Lấy danh nghĩa vợ chồng

 
Cố Dĩ An đến đúng giờ.
Bọn họ đã gần mười ngày không gặp mặt nhau kể từ buổi tiệc rượu tối hôm đó rồi. Không biết vì lý do gì mà khi gặp lại Ôn Thần, cô không còn nhìn thấy ánh sáng của ngày xưa trong mắt của anh nữa.
Bởi vì anh đã không còn tình yêu với cô nữa chăng? Thế nên, anh cũng không cần phải nhìn cô bằng ánh mắt ngập tràn yêu thương giống như trước kia nữa...
"Cái này cho em. Em phải giữ gìn thật tốt." Ôn Thần ngồi đối diện Cố Dĩ An, giọng điệu công thức hóa, đưa một phần hồ sơ cùng với một chiếc USB cho cô: "Quách Kỳ Chí đã thừa nhận, năm đó chẩn đoán nguyên nhân căn bệnh của em là do bị Tiết Bân sai khiến. Nếu có một ngày muốn lật đổ Tiết Bân thì Quách Kỳ Chí có thể về nước và ra tòa làm chứng cho em, chứng minh tinh thần của em không có vấn đề gì, chỉ là do chứng bệnh hưng cảm dẫn tới việc không khống chế được cảm xúc mà thôi." 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"..." Thì ra Ôn Thần đi Thụy Sĩ là để tìm viện trưởng Viện Tâm thần Bắc Thành năm đó - Quách Kỳ Chí. Thu hồ sơ vào trong tay, cũng bỏ USB vào đó xong, Cố Dĩ An nói: "Cảm ơn." 
"Không cần cảm ơn, coi như là chuyện cuối cùng anh làm cho em trước khi ly hôn đi."
Cố Dĩ An cười cười với Ôn Thần, không hề làm ra những hành động như muốn níu kéo, đưa đơn ly hôn đã chuẩn bị sẵn cho anh: "Em đã in xong rồi. Sau khi kết hôn, chúng ta không có tài sản chung của vợ chồng, cũng không có thai nghén con cái, nhà họ Ôn các anh đối xử với em rất tốt, anh cũng giúp đỡ em rất nhiều... Vậy nên, em không có lý do gì để phân chia tài sản của anh cả." 
"Em đã tham khảo ý kiến luật sư, địa điểm đăng ký kết hôn của chúng ta là ở Tương Thành, giấy chứng nhận kết hôn cũng để ở nhà cũ bên kia. Nếu chúng ta muốn làm thủ tục ly hôn thì phải trở về một chuyến. Sau tháng mười hai sẽ bắt đầu thực thi thời gian suy nghĩ kỹ trước khi ly hôn kéo dài một tháng, nếu muốn làm thủ tục ly hôn thì làm trước tháng mười hai là tốt nhất."
Ôn Thần gật gật đầu: "Em cứ sắp xếp thời gian của mình đi. Chúng ta dành ra thời gian hai ngày để trở về Tương Thành làm thủ tục." 
"Ba mẹ bên kia là anh nói, hay là em?"
"Để anh nói đi. Việc ly hôn là do anh đề nghị, không liên quan gì đến em."
Cố Dĩ An không phản bác, gật đầu đồng ý: "Bất cứ lúc nào em cũng có thời gian, anh xác định ngày nào trở về Tương Thành thì nói cho em, để em còn biết đường mà đặt vé máy bay." 
"Được."
...
Cứ như vậy, Cố Dĩ An cảm thấy việc quyết định dời việc ly hôn sang ba ngày sau cũng giống như là đang đàm phán hợp tác làm ăn với Ôn Thần vậy. Không có trở mặt tranh cãi, cũng thẳng thắn và nhanh chóng giống như lúc trước cô tìm đến anh để đàm phán chuyện kết hôn vậy.
Nhanh chóng đến nỗi, ngủ một giấc tỉnh dậy, nếu không phải nhìn thấy đơn ly hôn đã được ký tên, thì Cố Dĩ An còn tưởng rằng đây là một giấc mơ.
Lúc xuống giường đầu nặng chân nhẹ, còn có chút choáng váng, trước khi ngã xuống, cô vốn dĩ muốn gọi số điện thoại của Ôn Thần, nhưng nghĩ đến quan hệ hiện tại của hai người, chỉ có thể gọi cho Lâm Mặc.
Lúc Lâm Mặc chạy tới, Cố Dĩ An đã mất đi ý thức, anh ta phải gọi người mở khóa phá cửa mà vào. mới kịp thời đưa cô đến bệnh viện. Sau khi làm kiểm tra xét nghiệm máu xong, mới biết là cô uống thuốc ngủ quá liều.
Lâm Mặc rất lo lắng về tình trạng sức khỏe hiện tại của Cố Dĩ An: "Không phải là đã bỏ thuốc rồi sao? Tại sao em lại bắt đầu uống loại thuốc đó nữa rồi?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Dạo gần đây tôi vẫn luôn cảm thấy đau đầu, không ngủ được. Muốn làm cho sắc mặt và tinh thần của mình tốt hơn một chút, thì chỉ còn cách uống nhiều thuốc ngủ, làm cho mình có thể ngủ được thôi." Cô cười nói: "Ai biết đâu được, liên tục uống vài viên cũng không có hiệu quả nên tôi lại tăng thêm số lượng, không ngờ tới lại uống quá nhiều." 
"Không thể uống thuốc ngủ nữa, nếu em không ngủ được, thì có thể dựa theo công thức chống trầm cảm và nôn nóng mà tôi đã kê cho em trước đó."
"Được."
Cố Dĩ An nhu thuận nghe lời một cách kỳ lạ, còn luôn mỉm cười theo thói quen. Lâm Mặc phát giác được, hình như cô có gì đó không ổn. Vài phút sau mới đột nhiên ý thức được: "Lúc em ngất xỉu, Ôn Thần đang ở đâu? Em không ở khách sạn trước đây à? Sao em lại chuyển về căn hộ của mình rồi? Sao đến bây giờ mà Ôn Thần còn chưa đến bệnh viện đón em?"
"Anh hỏi nhiều như vậy, tôi biết phải trả lời câu hỏi nào trước bây giờ?" Cố Dĩ An hữu khí vô lực (1), nửa nằm trên giường bệnh, mặt trắng như tờ giấy, không chút huyết sắc: "Tôi và Ôn Thần sắp ly hôn rồi, ngày mai sẽ trở về Tương Thành làm thủ tục ly hôn." 
 
Chú thích:
(1) Hữu khí vô lực: Bất lực.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui