Lao Tù Ác Ma

Lạc Hách nắm lấy dưới cái cằm trắng nõn của Lạc Hướng, híp mắt âm hiểm cười nói “Lạc Hướng, tôi còn thực sự sợ rằng sẽ có một ngày bị em diệt khẩu, dù sao người duy nhất biết được chân tướng, chỉ có một mình tôi.”

“Chỉ cần anh biết thức thời, tôi bảo đảm anh sẽ sống rất tốt! Tiền đồ của anh ở Lạc gia tộc, cũng sẽ càng ngày càng tốt!” Lạc Hướng nói, mặt không cảm xúc cúi đầu tháo thắt lưng của Lạc Hách ra, ngón tay nhẹ nhàng nắm chặt lấy vật cứng kia, tiếp tục nói “Tôi nói hơi khó nghe nhưng anh nên biết, nếu như quan hệ của tôi với anh bị ca tôi biết được, tôi sẽ khiến anh phải chết không toàn thây!”

Trêu chọc của Lạc Hướng khiến cho Lạc Hách toàn thân dục hỏa sôi trào, gã đột nhiên nắm lấy eo Lạc Hướng, đặt Lạc Hướng nằm trên ghế salong đè lên, đưa tay búng nhẹ lên chóp mũi Lạc Hướng, cười gian nói “Con vật nhỏ này, đừng tỏ ra tự cao tự đại khi cùng tôi làm chuyện này, không phải em ở trước mặt Lạc Tần Thiên rất thích cười sao? Hiện tại em cũng cười cho tôi xem thử xem nào! Hả? Cười đi!” Lạc Hách dùng ngón tay miết khóe miệng Lạc Hướng hướng lên một chút, khiến cho Lạc Hướng lộ ra một nụ cười mỉm rất không tự nhiên.

Lạc Hướng nghiêng mặt sang một bên, trong mũi phát sinh ra một tiếng hừ lạnh, mãi đến tận khi hai chân bị tách ra nâng lên đến ngực, thì vẻ mặt hờ hững lạnh lùng của cậu mở hơi lộ ra thống khổ.

“Em đã lên giường với Lạc Tần Thiên rồi chứ?” Lạc Hách rất hứng thú vuốt ve nơi riêng tư của Lạc Hướng, thấp giọng cười nói “Nếu như để Lạc Tần Thiên biết em sớm đã bị đùa bỡn vô số lần, em nói thử xem có phải hắn sẽ ghét bỏ em không?”

Thân thể Lạc Hướng theo bản năng run lên nhè nhẹ, cả người cũng thuận theo hơi co lại hướng lên phía trên, lại bị Lạc Hách mạnh mẽ kéo xuống, hạ thân toàn bộ đi vào!

“Ư….” Lạc Hướng thống khổ nhíu mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lạc Hách “Vừa nãy tôi đã nói rồi, nếu như để ca tôi biết được, anh đừng hòng tiếp tục sống….”

Lạc Hách nhếch miệng, dùng lực mạnh mẽ va chạm, đồng thời cúi người xuống, mãnh liệt ra sức chà đạp hai mảnh bờ môi mềm mại của Lạc Hướng.

Gã say mê thân thể mềm mại của Lạc Hướng, làn da trắng nõn bóng loáng cùng với gương mặt thống khổ mê người kia, rất câu dẫn khiến đàn ông phát thú tính, từ khi Lạc Hướng bắt đầu lên mười lăm tuổi, gã đã mơ tưởng đến chuyện được đè lên người cậu, điên cuồng vò ngược cậu một trận, nhưng Lạc Hướng luận về quyền luận về thế, đều lợi hại hơn hẳn gã, hơn nữa, ngoại trừ Lạc Tần Thiên ra, Lạc Hướng đối với bất cứ ai cũng đều là một khuôn mặt lạnh lùng vô cảm, hơn nữa cậu giống như cánh tay thân cận với Lạc Bắc Mâu, hành xử quả đoán tuyết tuyệt tàn nhẫn, thế nên một Lạc Hách không được hoan nghênh như gã, căn bản không thể lại gần được Lạc Hướng, thậm chí ngay cả nói chuyện với cậu cũng vô cùng khó khăn!

Nhưng hiện tại đã khác rồi, trong tay gã đang nắm điểm yếu chí mạng của Lạc Tần Thiên, điều này khiến cho Lạc Hướng vẫn luôn yêu say đắm Lạc Tần Thiên không thể không luồn cúi gã, Lạc Hách thông qua nhược điểm này, từ Lạc Hướng có được một vị trí trong Lạc gia tộc, hơn nữa, còn đem chuyện bản thân muốn làm mà không có cơ hội làm, thực hiện vô cùng nhuần nhuyễn!

“Lạc Hướng, tôi cũng là ca của em…. gọi tôi như vậy đi…” Lạc Hách tà ác ôm lấy Lạc Hướng, trên dưới ra sức, Lạc Hướng cắn chặt môi, sắc mặt cực kỳ khó coi, đầu cậu vô lực khoát lên vai Lạc Hách, chậm rãi nhắm mắt lại, thâp giọng mở miệng “Ca….” (Jian: Tui đau lòng quá man TT^TT)

Lạc Hách vừa nghe thấy lại càng thêm kích động, vội vàng thay đổi tư thế, đem vui sướng khoái lạc đẩy lên đến đỉnh cao!

Không biết đã trải qua bao lâu, xúc cảm mãnh liệt trên ghế salong mới ngừng lại, Lạc Hách thoải mái dựa vào trên ghế salong thở gấp, ánh mắt tà ác nhìn Lạc Hướng trước mặt đã chậm rãi mặc vào quần áo tử tế.

“Hiện tại hơn một nửa tài sản của Lạc gia tộc đều nằm trong tay em, nói không chừng không cần đợi đến khi em 30 tuổi, Lạc Bắc Mâu liền sẽ đem vị trí chủ gia tộc nhường lại cho em, em có nghĩ đến chuyện sau đó sẽ sắp xếp Lạc Tần Thiên như thế nào không? Tôi không nghĩ là hắn sẽ cam tâm tình nguyện làm trợ thủ cho em đâu.”

“Điều này anh không cần quan tâm, điều hiện tại anh cần làm, là thay tôi làm yên lòng ca tôi, nếu như ca tôi thật sự thoát ly khỏi Lạc gia tộc, anh đừng hòng từ chỗ tôi muốn bất cứ thứ gì nữa!”

“Chuyện này không thành vấn đề, dù sao hiện tại Lạc Tần Thiên ngoại trừ ở lại Lạc gia tộc thì cũng chẳng còn bất kỳ đường lui nào, hắn chỉ là đang nóng nảy bức bối một chút thôi, đợi sau khi bình tĩnh trở lại, tôi có thể khuyên nhủ được”

“Tốt nhất là như vậy!” Lạc Hướng đã mặc vào quần áo tử tế, một lần nữa khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng cự chi ngàn dặm, có chút khó nhọc đứng lên khỏi ghế salong, hướng về cửa chậm rãi đi ra.

“Ai ~~” Lạc Hướng đi rồi, Lạc Hách đột nhiên thoải mái cười hô một tiếng “Lạc Hách ta cuối cùng cũng đợi được ngày này….”

…………………..

Lạc Hướng bề ngoài thì nói với Lạc Bắc Mâu rằng mình đang giam giữ Lạc Tần Thiên cẩn thận, thế nhưng thực tế, cậu lại sắp xếp Lạc Tần Thiên ở chỗ của mình, chính mình tỉ mỉ chu đáo hầu hạ, Lạc Hướng lại rất hưởng thụ cảm giác này, cảm giác được ở bên cạnh chăm sóc hầu hạ cho ca của cậu.

Cậu biết Lạc Tần Thiên trở về rồi sẽ khiến cuộc sống của cậu trở nên như thế nào, nhưng cậu vẫn là không nhịn được muốn giữ hắn lại bên cậu, ba năm nay, cậu thật sự muốn phát điên lên, không ai có thể hiểu được trong lòng cậu ra sao, thế nên Lạc Hướng thực sự rất hy vọng Lạc Tần Thiên có thể ở lại, cho dù là cậu chắp tay nhường lại vị trí người thừa kế cậu cũng rất sẵn lòng! Chỉ cần, cậu có thể được hầu hạ bên cạnh Lạc Tần Thiên, bất luận là lấy thân phận gì, cao cao tại thượng cũng được mà thấp hèn như sâu bọ cũng được, cậu đều chấp nhận, cậu không muốn phải chịu đựng nổi nhớ nhung dày vò kia nữa, bất luận đáp lại cậu, là yêu hay hận, Lạc Hướng đều mỉm cười chấp nhận.

“Ca, hôm nay anh gặp Lạc Hách à? Hắn nói thế nào?” Lạc Hướng vừa dùng bữa tối cùng Lạc Tần Thiên vừa cười hỏi “Lẽ nào Lạc Hách đồng ý giúp đỡ ca?”

Lạc Tần Thiên sắc mặt rất khó coi, hắn thiếu kiên nhẫn nắm muống nĩa xuống, lau miệng, đứng lên xoay người đi lên lầu, toàn bộ từ đầu đến cuối đều không nói một câu.

Lạc Hướng nhíu mày, nhìn bóng lưng Lạc Tần Thiên, ánh mắt có chút hỗn loạn.

Lúc Lạc Tần Thiên đang ở trong phòng tắm, Lạc Hướng đứng ở ngoài cửa, cầm áo choàng tắm, gõ cửa phòng tắm, cười ngọt ngào nói “Ca, em đem áo tắm cho anh.”

Xoạt một tiếng, cửa phòng tắm bị Lạc Tần Thiên kéo ra, Lạc Tần Thiên đưa tay kéo Lạc Hướng vào, áo choàng tắm trong tay Lạc Hướng cũng thuận theo rơi xuống trên mặt đất.

“Có phải cậu đã đi tìm Lạc Hách bảo anh ta khuyên tôi ở lại?” Lạc Tần Thiên đem thân thể gầy nhỏ của Lạc Hướng chống đỡ ở trên vách tường gạch men trắng sử, lạnh lùng hỏi.

Lạc Hướng thuận thế ôm lấy cổ Lạc Tần Thiên, hơi nhón chân hôn nhẹ lên môi Lạc Tần Thiên một cái, nhỏ giọng cười nói “Thế nên ca định làm sao trừng phạt em?”

Đáy mắt Lạc Tần Thiên rõ ràng lướt qua một tia hiểm ác, hắn buông tay ra, xoay người tiếp tục tắm rửa dưới vòi hoa sen, vẻ mặt không chút thay đổi nói “Tôi đã nghĩ rồi, Lạc Hách nói cũng không phải hoàn toàn không có lý”

“Nói vậy, ca không định sẽ rời khỏi Lạc gia tộc?” Lạc Hướng tiến lên phía trước ôm lấy eo Lạc Tần Thiên, mặt khẽ tựa vào phía sau lưng Lạc Tần Thiên, tùy ý để dòng nước ấm làm ướt sũng quần áo.

“Hiện tại toàn bộ giám sát của Lạc gia tộc đều tập trung vào tôi, tôi khẳng định là chạy không được, thế nên tôi sẽ chờ.”

“Ca muốn chờ điều gì?”

“Chờ khi cậu kế thừa vị trí của Lạc Bắc Mâu” Lạc Tần Thiên xoay người, xoa xoa khuôn mặt Lạc Hướng, khẽ cười nói “Nếu như là cậu, hẳn sẽ không đến mức nhẫn tâm nhìn thấy tôi bị trói buộc ở Lạc gia tộc đi.”

“Nhưng cái đó phải đợi đến khi Lạc Hướng ba mươi tuổi a.” Lạc Hướng nở nụ cười xán lạn “Nói như vậy, ca đồng ý ở Lạc gia tộc an ổn mấy năm nữa?”

“Mấy năm? Tôi nào có nhiều thời gian như vậy! Tôi muốn cậu, sớm kế thừa vị trí của Lạc Bắc Mâu!” Nói rồi, Lạc Tần Thiên ôm lấy eo Lạc Hướng, thần bí cười nói “Cậu phấn đấu nhiều năm như vậy, không phải là vì muốn kế thừa vị trí của phụ thân tôi sao? Hiện tại tôi có rất nhiều cách để ông ta sớm thoái vị, ha ha, không cao hứng ư?”

Nụ cười trên môi Lạc Hướng biến mất “Ý của ca là, giúp em sớm kế thừa vị trí của Mâu thúc, làm trao đổi, chờ sau khi em kế thừa thành công, lại dùng quyền lực trên tay giúp ca thoát khỏi Lạc gia tộc, để ca danh chính ngôn thuận rời khỏi Lạc gia tộc?” Lạc Hướng biết, đây chính là chủ ý của Lạc Hách!

“Không hổ là thiên tài hiếm thấy của Lạc gia tộc, một điểm liền thông!”

Lạc Hướng về khẽ cười một tiếng, đầu khoát lên trước ngực Lạc Tần Thiên, khóe miệng nhếch lên một vệt gian tà, một tia tính toán lướt nhanh qua đáy mắt, Lạc Hướng cực kỳ ôn nhu khẽ cười nói “Được! Chỉ cần em nắm được hết mọi quyền hành của Mâu thúc, nhất định em sẽ cho ca cái ca muốn, nhất định!”

(Jian: Trần đời chưa thấy thằng nào ngu như thằng Lạc Tần Thiên, ngu hết cả phần thiên hạ =.=’ Như thằng Tiếu với thằng Luân trừ vụ ngu trong tình cảm chứ cái gì tụi nó cũng khôn như cờ hó, còn thằng Lạc ngu toàn diện =.=’ đã tra còn ngu thì ra cái thể loại gì chời ơi khổ thân Hướng của tuôi:((((((((()


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui