Lão Tử Không Phải Kẻ Ngốc

"Phim sắp bắt đầu rồi, tôi và Vân Tương sẽ đi xem phim, hai người thì sao?"

Khi thấy sắp đến giờ, Diệp Phong nắm tay Cố Vân Tương, quay người hỏi.

"Chúng tôi cũng chuẩn bị đi xem phim."

Lâm Phượng Kiều vội vàng nói, cô ta cảm thấy nguy hiểm thay bạn thân, bèn nháy mắt ra hiệu, nói với Bạch Tô Tô: "Tô Tô, chúng mình cũng đi xem phim đi."

Cô ta gằn rất mạnh chữ "phim", đương nhiên là đang nhắc nhở bạn thân, cá cậu nuôi bị người ta vớt đi rồi kìa, mau nghĩ cách cứu vớt lại đi.

Phát triển tình cảm với anh Lâm Dịch của cậu sau cũng không muộn mà!

"Mình thấy hơi mệt, mình đi trước."

Dứt lời, Bạch Tô Tô xoay người rời đi, kệ luôn cả bạn thân.

Khi đi tới cửa, cô ta lại quay đầu, hỏi: "Anh Diệp Phong, anh sẽ đến cuộc thi dương cầm của em vào tháng sau chứ?"

"Để xem tình hình đã, không chắc là tôi có thời gian."

Diệp Phong lạnh nhạt đáp, Bạch Tô Tô có thể đi thi dương cầm là vì mình vận dụng quan hệ để tìm thầy giỏi cho cô ta.

Cuộc thi dương cầm tháng sau cực kỳ quan trọng, nếu như Diệp Phong xuất hiện, không chỉ có thể khiến bậc thầy dương cầm kia đích thân ra mặt mà còn có sự ảnh hưởng nhất định đối với việc cho điểm của ban giám khảo.

Nhưng bây giờ, đương nhiên Diệp Phong không có hứng thú.

"Ừm."


Nói xong, Bạch Tô Tô cúi đầu rời đi.

"Tô Tô, chờ mình với."

Lâm Phượng Kiều vội vàng đuổi theo.

...

"Bạch Tô Tô, cậu ngốc hả, anh Diệp Phong nhà cậu sắp thay lòng rồi!"

Lâm Phượng Kiều tức giận nói, nhưng Bạch Tô Tô thờ ơ, cô ta đang chuẩn bị gọi điện thoại, người liên lạc là "Lâm Dịch."

"Bạch Tô Tô, bây giờ cậu nên nghĩ cách cứu vãn quan hệ của cậu và Diệp Phong chứ không phải tiếp tục đi xem phim với Lâm Dịch!"

Lâm Phượng Kiều cướp lấy điện thoại của Bạch Tô Tô.

"Phượng Kiều, sao cậu ngang ngược như vậy hả, mình đã nói rồi, mình chỉ xem Diệp Phong là anh trai mà thôi."

"Ngoài ra, mình và anh Lâm Dịch chỉ là bạn bè bình thường."

Bạch Tô Tô nói đầy ấm ức.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé


Lâm Phượng Kiều im lặng, đến lúc nào rồi mà cô bạn thân này còn muốn làm việc xấu mà không muốn bị người ta chửi vậy, cá sắp nhảy khỏi chậu rồi, cậu có mù không?

"Trả điện thoại cho mình."

"Không trả."

"Ting ting ting."

Bỗng nhiên, điện thoại di động reo lên, Lâm Phượng Kiều nhìn xem, là cha Bạch Tô Tô gọi tới, lúc này cô ta mới miễn cưỡng đưa di động cho Bạch Tô Tô.

"Cha, cha gọi con có chuyện gì sao?"

Bạch Tô Tô hỏi.

"Con đang ở đâu?"

Cha Bạch chất vấn trong điện thoại.

"Dạ?"

"Con đang đi xem phim với Phượng Kiều, sao vậy ạ?"

Bạch Tô Tô hơi chột dạ.

"Xem phim? Cha thấy có mà con đang hẹn hò với Lâm Dịch thì có."

"Tô Tô, cha nói con giữ gìn mối quan hệ với cậu Diệp mà con thì hay rồi, không giải quyết được hợp đồng thì thôi đi, lại còn mập mờ với tên nhóc Lâm Dịch kia."

"Cha cảnh cáo con, mau về nhà cho cha. Con mà dám qua lại với Lâm Dịch nữa thì cha coi như không có đứa con gái như con."

"Không tin thì con cứ thử đi!"

Cha Bạch rất tức giận, không bật loa ngoài mà Lâm Phượng Kiều cũng nghe thấy tiếng hét của ông ta.

Nhìn lại cô bạn thân đang nước mắt lưng tròng với vẻ mặt ấm ức.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận