Lão Bà Của Ta Tu Tiên Trở Về


“Ba!”Một cái tát nặng vang như một tiếng sấm.

Cách mười mét đều cảm giác được không khí đang chấn động.Một màn này diễn ra quá đột ngột.

Tống Siêu, hiệu trưởng, bao gồm cả ba người bạn cùng phòng của của Từ Cảnh đều há hốc miệng, mặt hoàn toàn biến sắc.Cái này… Cái người đeo dây chuyền vàng lớn này là ai mà lại dám đánh cục trưởng cục giáo dục như vậy?Tống Hâm lùi lại hai bước, ôm mặt, kinh hoảng nhìn Chu Bình đang giận dữ, không biết bản thân đã nói sai cái gì.“Ngươi nói ai là rác rưởi của xã hội? Từ Cảnh là rác rưởi của xã hội, vậy lão tử chẳng phải là rác rưởi trong rác rưởi? Người đang mắng lão tử?” Chu Bình chỉ vào Tống Hâm, tức giận nói.Chu Bình vốn tình tình nóng nảy nhưng lại rất sợ phụ thân của mình.

Ngày hôm qua trước mặt Lý Sơn Kiện còn có phụ thân mình ở đó, hắn còn biết thu liễm lại, nên không nhìn được hắn có bao nhiêu kiêu ngạo, ngang ngược.Nhưng ở trước mặt Tống Hâm, hắn không cần phải cố kỵ cái gì cả.


Nhân vật như Chu Bình, tác phong ngày thường là vậy, bạn bè cùng lứa tuổi nào có ai dám cùng hắn đối cứng.

Dám đắc tội con trưởng của Chu Hải Lâu? Trừ khi buổi tối ngươi ra ngoài có xe thiết giáp đưa đón.“Không phải… Bình ca, ta nào dám nói ngài, ngài cùng tiểu tử này không giống nhau, ngài là đại nhân vật trong xã hội, nhưng hắn chỉ là thứ rác rưởi.” Tống Hâm còn không nắm được trọng tâm, vừa rồi bị tát một cái nhưng vẫn ở chỗ cũ cười làm lành giải thích.“Ba!”Lại thêm một cái tát nữa, Chu Bình chỉ vào mặt hắn, gằn từng chữ:“Hôm nay lão tử mang theo nữ nhi tới nơi này, chính là muốn để nàng học cùng ban với Từ Cảnh.

Người con mẹ nó đem hắn khai trừ rồi, lão tử chẳng phải là đến một chuyến tay không?”“Này...”Lời này vừa nói ra khỏi miệng, Tống Hâm mới ý thức được tính nghiệm trọng của vấn đề, mồ hôi trên mặt chảy ròng ròng.Đại nhân vật như Chu Bình, còn,… Còn là đặc biệt tới vì Từ Cảnh?Từ Cảnh này…Không phải chỉ là một kẻ vừa học vừa làm việc ngoài giờ, gia cảnh bần hàn, chỉ là một tiểu nhân vật thôi sao? Như thế nào lại có bối cảnh lớn vậy?“Hiệu trưởng, ngươi nghe thấy lời ta vừa nói chứ?” Chu Bình đặt mông lên ghế sô pha, bắt chéo chân, bật lửa châm một điếu xì gà.Giờ phút này, ba tên bạn cùng phòng của Từ Cảnh đã trợn mắt há hốc mồm, bọn hắn còn chưa tình gặp qua tình huống kì lạ này, Tống cục trưởng ở trong lòng bọn hắn có địa vị chí cao vô thượng, vậy mà kẻ đeo dây chuyền vàng lớn quen biết Từ Cảnh này lại trực tiếp đem hắn đánh như chó.“Bọn họ đánh nhau ẩu đả, tình tiết nghiệm trọng, cần thiết phải khai trừ, đây là quy định!”Hiệu trưởng cũng không biết Chu Bình là ai, hắn cùng Chu Bình không phải cùng một cái cấp bậc, cho nên cơ hồ là chưa từng có cơ hội giao tiếp.Trong lòng hắn tính toán cũng rất đơn giản, Tống cục trưởng thì cùng hắn có quan hệ về lợi ích, cho nên hắn còn sợ hãi rụt rè, nhưng hắn cùng Chu Bình lại không có quan hệ gì, vậy nên cần đem mấy tên sinh viên đó khai trừ, cho Tống cục trưởng chút mặt mũi, một khi Tống cục trưởng không ra hiệu gì với hắn, hắn sẽ kiên quyết không đồng ý.“Hừ? Đánh nhau ẩu đả? Tình tiết nghiêm trọng đến mức nào?” Chu Bình đã có chút khó kiềm chế được tức giận trong giọng nói.“Hắn đã đem nhi tử Tống cục trưởng đánh thành như vậy.” Hiệu trưởng chỉ vào Tống Siêu một thân bị băng kín người mà nói.“Thế này có là gì? Một nam nhân mà không có chút sứt sẹo sao còn gọi là nam nhân?” Chu Bình thần sắc nhàn nhạt, khịt mũi khinh thường nói.“Nhưng ba cái bạn cùng phòng của ta cũng bị bọn hắn đánh thành như vậy.” Từ Cảnh khịt mũi, chỉ vào ba tên bạn cùng phòng bị thương nhẹ hơn Tống Siêu kia nhiều, thản nhiên nói.“Mụ nội nó! Xuống tay tàn nhẫn như vậy?”Chu Bình đem điếu xì gà ngậm lên miệng, cởi bỏ âu phục, trực tiếp cầm lên một cái bình hoa lớn trong văn phòng, hướng tới Tống Siêu một thân băng vải khắp người đi tới.“Hiệu trưởng! Ta van cầu người đừng khai trừ bọn hắn! Việc này, việc này bỏ đi! Ta không truy cứu, không truy cứu nữa! Hiệu trưởng, van xin ngươi đấy!”Trong nháy mắt, Tống Hâm vội chạy như bay đến gần Chu Bình, quỳ gối bên cạnh và ôm lấy chân hắn.Chu Bình quay đầu, hé nửa con mắt, cắn xì gà, lạnh lùng nhìn hiệu trưởng, hỏi: “Hiệu trưởng, ý kiến của Tống cục trưởng, ngươi thấy sao?”Hiệu trưởng kinh hãi vạn phần, lau một chút mồ hôi trên trán, vội vàng đem văn kiện vừa mới phê duyệt bỏ vào máy hủy tài liệu.…“Từ Cảnh, thật ngại quá, chuyện ngày hôm qua, ngươi đừng để trong lòng.”Bên ngoài cổng trường, Chu Bình đứng cạnh Từ Cảnh, cung kính mà đối với hắn nói.Ngày hôm qua, hắn đối với Từ Cảnh như vậy, nhưng kết quả Từ Cảnh chẳng những là ân nhân của nữ nhi hắn, còn ở trước mặt đông đảo mọi người miễn cho hắn quỳ, để lại mặt mũi cho hắn.


Hơn nữa, Từ Cảnh thật sự có bản lĩnh, làm hắn tâm phục khẩu phục, cho nên sự khó chịu của hắn với Từ Cảnh cũng hoàn toàn tiêu tan.“Ta không để trong lòng, hôm nay thật sự đa tạ ngươi.

Có điều… Ngươi như thế nào lại đưa Chu Hoài Nhu đến trường chúng ta rồi? Lại còn học cùng ban với ta, nàng năm nay không phải mới mười tám tuổi sao? Hẳn là nên học năm nhất mới đúng nha?” Từ Cảnh nhàn nhạt mà nói.Chu Bình cười hắc hắc, có chút xấu hổ nói rằng: “Từ khi được ngươi giúp đỡ chữa khỏi về sau, nữ nhi của ta cũng không cần phải tiếp tục đến trường cho người khuyết tật nữa rồi, nàng muốn vào đại học.

Ta đã suy nghĩ, nếu để nàng đi học nơi khác, ta thật không thể yên tâm được.


Cùng học bên cạnh ngươi, ít nhiều có thể học hỏi được chút đồ đạc từ ngươi.

Ngươi hẳn là sẽ không chán ghét nữ nhi của ta đi?”Từ Cảnh khoát tay, sắc mặt bình thường nói: “Hoài Nhu tiểu thư là một người rất tốt, nhưng ta không có gì đáng để cho nàng học.”“Tiểu thần y…”Chu Hoài Như cúi đầu, vân vê hai bên váy, xấu hổ đi tới bên trái Từ Cảnh, âm thanh nhỏ như tiếng muỗi kêu, nói: “Ngươi khiêm tốn quá rồi… Hơn nữa, có thể cùng tiểu thần y một chỗ học ở trường, là một sự tình thực làm ta rất mong chờ…”Sau đó, nàng liền ngượng ngùng bỏ qua một bên, không hề dám nhìn Từ Cảnh.“Ngươi xem, là nữ nhi của ta tự mình yêu cầu!” Chu Bình mở to hai mắt nói.“Ài...! Được rồi” Từ Cảnh đành cười khổ một tiếng, cảm giác chính mình thực sự bị đánh giá quá cao.…Sau khi xử lý tốt mọi sự tình buổi sáng xong, Từ Cảnh cũng không có về phòng ngủ, vừa nghĩ tới đạo hắc ảnh hôm qua kia, làm cho trong lòng hắn còn sợ hãi.Hiện tại, hắn cũng không rõ vì cái gì thân thể mình lại trở lên mạnh mẽ như vậy, nhưng trong lòng hắn rất rõ ràng, bản thân chỉ là một kẻ mãng phu cậy sức.

Nếu thật gặp phải kẻ lợi hại, như người tối qua kia, Từ Cảnh không cảm thấy mình có bao nhiêu phần thắng.

Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.“Vẫn cần phải học thêm chút đồ đạc phòng thân.”Từ Cảnh lần đầu có ý nghĩ như vậy, hiện tại thân thể chính mình đã có chút mạnh mẽ, học thêm chút tài nghệ, như vậy trong lòng hắn sẽ có thêm kiên định, thoải mái hơn.Từ Cảnh tìm một võ đạo quán, chuyên môn dạy tán thủ cùng võ đạo.


Hắn muốn bắt đầu học từ cái cơ bản nhất.Nhưng hôm nay có vẻ người đến báo danh rất nhiều, Từ Cảnh phải xếp sau một hàng người thật dài.Vốn dĩ loại võ đạo quán này, ngày thường chỉ có một số ít người yêu thích võ thuật nhắm đến, không có khả năng sẽ có nhiều người như vậy muốn đăng ký.

Chẳng lẽ bây giờ là thời kỳ toàn dân học võ kiện thân rồi?“Uây, ngươi cũng nghe nói sao?”“Đúng vậy! Ca ca ta chính là bảo tiêu của Chu Hải Lâu.

Hắn nói ngày hôm qua hai tôn đại phật Lý Sơn Kiện cùng Chu Hải Lâu đấu pháp, một tên tiểu tử bên Lý Sơn Kiện đã đem toàn bộ tay chân tinh nhuệ của Chu Hải Lâu đều đánh ngã! Trâu bò quá mức, ta có thể không tới học hỏi một chút sao?”“Nếu có thể ở chỗ này học được một chút tài nghệ phòng thân mà nói, như vậy sau này mà đụng phải đám người của Chu Hải Lâu, ít nhất cũng không cần nhấc chân chạy trối chết…”Từ Cảnh nghe thấy cuộc đối thoại của hai người trẻ tuổi ở trước mặt mình, biểu tình liền có chút cổ quái.Chính mình…Vậy mà lại chạy tới võ đạo quán của Lý gia?Từ Cảnh vuốt vuốt mũi, do dự một lát, vẫn là lựa chọn tiếp tục xếp hàng, dù sao hắn chỉ là muốn học chút võ nghệ cơ sở, đi đâu cũng đều giống nhau, Lý gia, thì liền Lý gia!“Tiên sinh, mời đem tên cùng số điện thoại di động viết tại nơi này…”Từ Cảnh xếp hàng ước chừng hơn một canh giờ, rốt cuộc đến phiên hắn ghi danh đăng ký thời điểm…Một đám người TaeKwonDo cùng Karate đột nhiên kéo tới, hai bên mỗi bên dẫn theo mười mấy người, tất cả đều mặc võ phục màu trắng đai đen đồng nhất, khí thế hùng hổ.“Mẹ nó, là tới phá quán!”Trước bàn đăng ký, vị tiểu tỷ tỷ đang chuẩn bị giúp Từ Cảnh ghi danh, vừa nhìn thấy tình huống này, nào còn có tâm tư đăng ký? Chửi một câu thô tục, rồi trực tiếp chạy đi.“Này…”Từ Cảnh trợn mắt há hốc mồm.“Nghe nói võ đạo quán của Lý gia các ngươi, ngày hôm qua ra một tên tiểu tử, đem toàn bộ tinh nhuệ của Chu gia đánh ngã, chuyện này có phải hay không?” Quán trưởng Karate quán, tên là Võ Quân hôm nay tự mình tới đây phá quán, hắn là một nam nhân trung niên hùng hổ, bất cẩu ngôn tiếu.“Đúng!”Quán trưởng võ đạo quán Lý gia thì là một cô gái mi thanh mục tú, vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng tư thế hiên ngang, khí chất bất phàm, ngữ khí lạnh băng hồi đáp lại.Phác Anh Tử, Quán trưởng TaeKwonDo chậm rãi đi lên rồi nói: “Nếu Lý gia võ đạo đã lợi hại như vậy, lại đào tạo được một người có thể đánh bại toàn bộ tinh anh của Chu gia, vậy chúng ta đây nếu như đem các ngươi đánh bại, có phải hay không chính là so với Chu gia còn lợi hại hơn?”“Chuyện này ta không rõ ràng lắm, nhưng hôm nay Lý gia võ đạo quán chúng ta rất bận rộn, không thể ra tay, mời các vị chọn ngày khác tới thách đấu.” Cô gái kia ôm quyền nói.Quán trưởng Lý gia võ đạo quán tên là Trình Nhụy, là môn sinh của con trai thứ ba Lý gia, Lý Chính Võ, từ 6 tuổi bắt đầu tập võ, năm nay đã 24 tuổi, tập võ đã được 18 năm, từ học sinh cũng trở thành lão sư.“Ngày khác? Sư phụ võ quán hai nhà chúng ta đều đã tới! Mặt mũi của các ngươi thật lớn! Còn muốn chúng ta chọn ngày khác? Có phải hay không là không dám ứng chiến!” Một gã đệ tử đai đen TaeKwonDo hét lớn một tiếng, phách lối nói.Ngày hôm nay bọn họ tới phá quán, cũng không phải là ngẫu nhiên.Người của Chu gia, đánh nhau là rất mạnh, không phải là những tên côn đồ cắc ké có thể so sánh được, bao gồm tất cả các loại như TaeKwonDo, Karate, Thái Quyền, … Chu gia đều có cao thủ, ở Nam thành này không ai dám chọc.Bởi vì liên quan đến việc một gã cao thủ Lý gia, đánh vỡ thần thoại Chu gia, cho nên Lý gia võ đạo quán thanh danh vang dội, dẫn tới hôm nay học viên tới báo danh hơn xa ngày thường mười mấy hai mươi lần, chật kín đạo quán.Cho nên…Nếu hôm nay bọn họ dùng thực lực, đem võ đạo quán Lý gia đang danh thịnh khí hưng đánh bại, đây chính là một thời cơ lớn để quảng cáo! Quan điểm của võ sinh là thực tế nhất, bên nào mạnh thì chọn bên đó, hôm nay chính là cơ hội tốt nhất để cho võ quán bọn họ vang danh!Trình Nhụy lúc này chân mày nhíu chặt, hai tên dẫn đội này đã đi qua Đông Doanh(Nhật Bản) cùng Cao Ly(Hàn Quốc) học qua bản lĩnh thật sự, thực lực rất mạnh, hơn nữa bọn họ cố ý chọn võ đạo quán yếu nhất ở nam thành của Lý gia đến khiêu chiến, mục đích chính là muốn mượn chuyện này để quảng cáo miễn phí, cố ý khiêu khích mà thôi!Thật là một đám người âm hiểm! Có bản lĩnh, sao không đi khiêu chiến Lý gia võ đạo chủ quán? Nơi đó chính là có Lý Thiên Y trấn thủ!Trình Nhụy do dự một hồi, tựa hồ là không muốn để cho hai đám người này đạt được mục đích, thành thật nói: “Người đánh bại tinh nhuệ Chu gia, tên là Từ Cảnh, là một bằng hữu của Lý gia.

