Lão sư! Buông tha tôi đi

Chương 122:Mỹ nữ tới chơi

Hứa Lưu Liễm được lại ở nhà một ngày,thừa dịp thời gian đến trường học sửa luận văn nộp,sau đó đến xin nghỉ công việc lúc trước làm,dù sao ngày mai phải đi làm chính thức,tiền lương của Thân Viễn hẳn đủ để cô chăm sóc mẹ,nói thì nói như vậy thật ra kể từ khi gả cho hắn, tiền trị liệu bệnh của Liên Tố đều do hắn xuất tiền chi trả.
Đến buổi tối hắn có lẽ nghĩ ngày mai cô phải đi làm,cho nên không có làm gì cô,nhưng cô đã chuẩn bị nếu hắn hành hạ cô nữa,cô cũng sẽ liều mạng,may cả đêm bình an vô sự ngày thứ hai cô rốt cục đắc ý thần thanh khí sảng rời giường,lúc ăn bữa ăn sáng cô cự tuyệt lời đề nghị ngồi cùng xe hắn đi làm,nắm lấy túi mình vội vã chạy ra cửa,cô thật không muốn ngày đầu tiên đi làm đã bị mọi người ầm ĩ.
Bởi vì đi xe buýt nên cô so với hắn đi sớm nửa giờ,sau khi cô đi Lục Chu Việt liền gọi điện cho đại lý xe,định chiếc xe cho cô ngồi,mặc dù cô đón xe Bus cũng được,nhưng hắn không muốn người phụ nữ của mình quá khó coi.Hắn kiếm nhiều tiền không phải để ình và người mình yêu sống cuộc sống sung túc sao .
Chờ đến khi hắn vào công ty,cô đã theo Lâm San Ni  nghiêm túc học tập,bởi vì ngày đầu tiên nên Lâm San Ni trước hết đưa cô đi quen thuộc hoàn cảnh công ty,sau đó lại nói với cô một chút một chút sinh hoạt tập quán của hắn,ví như lúc hắn ăn thịt bò thích bảy phần chính,hắn không thích uống cà phê thêm đường,vân vân, điều này làm cho Hứa Lưu Liễm có chút lúng túng,người đàn ông quan hệ thân mật với mình nhất nhưng thói quen của hắn còn phải từ miệng cô gái khác nói cho cô biết, cho dù cô không yêu hắn nhưng vẫn cảm thấy có chút khó coi.
Sau khi nói xong những thứ này tiếp theo Lâm San Ni lại đem nhật trình gần đây của hắn giao cho cô,một tháng tới có chuyện quan trọng gì nhất nhất liệt kê ra, Hứa Lưu Liễm nghiên cứu nửa ngày trời sau có chút buồn bực,cô nhớ tới lúc trước trung học đệ nhị cấp hình như Hạ Vi Lương có nói,những tổng tài nghiêm chỉnh  đều có hồng nhan tri kỷ bên cạnh,thư ký cơ hồ mỗi ngày bận rộn giúp họ đặt hoa,tặng quà sinh nhật và vân vân,tại sao lịch trình của hắn không có những thứ này?
Lâm San Ni nhìn thấu nghi ngờ của cô,đưa mắt nhìn sang nơi khác không nhìn cô,giọng nói có chút mất mác,
” Đời sống tình cảm Lục tổng chỉ có một ,những năm này trừ cô ra bên cạnh hắn không có người phụ nữ khác!”
Hứa Lưu Liễm đối với lời này tỏ vẻ hoài nghi,đời sống tình cảm chỉ có một,vậy chút ít kỷ xảo ở phương diện kia tại sao thành thạo như thế á? Lâm San Ni không thể làm gì khác hơn là giải thích,
“Trước khi biết cô thời điểm còn ở Mĩ Quốc hắn từng có mấy người bạn gái,bất quá không có người nào lâu dài,chỉ giải quyết thân thể cô  đơn lẫn nhau mà thôi!”
Song,Lâm San Ni mới vừa nói xong đời sống tình cảm của hắn chỉ có một,Hứa Lưu Liễm liền nhận được điện thoại của một phụ nữ gọi tới phòng làm việc tổng tài tìm hắn,tự xưng là Ôn Phó Doanh,dọng nói nũng nịu tựa hồ có thể chảy ra nước,nói cô ấy bây giờ đang ở lầu dưới Thân Viễn muốn đi lên gặp hắn.
Cô che loa nhỏ giọng hỏi Lâm San Ni,có nên cho cô ấy đi lên không,Lâm San Ni cau lại đôi mi thanh tú,Ôn Phó Doanh? Là thiên kim đại gia tộc số một Ôn Thành, con gái một chủ tịch tin điện Ôn Thành? Cô ta tại sao đột nhiên tìm đến hắn? Còn trực tiếp đến lầu dưới Thân Viễn?
Lâm San Ni cũng không biết Ôn Phó Doanh chính là người lần trước đi tương thân với Lục Chu Việt ở Ôn Thành,nếu cô gái bình thường cô sẽ trực tiếp cự tuyệt, nhưng cô là con gái đại gia tộc đệ nhất Ôn Thành,thanh danh hiển hách cho nên gọi điện thoại theo đường dây nội bộ xin chỉ thị của hắn,còn Hứa Lưu Liễm đối với mấy người xã hội thượng lưu căn bản không biết,cho nên cũng không biết Ôn Phó Doanh là ai,nên nói với đối phương chờ Lâm San Ni xin chỉ của hắn.
Trong phòng làm việc Lục Chu Việt nghĩ nửa ngày mới nhớ tới Ôn Phó Doanh là ai,lần đó tương thân hắn căn bản không nhìn rõ mặt người kia,mới vừa ngồi xuống thì nha đầu kia đã cùng Hạ Vi Lương đi đến,hắn cả kinh chỉ lo nhìn phản ứng của cô làm gì có tâm tình nhìn người đối diện,sau nữa hắn mượn cớ đổ cà phê  lấy cớ đi phòng rửa tay sau không có quay lại,không nghĩ đến mẹ của hắn thế nhưng gọi điện cho hắn,nói đối phương vốn có ý với hắn,còn nói nếu hắn không đồng ý thì không lấy chồng.
Hắn trực tiếp dứt khoát cự tuyệt với mẹ,nói bản thân đã có người vừa ý,bảo cô đừng lãng phí thời gian trên người hắn nên vội vàng tìm người hợp ý mình. Sau lại còn nghe cô bởi vì hắn cự tuyệt mà bệnh nặng một trận,khiến ẹ hắn lúng túng trước lãnh đạo mình,bởi vì lãnh đạo của mẹ chính là bác Ôn Phó Doanh.
Lúc này lại nghe nói cô đột nhiên chạy đến tìm hắn còn chờ sẵn dưới lầu,hắn không khỏi phiền não vứt cây bút đưa tay xoa trán,nếu như ngày thường cô tìm đến cũng thôi, hắn coi như cô là một người bạn bình thường,cũng coi như nể mặt lãnh đạo mẹ hắn mời cô dùng bữa cơm trưa rồi đuổi đi là được,nhưng hôm nay cô bé kia đang ở bên cạnh hắn nha,hơn nữa còn là ngày đầu điên đi làm đã để cô đụng phải tình huống như thế,hắn Lục Chu Việt thanh danh nhiều năm toàn bộ hủy trong tay Ôn Phó Doanh,lúc này hắn có chút hối hận đưa cô tới bên cạnh mình.
“Lục tổng?”
Đầu bên kia điện thoại quả nhiên Lâm San Ni thấy hắn hồi lâu không nói chuyện,không thể làm gì khác hơn là nhắc nhở hắn,hắn kiên trì nói,
“Gọi cô ấy lên đây đi!”
Người đã đến dưới lầu,hắn còn có thể như thế nào? Không nhìn thầy chùa cũng phải xem mặt phật,hắn dù sao cũng phải chừa mặt mũi ẹ ,hi vọng hắn mặt lạnh có thể hù dọa Ôn Phó Doanh trở về.
Lâm San Ni nghe hắn nói để cho Ôn Phó Doanh đi lên,không khỏi lúng túng nhìn sang Hứa Lưu Liễm nắm điện thoại  ,
“Cái kia. . . . . . Lục tổng nói bảo cô ấy lên!”
“Ờ,được!”
Hứa Lưu Liễm hoàn toàn không biết Ôn Phó Doanh là thần thánh phương nào,liền hướng về phía điện thoại thông báo bảo cô đi lên.Ánh mắt Lâm San Ni có chút dị thường nhìn cô,cô cũng không còn phát giác gì .
Khi Ôn Phó Doanh xuất hiện ở cửa thang máy,cô không khỏi sửng sốt một chút,giờ mới hiểu được tại sao vừa rồi vẻ mặt Lâm San Ni lúng túng,cô gái xinh đẹp này không phải là người lần đó đi tương thân với hắn sao? Cô nhớ rõ đến lúc ánh mắt cô ấy ẩn chứa mối tình thầm kín với hắn,hôm nay cô lại từ Ôn Thành xa xôi chạy đến tìm hắn. . . . . . Nghĩ như vậy trong lòng cô không khỏi buồn phiền giống như thoáng cái bị vật gì đó đè lên


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui