Lão Bản Và Tiểu Chó Săn


Từ Vị không dám thở mạnh, tận đến khi mặt đỏ chót Chu Tư Dịch mới thu tay về, nhàn nhạt nói "Hạ sốt rồi."
Từ Vị thở ra một hơi, cả người nóng bừng, vừa muốn hít thở thì Chu Tư Dịch lần thứ hai quay lại.

Từ Vị trợn to mắt, mắt Chu Tư Dịch trầm thuý sắc bén nhìn chăm chú vào Từ Vị "Cậu sợ tôi? Hửm?"
Từ Vị lắc đầu "Không có."
Chu Tư Dịch buông xuống tầm mắt, lông mi dày đặc in bóng lên mặt, rất nhanh lại ngước mắt.

Khoé miệng hơi giương lên, giây phút hắn nở nụ cười trời đất như mất đi màu sắc.

Từ Vị nhìn thấy mà giật mình, tim đập loạn.

Đèn giao thông phía trước đã chuyển xanh, Chu Tư Dịch nhẹ nhàng thu tầm mắt, khởi động ô tô.

Từ Vị xém đem mình nghẹt chết, thở hổn hển, cả người như phát điên, ý nghĩ muốn nhảy xuống xe, chạy đi không quay trở lại.

Chu Tư Dịch mặt không biến sắc, tựa như cùng người bên cạnh không liên quan.

Bên trong xe không khí chật chội, Từ Vị thở không nổi, trước nay chưa từng bị như vậy.

"Nóng?" Tiếng nói Chu Tư Dịch trầm thấp dễ nghe.

Từ Vị gật đầu, lập tức quay về phía Chu Tư Dịch nhìn, hắn ngũ quan cân xứng, trắng noãn như ngọc.

Không có một chút dấu hiệu nóng bức nào, giống như ngọc thạch mát lạnh "Anh không cảm thấy nóng à?"
Chu Tư Dịch đem máy điều hoà chỉnh nhiệt độ xuống thấp, vẫn tập trung về phía trước.

"Lạnh quá dễ bị cảm."
Ngữ khí của hắn đã có phần nhẹ nhàng.

Từ Vị lại bắt đầu bị hun nóng, cậu hoài nghi chính mình có bệnh.

Xe đến sân bay, Chu Tư Dịch đeo kính râm bước ra khỏi xe, một bên khác Từ Vị đuổi theo Chu Tư Dịch.

Hắn đi không tính nhanh, hai người một trước một sau tiến vào sân bay, Chu Tư Dịch đem chứng minh thư ném cho Từ Vị "Đi đặt vé máy bay đi."
Từ Vị tiếp được ví tiền của Chu Tư Dịch chạy như bay đến nơi làm thủ tục, thời điểm xoát chứng minh thư Từ Vị liếc nhìn ảnh thẻ Chu Tư Dịch, trong hình hắn càng thanh tú.

Vô cùng trong sáng, đẹp tựa thiên thần.

Từ Vị đè xuống ý nghĩ không nên có, cầm vé máy bay chạy về liền không nhịn được nhìn đến ngày sinh của Chu Tư Dịch trong CMND.

Tính ra hiện tại Chu Tư Dịch vừa tròn ba mươi, hắn đã lớn tuổi như vậy? Nhìn qua chỉ mới có hai mươi lăm, hai mươi sáu.

Từ Vị hơi bất ngờ, ngẩng đầu nhìn đến Chu Tư Dịch bên cạnh có mấy nữ sinh xúm lại chụp ảnh, Chu Tư Dịch mang kính râm mặt không biến sắc đứng đó.

Một mặt hờ hững, cả người tản ra nguy hiểm chớ lại gần.

Từ Vị đem vé máy bay đưa cho Chu Tư Dịch, hắn hướng nơi kiểm khẩu đi.

"Oa! Lại thêm một soái ca!"
Từ Vị quay đầu lại liếc nhìn, đầu bỗng nhiên bị một cánh tay rắn chắc kẹp lại, không thể nhúc nhích, Từ Vị sợ hết hồn "Anh Dịch?"
Chu Tư Dịch buông cậu ra, một tay đút túi đi tới thang máy.

Tim Từ Vị đập nhanh hơn, đi theo phía sau hắn, quay đầu lại xem thử.

Mấy nữ sinh đó đã không thấy đâu, Từ Vị trong đầu cảm thán.

Vé máy bay ghi thời gian cất cánh là chín giờ bốn mươi, phải chờ một lát.

Chu Tư Dịch ngồi xuống hai chân bắt chéo lười biếng nghịch điện thoại.

Từ Vị lần đầu tiên được tiến vào phòng chờ vip như vậy, có chút lúng túng.

Nhìn ngó xung quanh mới ngồi xuống.

"Anh Dịch."
Chu Tư Dịch không đáp lời cậu, tiếp tục lướt weibo.

Từ Vị cũng không tiện nói nữa, cậu cúi đầu nhìn vé máy bay trong tay.

Điện thoại di động đinh một tiếng, Từ Vị nhìn thấy vitin* hiện liên một lời mời kết bạn.

(*vitin chắc là một web chat của Trung Quốc:v mình không rõ lắm)
Từ Vị ấn vào xem thì thấy không quen biết, cậu chọn từ chối, còn chưa kịp trở về trang chính lại một lời mời kết bạn.

Vẫn là cái người kia, lúc này kèm theo dòng chữ: Người môi giới truyền thông Đổng Hán.

Từ Vị định từ chối liền dừng lại, giới truyền thông? Sao nghe lại quen như vậy? Từ Vị lập tức vào baidu tra một chút.

Phát thanh viên thông báo chuyến bay sắp cất cánh, Chu Tư Dịch đứng lên.

Từ Vị vội vã cất điện thoại vào trong túi, đi theo Chu Tư Dịch.

Lên máy bay, Chu Tư Dịch đem một tấm danh thiếp đưa cho cậu, ngữ khí lạnh nhạt "Cùng Vương Á xác nhận lịch trình công tác."
Từ Vị nhận danh thiếp "Vâng."
Chu Tư Dịch cho cậu tiền, Từ Vị chính là nằm trong tay Chu Tư Dịch, nơi nào cần thì tới nơi đó.

Từ Vị vội vã chiếu theo số điện thoại trong danh thiếp gọi, rất nhanh bên kia bắt máy, cậu nói "Xin chào, tôi là Từ Vị."
"Tôi kết bạn qua vitin của cậu, có vấn đề trao đổi qua đó."
"Được."
Cúp điện thoại, Từ Vị mở ra vitin chấp nhận lời kết bạn.

Sáng sớm không tỉ mỉ nghe, hiện tại phục hồi tinh thần lại, Bạch Nhật Mộng có hợp tác cùng, vạn nhất không phải gạt người đâu?
Ngay sau đó Vương Á gửi tới một phần văn kiện, Từ Vị vội tiếp nhận.

"Bình thường cậu hay dùng vitin à?"
Thanh âm lạnh lẽo trên đỉnh đầu, Từ Vị giật mình, ngẩng đầu lên liền đối diện con ngươi đen láy của Chu Tư Dịch.

Từ Vị cưỡng ép đè xuống hoảng sợ, Chu Tư Dịch không phải buồn ngủ đi? Lại cùng mình nói chuyện làm cái gì?
"Vâng."
Điện thoại di động màu đen đưa tới, Từ Vị bị hấp dẫn bởi bàn tay trắng nõn, sau đó mới nhìn đến điện thoại.

"?"
Có ý gì?
"kết bạn với tôi." Chu Tư Dịch nhàn nhạt nói, một bộ dáng nghiêm túc "Thuận tiện liên hệ."
Từ Vị nhận lấy điện thoại của Chu Tư Dịch, ngoài ý muốn đụng vào tay hắn, Chu Tư Dịch ngước mắt, sâu xa nhìn Từ Vị, cậu cấp tốc lấy điện thoại của mình đối chiếu mã sau đó đưa điện thoại trả về "Được rồi."
"Từ thiếu gia?" Chu Tư Dịch tiếng nói ngạo mạn.

