Lão Tổ Tông Toàn Năng Đã Tái Sinh


Để nàng chép bài cũng chép không tốt, thật không biết làm sao lên được ban 2.

Ti Vũ yên lặng đem đồ lau bảng đánh rơi, dùng sách đập đi bụi, ngồi ngay ngắn về tại chỗ.

Nhìn nàng ngơ ngác ngốc ngốc, mấy nữ sinh khinh thường mắt trợn trắng, chuông reo lại trở về bàn của mình.

"A Diên, ngươi có cảm thấy hôm nay Ti Vũ có điểm là lạ? Không phải là ngày đó bị đánh ngốc luôn hả." Cố Tuyển Diên không ngẩng đầu, "Lão sư tiến đến." Tôn Mục Sâm nhún nhún vai, quay trở lại, lại nhịn không được mắt nhìn về Ti Vũ đang ngồi đoan đoan chính chính.

Ngày đó hắn cùng Cố Tuyển Diên đánh xong bóng rổ đi nhà vệ sinh, nghe được sát vách nhà vệ sinh truyền đến thanh âm,sự tình nữ sinh ,nam sinh bọn hắn căn bản cũng không thèm quản, lúc đầu muốn đi, về sau nhìn thấy mấy nữ sinh lôi kéo Ti Vũ ẩm ướt ngượng ngùng vứt ra, Cố Tuyển Diên mở miệng nói một câu.

Mấy nữ sinh liền nể mặt Cố Tuyển Diên, ném người liền đi.

Trong đó còn có hoa khôi lớp Đào Hinh Nhiễm.

Tôn Mục Sâm ở trong lòng chậc chậc vài tiếng, không nhìn ra hoa khôi lớp còn có một mặt này, thật bưu hãn! Tôn Mục Sâm không khỏi nhìn về phía hoa khôi lớp Đào Hinh Nhiễm, kỳ thật hoa khôi lớp còn không xinh đẹp bằng Ti Vũ đầu óc có bệnh.

Nhưng ai biểu Ti Vũ não rỗng, để cho người ta không để ý đến nàng đẹp.

Nghỉ giữa giờ.

Ti Vũ bị một người nữ sinh kêu ra ngoài.

Hoa khôi lớp Đào Hinh Nhiễm mang theo mấy nữ sinh đem Ti Vũ vây đến vào nhà vệ sinh nữ.

Xinh đẹp như Ti Vũ , thật khiến người ta ganh tị mà ghen ghét.

Mà não tàn lại trở thành đối tượng người người chế giễu, cũng là đối tượng bị khi dễ.

"Ti Vũ, ngươi lá gan không nhỏ a." Có người lấy ra mực tàu cùng đỏ mực trộn nước vào bên trong, không cần hỏi cũng biết dùng để làm gì.

"Cố Tuyển Diên là ngươi có khả năng nghĩ đến sao? Cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem , so với Hinh Nhiễm của chúng ta một đầu ngón tay cũng kém.

Cố Tuyển Diên thích chính là Hinh Nhiễm, cái loại não tàn như người mà cũng dám nghĩ, buồn cười." "Thật không biết ngày đó Cố Tuyển Diên tại sao muốn thay nàng nói chuyện, Cố Tuyển Diên không phải chán ghét nàng sao?" "Có thể chính là nhìn nàng đáng thương, đột nhiên thấy tội nghiệp đi." Đào Hinh Nhiễm đi tới, cầm trong tay đồ lau nhà.

Không cần nàng ra lệnh, nữ sinh đang cầm thùng mực đen thùi, nhấc thùng đổ về phía Ti Vũ.

Một con tinh tế trắng nõn tay đột nhiên bắt được hai cánh tay đang nhấc thùng,nhẹ nhàng nhấn một cái, lại như một cú mạnh, thùng bịch một cái rơi trên mặt đất,nước mực dơ tóe đầy lên mặt hai nữ sinh.

"A!" chân đá một cái, tuỳ tiện đem mấy nữ sinh đang tính nhào tới đạp vào nhà vệ sinh.

Đồ lau nhà trong tay Đào Hinh Nhiễm vừa nâng lên, cũng cảm giác tay không có gì, cái ót bị đánh một cái, toàn bộ đầu bị ấn vào bên trong thùng nước mực.

"Lộc cộc, lộc cộc.

.

." "Lốp bốp." Nhà vệ sinh nữ bị khóa trái, bên trong phát ra tiếng vang binh binh bang bang.

Người bên ngoài vây quanh ở cổng, hưng phấn khi người gặp họa chờ có trò hay để nhìn.

Trong nhà vệ sinh.

Bảy tám nữ sinh gặp hạn phát ra âm thanh hoảng sợ.

Ti Vũ đi đến sau lưng Hinh Nhiễm vừa mới ngóc đầu dậy, nhấc chân hướng nàng đầu giẫm mạnh, mới vừa dậy nửa người lại bỗng nhiên ngã vào mực nước trong thùng.

Nàng hoảng sợ liều mạng giãy dụa lấy.

"Dễ uống à." m thanh lạnh lùng vang lên bên tai Đào Hinh Nhiễm , làm cho nàng toàn thân da gà đều nổi lên, giãy dụa càng mạnh hơn.

Thu hồi chân, Ti Vũ mở ra cửa sau nhà vệ sinh.

Đằng sau nơi này chính là một con sông, giáo khu chính là được xây có nước bao quanh, nếu như không phải có khả năng leo núi, tuyệt đối không có cách nào từ sau cửa sổ chuồn ra ngoài, lại thêm, trong nước sông tất cả đều là cứt đái, rơi vào không có bị chết đuối cũng bị buồn nôn mà chết.

Nhưng mà,Ti Vũ lại nhảy ra.

.

.

.

Ti Vũ xuất hiện lần nữa ở trên sân bóng, vừa vặn chuông vào học vang lên.

Nhưng mà lại có học sinh hướng phía nhà vệ sinh công cộng nhìn lại, nơi đó tựa hồ thật náo nhiệt.

Ti Vũ thản nhiên đi tới phòng học, những nữ sinh rời đi còn chưa có trở lại.Những người phòng học đều thấy được nàng bị gọi đi, sao lại trở về sạch sẽ, không mảy may tổn hại.

"A Diên, thật là kỳ quái, nàng làm sao trở về bình an rồi?" Cố Tuyển Diên lần này nhìn về phía Ti Vũ.

Ti Vũ ghé mắt nhìn lại.

Cố Tuyển Diên bị sự đạm mạc bình tĩnh trong mắt thiếu nữ làm ngây ngẩn cả người.

"Ti Vũ, ai là Ti Vũ, giáo viên chủ nhiệm nói ngươi đi tìm cô." Một bạn học đồng lứa chạy vào, vừa đến cửa phòng học liền kêu lên.

Tất cả mọi người nhìn về phía Ti Vũ.

Ti Vũ đứng lên, trực tiếp đi ra ngoài.

Bóng lưng thon dài tinh tế của thiếu nữ dưới ánh mắt nhìn chăm chú đi xa dần, trong phòng học lại yên tĩnh thường..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui