp Lãnh ôm tay.

Cố Bạc Tình vừa định cãi lại mấy câu, lại nhận ra phản ứng của bản thân thật là đơn giản và nhàm chán.

Dù sao, sớm hay muộn thì hắn với Diệp Lãnh cũng đường ai nấy đi, chỉ không cần liên lụy đến bản thân, thì hắn cần gì phải quan tâm Diệp Lãnh sống chết ra sao.

Hắn nhíu mày, cảm thấy hôm nay bản thân toàn nói những lời thừa thãi.

Hắn với Diệp Lãnh giống như hai đường thẳng giao nhau, sau khi cắt nhau tại một điểm thì sẽ càng lúc càng xa, cuối cùng là mỗi người một hướng.

Tại sao hắn phải quan tâm Diệp Lãnh sau này ra sao?
Hay là bởi vì cách xử lý Thư Triết của Diệp Lãnh làm hắn cảm thấy… rất ưng ý.

Cố Bạc Tình quăng những suy nghĩ linh tinh này ra khỏi đầu.

Chắc là bởi vì thỉnh thoảng hắn cảm thấy Diệp Lãnh trông rất thuận mắt, chỉ là thỉnh thoảng mà thôi.

Chỉ cần Diệp Lãnh vẫn là Diệp Lãnh, thì hai người bọn họ sẽ không bao giờ có thể sống hòa hợp được.

Khi về đến nhà, thì mới hơn tám giờ tối.

Lần này đi ăn tiệm trong lòng không hề thoải mái chút nào, còn kết thúc sớm hơn dự tính.

Một thông báo được dán lên trước cầu thang, viết là tòa nhà này sẽ được kiểm tra và sửa chữa điện trong hai ngày tiếp theo.

Nếu nhanh thì đêm nay sẽ có điện, còn nếu chậm thì đêm mai chưa chắc đã có điện mà dùng.

Bởi vì không có nguồn điện dự phòng, đề nghị mọi người hãy tự chuẩn bị cho bản thân một cái đèn pin hoặc một cây nến, để tránh tổn thất về sau.

Diệp Lãnh vừa đi lên cầu thang vừa lẩm bẩm: ” Hiệu suất làm việc ở khu này thật là thấp, sửa chữa điện mà phải làm lâu như vậy.


” Cũng là chuyện bình thường.

” Cố Bạc Tình tự nhận trách nhiệm đi mua nến: ” Ngày mai tan làm tôi sẽ đi mua nến.


” Vậy tôi sẽ dọn phòng một chút.

” Diệp Lãnh đã quen làm những công việc như dọn nhà khi ở với hắn: ” Anh nhớ mua một ít nguyên liệu để làm đồ ăn sáng, tôi ăn bánh bao đến phát ngán rồi.


Vì để có thể sống chung một cách hài hòa có lợi cho đôi bên, hai người bọn họ đã tự biết mỗi người lùi một bước nhường đối phương.

Cách sống chung ngọt ngào như đôi vợ chồng của bọn họ đã làm cho anh trai nhà bên, cách họ một bức tường cảm giác như bản thân đang phải chịu sự đả kích rất lớn!
Anh trai nhà bên: ……
Người ta nghèo, nhưng là nghèo hạnh phúc, nghèo vui vẻ.

Còn anh trai này nghèo, tại vì phải sống trong tòa nhà cũ kĩ.

Mà nửa đêm lại còn phải nghe nhà hàng xóm anh anh em em ngọt ngào tình cảm, như này được gọi là… nghèo đáng thương.

Ngày hôm sau đã là cuối tuần, Diệp Lãnh dậy sớm, trời còn chưa sáng cậu đã đến trại nuôi heo làm xong hết công việc ở đấy, sau đó thì đi làm thu ngân ở quầy bán quà vặt.

Nhờ đi làm ở đây thì cậu mới biết được, hôm nay là Thất Tịch.

Cứ tưởng rằng một ngày như vậy thì quầy bán quà vặt sẽ vườn không nhà trống, ai ngờ lại có rất nhiều khách đến mua hàng.

Người sống trong khu này đa phần đều là những người nghèo khó, trong số những người đến mua thì phần lớn là công nhân được nghỉ phép, rất nhiều đôi trai gái nhờ vào những lúc rảnh rỗi hiếm hoi này để đi dạo quanh quầy, mua chút đồ ở đây, cũng coi như đang mừng nghỉ lễ.

Có lẽ vì hôm nay là Thất Tịch nên bọn họ như được tiêm máu gà, bình thường Diệp Lãnh đều thấy cặp đôi này cãi nhau một ngày đôi ba lần, nhưng hôm nay lại vợ vợ chồng chồng, ngọt ngào trước mặt Diệp Lãnh.

*4
” Ông xã, hôm nay anh sẽ tặng em quà gì vậy? “
Cô gái nhỏ này không biết đã hỏi người yêu câu này bao nhiêu lần, Diệp Lãnh thành thục trả lời: ” Cậu ấy mua cho em vòng cổ của hãng X và một thỏi son, những thứ mà em đã muốn có từ lâu.


Cô gái ” Yeah ” một tiếng rồi cười: ” Thật là một lần nghỉ lễ hiếm có, em vui quá.


Diệp Lãnh cũng cười: “ Đừng có khoe khoang với anh, đổi người khác mà khoe.


Ban nãy có một đống người từ quầy bán quà vặt rời đi, bây giờ chỉ còn lại Diệp Lãnh cùng với đôi trai gái này.

Có lẽ bọn họ cảm thấy bây giờ về nhà thì rất buồn chán, liền đi nói chuyện phiếm với Diệp Lãnh.

Cô gái thở dài: ” Ở đây em không quen biết nhiều người lắm, anh cũng là một người số trong đấy.


Cô gái nói, rồi nhón chân hôn người yêu đang đứng bên cạnh: ” Hồi trước mỗi lần gặp nhau, anh đều thấy bọn em đang cãi vã, em ngại lắm, nên hôm nay đến đây để cứu lại hình tượng của bản thân.


Diệp Lãnh nói đùa làm bộ đuổi người đi: ” Em không mua gì nữa thì đi ra chỗ khác, không thì anh giận đấy.


Cô gái lại nói: ” Em không đi, anh trai nhỏ, kết bạn WeChat với em đi, em tên là Viên Viên, bạn trai em tên là Phương Phương, bọn em ở tòa số 2.


Diệp Lãnh: ……
Hai người này, tròn tròn vuông vuông, Viên Viên Phương Phương, thật đúng là một đôi trời sinh.

*5
Cậu vẫy vẫy tay: ” Anh tên là Diệp Lãnh, không cần kết bạn WeChat.


Viên Viên dựa vào ngực Phương Phương: ” Anh có phải đang sợ bạn trai em ghen không? Đừng lo, em chỉ muốn giới thiệu cho anh chị em tốt của em thôi.

Thất Tịch rồi mà em thấy anh chỉ đứng một mình, anh còn độc thân đúng không? Em ấy lớn lên trông rất xinh, tính cách cũng tốt, nếu hai người có cơ hội gặp nhau thì tốt quá.


Diệp Lãnh tạm thời chưa tính đến truyện yêu đương, ký ức về tình tiết trong cuốn 《 Yêu đương cùng cô gái trên sân cỏ của trường 》 vẫn còn y nguyên trong đầu cậu, nên cậu sợ lúc nào mình có người yêu thì sẽ bị bệnh tâm thần.

Hơn nữa cậu còn có củ khoai nóng trong tay là Cố Bạc Tình, nếu không xử lý tốt thì đến lúc đó bị hiểu lầm là lừa hôn thì không tốt cho lắm.

” Không phải em nói rằng ở đây em không quen biết nhiều người lắm sao? ” Trước khi từ chối, cậu còn nhịn không được mà chế giễu.

Viên Viên cười: ” Thì cũng là biết một chút.


Diệp Lãnh cũng cười vài tiếng, sau đó quyết tâm lắc đầu: ” Anh không cần, anh cũng không phải độc thân.


