Lao Tù Ác Ma

Diệp Mạc đi vào công ty Diệp Thần Tuấn, rất thuận lợi tiếp nhận vị trí trợ lý của Diệp Thần Tuấn, làm việc rất tỉ mỉ cẩn thận, Diệp Thần Tuấn vốn lo lắng rằng Diệp Mạc sẽ chưa thể thích ứng được với công việc, hiện tại đã cảm thấy rất nhẹ nhõm.

Chức vị trợ lý riêng của Diệp Thần Tuấn là vị trí được người trong công ty thèm nhỏ dãi nhất, công việc không bận rộn mà tiền lương lại rất cao, bây giờ lại bị một nam nhân bằng cấp thấp kém lấy đi mất sẽ khiến bao nhiêu người tự cho mình là cán bộ cao cấp siêu phàm bất mãn, nhưng biết ông chủ của mình cùng với nam nhân kia vốn có quan hệ thân thích nên tất cả mọi người chỉ dám lén lút nói sau lưng, còn lúc giao lên bản công tác cho Diệp Mạc thì cố ý làm mấy chỗ sai sót, cứ cho rằng chắc Diệp Mạc đối với mấy thứ này chẳng biết gì đâu.

Lúc chiều tối, Diệp Mạc đem một phần phân tích văn kiện mà một người đàn ông đã nộp lên trực tiếp tìm đến đập xuống trước mặt người đàn ông kia, dùng âm lượng mà mọi người trong phòng đều có thể nghe được, nghiêm nghị nói “Tôi hy vọng hiệu quả công việc của anh xứng đáng với số tiền lương anh nhận được!” Nói xong, Diệp Mạc gương mặt lạnh lùng không hề có cảm xúc nhìn quét qua tất cả mọi người ở đấy rồi quay lưng trở về phòng làm việc của mình.

Diệp Mạc vừa rời đi, tất cả mọi người liền nhỏ giọng xì xào bàn tán, rất nhiều người xúm lại vây quanh người đàn ông vừa bị Diệp Mạc dạy dỗ, lúc này người đàn ông kia mới tỉnh lại, mở ra phần văn kiện chính mình đã nộp lên, mặt trên mỗi tờ giấy đều có dấu chấm và vết sửa Diệp Mạc để lại, nhìn kỹ bên dưới mới có thể phát hiện, sắc bén mà lại độc đáo…

Dĩ nhiên sẽ chẳng ai biết được Diệp Mạc từng là một tài năng kinh doanh thực thụ, còn từng giữ chức vụ lớn làm việc ở tầng cao nhất tại Hoàng Sát, được mọi người xưng tụng là thiên tài thương mại trẻ nhất tại thành phố X.

Vào khoảng thời gian ấy, Diệp Mạc thậm chí đã nghĩ tới chuyện, chờ khi cậu 30 tuổi, kiếm đủ tiền sẽ mở một công ty riêng cho chính mình, dùng trí tuệ của mình đạt tới đỉnh cao sự nghiệp mà mỗi người đàn ông luôn muốn có.

Nếu như người đàn ông kia không xuất hiện rồi hủy đi tất cả hoài bão của cậu…

Diệp Mạc từ chối lời đề nghị của Diệp Thần Tuấn khi anh muốn cậu chuyển đến ở nhà của anh, mặc dù vì Diệp Trọng Quang mà Diệp Mạc với Diệp Thần Tuấn mới có thể mang danh người thân với nhau, nhưng cũng không phải người thân thiết thật sự cùng ở bên nhau từ nhỏ đến lớn, thế nên ở trong mắt Diệp Mạc, Diệp Thần Tuấn có vẻ giống một người bạn thân thiết hơn, huống gì, Diệp Mạc tự biết rõ bản thân mình vốn dĩ không phải Diệp Tuyền.

Diệp Mạc trở lại nơi mình luôn ở khi trở thành Diệp Tuyền, trước khi đến chỗ Tiếu Tẫn Nghiêm, cậu đã thanh toán hai năm tiền thuê nhà nên Diệp Mạc không muốn lãng phí. Bây giờ đã có công việc mới, Diệp Nhã cũng đã từ từ bình phục, hơn nữa cậu cũng đã rũ sạch tất cả với Tiếu Tẫn Nghiêm, Diệp Mạc phát hiện, cuộc sống của cậu thật sự đã bắt đầu tươi sáng lên, bất kể đã từng gặp phải bao nhiêu khó khăn khổ sở, nhưng chí ít hiện tại, cậu đã có tự do.

Buổi tối, Diệp Mạc lấy ra hai mươi vạn tiền mặt lúc trước đã cất giấu đi, lúc đó cậu không lập tức chuyển vào trong thẻ bởi vì nơi giấu có chút bí ẩn, hơn nữa cái tên Diệp Tuyền này là cái tên Hạ Hải Long bịa ra tạm thời nên không có cách nào chuyển tiền vào thẻ ngân hàng được, sau đó mới được Diệp Trọng Quang chính thức hợp pháp cái tên này thôi.

Diệp Mạc vẫn muốn biết làm sao Diệp Tuyền có được 20 vạn này, đây đâu phải là một số tiền nhỏ đâu, Diệp Mạc nghĩ thế nào cũng nghĩ không ra Diệp Tuyền rốt cuộc làm sao sau vẻn vẹn hai tháng bị mất trí nhớ lại có thể kiếm được số tiền kia, nếu như dựa vào chính sức mình mà kiếm ra, tại sao lại lén lén lút lút giấu đi, để cho cuộc sống sinh hoạt khó khăn túng quẫn như vậy.

Diệp Mạc cảm thấy quỷ dị, thậm chí bắt đầu cảm thấy có khi Diệp Tuyền sau tai nạn xe kia vốn dĩ không có mất đi trí nhớ. Nghĩ tới nghĩ lui, Diệp Mạc phát hiện khi linh hồn mình xuyên vào người Diệp Tuyền có rất nhiều điểm đáng ngờ. Nhưng khi Diệp Mạc nỗ lực muốn tìm điểm liên quan giữa Diệp Tuyền với tai nạn xe kia, thì giữa những hình ảnh chắp vá dường như chỉ có một gương mặt ẩn hiện rất mơ hồ.

Hai mươi vạn này khiến Diệp Mạc có chút lo sợ, luôn cảm thấy Diệp Tuyền trong trí nhớ của mình có vẻ không đơn giản chút nào. Lúc này, Diệp Mạc chỉ hy vọng, sự tình không quá phức tạp như mình suy nghĩ, bây giờ cậu thật sự không thể chịu nổi thêm chút kích động nào nữa.

Lúc nằm xuống giường, Diệp Mạc nhận được một tin nhắn, số gửi đến là một số lạ, nhưng từ nội dung, Diệp Mạc tự biết đây là do thủ hạ của Tiếu Tẫn Nghiêm gửi tới. Trên màn hình chỉ có vài chữ đơn giản, toàn bộ chi phí sử dụng: năm mươi vạn.

…………………


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui