Editor: Bắc Chỉ.
Beta: Tũm.
Khương Nhuế và Cố An vào tiệm cà phê gần đấy, chọn chỗ ngồi cạnh cửa sổ, mỗi người gọi một tách cà phê.
"Gần đây bận việc sao?" Cố An cách hơi nóng bốc lên từ ly cà phê hỏi cô.
Khương Nhuế cầm lấy thìa bạc nhỏ khuấy khuấy, nói: "Đang tập bản nhạc mới, có hơi bận."
Cố An liền cười nói: "Khi nào biểu diễn nhớ thông báo với tôi một tiếng, tôi đi mua một tấm vé."
"Cố tiên sinh bận rộn như vậy, cần gì phải vì một chút việc nhỏ này mà lãng phí thời gian." Khương Nhuế bất động thanh sắc cự tuyệt.
- -- Quảng Cáo---
🚫 The story only edit on wattpad @ColdAngles. Bắc Chỉ.
🚫Truyện edit chưa được sự cho phép của tác giả, yêu cầu không re-up mang đi nơi khác.
***
Cố An cười nói: "Lời này thật làm người ta hổ thẹn, hơn nữa tôi thật lòng muốn kết bạn với Thẩm tiểu thư, Thẩm tiểu thư gọi tên họ của tôi là được rồi."
Khương Nhuế cong khóe miệng: "Gọi quen rồi, vẫn cứ gọi thế đi."
Cố An thấy thế, chỉ phải bất đắc dĩ cười cười.
Tài xế lão Trương thật thà, chất phác nói: "Cảm ơn Hình tiên sinh, cũng cảm ơn Tiểu Lâm tiên sinh."
Tiểu Lâm cuối cùng vẫn xuống xe, làm bộ mắt nhìn thẳng đi vào quán cà phê.
Kỳ thật vừa rồi ở bên ngoài tòa nhà, Khương Nhuế đã phát hiện ra xe Hình Diễn, chỉ là làm như không biết. Cô bưng tách cà phê lên, làm như lơ đãng nhìn thoáng qua cửa kính.
Mặc dù biết cách một lớp cửa kính của xe, biết cô hoàn toàn không thể nhìn thấy mình, nhưng Hình Diễn vẫn theo bản năng quay đầu đi, đến lúc phản ứng lại, tự tặc lưỡi với bản thân một tiếng, sau đó càng thêm chăm chú ngắm mỹ nhân.
"Mỹ nhân chính là mỹ nhân, uống cà phê thôi mà cũng đẹp như vậy." Hắn lầm bầm lầu bầu.
"Chuyện Cố tiên sinh nhắc đến lúc nãy, không bằng nói ra nghe một chút." Khương Nhuế thu hồi tầm mắt, nhìn Cố An.
Trong nháy mắt đối diện với cái nhìn của cô, Cố An tự nhiên lại cảm nhận được một cổ áp lực mãnh liệt, giống như có thể nhìn thấu được nội tâm của hắn ta, khiến tinh thần hắn lập tức căng thẳng, nhưng chờ hắn ta định thần lại nhìn cô, cô gái đối diện hơi hơi rũ mắt, vẫn là gương mặt lạnh lùng xinh đẹp, giống như vừa rồi là ảo giác của hắn.
Hắn ta lưỡng lự một hồi, vốn chỉ định nói một nửa sự thật nhưng giờ lại nói hết toàn bộ: "Tôi muốn mời Thẩm tiểu thư diễn một vở kịch với tôi."
Hóa ra khi Cố An ở đại học, đã có bạn gái, chỉ là gia cảnh đối phương quá kém, Cố gia vẫn luôn không đồng ý, hơn nữa còn bắt buộc hai người phải chia tay. Dưới áp lực của gia đình, hai người đành phải tạm thời giấu chuyện tình cảm đi, mong đợi thời gian có thể làm người Cố gia thay đổi chủ ý.
Trên thực tế, ngay từ đầu Cố An đã không định nói thật với cô, chỉ mong cô phối hợp với hắn ta lừa gạt Cố gia, không định nhắc tới việc bạn gái, là cô nói ám chỉ nên hắn mới có thể thẳng thắn thành khẩn như thế.
Bởi vì chuyện này, ấn tượng của Khương Nhuế với hắn ta liền không tốt.
Nếu muốn cô giúp đỡ, nhưng lại không cho cô biết rõ chân tướng, đến lúc bạn gái hắn ta đột nhiên nhảy ra, chẳng phải là làm cô choáng váng sao?
Phải biết rằng, chỉ cần có tâm, cái vòng này của bọn họ không có bí mật gì, sau này người khác biết được chuyện, cũng sẽ không cảm động vì cô giúp người là niềm vui, chỉ biết lôi chuyện này ra làm trò cười, cười cô ngốc, làm người mà chẳng hay biết gì, bị người ta lấy ra làm bia đỡ đạn.
Huống hồ, người đàn ông này thật sự không có trách nhiệm, một mặt hưởng thụ sự chu cấp đầy đủ của gia tộc, lại không muốn đánh đổi cái gì, một bên giữ bạn gái không buông, lại không thể hứa hẹn với đối phương điều gì cả.
Nếu hắn ta từ bỏ hết thảy từ Cố gia, cùng bạn gái dốc sức làm lại từ đầu, hoặc là dứt khoát chia tay với người ta, an an phận phận chấp nhận sự sắp xếp của gia tộc, Khương Nhuế cũng sẽ không xem thường hắn ta. Nhưng hắn ta vừa muốn phú quý, vừa muốn tình yêu, nào có chuyện dễ dàng như vậy?
Ở một chỗ khác, lúc Tiểu Lâm loáng thoáng nghe được một nửa, lập tức ôm cà phê chạy về xe, vội vàng nói: "Hình tiên sinh, tôi nghe bọn họ nói cái gì mà bạn trai bạn gái ấy, chắc chắn là thổ lộ với Thẩm tiểu thư!"
Hình Diễn vuốt cằm, rũ mắt.
Tiểu mỹ nhân lớn lên xinh đẹp như vậy, không chỉ mình hắn, chỉ cần những người khác mắt không mù, chắc chắn có người yêu thích, có người theo đuổi thì cũng là chuyện bình thường, chỉ là...
Hắn lại nhìn vào trong cà phê, rà quét gã kia vài lần, rốt cuộc phát hiện ra vấn đề-- ánh mắt gã ta đảo qua đảo lại không ngừng, vừa nhìn là biết loại mặt hàng đểu, sao có thể xứng đôi với tiểu mỹ nhân?
"Làm sao bây giờ ông chủ? Không bằng chúng ta giả bộ đi ngang qua, vào đấy cắt ngang bọn họ đi!" Trong sự nóng vội, ngay cả xưng hô Tiểu Lâm cũng quên mất.
"Cắt ngang xong rồi thì sao nữa?" Hình Diễn hỏi lại, đôi mắt nhìn chằm chằm quán cà phê không rời, ngoài miệng nói: "Gấp cái gì, nhìn chút nữa đi."
Tiểu Lâm đứng ngồi không yên, nhưng ông chủ bất động, cậu cũng đành phải kiềm chế.
Cố An rút khăn giấy ra lau mặt, nhíu mày bất đắc dĩ nói: "Không nên náo loạn Tiểu Song, đợi lát nữa về anh sẽ giải thích với em."
"Còn phải giải thích cái gì!" Giọng nói của Hứa Song chợt trở nên bén nhọn: "Giải thích anh chừng nào thì đính hôn, hay là giải thích anh chừng nào thì kết hôn hả?!"
Không đợi Cố An trả lời, cô ta đột nhiên chuyển hướng sang Khương Nhuế, hùng hổ doạ người: "Vị tiểu thư này, thời điểm cô hẹn hò với hắn, có biết hắn đã có bạn gái không? Hay đây là mục đích của cô, thích làm tiểu tam cạy góc tường nhà người khác?"
Khương Nhuế vẫn ngồi trên ghế, gợn sóng bất kinh mà nhìn cô ta, giọng nói vô cùng bình tĩnh: "Xin cô đừng nên suy bụng ta ra bụng người, loại chuyện làm tiểu tam này, có lẽ là sở thích đặc biệt của cô, nhưng chắc chắn không phải tôi, hơn nữa --"
Cô liếc mắt nhìn Cố An một cái, trong ánh mắt lãnh đạm lộ ra vài phần coi khinh, hơi hất cằm, ý tứ khinh thường bộc lộ ra ngoài: "Đàn ông như vậy, cô nguyện ý coi như bảo bối, cũng xin đừng coi tôi là người nhận rác rưởi."
"Cô --" Hai người đối diện mặt dần dần đỏ lên, không biết là giận, hay là cảm thấy bị nhục nhã.
"Nói hay lắm!"
- -- Quảng Cáo---
🚫 The story only edit on wattpad @ColdAngles. Bắc Chỉ.
🚫Truyện edit chưa được sự cho phép của tác giả, yêu cầu không re-up mang đi nơi khác.
***
Trong quán cà phê đột nhiên vang lên một giọng nói khác, ba người quay đầu lại nhìn, lập tức thấy một người từ bên ngoài đi vào, tây trang giày da, thân hình cao lớn, vai rộng chân dài, trên gương mặt tuấn lãng mang theo ý cười.
Hình Diễn đi tới, trước mắt bao người, duỗi tay ôm vai Khương Nhuế, vẻ mặt cưng chiều: "Bảo bối, sao em lại một mình chạy tới gặp mấy loại người vớ vẩn này vậy?"
Tác giả có lời muốn nói:
Lão Thất: Ồ, bờ vai của mỹ nhân thật nhẵn, thật trơn mềm -- nuốt nước miếng.
22/10/2019 - Hoàn thành.
Lời editor: Năm nay các nàng định làm tóc gì đú Tết thế? Ngày mai tui định nhuộm tóc màu xanh đen:> Các nàng thấy thế nào?
Vả lại, các nàng chuẩn bị đú Tết đến đâu rồi?:vv