Thanh Bình không dám đảm bảo! Cô ta nghĩ ngợi một lát, nói: "Trước khi tiệc tối bắt đầu, tôi từng đi toilet một lần.
Nhưng mà đồ được quyên tặng đều đặt trong căn phòng được khóa kín, không có khả năng có người lẻn vào được, với lại tôi chỉ rời đi tầm năm phút thôi"
Tô Lan Huyên vô cùng chắc chắn rằng cái vòng tay này không phải của cô.
Lý Kính Hòa nhìn Tô Lan Huyên, hỏi: "Lan Huyên, con chắc chứ?"
"Con chắc chắn." Tô Lan Huyên liếc mắt nhìn Tô Lan Ninh đang ngồi dưới sân khấu.
Lúc quyên tặng đồ vật, Tô Lan Ninh cũng có mặt ở đó, hay là do Tô Lan Ninh giở trò quỷ?
"Cha nuôi, kiểm tra camera giám sát đi."
Lúc này chỉ có kiểm tra camera mới có thể làm sáng tỏ mọi chuyện.
"Được." Lý Kính Hòa lại sai người tới phòng bảo vệ lấy video giám sát tới.
Trong lúc mọi người chờ đợi, nhân viên công tác vội vàng đi ngược về, kích động hộ nhỏ: "Ông Lý, camera giám sát bị phá hủy"
"Phá hủy?" Giọng nói của Lý Kính Hòa không tự chủ được cao lên: "Làm sao lại trùng hợp như vậy, bị hủy rồi các cậu không biết sửa sao?"
Nhờ vậy toàn trường đều biết chuyện camera bị hư, dưới sân khấu lại dâng lên tiếng xì xào bàn tán.
Ai biết camera bị hư thật hay giả chứ.
Nói không chừng là do nhà họ Lý muốn tìm người chịu tiếng xấu thay cho Tô Lan Huyên nên mới phá hủy hệ thống camera giám sát.
Chuyện này đúng là càng tô càng đen mà.
Nhân viên công tác khổ sở nói: "Nhân viên bảo trì của chúng tôi đã thử sửa rồi, nhưng mà hư.
hại quả nghiêm trọng, sợ là sửa không được."
Lúc này Tô Lan Huyên cũng không biết phải làm như thế nào, điểm then chốt của sự việc nằm ở camera, nhưng trùng hợp camera lại bị phá hủy.
Dù là cố tình hay ngoài ý muốn, chuyện này không thể kéo mãi không xử lý như vậy được.
Đúng lúc này, dưới sân khấu vang lên một giọng nói trầm ấm.
"Để tôi xem thử." Người lên tiếng không ai khác chính là Lục Đồng Quân.
Việc Lục Đồng Quân lên tiếng khiến mọi người ai nấy đều ngạc nhiên vô cùng, Lục đại thiểu thế mà ra mặt giùm cô sao?
Tô Lan Huyên nhìn thẳng vào mắt Lục Đồng Quân, Lục Đồng Quân gật đầu với cô, Tô Lan.
Huyên bèn khéo léo lịch sự trả lời: "Cảm ơn tổng giám đốc Lục đã ra tay hỗ trợ"
Có Lục Đồng Quân ra mặt, Lý Kính Hòa cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Rất nhanh trong đám người đã có kẻ nhớ ra chuyện Tô Lan Huyên đào hôn nhưng nhà họ Lục lại không hề truy cứu.
Có người xì xầm hỏi: "Không phải cô Tô đây từng chạy trốn khỏi lễ đính hôn với Lục đại thiếu sao? Nhìn tình hình này xem ra quan hệ giữa hai người họ không bình thường chút nào nha"
"Nói không chừng đây là tình thú giữa hai người họ đấy.
Ông xem ánh mắt Lục đại thiếu nhìn Tô Lan Huyên xem, vô cùng dịu dàng luôn.
Giữa hai người nhất định có gì đó".
"Đúng vậy, trước kia tôi nghe đồn Lục đại thiếu lãnh khốc vô tình, không gần gũi phụ nữ.
Nhưng bây giờ xem ra lời đồn đã sai rồi"
"Mấy người có nhận thấy cô Tô và Lục đại thiếu đứng cạnh nhau trông rất xứng đối không?"
Tô Lan Huyên hoàn toàn không nghe thấy những lời bàn tán kia, cô chỉ chú tâm dõi theo từng cử động của Lục Đồng Quân.
Mười ngón tay thon dài của Lục Đồng Quân lướt nhanh trên bàn phím, cuối cùng anh nhận phím enter, màn hình theo dõi lập tức khôi phục.
Tô Lan Huyên vui vẻ nói: "Sửa được thật, anh đúng là lợi hại"
Nhìn thấy bộ dạng ngưỡng mộ và vui mừng của Tô Lan Huyên, khóe miệng Lục Đồng Quân khẽ cong lên, trong mắt đầy sự cưng chiều.
Vạn Hoài Bắc cười nói: "Với lão đại mà nói, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi."
Tô Lan Huyên di chuyển con chuột, nhấp vào video giám sát, sau đó dừng video ở thời điểm cô đưa vòng tay cho người phụ trách.
Sau đó cô ấn cho đoạn video bắt đầu chạy, camera giám sát được treo trên tường, ba trăm sáu mươi độ không có góc chết, tất cả mọi người đều có thể thấy rõ mọi chuyện.
Đoạn video bắt đầu chạy, trước đó không có gì lạ thường, tận tới khi người phụ trách trông coi là Thanh Bình rời khỏi phòng, có một cô gái mặc đồng phục nhân viên lén lạ lén lút xuất hiện trước camera giám sát.
Lục Đồng Quân hỏi quản lí khách sạn: "Các anh có biết cô gái này không?"
Quản lí cẩn thận quan sát một hồi: "Không biết."
Trong đoạn video chỉ quay được góc nghiêng của gương mặt cô gái đó, hơn nữa còn không quá rõ.
Thanh Bình chợt nói xen vào: "Quản lí, đây là người mới, cô ấy vừa được nhận hai ngày trước.
Lúc tôi đi toilet từng nhờ cô ấy giúp tôi trông coi một lát."
Quản lí hỏi: "Người mới? Tên là gì?"
"Trang Hồng Nhung
Tô Lan Huyên vốn đang chăm chú xem video, khi nghe thấy cái tên này, đồng tử của cô hơi co lại.
Cô cẩn thận nhìn kỹ lại người trong video thì phát hiện ra người đó thật sự là Trang Hồng Nhung.
"Sao lại là cô ta?" Tô Lan Huyên vừa thấy khó hiểu lại cực ngạc nhiên.
Lục Đồng Quân hỏi: "Em biết?"
Lục Tây Anh nói thay Tô Lan Huyên: "Trước kia Trang Hồng Nhung từng làm chung một công ty với cô Tô.
Sau đó chuyện Trang Hồng Nhung vu oan hãm hại cô Tô bị bại lộ nên đã chủ động nhận lỗi cũng như xin từ chức."
Lục Tây Anh cố ý nói chuyện bị đuổi thành từ chức, mục đích cũng là vì muốn giữ gìn thanh danh cho Tô Lan Huyên, tránh cho người khác cảm thấy Tô Lan Huyên là loại người có thù tất báo.
Tô Lan Huyên nhìn Lục Tây Anh bằng ánh mắt cảm ơn.
Lục Đồng Quân lớn giọng ra lệnh: "Phong tỏa toàn bộ khách sạn, bắt người về đây."
Trong video, sau khi Trang Hồng Nhung lén lút tiến vào, sau đó lập tức rời khỏi, vẻ mặt thoát nhìn có hơi kích động.
Tuyệt đối có vấn đề.
Lục Đồng Quân vừa ra lệnh, quản lí khách sạn lập tức sai người phong tỏa toàn bộ cửa ra vào của khách sạn.
Chỉ là dù đã trôi qua nửa tiếng vẫn không tìm được người.
Tiệc từ thiện không thể tiếp tục trì hoãn như vậy được, Tô Lan Huyên và Lục Đồng Quân liếc mắt nhìn nhau, định cứ để buổi tiệc tiếp tục diễn ra trước.
Đúng lúc này, Hạ Bảo bỗng lên tiếng: "Chị ơi, người kia vẫn còn ở trong khách sạn, bây giờ nhất định đang trốn trong nhà bếp.
Mọi người quay đầu lại nhìn, thấy người nói chuyện chỉ là một đứa bé thì bật cười thành tiếng.
Lời của một đứa bé sao mà tin được.
Vẻ mặt Hạ Bảo cực kỳ thành thật, không giống như đang nói dối.
Tô Lan Huyên cũng rất tin.
Hạ Bảo, cô bèn nói với Lục Đồng Quân: "Sai người đi kiểm tra nhà bếp thử xem."
Tô Lan Huyên và Lục Đồng Quân đã về tới.
Khi họ vừa vào đại sảnh, Hạ Đình liền đi tới nói với Lục Đồng Quân: “Lão đại, Hạ Lăng gọi điện thoại đến ạ”.