Mặt Từ Vị nóng bừng, nói "Tôi lập tức đổi lại tên."
Tên vitin của cậu trước kia bị Trần Khai đổi, Từ Vị lười đặt lại, vẫn dùng đến tận bây giờ.

"Không cần đổi." Chu Tư Dịch cất điện thoại, liếc mắt nhìn cậu sau đó liền nhắm mắt ngủ.

Chu Tư Dịch xinh đẹp tựa hoa, hắn xác thực còn đẹp hơn cả mỹ nhân.

Tứ chi thon dài, ngũ quan tinh xảo, mái tóc hơi dài rủ xuống, da thịt trắng noãn.

Hầu kết Từ Vị khẽ động, hắn đã vững chắc trong giới giải trí, chắc chắn không thiếu tiểu thịt tươi bên người.

Lông mi Chu Tư Dịch khẽ lay động, tựa muốn mở mắt, Từ Vị lập tức cúi đầu không dám nhìn nữa.

Tên vitin của Chu Tư Dịch rất quy củ, ba chữ Chu Tư Dịch ngay ngay thẳng thẳng, avatar đen thùi lùi không nhìn ra cái gì.

Từ Vị nhìn tên hắn hẳn đến khi cảm thấy phỏng tay do điện thoại nóng lên, vội vã thoát ra tiếp tục xem lịch trình công tác.

Nữ tiếp viên hàng không nhắc nhở máy bay sắp cất cánh, cần phải tắt thiết bị điện tử, Từ Vị cấp tốc đem lịch trình của Chu Tư Dịch ghi nhớ lại trong đầu, tắt điện thoại cất đi.

Đối với Từ Vị mà nói, B thị là thành phố hoàn toàn xa lạ.

Trước đây ba cậu nói chờ cậu thi lên đại học sẽ dẫn cậu đi B thị du lịch.

Từ Vị còn chưa thi lên đại học ba đã mất.

Từ Vị nhìn ra ngoài cửa sổ, máy bay lướt qua trời xanh, ánh nắng rơi trên tầng mây mênh mông vô bờ, bầu trời rộng lớn.

Sau hai giờ máy bay đáp xuống sân bay thành phố B.

Từ Vị lên tinh thần liên hệ cho tài xế.

Vương Á gửi tới quy trình nhỏ vụn rườm rà, phi thường phiền phức.

Chu Tư Dịch chân dài thẳng tắp, đi rất nhanh.

Từ Vị cùng tài xế xác định rõ vị trí, bước nhanh đuổi theo Chu Tư Dịch "Anh Dịch, tài xế nói đang đợi ở lối ra."
"Ừm."
Chu Tư Dịch một tay đút túi "Trước tiên đến khách sạn đã."
"Vâng."
Chiếc xe Rolls Royce vô cùng bắt mắt ở lối ra.

Chu Tư Dịch hạ kính râm nhìn kỹ ô tô, cửa xe mở ra, tài xế bước nhanh vòng qua khom lưng mở cửa xe.

Từ Vị quay đầu nhìn Chu Tư Dịch, hắn đẩy gọng kính râm, nhấc chân lên xe.

Từ Vị vòng tới một bên khác cũng lên xe, sau đó gọi điện thoại đặt phòng.

Chu Tư Dịch nhấc tay ấn mi tâm, nghe được Từ Vị cùng bên kia xác nhận thông tin đặt phòng.

Từ Vị cúp điện thoại xong liền cảm thấy không đúng, cũng không nghĩ ra không đúng chỗ nào, sau đó đọc lại lịch trình.

Chu Tư Dịch đại diện cho Chu thị tham gia liên hoan phim, còn muốn cùng phía chủ sự liên hệ, Từ Vị lại bắt đầu gọi điện thoại.

