Lấy Chồng Ma
Chương 39.
___________
Sau đấy cô dẫn hai người thản nhiên đi trước, bề ngoài thì rất tự tin nhưng nội tâm thì lo lắng vô cùng, lỡ cô ta phát hiện ra thì sẽ khó tránh khỏi trận chiến không cân sức.
Cũng may Trâm Anh nửa ngờ nửa nghi, đắn đo mãi cũng không đuổi theo mà đứng tại chỗ nhìn ba người quay lưng.
Thanh vội vàng bước thật nhanh đi vào bên trong, vừa bước vào thì cô bỗng quay người, hai tay liên tục kết ấn, lập tức màn sáng trên hai người tan rầ lại bay về phía cửa động, khiến cho nó bị phong tỏa.
Trâm Anh giật mình, trong mắt lóe lên một tia tinh quang.
- Cô..
Cô dám..
Thanh đáp lời.
- Muốn phá nó cũng cần không ít thời gian, chúng ta đi trước.
Sau đấy ba người đi được một đoạn thì dừng lại, thật sự không biết nên miêu tả cảnh tượng cả ba nhìn thấy như thế nào.
Trước mắt họ là một hang động tự nhiên rất rộng.
Gió lạnh thổi từ trên xuống như cắt da cắt thịt.
Cô quét mắt nhìn một lượt, phát hiện xung quanh vách động chi chít là những chữ viết cổ đại đã tồn tại hàng trăm năm.
Ba người tiếp tục bước, một lát sau thì đã dừng lại trước một hành lang bằng đá dẫn lên phía trên trông giống như đài hiến tế.
Cô mơ hồ nhìn thấy cuối hành lang có hơn mười bậc thang dẫn lên một bãi đá, trên đó đặt một chiếc giường bằng gỗ trầm tỏa mùi thơm nức, phía trên hình như có người đang nằm!
Nhưng khoảng cách thật sự quá xa, ngoại trừ một bóng dáng mơ hồ thì bọn họ chẳng thể nhìn rõ bất cứ thứ gì.
Nhưng có một điều khiến cho người ta kinh ngạc hơn, đó là phía sau chiếc giường kia mọc ra một cây liễu cao lớn, vài ba người ôm không hết thân.
Mà trên thân liễu kia còn mọc ra vô số nhánh dây leo to bao phủ giống như mạng nhện, chúng giăng khắp nơi, cơ hồ quấn quanh tất cả mọi thứ.
Những nhánh dây đó từ trên cây buông xõa xuống, có nhánh treo lơ lửng giữa không trung, có nhánh đã buông thõng xuống mặt đất, thậm chí còn có những nhánh rõ ràng đã chui vào đất trên vách hang động.
Nhưng phần lớn chúng lại tập trung quấn quanh bốn góc chân giường mà nhấc bổng nó lên.
Nếu quan sát cẩn thận, còn có thể thấy chân giường không hề chạm đất, mỗi khi gió thổi lại rung rung vài cái, trông vô cùng quỷ dị.
Giống như là cái cây quỷ dị này đang ru người kia ngủ vậy.
Trương Tình hưng phấn kêu lên.
- Cuối cùng đã tới..
Hắn đang nằm trên kia, hình như là vẫn chưa tỉnh giấc.
Chúng ta phải hành động nhanh.
Cậu Hai cũng nắm chặt tay, tâm tình cực kì khẩn trương tiếp lời.
- Giải quyết hắn ta xong sợ là chúng ta sẽ mất đi sức mạnh, vì lúc ấy lời nguyền gia tộc cũng sẽ bị hóa giải.
Chỉ sợ là cô ta lại làm ngư ông đắc lợi, theo tôi thì chúng ta nên cướp lấy cuốn cấm thuật trước rồi sẽ giải quyết hắn ta.
Phía sau, Thanh đột nhiên nói.
- Hai người tốt nhất không nên manh động, tên tâm ma này vô cùng gian trá, nơi này chắc chắn vẫn còn nhiều bí ẩn.
Theo em thì chúng ta nên quan sát một lúc rồi nghĩ cách sau..
Trương Tình nhún vai đáp.
- Ta chỉ sợ là màng chắn không được bao lâu, Trâm Anh cô ta mà vào chắc chắn sẽ làm hỏng chuyện.
Cứ lên rồi quan sát xem như thế nào.
Nói xong, Trương Tình là người đầu tiên dẫm lên bậc thang, một mình băng lên phía trước.
Thanh ở phía sau không can ngăn được mà chỉ biết nín thở chờ đợi, nếu co nguy hiểm sẽ trực tiếp ra tay ứng cứu.
Nhưng cậu ta đã đi được năm bậc vẫn không có biểu hiện gì của bẫy, thấy vậy cậu Hai cũng lắc đầu bước theo..
Cô thở dài một hơi, rồi đặt chân lên bậc thang thứ nhất..
Vừa hay lúc cô vừa mới dẫm lên thì liễu thụ bỗng rung lắc dữ dội, phía trước những sợi dây leo lơ lửng trên không trung bỗng nhiên theo gió khẽ động..
Nhưng đây không phải là cử động bình thường mà giống như chúng có linh tính, các nhánh dây vặn vẹo ngóc lên như đầu rắn, dài ra nhanh chóng đâm thẳng về chỗ ba người..
- Không hay rồi.
Hai người cẩn thận.
Thanh lúc này mới phát hiện, cái cây này vốn dĩ cũng đã thành tinh, nó ở đây để bảo vệ chủ nhân của nó khỏi mọi sự xâm phạm từ phía ngoài..
Phía trước có tới hàng trăm nhánh dây cùng lúc quấn tới, nhưng không chỉ có vậy, hàng loạt những sợi khác từ vê vách tường cũng dần rút về nâng tầm số lượng chúng lên
Trương Tình cảm thấy bất an liền lùi lại, nhưng chân như bị dính vào đống bùn không thể nhúc nhích.
Cậu Hai cũng vậy, hai người cúi mắt nhìn xuống thì đã phát hiện mình gặp họa.
Hai người đã bị hai sợ dây leo quấn lấy chân giật ngược về phía trước, các nhánh còn lại cũng đâm thẳng về khiến bọn họ chỉ biết chôn chân mà nghiêng người né phải né trái.
Mắt thấy bọn họ đã sắp không thể chống cự lại, Thanh cũng không còn tính lùi nữa mà bước nhanh lên bậc thang thứ ba lên chỗ cậu Hai đang đứng..
Nhưng chuyện bất ngờ lại xảy ra, trong lúc cô vừa đặt chân lên thì những sợ leo lại lập túc rụt lại giống như sợ hãi, cứ vậy trong bậc thang thứ ba đã không còn sợ leo nào, cậu Hai nhờ vậy cũng thoát khỏi một phen chật vật.
Cô cũng hơi bất ngờ về tình cảnh này, tính tiến thêm lên cứu Trương Tình thì bọn chúng đã nhanh hơn một bước.
Nhánh dây leo cuốn dưới chân cậu ta đột nhiên giật mạnh, Trương Tình mất đã mà ngã ngược ra phía sau, cả cậu Hai cùng Thanh đưa tay ra bắt lấy, nhưng sợi dây này rất khỏe, sức hai người mà vẫn không thể kéo được cậu Tình trở lại mà chỉ ở thế giằng co.
Ngay lúc này, những cánh dây khác cũng vươn ra, nhanh chóng quấn lấy thân người Trương Tình, tức khắc lôi tuột cậu ta ra ngoài.
Hai người phía sau còn chưa kịp phản ứng thì cả người cậu ta đã bị treo lơ lửng giữa không trung.
Trong chớp mắt, cả người Trương Tình bị kéo bay đi, những sợi dây quấn quanh người quăng cậu ta lên rồi kéo về phía thân cây..
- Khốn kiếp, dám kéo tao.
Nhưng cậu lại không phải là kẻ dễ đối phó, cậu hét lên một tiếng, trong tích tắc hai bàn tay đã nắm chặt lấy nhánh cây rồi dùng lực xé ra hai bên.
Quả nhiên là có tác dụng, một sợi đã bị cậu Tình xé ra làm hai, từ nơi chỗ đứt đoạn một dòng nhựa cây bắn ra, nhưng nó lại có màu đỏ, giống như là máu người..
Cả thân cây cũng rung lắc dữ dội biểu hiện đau đớn mà trở nên điên cuồng, nó dùng dây leo vung cậu ta lên rồi đập xuống mặt đất..
"Ầm"
Cú va chạm này rất mạnh khiến cho cát bụi bên trong bay mù mịt gây ra động tĩnh rất lớn.
Trương Tình gần như hộc máu, cảm thấy nhánh dây kia đập xong còn có vẻ rất hăng hái, ra sức kéo cậu ta lên rồi lại đập xuống dưới.
Hai bàn tay của Trương Tình lúc này đã quơ cào đến chảy máu, cố gắng bẻ hết dây leo nhưng bẻ được một cái thì cái khác đã quấn đến giống như là bất tận.
Cô lập tức cau mày nhìn người kia đang chịu cảnh thê thảm.
- Phải nghĩ cách..
Để lâu như thế này cậu Tình bị nó giết chết mất..
Cậu Hai cũng nhanh chóng đáp lời..
- Nàng có khí tức của mộ chủ nên liễu thụ này sẽ không làm hại nàng, nhưng nó lại không cho nàng bước lên một tầng nữa.
Chuyện này thật khó hiểu..
Thanh cũng gật đầu, xung quanh cô dây leo vẫn không chịu lùi nửa bước, nhìn lấy Trương Tình đang chật vật phía trên làm lòng cô lại càng gấp gáp, hơn nữa, ở phía cửa động Trâm Anh cùng lão Trương cũng đang công kích, màng chắn cũng không thể nào chịu đựng được lâu nữa..
Cô cũng ngầm hiểu vì sao mà lại như vậy, lí do rất đơn giản, bởi vì lúc này cô chưa phát huy được hết sức mạnh của chủ mộ truyền thụ, mười cô mới học được ba.
Nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn như vậy thì làm sao cô có thể tiêu thụ hết bản lĩnh của cái lão đã tồn tại suốt năm trăm năm được..
Trong lúc cô đang thất vọng, thì trong đầu, thanh âm của chính cô bỗng vang lên..
- Đổi chỗ cho tôi.
Đúng lúc này, cô mới chợt nhớ tới tâm ma của mình, à không, bây giờ nó không còn là tâm ma nữa mà là một nửa của cô.
Nhưng mà trong hoàn cảnh thế này cô vẫn có chút lưỡng lự, đột nhiên giọng nói kia lại cất lên thúc giục.
- Tin tôi..
Chẳng phải cô đã nói cô chính là tôi, tôi chính là cô..
Bảo vệ bản thân mình cũng là một đạo...