CHƯƠNG 18.1: SẮP ĐẶT
Tuần lễ nữa trôi qua, mọi thứ vẫn như cũ, đều đều trôi qua. Trận đấu ngày hôm đó đã để lại 1 tiếng vang lừng lẫy cho 9 con người. Ryan với cánh tay bị băng bó ngồi ở góc cuối lớp, Diana nhìn anh mỉm cười hỏi:
-Sao rồi ông anh? Nứt hay gãy?
Anh nhìn cô nhăn nhó nói:
-Em đánh ác quá, anh bị nứt xương tay rồi. Phải băng bó trong vòng 3 tuần mới đc gỡ.
-Vậy còn anh Eric?
K như Ryan, Eric hoàn toàn bình thường, k băng bó, k kêu than. Ryan nhìn thằng bạn lắc đầu nói:
-Nó hả? Em k cần phải lo. Chồng hờ của em rất nhẹ tay nên nó ngoài chuyện bị bầm dập chút ít thì ổn hơn anh.
Cả 2 im lặng. Cô và anh cùng nhìn về phía Eric. Dười ánh sáng nhàn nhạt của tiết trời ngày thu, Eric như thể đang tỏa sáng. Mái tóc màu đồng của anh ánh lên, gương mặt nghiêng nghiêng củng đc ánh sáng bao phủ. Cả thân hình anh trở nên mờ mờ ảo ảo trong làn ánh sáng dịu nhẹ. Lúc này đây, nhìn anh giống như 1 thiên thần u buồn.
Diana bước đến bên cạnh anh. Cô ngồi lên mép bàn, giọng nói nhẹ nhàng vang lên:
-Anh k sao chứ?
Ngước mắt nhìn cô, anh k trả lời. Dường như khoảng cách của anh và cô lại bị kéo dãn ra xa hơn trước rất nhìu. Diana lại tiếp tục:
-Giận em sao?
K nhìn cô, anh chỉ hờ hững đáp:
-Tại sao phải giận em?
-Vì k quan tâm đến anh! Chắc vậy.
Anh nhếch môi, giọng nói có chút mỉa mai:
-K quan tâm đến anh? Anh k có tư cách trách em việc đó. Dù gì chúng ta cũng chỉ là trên danh nghĩa trước mặt Ginny mà thôi.
Quay sang nhìn thẳng vào anh, cô đưa tay xoay gương mặt anh nhìn trực diện mình, giọng nói k còn vẻ nhẹ nhàng nữa:
-Trước mặt Ginny Clanne ư? Anh nghĩ thử xem anh có làm đc điều đó k? Ngay đến việc nhìn thẳng vào mắt em anh còn chưa làm đc thì thử hỏi trước mặt Ginny Clanne chúng ta có thể giả vờ là 1 đôi đc hay k?
Eric im lặng. Anh nhìn vào tròng mắt màu hổ phách kia. Nó vẫn vậy, phẳng lặng như mặt nước ngày thu, tuyệt nhiên k có lấy 1 tia cảm xúc. Diana lại nói:
-Anh muốn tập quên đi chị ta nhưng chính bản thân anh lại cứ níu giữ lấy hình bóng của chị ta thì làm sao anh quên đi đc chứ. Chỉ cần em trêu đùa chị ta 1 chút anh sẽ lại lập tức lo lắng quan tâm. Vậy thì chúng ta rõ ràng đâu phải là 1 đôi dù là trên danh nghĩa. Em hỏi anh, rốt cuộc thì quan hệ giữa chúng ta là như thế nào?
Eric vẫn nhìn cô, ánh mắt anh có chút bối rối. Cô buông tay, anh lại quay mặt đi. Cả 2 chìm vào im lặng 1 lần nữa. Rồi anh lên tiếng:
-Anh xin lỗi! Việc quan tâm đến cô ấy đã trở thành 1 thói quen của anh rồi. Và anh cần thời gian để bỏ đi thói quen ấy. Còn quan hệ giữa anh và em, chính em cũng đâu tôn trọng nó. Từ khi Billy đến đây, chẳng phải thời gian em ở bên cậu ta là rất nhìu sao?
Diana nhìn anh, ánh mắt cô xoáy vào tròng mắt xanh lục của anh, giọng nói êm dịu lại vang lên:
-Anh đang ghen đấy à?
Gương mặt Eric hơi ửng đỏ, anh vội quay đi, lúng túng nói:
-K có!
Diana đưa gương mặt mình sát lại gần anh, cô mỉm cười nói:
-Nhưng mặt anh đang đỏ kìa.
K hiểu sao khi ở gần cô như thể này, anh lại cảm thấy tim mình đập nhanh hơn bình thường. Mùi hương của cô vây lấy anh, nó khiến anh cảm thấy lâng lâng như muốn say. K lẽ anh thật sự có tình cảm với cô? Vậy còn Ginny? Quên cô ấy dễ vậy sao? CHƯƠNG 18.2:
Diana mở to mắt nhìn anh. Gương mặt anh đúng là đỏ ửng, ánh mắt có chút phân vâng. Cô bật cười, hôn nhẹ lên má anh, thì thầm:
-Đang phân vân liệu anh có thích em k à?
Eric giật mình, anh mở to mắt nhìn cô:
-Sao em biết?
Cô chỉ mỉm cười k đáp. Ryan bước đến chỗ 2 người, chợt anh chỉ mặt bạn nói:
-Eric sao mặt cậu đỏ thế hả?
Eric sờ mặt. K lẽ anh lại dễ đỏ mặt đến thế sao? Ryan lại cười đểu:
-K phải vì mới đc Diana hôn nên ngại chứ? Việc này mà đồn ra ngoài thì đám con gái chắc sẽ thích thú lắm đây.
Đấm thẳng vào bụng thằng bạn, anh quay lại dáng vẻ lạnh lùng ban đầu:
-Có muốn thành gãy tay thật k?
Cả Ryan và Diana lại cười. Herra đứng ở cửa gọi:
-Diana! Đi thôi!
Cô mỉm cười đứng thẳng dậy. Kéo tay Eric cô nói:
-Xuống hội trường thôi.
Ryan cũng mỉm cười, bảo:
-Hôm nay sẽ thông báo về kế hoạch đi dã ngoại. Cậu k biết à?
Eric lắc đầu còn Diana mỉm cười rạng rỡ:
-Woa! Đây là lần đầu em đc đi đó nha. Năm 1, 2 đâu có đc đi.
Eric nhìn cô, anh k kiềm đc nở 1 nụ cười. Đúng là bên cô, mọi thứ đều có thể bị lãng quên.
……………………………………..
Phòng hội trường mở ra trước mắt họ. Những hàng ghế đỏ đc xếp dài thành từng dãy. 8 người kia đã có mặt đủ. Violet vẫy tay với cô, Diana kéo Ryan và Eric bước đến. Đẩy Ryan đang bối rối ngồi xuống kế Violet, cô sang 2 chỗ trống cạnh Billy ngồi xuống. Eric liếc mắt nhìn người ngồi cạnh cô, anh k cảm thấy thích cậu ta cho lắm.
Hiệu trưởng của trường, ông James Vrolen bước lên bục. Giọng nói trầm đục của ông vang lên, cả hội trường im lặng:
-Như các em đã biết, hôm nay chúng ta sẽ đc thông báo về lịch trình của chuyến tham quan và bốc thăm nhóm. Lần này, trường sẽ chia các em ra làm 2 đoàn khác nhau. Năm 3 và năm 6, các em là những học sinh cuối cấp vì thế sẽ đi chung với nhau. Còn các em năm 4 và 5 sẽ đi chung. Năm 3 và 6 sẽ bắt đầu chuyến đi với viện mồ côi Sunny Fly. Tiếp đến là viếng thăm 1 số địa điểm văn hóa nổi tiếng và 1 số ngôi làng. sau đó các em sẽ đc cắm trại ở 1 khu rừng, nơi đó, chúng ta sẽ tổ chức 1 số trò chơi và 1 vài hoạt động. Điểm đến cuối cùng là bãi biển Main. Hành trình sẽ kéo dài trong 1 tuần.
-Còn đối với năm 3 và 4, thầy cô giáo chủ nhiệm sẽ thông báo và phát lịch trình trực tiếp cho các em. Bây giờ, mời các em năm 3 và 4 sang khu vực bên trái để bốc thăm. Còn 2 khối còn lại sang khu vực bên phải bốc thăm.
Sau hiệu lệnh của ngài hiệu trưởng, tất cả đồng loạt đứng lên. Bên năm 3 và 6, thầy đích thân chủ trì việc bốc thăm. James nói:
-Mời 6 bạn học sinh trao đổi lên đây.
Ina, Jackson, Billy, Mars, Herra và Harry bước lên. Thầy lại nói:
-Lần này, chúng ta sẽ ưu tiên cho 6 em này đc phép chọn người vào nhóm của mình. Mỗi nhóm có 6 người. Nào mời em William chọn trước.
K cần nói, Diana cũng tự động bước về phía anh. Đến lượt Jackson, anh chọn Taylor còn Ina chọn Violet. Nhóm 1 xong, tất cả 6 người đừng sang 1 bên. Đến Harry, anh chọn Ginny, Herra chọn Eric và Mars chọn Ryan.
Diana nhìn 3 Herra mỉm cười đầy bí ẩn. Những việc này, đương nhiên là do 1 tay cô sắp xếp. Chọn Ginny là để kiểm soát việc cô ta sẽ làm gì. VÌ cô biết ở Main, có 1 người đang chờ tất cả bọn họ.