Lão sư! Buông tha tôi đi

Chương 142:Câu trả lời chắc chắn hài lòng

Sau đó hai người trong điện thoại hàn huyên một lát,đến khi để điện thoại xuống cô nhìn thấy trên màn ảnh gửi đến một tin tức,cô vừa mở ra nhìn,khóe miệng không khỏi khẽ giương cao.
Nội dung tin tức kia rất ngắn gọn,chỉ nói tổng tài tập đoàn Thân Viễn từ trước đến giờ thần bí Lục Chu Việt bật mí chuyện hôm qua.Ngài ấy phát biểu thanh minh:Ngài ấy đã có người yêu,mà người yêu của ngài so với người trong ảnh trẻ hơn rất nhiều,cho nên hình chụp tối hôm qua chẳng qua chỉ là nhìn hình rồi đoán mà thôi.
Quả nhiên phong cách xử sự của hắn,ngắn gọn mà câu chữ sắc bén,chỉ mấy câu nói đã xóa đi hiềm nghi hình chụp tối hôm qua,có ai có người yêu trẻ tuổi xinh đẹp lại không yêu,đi ra ngoài tìm người phụ nữ khác?
Hứa Lưu Liễm lật xem bình luận dưới tin tức kia,tâm trạng không khỏi càng ngày càng tốt,đây chính là câu trả lời hắn đảm bảo cô sẽ hài lòng?Cô cũng rất hài lòng,sợ rằng sẽ có ít người hổn hển đây nha.
Lúc này trong khách sạn Ôn Phó Doanh cũng nhìn thấy tin tức này,cô giận đến khép lại máy tín, đem tin tức làm cô tức giận hoàn toàn ngăn cách khỏi tầm mắt mình.
Lục Chu Việt này thật đúng là rất thâm tình. Bất quá hắn càng như vậy,cô càng thích,cô cảm thấy chinh phục người đàn ông kia sẽ có tính khiêu chiến cùng mạo hiểm.
Kể từ khi lần trước cô ngàn dặm xa xôi từ Ôn Thành bay tới thành phố N tìm hắn ai ngờ làm bỏng thư ký hắn,cô  trở về Ôn Thành,hắn thậm chí còn dùng chuyện thu mua tin điện Ôn Thành đến uy hiếp cô,nên cô đàng hoàng một khoảng thời gian, tuy cô không cho Lục thị của hắn có bản lãnh nuốt vào tin điện Ôn Thành.
Cô cũng thừa dịp trong khoảng thời gian này điều tra tiểu thư ký lần trước làm cho hắn vạn phần khẩn trương kia,trực giác của phái nữ nói cho cô biết,cô gái tên là Hứa Lưu Liễm không đơn giản,sau khi điều tra ra tin tức làm cô khiếp sợ: Cô ấy từng là học sinh của hắn,hắn còn ép mối tình đầu cô ấy _Trần Thanh Sở bỏ đi,rồi đoạt cô vào lòng mình!
Không trách được! Không trách được! Không trách được lần trước Hứa Lưu Liễm bị phỏng hắn lại khẩn trương như thế thậm chí còn nói lời thô tục bảo cô cút đi! Cô xem chút ít tài liệu thám tử tư gửi đến cho cô,không khỏi câu khởi khóe miệng lạnh lùng cười.
Nhưng cười xong rồi lại cảm thấy vô cùng đau lòng,bởi vì hắn không lạm tình giống như mấy người đàn ông khác,hắn yêu cô bé kia,yêu đến không chừa thủ đoạn nào,cho nên sẽ không dễ dàng thay đổi lòng,bởi vậy cô muốn đoạt được hắn không phải chuyện dễ.
Cô tìm được mối tình đầu của Hứa Lưu Liễm chính là Trần Thanh Sở,cô chỉ mới nhắc đến chuyện này,Trần Thanh Sở đã hận đến nghiến răng nghiến lợi,cô nhất thời hiểu tất cả,ưu nhã cười,
“Trần tổng,anh muốn có Hứa Lưu Liễm,còn tôi muốn Lục Chu Việt,không bằng chúng ta cùng hợp tác như thế nào?”
Trần Thanh Sở lúc ấy trả lời cho cô,
“Nếu mục tiêu của chúng ta giống nhau,tôi đây tại sao không vui mừng đồng ý đây?”
Cứ như vậy cô và Trần Thanh Sở có chung mục tiêu sau đó cô tiếp tục bay tới Ôn Thành,cố ý vô tình gặp được hắn ở quán Bar,cố ý cùng hắn đến khách sạn,sau đó cố ý tìm ký giả chụp ảnh cô và hắn ở cùng một chỗ,cho dù tạm thời không thể chia rẽ bọn họ,cô cũng muốn cho bọn họ khó chịu.
Chẳng qua cô không nghĩ tới, hắn lại dùng phương thức nhục nhã cô để xử lý chuyện này,cái gì đã có người yêu,mà người yêu đối chiếu với người trong ảnh trẻ tuổi đẹp hơn gấp mấy lần! Đây đối với người thân là mỹ nữ đẹp nhất Ôn Thành như cô mà nói tuyệt đối là vô cùng nhục nhã!
Nghĩ tới đây cô không khỏi cằm lên điện thoại gọi đến phòng thư ký Thân Viễn,điện thoại đương nhiên là Hứa Lưu Liễm đón,cô tận lực đè ép cơn lửa giận ình mở miệng phong tình vạn chủng nói,
“Hứa thư ký,xin hỏi Việt có ở đấy không?”
Dĩ nhiên cô càng không có nghĩ tới chuyện mình nào loạn,ngược lại kích thích Hứa Lưu Liễm ghen tỵ,dần dần thấy rõ tình cảm của mình đối với Lục Chu Việt  .
Quả nhiên Hứa Lưu Liễm vừa nghe giọng nói kêu “Việt” buồn nôn kia nhất thời đã biết người gọi đến là ai,nhưng cô cố ý làm bộ như không có nghe ra thanh âm của cô, dùng giọng máy móc nhàn nhạt hỏi,
“Xin hỏi cô là ai?”
Không biết là ai nói,không để ở trong lòng,chính là trả thù lớn nhất đối với người khác .
Quả nhiên nghe được Ôn Phó Doanh có chút thiếu kiên nhẫn cất cao thanh âm,
“Tôi là Ôn Phó Doanh!”
Hứa Lưu Liễm tiếp tục không nóng không lạnh,
“Ờ,Ôn tiểu thư sao, xin hỏi cô  tìm Lục tổng có chuyện gì không?”
“Tôi tìm hắn có chuyện gì đến phiên tiểu thư ký  như cô tới hỏi sao?”
Ôn Phó Doanh biết rõ quan hệ của cô và hắn,nhưng hết lần này tới lần khác còn cố ý bới móc chọc tức cô.
Chẳng qua cô không nghĩ tới,Hứa Lưu Liễm là ai ,đó là người nhanh mồm nhanh miệng có thể chọc Lục Chu Việt người hỉ nộ không lộ  tức nổ phổi ,một Ôn Phó Doanh như cô làm sao là đối thủ của cô? Chỉ nghe Hứa Lưu Liễm nhẹ nhàng cười một tiếng,
“Xin lỗi Ôn tiểu thư,làm người yêu trong lòng Lục tổng vừa trẻ tuổi vừa xinh đẹp,tôi nghĩ tôi có quyền hỏi một chút!”
Cô khó được như hôm nay tâm trạng thật tốt,chịu thừa nhận quan hệ với hắn.
Ôn Phó Doanh bị cô giẫm vào chỗ đau thở hổn hển nói,
“Hứa Lưu Liễm,cô đây gián tiếp thừa nhận tình yêu của hai người không theo luân thường?”
Hứa Lưu Liễm không nhanh không chậm hỏi ngược lại,
“Xin hỏi chúng tôi không theo luân thường ở chỗ nào? Chúng tôi một không có quan hệ huyết thống,hai không phải đồng tính, ba số tuổi không xê xích quá lớn, xin hỏi chúng tôi không luân thường ở chỗ nào?”
“Cô cô cô,cô yêu thầy giáo của mình,chính là không theo luân thường!”
Ôn Phó Doanh bị cô mạch lạc rõ ràng nhanh mồm nhanh miệng phản bác bắt đầu nói lời không có mạch lạc,Hứa Lưu Liễm cười lạnh một tiếng,
“Như vậy cô dụ người đã có vợ,có phải là người không biết liêm sỉ không?”
Ôn Phó Doanh giọng nhất thời sắc bén,
“Cô có ý gì? Cái gì gọi là có vợ có chồng? Hứa Lưu Liễm,cô nghĩ mình đẹp sao,cô hiện tại bất quá chỉ là phụ nữ để hắn giải sầu mà thôi,chờ hắn chán ghét cô tôi xem cô làm sao lớn lối!”
Trần Thanh Sở cũng không có nói cho Ôn Phó Doanh chuyện Hứa Lưu Liễm và Lục Chu Việt đã kết hôn,bởi vì hắn sợ Ôn Phó Doanh náo lớn chuyện này,như vậy sau này dù có đoạt được cô ấy về,cô ấy cũng sẽ mang danh hai đời chồng,như vậy cha mẹ hắn sẽ không đồng ý.
Mặc dù hắn cũng đã kết hôn,sau này muốn thật ở cùng với cô hắn cũng phải ly hôn,nhưng đối với một người đàn ông mà nói đó không tính cái gì,nhưng đối với  một người phụ nữ lại khác.
Bất quá lúc này mặc dù Hứa Lưu Liễm gián tiếp nói cho Ôn Phó Doanh thân phận cô đã là Lục phu nhân danh chánh ngôn thuận,nhưng Ôn Phó Doanh lựa chọn không tin, cô dĩ nhiên không tin,cô không tin một người đàn ông ưu tú xuất sắc như vậy tại sao chịu ràng buộc hôn nhân,hơn nữa còn cùng một cô gái không có thân phận không có bối cảnh.
Điều này đối với một thiên kim được giáo dục từ nhỏ như cô có liên quan,trong ý thức của cô đàn ông muốn lấy một cô gái,hoặc cô gái phải gả ột người đàn ông,đa số đều liên quan đến sự nghiệp mình,có thể giúp đỡ gia tộc,theo như cô suy nghĩ tất cả thứ trên đời này đều thành lập trên lợi ích.
Cô sở dĩ theo đuổi Lục Chu Việt,một mặt đúng là bởi vì hắn đầy đủ ưu tú,trên người hắn có loại khí phách vương giả xen lẫn thần bí, có cơ trí cùng trầm ổn phái nam, còn có vóc người tốt tính cách mơ hồ dấu diếm,nhiều loại khí chất trung hoà trên người hắn,làm cho người ta nhìn sẽ không tự chủ bị hắn hấp dẫn. Ở một phương diện khác,cô cùng gia tộc cô chính là nhắm trúng tiềm lực tạo được Lục Thị khổng lồ, trước mắt thân là Phó thị trưởng Lục Phương Đình lần này sau khi tổng tuyển cử rất có thể trở thành thị trưởng,mà tập đoàn Lục thị làm ăn vô cùng nổi tiếng,cùng điện tử Ôn Thành của bọn họ kết hợp,chắc chắn trở thành bá chủ Ôn Thành  .
Nghe Ôn Phó Doanh nói cô lớn lối, Hứa Lưu Liễm không khỏi bất đắc dĩ nở nụ cười,cô thật không biết hiện tại là ai lớn lối,
“Ôn tiểu thư, nếu cô nói vậy tôi cũng không còn cách nào,tôi hiện tại chỉ có thể nói cho cô  biết, Lục tổng hiện tại bề bộn nhiều việc,không có thời gian nghe điện thoại của cô, xin lỗi!”
Cô nói xong không đợi Ôn Phó Doanh phản ứng liền cúp điện thoại,sau đó ngồi ở chỗ đó thở dài một hơi,nói chuyện cùng với người không có tố chất thật mệt mỏi. Cô không nói với hắn chuyện Ôn Phó Doanh đã gọi điện thoại tới, bởi vì cô nghĩ hắn nhất định cũng không chịu nghe, nếu cô lựa chọn tin tưởng hắn,cũng không có cần thiết dùng chuyện này để hai người không vui.
Bởi vì nhận phần thiết kế,cho tới trưa cô đều liều mạng  xử lý công việc, dù sao công việc hiện tại của cô chủ yếu thư ký của hắn,đến buổi trưa cô mới xử lý  xong việc liền vội vàng mở ra hòm thư nhìn tình trạng mảnh đất Phương Đông Thần gửi đến cho cô.
Đây là lần đầu tiên cô quang minh chánh đại  thiết kế bản vẽ,hơn nữa còn là một công trình lớn như vậy,cho nên cô kích động khẩn trương muốn chết,ở tại phòng làm việc của mình toàn lực ứng phó vẽ hình.
Bởi vì quá mức chuyên chú cho nên cô cũng chưa ăn cơm trưa gục trên bản vẽ thiết kế,đến khi trước mặt bàn truyền đến hai tiếng gõ gõ có lực,cô mới từ bản thiết kế ngẩng đầu lên, chỉ thấy hắn đứng ở trước bàn làm việc của cô nhíu lại một đôi mày rậm,
“Tại sao còn chưa đi dùng cơm trưa?”
Bất quá cô căn bản không có tâm trạng để ý đến chuyện ăn cơm,mà cầm lấy bức tranh của mình hưng phấn đưa cho hắn nhìn,
“Anh nhìn xem anh nhìn xem, đây là bản vẽ em vừa làm xong,xin lãnh đạo xem qua!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui