Chiếc xe BMW màu đen huyền bí dừng trước nhà hàng pháp.
Nhân viên vội chạy ra mở cửa cung kính chào:
" Hắc tổng , Cố thiếu đang đợi ngài trên phòng"
Quân Trầm mở cửa đỡ Mộc Y xuống xe rồi thẩy chìa khóa cho nhân viên phục vụ ra hiệu đi đậu xe.
Anh nhân viên cúi sấp rồi làm theo lời của anh.
Mộc Y mặc một chiếc đầm màu đen, phần trên ôm sát lấy chiếc cổ nhỏ nhắn của cô, phần dưới tà hơi xòe.
Nhìn cô không khác một nàng công chúa từ trong truyện bước ra.
Tay của anh hơi đưa lên ngang eo rồi nhìn cô.
Cô hiểu ngay ý rồi đưa cánh tay lên quàng lấy tay của Quân Trầm.
Anh tiếp tục đi vào bên trong.
Cô và anh đi đến đâu thì thu hút sự chú ý của mọi người.
Họ nhìn cô không chớp mắt , vì họ không ngờ một Hắc tổng nổi danh không bao giờ cặp kè với nữ nhân bây giờ lại có một cô nàng xinh đẹp đi kế bên.
Có người vừa nhìn liền nhận ra cô chính là Nhị tiểu thư của Tô gia cũng chính là cô nàng may mắn nhất thành phố này.
Vì cô được gả cho Hắc Quân Trầm lẫy lừng ,ngoài kia có rất nhiều cô gái muốn được gả cho anh thậm chí là ngủ với anh một đêm cũng mãn nguyện.
Mộc Y hơi ngượng, cô bị nhiều người nhìn như vậy thật khó chịu.
Nhưng cô phải tập thích ứng dần thôi ,ai bảo cô lại gả cho người nổi tiếng như anh chứ.
Quân Trầm dừng trước một cánh cửa lớn quay qua nhìn cô rồi mở cửa bước vào.
Mộc Y còn đang quan sát cách bày trí xung quanh thì bắt gặp ánh mắt quen thuộc.
Cô hơi sững người nhìn người đối diện còn Quân Trầm cứ thế đi về chiếc ghế tay vẫn nắm lấy cô.
Quân Trầm vừa tới gần bàn thì người ở đối diện lên tiếng.
" Trầm, cậu đến rồi.
Cô ấy là ai ,cậu có định giới thiệu không ?"
Rõ ràng Cố Lục thừa biết người phụ nữ đi bên cạnh Quân Trầm là ai nhưng vẫn muốn hỏi.
Ánh mắt mong chờ của anh như muốn Quân Trầm nói cô ấy chỉ là thư ký hay chỉ là một người bạn.
Quân Trầm khẽ cười rồi quàng tay ôm lấy eo Mộc Y cười nói:
" Cô ấy à, tất nhiên là phu nhân của tớ "
Cố Lục đứng hình mất năm giây sau đó anh lấy lại nhịp thở nhìn sang Mộc Y đang khó xử.
Nhìn cô thân mật với người khác khiến lòng anh muốn nổ tung lên anh còn đang định chạy lên giành cô về nhưng anh có tư cách gì chứ huống hồ Quân Trầm lại là bạn từ nhỏ của anh.
Mộc Y hơi e ngại , không phải ngại vì gặp Cố Lục ngay ở đây mà cô sợ Quân Trầm sẽ hiểu lầm cô.
Tình cảm cô dành cho Cố Lục của ngày xưa đã không còn, bây giờ cô muốn bắt đầu cuộc sống mới không cần có anh.
Quân Trầm nhận rõ được bầu không khí gay gắt này.
Anh hơi nhếch môi như không cười rồi kéo Mộc Y ngồi xuống hướng mắt nhìn Cố Lục nói.
" Cố Lục không phải cậu lại muốn giành vợ với tớ "
Cố Lục bất giác nhìn lên anh, rõ ràng trong đầu anh nghĩ khác mà lại nói ra những câu ngược lại.
" Cô ấy là vợ cậu, tớ tất nhiên sẽ không có ý định cướp rồi"
Cô thở một hơi dài, thật sự cô nên nói gì đây.
Bầu không khí này không khác gì một vụ đánh ghen, cô nhìn sang hai người đàn ông đang ngồi hai bên vội gọi phục vụ.
" Phục vụ đưa Menu lên đây "
Quân Trầm chống cằm nhìn cô , ánh mắt say đắm miệng thốt ra toàn mật ngọt.
" Em gọi cho anh đi "
Mộc Y quay qua lườm anh một cái rồi gấp quyển Menu đưa cho Cố Lục rồi kêu anh ta tự gọi, Cố Lục nhận cuốn Menu từ tay cô, ánh mắt nhìn cô vẫn chưa bao giờ thay đổi.
Vẫn dịu dàng như xưa, cô vội quay đi chỗ khác cố ý tránh né ánh mắt đó vì cô không muốn người nào đó tối về lại lên cơn với cô.