” Hả? ” Viên Viên lắp bắp kinh ngạc: ” Không phải độc thân? Vậy ngày lễ quan trọng như này mà anh cũng không xin nghỉ làm để hẹn hò với bạn gái sao? “
” Người ấy không cần hẹn hò ” Diệp Lãnh nói thầm một tiếng: ” Người ấy còn ước anh biến đi xa thật xa nữa kia.


Sau khi nghe xong, vẻ mặt Viên Viên như hiểu rõ tất cả, cô thể hiện như bản thân là người từng trải rồi nói: ” Yêu nhau chính là cho nhau sự bao dung, thỉnh thoảng có thể cãi nhau, nhưng em nghĩ người đó của anh thật sự muốn cùng anh trải qua ngày lễ này đấy.


Diệp Lãnh biết cô đang nghĩ gì, nhưng cậu cũng không định giải thích rằng cậu với Cố Bạc Tình thật ra là kiểu quan hệ bia đỡ đạn và cái ly bị bán với nửa giá tiền, là cộng sự đóng giả làm người yêu trong một lần khuyến mãi mua một tặng một mà thôi.

Để ngăn sự tò mò của Viên Viên, Diệp Lãnh phải bịa chuyện: ” Bọn anh không hề cãi nhau, lại còn rất ngọt ngào, chỉ là Thất Tịch bận chút việc nên không thể đi chơi cùng nhau thôi.


Nói xong, cậu mở cái tên ” Nuôi Trong Chuồng Heo ” Cố Bạc Tình cho Viên Viên xem rồi nhắn một câu:
【 Nỗ Lực Vươn Lên: Bảo bối moah moah! 】
Điện thoại Cố Bạc Tình đang đặt trên mặt bàn trong phòng trà.

Đúng lúc đồng nghiệp đi ngang qua, nhìn thấy nickname WeChat cùng với tin nhắn, không nhịn được mà kể cho người khác nghe.

Chuyện là nhân viên mới của công ty trông không dễ để làm quen, nhưng thật ra lại rất ngọt ngào với bạn gái.

Lại nhớ ra hôm nay là Thất Tịch, đồng nghiệp cảm thấy bản thân như biến thành một quả chanh.

*6
Cố Bạc Tình để ý tới ánh mắt của đồng nghiệp, lập tức nhấc điện thoại lên xem.

Bởi vì hắn thấy mọi chuyện bắt đầu nhốn nháo nên cảm thấy hơi bực mình, dùng ngón chân cũng biết được trong đầu đồng nghiệp đang nghĩ cái gì.

Đồng nghiệp cũng không biết nguyên nhân khiến cho tâm trạng hắn xấu đi, còn tưởng rằng đó là tính chiếm hữu của hắn vì bị đồng nghiệp đọc được tin nhắn của mình với người yêu.

Hừ, xem tin nhắn có xíu mà cũng không cho.

Đúng là trẻ con.

Bên này Diệp Lãnh không biết vì một tin nhắn của mình mà đã gây ra chuyện lớn nhường nào.

Cậu thấy Viên Viên không còn tò mò về cậu nữa, nhẹ nhõm thở hắt ra.

Phương Phương cũng bỏ đồ ăn sang một bên, bạn gái mình vốn không có ý xấu, nhưng lại rất thích hỏi người khác những chuyện như này, còn giúp người ta ra ý kiến.

Nhưng không đợi Phương Phương kéo bạn gái mình đi để tránh cô trêu Diệp Lãnh khiến cho cậu không thoải mái, thì nghe đã thấy Viên Viên hỏi: ” Hôm nay mấy giờ anh tan làm? “
Diệp Lãnh nhìn đồng hồ: “ Còn hơn nửa tiếng nữa, làm sao vậy? ”
” Phương Phương có người bạn thông báo rằng cậu ấy định tỏ tình với một cô gái, muốn tìm mấy người bạn đến cổ vũ, anh muốn tới không? ” Viên Viên hỏi: ” Như thế thì cũng bất lễ với anh quá, nhưng mà nếu thành công thì sẽ còn được mở tiệc nữa đấy.


Lý trí của Diệp Lãnh nói rằng phải từ chối, nhưng con tim lại đang thúc giục cậu đồng ý.

Bản thân cậu giống như một con khỉ không chịu ngồi yên, vừa nghe đến những nơi náo nhiệt như này lại càng đứng ngồi không yên, bởi vì cố gắng kiếm tiền sinh sống nên bản tính chơi bời bị đè nén bấy lâu nay liền bộc phát.

Huống chi, bỏ cái gì thì bỏ nhưng không thể bỏ tiệc!
Diệp Lãnh nghĩ đến việc tối nay về nhà giương mắt nhìn nhau với Cố Bạc Tình thì thật là buồn chán, vì thế cậu liền đồng ý với lời mời này: ” Thành giao, em đưa địa chỉ cho anh, tí nữa anh sẽ qua đó.


Sau khi tiễn Viên Viên với Phương Phương rời đi, cậu liền gửi tin nhắn cho Cố Bạc Tình:
【 Nỗ Lực Vươn Lên: Họ Cố, đêm nay ông đây phải ra ngoài ăn tiệc, không cần ghen tị, gọi ba đi rồi ba sẽ gói thức ăn về cho con.


Diệp Lãnh cầm điện thoại chờ một lúc lâu vẫn không thấy Cố Bạc Tình trả lời, trong lòng càng thoải mái.

Sau khi tan làm, cậu cầm tiền lương mà cô chủ vừa đưa cho, khuôn mặt rạng rỡ đi đến điểm hẹn.

*1.

Oden: Oden là một món ăn phục vụ trong nồi của Nhật Bản, gồm một số nguyên liệu như trứng luộc, daikon, konjac, và chả cá đã chế biến được hầm trong nước dùng dashi nhạt có vị nước tương.

Thành phần sẽ thay đổi theo từng khu vực và giữa mỗi hộ gia đình.


*2.

Khoai nưa hay còn gọi là khoai kon konjac

*3.

Giải thích nghĩa từ ” Cá mặn ”:
Cá mặn là cá (khô) ướp muối.

Tức là cá chết rồi nhưng do ướp muối mà ko ươn, 1 vài loại nhìn sơ như cá sống.

Ám chỉ là những người còn sống mà giống như đã chết.

Ko có đam mê, ko có ý chí, không có nghị lực sống.

Lười biếng ko thích vận động và suy nghĩ.

Mặc người khác làm gì bản thân, kết quả ra sao thì ra.

Thường thể loại hàm ngư lưu (trào lưu cá ướp muối) là loại chuyện thường main kiểu chán đời, hoặc lười biếng.

Ko có chủ đích làm gì.

Đa phần là do thời thế đẩy đưa dẫn theo cốt truyện tiếp diễn.

Nv9 thường là đc ôm chân đại gia.

Nằm ko cũng sướng.

Lv, quái, boss đã có pet hoặc đại gia lo.

Nv9 chỉ cần nằm ko lượm đồ, thăng cấp.v.v.v
Nguồn: tàng thư viện
*4.

Tiêm máu gà: Đả liễu kê huyết tự đích(打了鸡血似的): giống như đánh/tiêm máu gà | Trước đây ở TQ cho rằng lấy máu gà bơm vào cơ thể sẽ có lợi cho sức khỏe; mỗi khi bơm xong thì người lâng lâng, trạng thái hưng phấn, phấn khích.

| Chỉ người đang có trạng thái hưng phấn, phấn khích, sức lực tràn đầy.

Ý bảo là Viên Viên với Phương Phương trông rất hưng phấn, phấn khích.

*5.

Viên trong hán việt có nghĩa là tròn, phương trong hán việt có nghĩa là vuông
*6.

Biến thành một quả chanh là ngôn ngữ mạng, giống như kiểu ăn dấm chua hay là ghen tị ấy.

Đồng nghiệp của anh công cảm thấy ghen tị vì thấy anh công với em thụ ân ái với nhau, giống như kiểu ăn cơm chó ấy =).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui