Tuần trước thi bóng đá, khán giả Nhất Trung hơn một ngàn, lần này thi bóng rổ, người xem ít hơn một chút, nhưng cũng phải năm sáu trăm. Nhưng khán giả Nhị Trung lại không nhiều, tổng cộng chỉ tầm vài chục người. Dù sao cũng đã thắng hai trận, rất nhiều người cảm thấy trận thứ ba thật vô nghĩa.
Đoàn cổ vũ của Ninh Sơn Nhất Trung hầu hết đều đã xem bóng đá tuần trước, ban đầu Đường Kim ngồi bên sân, mọi người cũng không để ý. Nhưng khi Ninh Sơn Nhị Trung có người gào lên câu kia, lại cộng thêm mỹ nữ xinh đẹp cá tính như Hàn Tuyết Nhu xuất hiện, nhất thời mọi người đều xác định: Tên Đường Kim quái thú lại xuất hiện rồi.
- Đậu xanh, lại là Đường Kim!
- Rau má, con hàng này đá bóng mà, sao lại chạy tới chơi bóng rổ?
- Mẹ kiếp, thằng ôn hack bóng, không thể cho nó ra sân a!
- Không biết tại sao, tao lại có cảm giác không ổn...
- Lo cái gì? Hơn bốn mươi điểm rồi, cho dù Đường Kim lợi hại đi nữa thì cũng hết cách.
- Lần trước chúng ta thắng sáu trái, chẳng phải vẫn thua sao?
- Một hiệp có mười phút, tao cũng không tin Đường Kim ghi được bốn mươi điểm. Hơn nữa, chúng ta bên này cũng sẽ ghi điểm, nếu bọn họ có muốn thắng thì phải ghi năm mươi điểm trở lên. Chú nghĩ nó là Kobe hay James?
- Tao nghĩ nó là Jordan...
Đường Kim ra sân khiến cho đoàn cổ vũ bên Ninh Sơn Nhất Trung hoảng sợ một trận. Tuần trước con hàng này đả kích họ quá nặng, một số người bên Nhị Trung đá bắt đầu nhàm chán thảo luận số áo của Đường Kim.
- Đường Kim sao lại mặc số 99 nhỉ?
- Thằng này chắc cảm thấy số đó là lớn nhất.
- Hàn Tuyết Nhu lại mặc số 1 kia!
- Hàn Tuyết Nhu cũng cảm thấy mình là số một...
- Số của hai người cộng lại, chẳng phải là 100 sao?
- Đúng thế, người ta là tình lữ 100%, cái đó gọi là vợ chồng đồng lòng, đánh bại Nhất Trung...
Trên khán đài đang thảo luận sướng, Đường Kim trong sân đột nhiên quay đầu nhìn mọi người một cái, thanh âm rõ ràng truyền vào tai mỗi người:
- Không sai, bọn tôi đúng là tình lữ 100%, hai chúng tôi phải cùng nhau ghi 100 điểm. (100 phần trăm và 100 điểm trong tiếng Tàu đều là 100 phần)
Toàn trường nháy mắt yên tĩnh, không ít người đã đầu đầy vạch đen. 100 điểm? Thằng này muốn ghi 100 điểm trong một hiệp? Đậu, cho dù hắn là Jordan cũng không làm được a!
Mọi người còn đang rung động vì tuyên ngôn kinh người của Đường Kim, mà số 23 Trương Vũ bên Nhất Trung đã không nhịn được nữa, hắn khinh bỉ nhìn Đường Kim:
- Một thằng dự bị rác rưởi vào sân trong thời điểm rác rưởi mà cũng dám to còi!
- Đây không phải là thời điểm rác rưởi, đây là thời điểm dạy dỗ những thằng rác rưởi.
Đường Kim lười biếng nói, đột nhiên thò một tay, đoạt bóng từ trong tay Trương Vũ. Sau đó tiện tay ném, nhưng không phải ném rổ, mà là ném cho Hàn Tuyết Nhu:
- Cưng à, đến giờ biểu diễn rồi!
Hàn Tuyết Nhu vững vàng tiếp bóng, sau đó cười ngọt ngào với Đường Kim. Trước khi ba nữ sinh bên địch cùng nhào tới, nàng đột nhiên ra tay, trực tiếp ném ba điểm!
"Binh!" Bóng chui vào lưới.
- AAAA...
Mấy chục người bên Ninh Sơn Nhị Trung cùng hoan hô. Quả bóng này thật sự phấn chấn lòng người!
- Một trái mà thôi!
Trương Vũ cười lạnh một tiếng, khẽ vẫy tay:
- Chuyền bóng cho tôi.
- Đội viên nữ số 8 bên Nhất Trung đang cấm bóng, thấy Trương Vũ ra hiệu, nàng lập tức chuẩn bị chuyền sang. Nhưng vào lúc này, một cái tay mò tới, cầu đã mất, đó chính là Hàn Tuyết Nhu.
Nhanh chóng dẫn bóng tới vòng ba điểm, Hàn Tuyết Nhu bật người, ném rổ!
"Binh!" Lại là ba điểm nữa.
Không tới mười giây đồng hồ, Hàn Tuyết Nhu đã ghi được sau điểm. Lần này không có tiếng hoan hô, bởi tất cả mọi người đã trợn tròn mắt.
- Chuyện gì xảy ra? Không phải Đường Kim phát uy sao?
- Đù, bạn gái nó cũng biết hack hả?
- Bọn chúng chính là gia tộc hack bóng...
Đám người bên Nhất Trung mê hoặc, thật ra thì đám người Ninh Sơn Nhị Trung cũng mê hoặc, Hàn Tuyết Nhu này lợi hại vậy từ bao giờ?
Kế tiếp, tình huống trên sân càng thêm quỷ dị, bên Ninh Sơn Nhất Trung nếu là nữ sinh cầm bóng, hoặc là bị Hàn Tuyết Nhu đoạt ngang, hoặc là ném bóng sai lầm. Còn nếu nam sinh cầm bóng, kết quả cũng vậy, bị Đường Kim đoạt đi, nhưng Đường Kim sẽ không ném rổ, lần nào cũng là Hàn Tuyết Nhu, hơn nữa lần nào cũng là ba điểm. Càng kỳ quái hơn chính là, lần nào nàng ném cũng vào!
Càng nguy hiểm chính là, dưới sự phối hợp của bọn họ, thời gian mỗi lần tấn công đều rất ngắn, nhanh nhất là năm giây, chậm lắm cũng không quá mười giây. Hàn Tuyết Nhu lại ném rổ một lần nữa, sau lần này, chỉ qua ba phút, nàng đã ném được ba mươi điểm, mà bên Ninh Sơn Nhất Trung chẳng được điểm nào. Tỷ số đã bị rút ngắn hết sức rồi!
Rốt cuộc bên Nhất Trung cũng xin tạm dừng, mà bên Nhị Trung thì cả đám quái dị nhìn Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu. Hai người này, đúng là không cho người khác đường sống a!
Trên khán đài, một nam sinh của Ninh Sơn Nhị Trung nói thầm:
- Hàn Tuyết Nhu thật là nghịch thiên a! Cô ta không có uống máu gà đấy chứ?
- Máu gà cái gì, tôi thấy là hút tinh huyết đó.
Một nam sinh khác tiếp lời:
- Tinh huyết của con hàng Đường Kim kia.
- Đậu, chẳng lẽ là song tu thần công trong truyền thuyết?
Một nam sinh tham gia náo nhiệt.
Trên dãy ghế của Ninh Sơn Nhất Trung đã có người rên rỉ. Cứ thế này, Hàn Tuyết Nhu có khi ghi 100 điểm thật a!
Sau khi tạm dừng, Ninh Sơn Nhất Trung vẫn không thay đổi gì, mặc dù lần nào cũng là ba nữ sinh cùng phòng thủ Hàn Tuyết Nhu, nhưng vẫn không có hiệu quả gì. Hàn Tuyết Nhu lần nào tiếp bóng cũng ném luôn, hơn nữa tỷ lệ chính xác vẫn là 100% một cách quỷ dị. Mà Ninh Sơn Nhất Trung bắt đầu thử câu giờ, muốn kéo dài một lượt lên 24 giây. Nhưng đáng tiếc, bọn họ câu giờ không thành công, tỷ lệ cướp bóng của Hàn Tuyết Nhu và Đường Kim cũng là 100%. Cứ như vậy, lại qua ba phút nữa, Hàn Tuyết Nhu còn ném được nhiều hơn, vào tổng cộng 12 lần.
Bốn phía không ai hoan hô, cả đám yên tĩnh, trợn mắt há hốc mồm. Tràng diện này thật sự không thể tưởng được.
Ninh Sơn Nhất Trung thua chắc rồi, bốn phút cuối cùng, đối với bọn họ, điều hồi hộp duy nhất là Hàn Tuyết Nhu có thể ghi được 100 điểm hay không? Nàng chỉ cần ném thêm 12 13 phát như thế nữa là đủ rồi.
Hàn Tuyết Nhu vẫn tiếp tục biểu diễn, bất tri bất giác lại qua ba phút nữa. Hàn Tuyết Nhu đã ghi được tổng cộng 99 điểm, chỉ cần vào một trái nữa là qua 100 rồi.
Đường Kim lại đoạt bóng của Trương Vũ một lần nữa, sau đó truyền cho Hàn Tuyết Nhu, khán đài bắt đầu sôi sục.
- Hàn Tuyết Nhu, vào một trái nữa!
- Hàn Tuyết Nhu cố gắng lên!
- Nhị Trung vô đối!
...
Thân thể Hàn Tuyết Nhu hơi ngửa ra sau, chuẩn bị ném rổ. Nhưng lúc này, đột nhiên Trương Vũ lại vọt về phía nàng!