Lão Bà Em Thật Quyến Rũ


Mộc Y mệt mỏi thở một hơi dài, quay sang bặm môi nhìn Quân Trầm dùng mọi sự nhẹ nhàng nhất nói với anh.
" Hắc Tổng à, em và Cố Lục bây giờ đã là bạn tôt huống chi lần này là đi cả một đoàn chứ đâu có hai người.

Không lẽ anh ăn giấm rồi sao "
Quân Trầm vừa nghe cô nói liền đỏ cả mặt, thần sắc lạnh lùng khi nãy bây giờ thật đáng yêu , anh nhìn cô tiếp tục tra vấn.
" Bạn tốt sao...Từ khi nào từ người yêu cũ thành bạn rồi "
Cô bất lực ngồi ngay lại rồi gắp thức ăn cho vô mồm từ từ nhai chúng rồi nhẹ nhàng nuốt xuống.

Cả ba người Quân Trầm, Cố Lục, Mạn Mạn nhìn cô không chớp mắt , đợi chờ câu trả lời từ cô.
Mộc Y thanh thản lấy khăn giấy lau vùng mép dính thức ăn rồi đặt đũa xuống, ngẩng đầu lên nhìn ba người họ, mâu thuẫn gượng giọng nói.
" Mấy người nhìn tôi làm gì, chưa thấy ai ăn cơm mà đáng yêu như tôi sao " Mộc Y bĩu môi tức giận.
Cố Lục đưa ly nước cho cô vừa cười dịu dàng vừa an ủi.
" Được rồi,mọi người mau ăn đi đừng nhìn em ấy nữa.

Mộc Y nhà chúng ta là đáng yêu nhất "
Mạn Mạn ngồi kế bên không ngừng ghen tức với cô.


Tay ả như muốn xé nát cái bộ mặt kia của cô ra.

Nhưng ả phải kiềm chế, phải giữ được sự dịu dàng thuần khiết trước mặt Quân Trầm.
Vừa nhìn về hướng Quân Trầm thì có vẻ đáng sợ hơn là nhìn bộ dáng giả tạo của ả Mạn Mạn kia.

Mặt của anh xám xịt lại, ánh mắt rực cả lửa ghen.

Anh nhìn Cố Lục phẫn nộ nói.
" Cái gì mà Mộc Y của chúng ta.

Cô ấy là của tôi ....từ khi nào của mấy người chứ "
Mộc Y sặc sụi cả nước đang uống dở.

Cô nhìn anh mà không nhịn được cười.

Tổng tài bá đạo trên thương trường đây sao, sao anh ấy lại nhỏ mọn quá vậy, vừa đáng yêu vừa buồn cười.
Quân Trầm đứng bật dậy kéo tay Mộc Y lôi lên.

Anh nhìn Cố Lục không khác gì nhìn tình địch nói.
" Buổi picnic gì đó của cậu tôi đồng ý tham gia, cuối tuần gặp.

Tôi còn có việc nên về trước "
Cố Lục vừa định đứng dậy nói gì đó thì Quân Trầm đã lôi Mộc Y đi mất hút.
Ả Mạn Mạn kia sôi máu ngồi cắn chặt răng nhìn về phía chiếc xe của Quân Trầm.

Ả cũng đứng dậy dùng đôi mắt ghê rợn nhìn Cố Lục nói.
" Giám đốc tôi cũng muốn tham gia picnic của công ty , cuối tuần tôi sẽ đến đúng giờ xe khởi hành "
Nói xong Mạn Mạn bực bội đi ra về.

Bây giờ một bàn thức ăn chỉ còn một mình Cố Lục lẻ loi ngồi một mình.

Anh chớp mắt mấy cái rồi tức giận mắng thầm.

" Quân Trầm cậu là cái thứ ngang ngược mà,lần trước tớ năn nỉ cậu cớ mấy thì cậu cũng không chịu đi .bây giờ thì hay rồi thấy Mộc Y bé bỏng đi liền đăng ký đi còn cô Mạn Mạn kia nữa , không phải kêu cuối tuần bận lắm sao bây giờ thấy người yêu thầm lặng dấu yêu của cô đi thì lại đòi đi.

Riết rồi mình cứ như thằng hề vậy nè,  mấy người được lắm.

Tức chết ông đây mà nhưng không sao dù gì Mộc Y cũng chịu đi thì mình đã thấy hưng phấn rồi, mình phải nhân cơ hội nối lại tình cũ mới được ha ha"
Cố Lục cầm đũa ngồi ăn vui vẻ , vừa ăn anh vừa chửi rủa hết Quân Trầm sang Mạn Mạn.

Nghĩ tới Mộc Y thì ngồi cười sung sướng. 
Thì ra yêu một người thì sẽ xuất hiện triệu chứng như vậy.

Đáng sợ quá.
---------------
Vào Thứ Bảy Ngày Công Ty Cố Lục Tổ Chức Buổi PicNic.
Mọi nhân viên trong công ty đều đã lên xe đầy đủ, họ xuất phát trước theo từng xe.

Cuối cùng là chiếc  dành cho những người chức quyền cao hơn.
Hôm nay Mộc Y mặc một chiếc áo thun ôm sát body áo ngắn vừa hở một vòng eo cực chuẩn của cô.

Sau đó là kết hợp với quần đùi jean rách.

Ăn mặc đơn giản nhưng chính cô đã làm cho bộ đồ đó trở nên tươi mới hơn và cực kì thích hợp cho buổi dã ngoại.
Theo thường lệ , mỗi khi đi dã ngoại Quân Trầm và Cố Lục đều mặc một set thể thao cực kì năng động, nhìn họ bây giờ không giống những vị lãnh đạo tàn khốc mà lại trở nên những chàng bad boy cực cá tính .

Xu hướng nổi trội thì chỉ có Mạn Mạn.

Cô diện hẳn một set đầm ngắn cũn hở cả hai bả vai đầy gợi cảm, một đôi chân dài thướt tha.
Quân Trầm lại gần Mộc Y mở cửa rồi lôi cô vào ngồi kế bên cạnh.

Ả Mạn Mạn kia vừa thấy Quân Trầm lên xe liền chạy nhanh lên giành vị trí gần anh.

Sau khi mọi người lên xe đầy đủ , xe bắt đầu khởi hành.
Mộc Y mò mẫn trong túi lấy ra chiếc điện thoại, cô gắn tay nghe vào liền quay sang đưa tay nghe cho Quân Trầm.
Không biết trùng hợp hay là cố ý cô ả Mạn Mạn kia cũng lanh chanh đưa tay nghe cho Quân Trầm.
Anh gượng ép giữa cả hai người, Mộc Y nhìn biểu cảm khó xử kia liền hiểu chuyện thu tay nghe lại nhưng chưa kịp thu về thì đã bị Quân Trầm cướp lấy.

Anh đeo tay nghe cho cô rồi cũng đeo cho mình.
Đến nhìn ả Mạn Mạn anh cũng không đếm xỉa.

Cứ thế thản nhiên dựa đầu vào thành ghế nhắm khẽ mắt mà thư giãn.
Mộc Y như cười được mùa, khúc khích cười không ngừng rồi cũng làm theo động tác của Quân Trầm ngả xuống và nhắm mắt thư giãn mặc kệ mụ đàn bà xấu xa kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận