" Tôi vui còn không kịp sao dám hối hận chứ "
Mộc Y chìa bàn tay nhỏ nhắn của mình ra hướng mắt về phía anh.
" Hắc tổng, Hợp tác vui vẻ "
Môi của anh hơi cong, ánh mắt dừng lại ở bàn tay xinh xắn của cô. Rồi đặt tay của anh lên bắt lấy.
" Bà Hắc, hợp tác vui vẻ "
Anh vừa nói dứt lời thì kéo cô lên xe.
Thắt dây an toàn cho Mộc Y rồi anh nhấn ga chạy lên phía trước.
Mộc Y cầm điện thoại trên tay đang định ấn số của ai đó, thì quay lại hỏi anh.
" Chúng ta, bây giờ đi đâu "
" Nhà ông nội "
Cô nghe anh nói như vậy thì rút điện thoại lại vào túi, cũng xóa số mà cô đang ấn dở.
Quân Trầm thấy cô có vẻ muốn gặp ai nên hỏi.
" Em bận sao "
" Không, tôi chỉ muốn gọi hỏi thăm bạn cũ thôi "
"..."
Mộc Y ngó đầu về hướng cửa sổ, ánh mắt nhìn lên khoảng trống trên trời.
Trong lòng cô bây giờ có nhiều cảm xúc khác nhau.
Cô thẩn người nhìn khung cảnh bên ngoài rồi thầm nghĩ.
" Hắc Quân Trầm, anh ta là người như thế nào.
Nhưng chắc chắn sẽ không thuộc vào loại tầm thường, Anh ta nổi tiếng như vậy chắc có rất nhiều phụ nữ đeo bám.
Nếu họ biết người tốt số được gả cho hắn là mình....Thôi rồi xác định cuộc đời mình là màu đen"
Anh nhìn qua cô, đang định nhắc cô thu cái đầu nhỏ vào bên trong, lỡ xe đi ngang va vào thì cô mất luôn cái mạng.
Do mất tập trung khi lái, nên anh không để ý chiếc xe đang đậu đằng trước.
Khi Quân Trầm quay sang thì xe của anh đã gần va vào sau xe. Anh đạp thắng phanh gấp lại.
Chiếc xe kêu lên một tiếng vô cùng chói tai.
" Kít...!"
Xe phanh gấp làm Mộc Y dồn người về phía trước.
Đầu cô theo lực đẩy của xe đâm thẳng lên kiếng xe ở đằng trước.
Sao đầu cô đập vô kiếng lại không thấy đau.
Ngược lại rất mềm và thoải mái. Không khác gì tấm đệm.
" Sao không thấy đau gì vậy nè "
Mộc Y ngồi ngay dậy nhìn lên thì thấy bàn tay của Quân Trầm.
Thì ra lúc cô lao về phía trước anh đã kịp đỡ lấy đầu cô.
Quân Trầm rút cánh tay lại, mây đen kéo đến mịt đầu, sấm chớp nổi đùng đùng.
Ánh mắt sát khí của anh dán lên khuôn mặt của cô.
" Cô bị ngốc à "
Mộc Y cúi gầm mặt xuống.
Hai tai đan vào rồi lại thả ra.
Ánh mắt như biết được tội của mình.
Cô hơi khẽ nhếch môi nói nhỏ.
" Xin Lỗi "
Anh thở dài nhìn cô rồi quay ra mở chiếc hộp nhỏ kế bên.
Anh lấy một chai dầu nhỏ rồi ngồi gần lại cô.
Ngón tay của anh xoa xoa lên vầng trán của cô.
Mộc Y theo phản xạ rụt người về phía sau.
Mắt nhìn anh không rời.
Anh hơi nheo cặp chân mày nói
" Ngồi im "
Cô như một con mèo, ngoan ngoãn ngồi im cho anh bôi dầu.
Quân Trầm hơi khẽ nhếch môi như không cười.
Ánh mắt trở nên dịu dàng không còn sát khí như khi nãy.
Sau khi bôi xong anh rụt tay về nhưng lại bị cô nắm lại.
" Anh bị thương rồi "
Mộc Y sốt ruột nắm lấy tay anh. Cô nhẹ nhàng thổi lên vết xước trên tay anh.
Quân Trầm chống cằm nhìn xuống đôi môi nhỏ đang cố sức thổi vết thương.
Không nhịn được mà thốt ra.
" Nếu em hôn lên nó khỏi rất nhanh"
Cô chẳng cần suy nghĩ lời anh vừa nói, hôn nhẹ lên vết thương của anh .Cô nhìn mãi mà vết thương của anh không khỏi rồi ngước mắt lên nhìn anh.
" Anh...anh dám lừa tôi " .