Nhưng cần nói rõ một điểm là… hắn chưa từng học tại võ đạo quán Lý gia chúng ta! Nếu các vị tới đây là vì hắn, vậy thì có thể trở về!”Trình Nhụy cũng là đủ thẳng thắn, biết rõ người xếp hàng ghi danh nơi này đều là hướng về phía vị cao thủ Lý gia hôm qua kia mà tới, nàng lại nói vị cao thủ kia chưa từng học võ tại nơi này, làm cho đám người tới ghi danh không khỏi thất vọng.Quán trưởng TaeKwonDo Phác Anh Tử sắc mặt biến đổi, tựa hồ không muốn từ bỏ ý đồ, trực tiếp tiến lên trước một bước, dựng thẳng sống lưng nói: “Ta mặc kệ hắn có phải là người của Lý gia hay không! Nếu hắn là bằng hữu của Lý gia, vậy ngươi gọi tên Từ Cảnh đó ra đây! Ta muốn cho các vị minh bạch, hắn có thể đánh thắng được tinh nhuệ Chu gia, nhưng đánh không lại TaeKwonDo chúng ta!”Quán trưởng Karate quán Võ Quân nhìn thấy một màn này, cũng không cam lòng yếu thế, đi tới trung tâm, chống nạnh quát: “Hắn càng đánh không lại Karate chúng ta! Có bản lĩnh hãy đem hắn gọi ra!”“Gọi ra!”“Gọi ra!”Một đám học viên hai bên đều làm ra bộ mặt căm phẫn, kích động không thôi!Trình Nhụy sắc mặt khó coi, nhân vật như Từ Cảnh kia, sao có thể tới Lý gia võ đạo quán để cường kiện thân thể? Đám người này chính là biết rõ Từ Cảnh không có ở đây, nên mới dám phách lối như vậy.“Các ngươi đều an tĩnh cho ta, Trình Nhụy sư phụ! Ta muốn một câu trả lời thuyết phục từ ngươi!”Lúc này, Võ Quân hét lớn một tiếng, chỉ vào Trình Nhụy nói.“Ngươi…” Trình Nhụy vẻ mặt khó xử, đi lên thì không thể đánh lại, còn lui xuống thì mất hết mặt mũi, tiến thoái lưỡng nan, hai kẻ kia hôm nay rõ ràng chính là muốn cho võ quán của nàng không thể mở được nữa!“Đi thôi đi thôi, võ đạo quán Lý gia này, thật đáng chê cười.”“Ta còn tưởng rằng cao thủ kia thực sự là của nhà bọn họ đâu!”“Cao thủ kia tên là Từ Cảnh? Sao có thể là học viên của nữ quán trưởng này, ta thật hồ đồ rồi.”Lúc này, có không ít người tới báo danh đã bắt đầu muốn rời đi.“Lý gia võ đạo quán không có người dám ứng chiến! Từ Cảnh không dám, ngay cả vị quán trưởng sư phụ cũng không dám! Các vị, đến võ quán chúng ta báo danh đi!”Ngay lúc người võ đạo quán Lý gia hoàn toàn tĩnh mịch, chỉ còn lại hai tên quán trưởng TaeKwonDo cùng Karate đang ở giữa sân cười càn rỡ …Bỗng nhiên, một người mặc sắc phục giao cơm hộp màu vàng, từ trong đám người đến để báo danh đi ra.“Các ngươi muốn tìm ta?”-----------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận