Đội đặc nhiệm Dã Lang vẫn luôn xâm nhập Tam Giác Vàng tra án. Sau khi cảnh sát tiêu diệt hang ổ của Tam Giác Vàng, việc truy nã càng thêm khó khăn.
Trong tình thế ta ở ngoài sáng địch ở trong tối, tiến độ điều tra càng chậm hơn.
Mấy tên đầu sỏ ở Tam Giác Vàng có người đã chết, có người bị bắt, nhưng băng nhóm ma túy lớn như vậy, yếu trâu còn hơn khỏe bò. Tuy Tam Giác Vàng bị tiêu diệt nhưng sau đó có nhiều băng nhóm nhỏ ra đời.
Mấy năm gần đây, các băng nhóm Tam Giác Vàng luôn đẩy mạnh thủ đoạn rửa tiền, rất nhiều băng nhóm không hề e dè pháp luật mà hoạt động công khai. Xét trên phương diện nào cũng đều là kinh doanh hợp pháp, tiền kiếm được đều trong sạch.
Nước không có vua thì thần nào cũng xưng vương được, tình hình này càng ngày càng phức tạp.
Cố Thành Kiêu lại tiếp tục triệu tập mọi người vào phòng họp.
“Nguồn tin đáng tin cậy báo về, nghi ngờ tàn binh của Tam Giác Vàng mở một công viên giải trí trong nhà ở nội thành, có tên là Lạc Ngoạn do Hoa kiều Tạ Trung làm chủ. Mọi người xem Tạ Trung với người đàn ông này có giống nhau không?
Đèn tắt đi, hình ảnh nghi phạm được chiếu lên bức tường trắng. Bức ảnh có độ phân giải thấp, không rõ nét, “Trong thời gian nửa năm tối ở Nam Phi, tình cờ có lần liên hệ với người ở Tam Giác Vàng, lén chụp được một tấm ảnh. Người này tên Sa Khôn, nghe đồn là con riêng của Chú Tư. Lúc đó tôi đang có nhiệm vụ, không thể đường hoàng liên hệ với người ở Tam Giác Vàng nên không có thêm tin tức gì?
Cố Thành Kiêu bấm chuyển, bức hình chụp ảnh hộ chiếu hiện rõ ràng trên màn chiếu, “Đấy chính là Tạ Trung. Căn cứ vào nhật ký hành trình, nửa năm trước anh ta đến thành phố B, tiếp nhận khu vui chơi từ một người tên Trần Quốc Thành, mất hai tháng để sửa sang lại rồi khai trương. Do vị trí đắc địa mà nơi này lập tức nổi tiếng”
“Theo kết quả điều tra ngầm, khu giải trí Lạc Ngoạn có một vài sự cố an toàn nhưng bị trấn áp. Thậm chí có thông tin tiết lộ, lãnh đạo phía trên ra mặt không cho phép báo cáo. Giờ mọi người nhìn kỹ đi, hai người này có giống nhau không?”
Thẩm Tự An mang hai bức hình chân dung cho vào phần mềm so sánh khuôn mặt thì kết quả trả về là 20% nét mặt tương đồng, “Lão Đại, ảnh Sa Khôn chỉ có gò má lại còn bị nhòe, không cách nào đối chiếu được”
Tống Cảnh Du: “Đúng vậy lão Đại, nhìn bằng mắt thường hai bức hình này cũng không thấy có gì giống nhau, sao có thể khẳng định Tạ Trung chính là Sa Khôn được? Làm thế nào có thể khẳng định Tạ Trung chính là người của Tam Giác Vàng?”
Ngụy Nam: “Không cần biết có đúng hay không, lão Đại đã nói nhất định có lý do. Hay là, lão Đại để em theo dõi Tạ Trung vài ngày xem sao? Dù sao giờ cũng chưa có đầu mối, còn rảnh rang”
Cao Kỳ Khâm giơ tay ra hiệu: “Anh Nam, em đi cùng”
Ngụy Nam cười nói: “Khá lắm chú em, tận mắt chứng kiến hành động máu tanh của bọn tội phạm thì mới có động lực thúc đẩy, không cần bị lão Đại quất roi mới giác ngộ”
Cao Kỳ Khâm cười khổ, “Đúng vậy, cách mạng chưa thành công, đồng chí cần cố gắng hơn nữa.”
“Mọi người nghe đây” Cố Thành Kiêu lên tiếng, “Ông chủ trước của công viên giải trí Lạc Ngoạn là Trần Quốc Thành. Ba vợ của hắn ta là Cục trưởng Tổng cục Công thương, vẫn cần điều tra cẩn trọng nhưng không được điều tra đến cùng, tránh bứt dây động rừng. Căn cứ vào thông tin có được, Trần Quốc Thành đã có mấy lần khởi nghiệp thất bại. Việc kinh doanh lần này tương đối thành công thì lại chuyển nhượng cho Tạ Trung với mức giá rẻ mạt, còn chưa nói đến Trần Quốc Thành vẫn còn đang thất nghiệp, ở nhà không làm gì?
Trịnh Tử Tuấn khẽ giơ tay nói: “Trong phạm vi nội thành mà mở công viên giải trí trong nhà vốn không hợp lệ, nhất định là Trần Quốc Thành có quan hệ. Ông ta chạy vạy đủ nơi, còn nhớ đến cả ba VỢ, đến lúc chờ thu hoạch thì lại dâng cho người khác, điểm này rất đáng nghi ngờ”
Mọi người bỗng nhiên hăng hái hẳn lên, nếu như lần ra được đầu mối thì có thể từng bước từng bước điều tra. Nếu không bọn họ sẽ cứ loay hoay quanh quẩn bế tắc như ruồi bay trong hũ nút.
Cố Thành Kiêu gật đầu, “Suy đoán của Tử Tuấn không tệ. Nguồn tin điều tra khác cho biết, ngoài tài khoản ngân hàng công khai, Trần Quốc Thành còn có một tài khoản ở ngân hàng Thụy Sỹ. Thời gian tài khoản này được mở là hai tuần sau khi cảnh sát truy quét hang ổ ở Tam Giác Vàng, cũng trùng khớp với thời gian chuyển nhượng công viên giải trí Lạc Ngoạn. Tôi nghi ngờ ông ta công khai số tiền chuyển nhượng ở tài khoản ngân hàng trong nước, còn khoản tiền bất hợp pháp không nhỏ chuyển vào tài khoản ngân hàng ở Thụy Sỹ
“Hơn nữa, tôi đã gặp Sa Khôn. Dựa vào trực giác, tôi thấy Sa Khôn và Tạ Trung rất giống nhau. Tôi cảm thấy có hai chuyện trùng hợp đến cùng lúc thì nhất định không phải là tình cờ”
Ngụy Nam: “Lão Đại, trực giác của anh đặc biệt chính xác, cứ lần theo đầu mối này, nhất định sẽ có kịch hay”
Cố Thành Kiêu quan sát những người khác, thấy tất cả dường như đều tán thành quan điểm này rồi mới nói: “Tạ Trung có thân phận riêng, thủ đoạn rửa tiền lại tinh vi, kể có điều tra ra, chưa chắc chúng ta có thể trà trộn vào nội bộ của kẻ địch”
Tống Cảnh Du: “Lão Đại, không lẽ anh lại muốn xâm nhập hang cọp?”
Cố Thành Kiêu: “Không vào hang cọp sao bắt được cọp con?”
*****
Lâm Du ở lại Thành Để đã ba ngày, cùng với Lâm Thiển chơi miết trong phòng game.
“Cậu Thiển, cuộc đời thiếu phu nhân thật là nhàn hạ nha, chả trách nhiều người muốn được gả vào hào môn đến như vậy, nhất là gia đình như nhà họ Cố. Mỗi tháng ông chủ nhà đi công tác hơn cả hai tuần”
Lâm Thiển quay sang lườm chị nhưng cũng không thể không thừa nhận, lời chị nói không sai. Đã ba ngày rồi mà Cố Thành Kiêu vẫn chưa về, cũng không biết đến bao giờ mới quay lại.
“Này, thật sự là em thấy yên tâm để chồng em đêm không về ngủ, ngày cũng không có ở nhà sao?”
Lâm Thiển nín thở tập trung nhìn chằm chằm vào màn hình rồi nhanh chóng ấn phím, diệt một quân đoàn lớn, “Ha ha ha ha, diệt sạch quân! Sự thật chứng minh, đang chơi game thì đừng có mà phân tâm!”
“...” Lâm Du hôm nay bị tàn sát ba hiệp, cũng bị bầm dập không ít lần, “Không chơi nữa, không chơi nữa, thật là mất hứng!”
“Tái đầu hiệp nữa đi, em nhường”
“Thôi đi, không chơi nữa” Lâm Du lười biếng ngả lưng nằm ườn ra ghế sofa, ngáp dài. “Thật chán như con gián, cô gái xinh đẹp tươi sáng như thế này mà lại bị bỏ phí rồi”
“Vậy chị muốn làm gì?” Nói thật là cô cũng thấy nhàm chán, chẳng lẽ nguyên kỳ nghỉ đông này chỉ ở nhà chơi game thôi sao? Đúng là thoải mái quá mức cần thiết!
Lâm Du buồn buồn, “Em xem có thể gọi Cố Đông Quân đến đây giúp chị không?”
“Chị nằm mơ đi!” Ngoài trợn mắt lên nhìn thì Lâm Thiển không biết phải làm gì với bà chị này.
“Nếu anh ấy không đến được thì để chị đi tìm anh ấy”
“Chị lại muốn làm gì? Đừng làm loạn được không?” Thời thể thay đổi, lúc trước luôn là Lâm Du khuyên giải cố không làm loạn, giờ lại đến cô khuyên giải Lâm Du. Thế nhưng từ kinh nghiệm bản thân thì cô cũng rút ra được, loại khuyên giải này chẳng có ích lợi gì.
Lâm Thiển không khuyên được Lâm Du, chỉ có thể liều mình làm quân tử, dẹp ý kiến bất động sang một bên, lên xe đi với Lâm Du rời khỏi Thành Để.
Thế nhưng hai cô không đi tìm Cố Đông Quân mà đi đến một thẩm mỹ viện để hưởng thụ.
Trong căn phòng ấm áp, tiếng nhạc du dương, mặt nạ đắp trên mặt, Lâm Thiển thấy buồn ngủ. Cô quay sang nhìn Lâm Du thì thấy người đã sớm lên mấy rồi.
“Lâm tiểu thư, cố nghỉ ngơi chút, tôi vào phòng rửa tay”
“À, được”
Nhân viên massage nhẹ nhàng đứng dậy đi ra cửa. Vào lúc cửa mở ra, Lâm Thiển đột nhiên nhìn thấy một bóng đen thoáng qua. Rất giống nhiều lần trước đây, cô có cảm giác mình bị người theo dõi.
Lần này thì lại rất rõ ràng, người bên ngoài không ngờ cửa lại đột nhiên mở ra, cũng không ngờ Lâm Thiển nhìn theo nhân viên massage đi ra ngoài, thế là bị cô phát hiện.
Dù chỉ thoáng qua nhưng cô có thể khẳng định, người kia mặc quần áo màu đen, lại còn bện tóc, là một cô gái tóc dài tết bím.