Anh lục lọi trong trí nhớ của mình.
Cô đã từng cảm ơn anh rất nhiều lần, nói muốn ở bên cạnh anh không dưới mười lần, nhưng đây là lần đầu tiên cô trực tiếp nói yêu anh.
Quá trình hai người chính thức quen nhau, nói ngắn không ngắn, nói dài không dài, nhưng cứ như đã hiểu thấu hết một đời của nhau vậy.
Anh hành động nhanh như chớp, ghì lấy cổ cô, mà đặt lên môi cô một nụ hôn.
Nụ hôn không có dục vọng, chỉ có hạnh phúc và sự thấu hiểu.
Anh rất nhẹ nhàng mơn trớn đôi môi ngọt ngào của cô.
Tất cả chỉ gói đơn trong ba chữ " Rất hài lòng".
Hài lòng với tất cả những gì mình đang có, hài lòng với tất cả những quyết định của mình, và hài lòng với tất cả mình nhận được.
Chỉ khi biết hài lòng với hiện tại, mới có thể vui vẻ trong tương lai.
Vọng tưởng đôi lúc sẽ là nấm mồ chôn tư tưởng của bản thân.
Tại một nơi khác, trong quán bar sang trọng nhất thành phố.
Đoạn Hiểu Linh đang điên cuồng say sưa với những tiết tấu nhạc sôi động.
Cô ả gần như bỏ mặc thế sự ngoài kia.
Một lát sau khi đã trở nên gần cạn kiệt năng lực, cô ả lại trở về bàn của mình mà ngồi.
Mấy người bạn đi cùng ả, trai có, gái có, ngồi tụ tập với nhau phải đến gần chục người.
Trên người các cô nàng là những bộ đồ thiếu vải nhìn vô cùng kệch cỡm.
Còn những gã đàn ông nhìn bề ngoài thì đạo mạo, nhưng hành động mơn trớn quá đà những người con gái bên cạnh, đã tố cáo bản chất thối nát bên trong.
Đoạn Hiểu Linh đưa tay với lấy ly rượu, một hơi cạn sạch.
Hành động này của ả làm những gã đàn ông kia không ngừng hú hét cổ vũ.
Người đàn ông kế bên châm một điếu thuốc lá.
Hắn từ tốn đưa lên miệng rít một hơi sâu, rồi từ từ nhả khói thuốc phả vào mặt Đoạn Hiểu Linh.
Đoạn Hiểu Linh không phải chưa từng hút thuốc bao giờ, nếu như không muốn nói thời gian gần đây khá là thường xuyên, nhưng hôm nay ả đặc biệt thấy hơi thuốc thu hút đến lạ.
Người đàn ông bên cạnh nhíu đôi mắt lá dăm đa tình của mình, nói một câu trống không?
- Muốn thử?
Đoạn Hiểu Linh tỏ vẻ kiêu kỳ quay mặt đi, nhưng hắn lại cười xòa nịnh nọt mỹ nhân trước mặt.
Hắn chủ động đưa ra một điếu thuốc trước mặt cô ả.
Ả cao ngạo nhận lấy ngậm vào miệng, nam nhân khom mình mồi lửa châm thuốc.
Ả đắc thắng nghĩ rằng đàn ông đều phải quỳ phục dưới chân mình, đâu biết rằng dưới khuôn mặt đang hơi cúi người kia là một nụ cười mỉa mai.
Ả rít một hơi thuốc thật sâu, cảm giác cô thể lâng lâng khó tả, vô cùng thoải mái.
Nam nhân ngồi bên không an phận, bàn tay bắt đầu tò mò trên da thịt thông qua bộ váy ngắn cũn cỡn và bó sát của ả.
Mặc nhiên, ả không hề phản đối.
Môi hắn nhếch lên, trong đầu khinh bỉ " Đoạn Hiểu Linh, cô kiêu kỳ với tôi nữa đi".
Bàn tay hắn chạm tới đâu, cơ thể Đoạn Hiểu Linh như có điện đến đó, tê dại không tả.
Hắn đứng phắt dậy kéo cô ả trực tiếp lên phòng nghỉ ở tầng trên quán bar.
Bạn bè cũng không suy nghĩ quá nhiều.
Vì những chuyện như vậy, có lẽ rất hay diễn ra giữa bọn họ.
Có được người đàn bà mà mình muốn, hắn làm sao chịu nổi..
Vừa kéo được cô ả vào thang máy, hắn đã không ngừng hôn hít, sờ soạng lung tung trên cơ thể ả.
" Ting"
Cánh cửa thang máy mở ra, hắn kéo cô ả vào phòng đã đặt sẵn.
Hắn đẩy cô ả xuống giường, lao đến đè cả thân mình lên cơ thể người đàn bà.
Những thứ quần áo vướng víu nhanh chóng bị hắn lột bỏ ném xuống đất một cách không thương tiếc.
Hai người lao vào nhau như hổ đói vờn mồi.
Một đêm mệt mỏi, đêm của cuồng hoan và dục vọng.
Đêm của sự rên rỉ và thỏa mãn.
Dưới sàn nhảy, mọi người sôi nổi bao nhiêu, thì trên này đôi nam nữ cũng cuồng nhiệt bấy nhiêu.
Gần trưa hôm sau Đoạn Hiểu Linh bị cảm giác ẩm ướt vùng cổ đánh thức dậy.
Nam nhân đang không ngừng mút mát, hôn hít lên cổ và gáy cô ả.
Ả giật mình hoảng hồn ngồi dậy.
Chiếc chăn đắp hờ trên cơ thể cũng vì thế mà tuột xuống lộ ra nửa thân trên đang hoàn toàn trống huơ trống hoắc.
Điều này cho cô ả biết rõ điều gì vừa diễn ra.
Ả nhanh chóng kéo chăn che đi phần cơ thể bị lộ ra của mình.
Nhìn nam nhân trước mặt, ả không chút thương tiếc " Tặng" ngay cho một cái tát tai.
" Chát"
Âm thanh chát chúa vang lên, ả gằn giọng.
- Thời Trấn Vũ, đồ bỉ ổi, anh đã làm gì tôi?
Thời Trấn Vũ không tỏ ra tức giận mà ngược lại còn tăng thêm phần thích thú.
Hắn đưa ngón tay mân mê chỗ vừa bị cô ả tát.
Miệng nhếch lên một nụ cười khinh bỉ.
- Bỉ ổi sao? Đêm qua em hăng hái lắm mà, rên rỉ sung sướng dưới thân tôi như thế cơ mà? Em bị mắc bệnh hay quên à, có cần tôi nhắc lại cho em nhớ hay không?
Cô ả nghiến răng nghiến lợi, tức giận nói không thành tiếng.
Đêm qua cô ả bị ma nhập hay sao? Gã đàn ông Thời Trấn Vũ này theo đuổi ả cũng đã lâu, nhưng ả hoàn toàn không có ý định qua lại.
Chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào đêm qua ả lại phát sinh ra một đêm hoan ái với hắn.
Nếu thực sự dính vào cái tên bám dai như đỉa này, thật sự rất khó tránh.
Còn mãi suy nghĩ, tiếng động từ điện thoại của hắn kéo ả về với thực tại.
Là tiếng rên rỉ của người phụ nữ, nhưng chờ đã, sao lại nghe quen đến vậy?
Ả kích động giật lại điện thoại từ tay Thời Trấn Vũ.
Hình ảnh trong đoạn video làm ả đứng hình.
Là một clip nóng.
Nhưng nhân vật chính không ai khác chính là ả và gã đàn ông ngồi trước mặt.
Mặt mày ả hoàn toàn tái xanh.
Thời Trấn Vũ ngả ngớn trêu chọc.
- Công nhận hình ảnh thật sự rất rõ nét, em không biết đâu, hôm qua em thật sự rất mê người.
Ả gào lên.
- Câm mồm, anh ngậm ngay miệng chó của anh lại cho tôi.
- Miệng chó? Hôm qua em đã hôn nó rất nhiệt tình đấy.
Cô ả điên cuồng muốn xóa đi đoạn video, nhưng Thời Trấn Vũ lại nhếch mép thách thức.
- Em cứ xóa đi, tôi vẫn còn hàng ngàn hàng vạn bản.
Nếu em thích, tôi gửi cho em xóa đến chán thì thôi.
Cô ả ngay lập tức dừng ngay động tác của mình.
Thời Trấn Vũ cứ thế ung dung đứng cả thân hình trần như nhộng của hắn trước mặt ả mà mặc đồ.
Xong xuôi, hắn cúi xuống đặt lên má ả một nụ hôn, mặc cho người ngồi trên giường đang hoàn toàn chết lặng.
Hắn rũ bỏ sự cợt nhả vừa rồi, thay vào đó là bộ dạng hoàn toàn nghiêm túc.
Hắn lên giọng cảnh cáo ả.
- Tốt nhất em nên ngoan ngoãn mà ở bên cạnh tôi, nếu không những hình ảnh đẹp đẽ kia của em, tất cả mọi người sẽ được chiêm ngưỡng đấy.
Hắn mở cửa phòng tiêu sái rời đi.
Cánh cửa phòng vừa đóng lại, thì chiếc gối cũng trượt trên cửa trượt xuống.
Ả điên cuồng lao vào nhà tắm, xối nước lạnh lên cơ thể mình.
Nước mùa đông lạnh buốt làm cơ thể ả thâm tái, nhưng vẫn không thể che được dấu vết mà cuộc hoan ái để lại.
Ả nhìn bản thân mình trong gương mà không kìm nén được tức giận." Chẳng lẽ cả đời phải gắn bó với gã đàn ông đê tiện như Thời Trấn Vũ hay sao?"
" Choang"
Ả phát điên, ném cả chiếc cốc sứ vào chiếc gương trong phòng tắm, chiếc gương vỡ vụn không còn phản chiếu được hình ảnh của ả.
Nhưng chung quy cho cùng chỉ là tự lừa mình dối người, bịt mắt trộm chuông mà thôi.
Ả nhanh chóng rời khỏi phòng tắm mặc lại quần áo của mình rời đi.
Đâu chỉ vì tức giận mà cứ ở lì mãi trong đó.
Chuyện gì xảy ra cũng đã sảy ra rồi, sẽ không bao giờ có ba từ " Quay trở lại.".