Tục ngữ nói là hay ngựa khôn không an lại cỏ nhưng Chân Nam Nhân như thế nào cũng không nghĩ tới Từ Tri Lễ thế nhưng sẽ xuất hiện tại cửa lớn nhà mình, hơn nữa còn luôn miệng nói muốn nàng? Van người chứ….! Làm sao có thể nói như vậy…Thực xem nàng như thang máy ! Lăn qua lăn lại là về sao…Thực xin lỗi ta lăn xa !
Ai biết Từ Tri Lễ thế nhưng cười cứ như vậy không hề cố kỵ sờ đầu nàng.
“Anh nhớ được lúc trước anh không giống như có nói em đi đi, huống chi trái đất tròn em lăn đi 1 khoảng cách xa cũng không không phải 1 vòng sao cuối cùng vẫn là trở lại bên cạnh anh, Chân Nam Nhân em liền nhận mệnh đi.”
Em gái nhà ngươi nhận mệnh! Chân Nam Nhân hung hăng đập Từ Tri Lễ, trực tiếp mở cửa làm cho Từ Tri Lễ không có cơ hội vào cửa.
“Em làm sao vậy?” Bởi vì Từ Tri Lễ mấy ngày liên tiếp tập kích, giống như quỷ xuất hiện ở quanh nhà Chân Nam Nhân, làm cho nàng tinh thần nhanh chóng bị tiêu hao, cả người cũng có vẻ tiều tụy, ngay cả mọi người đều thấy được nàng có gì lạ, ân cần thăm hỏi nàng.
“Không có việc gì ” Chân Nam Nhân mệt mỏi vuốt vuốt thái dương của mình, nàng hiện tại rốt cuộc hiểu rõ Từ Tri Lễ rốt cuộc là có tính toán gì thì ra là hắn là muốn hành nàng về mặt tinh thần, từ đó đạt tới mục đích hèn hạ của hắn…. hừ! Nàng là tuyệt đối sẽ không khuất phục! Nàng muốn cho Từ Tri Lễ biết cái gì gọi là thà chết chứ không chịu khuất phục!
Nhưng điều làm Chân Nam Nhân không ngờ tới là nàng cho rằng Từ Tri Lễ giá thị trường cao như vậy, như nàng một người không cần tiền, hai không thích sắc tuyệt đại chính là đồ mới mẻ chờ một thời gian sau hắn mệt nhọc, hắn sẽ ngoan ngoãn trở về thành phố B, coi chừng kẻ có tài có mạo như Tô Uyển nhưng là chuyện thực chứng minh, nàng sai rồi…. khi nàng cùng Từ Tri Lễ chống lại đã là một tuần lễ sau, nàng mệt mỏi thân thể về nhà Từ Tri Lễ thế nhưng không có ở cửa nhà nàng! Nàng lập tức thật muốn phóng pháo ăn mừng nhưng không đợi nàng cao hứng nàng trợn tròn mắt, Từ Tri Lễ thế nhưng từ cửa đối diện nhà nàng đi ra, còn đặc biệt gian trá nhìn nàng mỉm cười nói về sau bọn họ chính là hàng xóm ! Em gái nhà ngươi đây là cái quái gì thế.. Ông chú kì quái đối diện đâu rồi… Đi nơi nào… thúc thúc à cháu trong nháy mắt là nhớ thúc thức cỡ nào, trong nháy mắt cảm giác được kẻ kia nụ cười bỉ ổi là mê người cỡ nào!
“Có cần tới nhà anh ăn bữa tối làm quen không? Ăn mừng chúng ta đã trở thành hàng xóm. “
Chân Nam Nhân này mới phát hiện Từ Tri Lễ thế nhưng mặc tạp dề! Giống như nam nhân nội trợ trong gia đình.
Ăn bữa tối? Chân Nam Nhân nhìn nhìn Từ Tri Lễ, thôi… đối với quen biết với Từ Tri Lễ tự nói với mình, hắn càng muốn mời thì lại càng không thể đi, bởi vì là chuyện vô cùng nguy hiểm.
Chân Nam Nhân đem chuyện mấy ngày nay đều thổ lộ hết ình tại bạn bè coi như là quen thuộc, Wiltshire cho câu đầu tiên
“Rất đơn giản” Wiltshire một bộ mặt dễ như trở bàn tay.
“Tìm bạn trai mới, làm cho hắn chết tâm, ha ha.”
Chân Nam Nhân trong lúc đó rất hối hận hỏi Wiltshire vấn đề này.
“Này… nếu là tìm không được, em cảm thấy tôi thế nào?” Wiltshire trong ánh mắt lóe lên một loại ánh mắt mong chờ.
“Hử ~ lúc ngài không cười là max điểm tôi có thể cân nhắc, nhưng là khi ngài cười một tiếng …. Thôi ” Chân Nam Nhân nhớ tới một câu rất kinh điển nói: không phải là ta không cười, cười một tiếng phấn liền đi, Wiltshire thì ngược lại, ngươi có thể tưởng tượng một kẻ đẹp trai lãnh khốc nghiêm túc cười rộ lên trong ngu ngốc thế nào? Chân Nam Nhân xác định chính mình không có ham mê như vậy.
“Ha ha, em không cần phải đả kích tôi như vậy được hay không, tôi biết rõ chúng ta là bằng hữu, ta tại sao có thể đối với bằng hữu ra tay đây?” Wiltshire cười vỗ vỗ vai Chân Nam Nhân, ngoan ngoãn trở phòng làm việc của mình.
“Này…Nancy, cậu nói xem lão bản có phải hay không thích cậu? Ta như thế nào cảm giác bộ dáng của hắn có điểm lạ ? Nhất là khi cậu nói không thể nào.” Một bên đồng nghiệp bắt đầu tụ tập náo nhiệt tới đây.
“Làm sao có thể!” Chân Nam Nhân trực tiếp bác bỏ ảo tưởng, Wiltshire loại nam tử khẩu vị nàng như vậy thật đúng là không phải bình thường nữ nhân tiêu phí được đâu.