Cậu không có kinh nghiệm nói chuyện với người lạ, từ đặt phòng đến cùng phía chủ sự gọi điện, trái tim đều lơ lửng sắp rớt khỏi lồng ngực.

Từ Vị có chút sốt sắng, cắn môi, bên kia nghe máy, Từ Vị vội vã nói rõ thân phận cùng bên kia xác định thời gian bắt đầu.

Lòng bàn tay Từ Vị đều là mồ hôi, chỉ lo nói nhầm, hướng người bên cạnh nhìn nhìn.

Giật mình khi bị Chu Tư Dịch nhìn lại, ánh mắt hắn rất nặng, như biển sâu.

Ngón tay thon dài khép lại đặt trên trán, đuôi mắt giương lên, nhìn mà giật mình.

Từ Vị hô hấp ngưng lại, bên kia nói cái gì cậu đều không nghe rõ.

Chu Tư Dịch hất cằm ra hiệu, tiếng nói trầm thấp kèm theo nụ cười "Nghe điện thoại, nhìn tôi nhìn đến mất hồn như vậy."
Từ Vị hoàn hồn, cầm điện thoại "Ngài có thể lặp lại một lần nữa không?"
Cả người như thiêu đốt, mặt Từ Vị đỏ tới mang tai, cậu vừa nhìn Chu Tư Dịch đến sững sờ.

Từ Vị tằng hắng một cái, nỗ lực khiến mình tập trung sự chú ý cùng bên kia ghi nhớ lịch trình.

Cúp điện thoại, cổ họng cậu phát khô.

Chu Tư Dịch chậm rãi thu tầm mắt, nhìn về phía trước.

Xe đến khách sạn, Từ Vị trước tiên xuống xe muốn đi vòng qua mở cửa xe cho Chu Tư Dịch, tài xế đã hành động trước.

Chu Tư Dịch xuống xe, từ trên xuống dưới đánh giá Từ Vị, cất bước đi vào bên trong.

Từ Vị theo sau, giải quyết thủ tục nhận phòng, cậu quay đầu nói với Chu Tư Dịch "Anh Vương đưa tới lịch trình, ngài sẽ được tiếp đãi ở nơi này ba ngày _____ "
"Ai?"
Từ Vị ngẩn ra, nói "Là thư ký của anh."
"Gọi tên hắn." Chu Tư Dịch một tay đút túi, quạnh quẽ nhã nhặn, tỏ ra chút khó chịu "Không phải ai cũng liền gọi là anh." Bọn họ xứng?
Từ Vị trợn mắt ngoác mồm.

Thang máy dừng lại, Chu Tư Dịch bước ra ngoài "Phải ở đây ba ngày, có vấn đề gì không?"
"Ngài không có mang hành lý sao?"
"Không phải cậu nên chuẩn bị à."
Từ Vị "..."
Chu Tư Dịch dừng bước, quay người.

Từ Vị không hiểu, Chu Tư Dịch thở dài "Thẻ mở cửa phòng."
Ngốc quá!
Từ Vị vội đem thẻ mở cửa phòng đưa cho hắn, nghĩ đến một vấn đề, Chu Tư Dịch muốn ở nơi này, vậy cậu ở đâu?
Khách sạn mắc như vậy, Từ Vị đặt thêm một phòng rồi ai trả tiền?
Chu Tư Dịch vào phòng giơ tay cởi từng nút áo sơmi, không nghe thấy tiếng bước chân Từ Vị, quay đầu nhìn lại thấy cậu si ngốc đứng đó.

Chu Tư Dịch nhíu mày, nói "Đứng đó làm gì?"
Từ Vị lần đầu làm loại chuyện này, hoàn toàn không hiểu nên xử lý như thế nào, Vương Á cũng không có căn dặn gì.

"Tôi cũng vào á?"
"Hay là cậu muốn ở ngoài hành lang?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui