Lão Công Là Tiểu Chim Cánh Cụt


【a a a ! Mao Mao bảo bảo! Mẹ tới rồi đây!】tiểu cánh cụt vừa xuất hiện, làn đạn phòng phát sóng muốn điên rồi!
【Ôm lấy Mao Mao tàn nhẫn hôn một cái!!!】
【Phía trước các bạn thanh tỉnh chút đi, thấy một con cánh cụt thì chính là Mao Mao à? Đm đừng nói nữa! Thật sự rất giống! A a a Mao Mao!!!】
【Lầu trên trình diễn hiện trường vả mặt nhanh nhất lịch sử!】
【Cp của tôi lại sống ha ha ha ha!】
【Triều Lộc cùng tiểu cánh cụt là cp hay cùng Kỳ Ngạch cp thì tốt hơn? Ai nha phiền não thật sự!】
【Trẻ con mới lựa chọn! Người lớn đơn nhiên là phải chọn cả hai a ha ha ha ha!】
【Chỉ có tôi cảm thấy Kỳ Ngạch và tiểu cánh cụt có quan hệ sao? Mỗi lần tiểu cánh cụt xuất hiện, thì Kỳ Ngạch ngất.

Chờ đến lúc Kỳ Ngạch tỉnh, tiểu cánh cụt lại tự kỉ....】
【Tỉ muội lầu trên bạn không có một mình! Tôi đã sớm muốn nói! Kỳ Ngạch và tiểu cánh cụt mỗi lần sẽ không đồng thời xuất hiện!!!】
【ĐM! Cái ý nghĩ này....】
【Càng nghĩ càng thấy ớn!!!】
.......
Thế giới Kịch Bản.
Triều Lộc vẫy vẫy tay với tiểu cánh cụt.
Tiểu giao hỏa xòe cánh nhỏ, "Lạch bạch lạch bạch" đi tới chỗ cô.
Sớm chiều ở cùng vật nhỏ lâu như vậy, chỉ cần một ánh mắt, Triều Lộc lập tức nhận ra nó là tiểu cánh cụt của mình.

Chẳng qua....
Triều Lộc nhìn Kỳ Ngạch vẫn hôn mê bất tỉnh trên giường, lại cúi đầu sờ sờ cái đầu dưa của tiểu cánh cụt.

Tổng cảm thấy, hứng thú hôm nay của vật nhỏ có vẻ không cao.
Trên thực tế, tâm tình lúc này của Cố Thượng Nghiêu đúng là không tốt không chạy đi đâu được.
Cung Phàm Lỗ Tái, phòng y tế.
"Đáng giận! Thế mà dám chạy vào cung chúng ta ám sát điện hạ!" Thị tòng quan không hài lòng mà tức giận "Thế mà còn để đối phương đắc thủ!!!"

Lão binh ở trước mặt cậu nghe mắng, nghe được câu sau cậu nói, hổ thẹn mà cúi đầu.
Lúc Kỳ sắp bị ồn chết "Được rồi, thị tòng quan cậu cũng một vừa hai phải thôi"
"Sự tình liên quan đến an nguy điện hạ, cậu bảo tôi bình tĩnh thế nào?!!!!"
Đúng lúc này, cửa phòng trong bị kéo ra, Cố Thượng Nghiêu một thân quân phục đen thẳng, toàn bộ phần đuôi bị hỏng mà lộ ra.
Tuy rằng kẻ ám sắc đắc thủ vào được tẩm cung Cố Thượng Nghiêu, nhưng đối phương cơ hồ là trong nháy mắt bị Cố Thượng Nghiêu phản sát.

Nhưng đối phương thế mà lại dùng vũ khí sinh vật có tính ăn mòn bị liệt vào danh sách cấm! Cố Thượng Nghiêu không thể tránh né mà bị thương tay phải.
Trong quá trình trị liệu hắn không thể không thu hồi ý thức được phân đến trên người Kỳ Ngạch.
"Điện hạ ngày cảm thấy thế nào" Cố Thượng Nghiêu vừa ra, thị tòng quan lập tức tiến lên đón.
Cố Thượng Nghiêu giơ tay ý bảo thị tòng quan dừng lại, hắn nhìn Lục Kỳ.
Nhiều năm làm thuộc hạ không phải dùng để chơi, Lục Kỳ sao lại không biết tâm tình lúc này của Cố Thượng Nghiêu chứ "Yên tâm, tôi đã đưa ý thức còn sót lại của cậu vào thân thể tiểu cánh cụt rồi"
Nói tới đây, Lục Kỳ không thể hông cảm khái người si tình này.

Đều đã gặp phải vũ khí cấm ó tính ăn mòng, A Nghiêu thế mà còn không chịu thu hồi lại hết tất cả ý thức được phân ra, một hai phải để lại một chút ở trong không gian phát sóng trực tiếp để coi chừng Triều Lộc.
Phải biết rằng ,chỉ cần có một phần ý thức bị phân liệt ra, Cố Thượng Nghiêu không thể khôi phục lại sức chiến đầu thời kỳ toàn thịnh.
Nghĩ đến đây, Lục Kỳ khó tránh khỏi ảo não.

Ai bảo mày tiện tay phát minh ra cái không gian tùy thân gì đó, lại còn làm thành cái ba lô, còn ngu hơn tự mình chủ tưởng để một con cánh cụt vào đó.

Cái này còn tốt, A Nghiêu tùy tay có thể lấy con cánh cụt đó ra, ý thức tàn lưu mới có nơi dung thân!
"Điện hạ không có việc gì là tôi an tâm rồi!" Thị tòng quan cảm thấy mình cuối cùng cũng có thể mở miệng "Tôi đây lập tức đi báo bình an với những người khác!"
"Chờ đã" Cố Thượng Nghiêu ngăn cậu lại.

Hắn giơ tay nhưng vì có chút không khỏe mà nhíu mày lại, chúng đau đầu đã lâu không tái bệnh nay lại có dấu hiện ngóc đầu trở lại.

Nhưng Cố Thượng Nghiêu cũng không để ý "Truyền tin tức ra, nói, ta sắp chết"

Ngay cả Lục Kỳ cũng phải nhìn hắn.
Cố Thượng Nghiêu vận dụng một chút thủ đoạn, bên miệng hiện ra ý cười trào phúng "Lưới thả lâu như vậy, đã đến lúc thu về một chút"
Ba người trong phòng nghe vậy, trong mắt đều lộ ra hưng phấn.
"Vâng điện hạ, tôi sẽ đi làm ngay!"
Thủ Đô Tinh, lâu đài cổ Mộc gia.
Mộc Mộc xách váy, chạy vội trên hành lang lâu đài cổ.
Cô chạy đến cuối hành lang tầng hai "Phanh" một tiếng đẩy cửa thư phòng ra.
Bên trong cánh cửa, đương gia Mộc gia đang ngồi bên cửa sổ, dùng một cây điện tử xì gà.
Ông ta xoay người không vui liếc nhìn con gái một cái "Một chút quy củ cũng không có, nhìn xem bộ dáng hiện tại của con ra cái gì!"
Mộc Mộc chỉ có hận ý nhìn chằm chằm ba mình "Ba biết con đi gặp A Nghiêu?"
Ba Mộc tay kẹp xì gà dừng một chút, một lát sau, lại dường như không có việc gì mà tiếp tục hút.
"Ba thay đổi người của con! Ba phái người đi ám sát A Nghiêu!"
Ba Mộc buông xì gà xuống "Đúng thì thế nào"
"Ba, ba vì sao lại muốn làm vậy?!" Mộc Mộc vọt vào cửa "Lúc trước ba rõ ràng nói với con sẽ giúp A Nghiêu...." Đột nhiên nghĩ tới cái gì, cô lùi về phía sau mấy bước "Chẳng lẽ ba gạt con? Ba cố ý nói như vậy là muốn tiếp cận A Nghiêu...."
"Thu hồi lại mấy cái tâm tư đó của con đi!" Ba Mộc đập bàn một cái, đề cao âm lượng "Con và nó không có khả năng!"
Trong mắt Mộc Mộc ánh lên nước mắt, vẻ mặt cô thất vọng nhìn ba mình "Đồ lừa đảo!"
Cô thương tâm chạy thẳng ra ngoài.
Ba Mộc quay đầu lại, nhìn thảm cỏ xanh bát ngát mênh mông ngoài cửa sổ, ông ta chậm ra phun ra một ngọn gói xì gà, đắc ý cười.
Phía sau lại có động tĩnh.
"Con còn có chuyện gì?" Ba Phụ không kiên nhẫn quay người lại, thấy phía sau không phải là con gái mình, mà lại là thị nữ bên người con gái.
"Nơi này là nơi cô có thể vào sao? Đi ra ngoài!"
Thị nữ không lùi mà cứ bước lên.
"Cô......."Đồng tử ba Mộc co rụt lại "Người tới! ——"
Thân hình béo tốt của ba Mộc ngã uỵch xuống đất.
"Thị nữ" lập tức lấy một kim tiêm từ trong túi ra, tiêm một lương thuốc vào trong người.


Thân thể cô ấy mắt thường có thể thấy đang thay đổi dần dần, đầu tiên là mặt, sau đó còn có cả thân hình.
Một lát sau, người đứng nơi này đã biến thành "ba Mộc".

Đây là kỹ thuật biến thân tiên tiến nhất.
Xử lý tốt thân thể ba Mộc chân chính, "ba Mộc" dùng mã hóa thông tin gửi đi một tin tức: Đã đắc thủ.
Thông tin này được gửi đến cung Phàm Lôc Tái.
Còn nhớ việc trước kia Mộc Mộc nhận ra Kỳ Ngạch trong tiết mục phát sóng trực tiếp là Cố Thượng Nghiêu không? Cô ấy thậm chí còn nhắc tới Triều Lộc! Lo Mộc Mộc sẽ gây điều gì đó bất lợi cho Triều Lộc, Cố Thượng Nghiêu cố ý phải một tổ ẩn núp bên người Mộc Mộc.

Không nghĩ tới, tổ nhân mã ở thời điểm này lại có côgn dụng như vậy.
Cùng lúc đó, nhiều gia đình quý tộc ở Thủ Đô Tinh, đều đã xảy ra việc giống như ở trong thư phòng Mộc gia.
"Bùm Bùm ——" một tia sấm sét chợt đánh vào chân trời Thủ Đô Tinh, kinh khởi không biết bao nhiêu người qua đường..
Từ hi tiến vào thời đại tinh tế, kỹ thuật khoa học loài người có thể hô mưa gọi gió, khí tượng tư nhiên trở nên càng ngày càng không quan trọng,
Dân chúng Thủ Đô Tinh đã rất lâu chưa được nghe tiếng sét lớn như vậy.

Trong lúc nhất thời, tất cả người qua đường sôi nổi nghỉ chân.
Sấm sét đi qua, những đám mây đen cứ cuồn cuộn xuất hiện trong không trung, bao phủ toàn bộ Thủ Đô Tinh.
Trong lòng người qua đường không tự chủ được để sinh ra một loại cảm giác: Thủ Đô Tinh hôm nay, sợ là sẽ gặp phải biến lạc.
Biến thiên ảnh hưởng đến Thủ Đô Tinh, thì thế giới Kịch Bản cũng thế, chỉ nghe "ầm ầm ầm" tiếng xét đánh xuống, mưa to như trút nước.
"Làm sao bây giờ? Cảnh sát bên ngoài ngày càng nhiều!" Trong biệt thự, các nữ nhân ngồi vây quanh nhau tỏng phòng khách biệt thự ở tầng một, thương lượng đối sách.
"Đồ ăn trong biệt thự chống đỡ không được mấy ngày nữa!"
"Một khi bọn họ cường công, chúng ta sẽ không có một phần thắng nào"
"Thủ lĩnh còn bị thương, a a a làm sao bây giờ?"
A Thanh bỗng chuyển hướng về Triều Lộc nãy giờ không lên tiếng chỉ ngồi ở trên cầu thang "Lão đại, cô nghĩ thế nào?"
Đột nhiên bị điểm danh, Triều Lộc "Hả" một tiếng, hoang mang ngẩng đầu "Các cô đang nói cái gì?"
Mọi người "................"
Ly biệt gặp lại, cô chỉ lo nâng tiểu cánh cụt lên cao ôm ấp hôn hít, đối với thanh âm bên ngoài, cô căn bản không nghe cũng không muốn nghe.
Cố Thượng Nghiêu: (*^▽^*)
"Đầu hàng đi, tôi có thể xin giảm miễn hình phạt cho các cô" Một giọng nam lạc loài đột nhiên chen vào, là con tin Lâm Bắc bị Triều Lộc kéo vào đây.

Giờ phút này, cậu bị các nữ nhân trói vào sau một cây cột.

Các nữ nhân còn chưa nói gì, tiểu cánh cụt thế mà lại có ý kiến trước.
Tiểu gia hỏa đứng lên trên đầu gối Triều Lộc, giương hai cái cánh ra chỗ Lâm Bắc "Pi!!!"
"Nó nói cái gì?" A Thanh tò mò hỏi.
Triều Lộc "Câm miệng"
Lâm Bắc "............."
Các nữ nhân "Ha ha ha ha ha ha ha ——"
Nhìn tiểu cánh cụt kia, Lâm Bắc đột nhiên có một loại cảm giác vô lực, như thể là............Đã từng bị nó hố quá nhiều lần?
Loại cảm giác này tới không lý do.

Cậu chỉ có thể lắc lắc đầu, bắt mình phải trở lại chủ đề chính "Bên ngoài nhiều cảnh sát như vậy, các cô tuyệt đối sẽ không có phần thắng! Triệu Giai Giai, cô là một người thông minh, tôi tin cô nên biết thế nào mới là lựa chọn chính xác nhất"
"Bên ngoài vì sao có nhiều cảnh sát như vậy?" Triều Lộc lại xuất kỳ bất ý hỏi một câu.
Trong lòng Lâm Bắc nhất thời nghẹn lời.
Triều Lộc đã bắt được phần mất tự nhiên lóe qua trên mặt hắn "Lần trước 'cô ấy' đi cứu ta, ngang nhiên bắt cóc chánh án, khiêu khích thẩm phán đình, cũng không thấy các anh phái nhiều cảnh sát như vậy.

Lần này 'cô ấy' chỉ cứu một bảo mẫu, các anh sao lại coi trọng như vậy? Nơi này còn có cái gì chúng ta không biết?"
Lâm Bắc kinh ngạch với nhạy bén của cô.

Cậu hơi hơi hé miệng, lựa chọn quay đầu đi chỗ khác.
Triều Lộc cũng không hề bắt buộc cậu ta, mà chuyện hướng tới một người tâm phúc của thủ lĩnh "Người các cô muốn cứu ở đâu?"
Lâm Bắc đột nhiên quay đầu nhìn cô.
Khéo miệng Triều Lộc nâng lên, hiện ra một dấu móc nhỏ "Cảm ơn nhắc nhở"
Lâm Bắc "......."
Lần này Cố Thượng Nghiêu dẫn người đi tới một nữ nhân tên Sở Phân Phân, đầu 20, làm bảo mẫu cho một hộ gia đình thường ở ngoại ô.

Cô được an trí trong một gian phòng ngủ ở tầng 32.
"Cô ấy ở bên trong" Thủ lĩnh tâm phúc vừa nói vừa mở cửa.
Bên trong có một cô bé ngẩng mặt lên nhìn qua.
Triều Lọc lập tức nhận ra người này là người diễn Chân Tiểu Manh ở kỳ trước, cũng là diễn viên Chân Ái Phân.
Triều Lộc ".........."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận