Cô và Ôn Thần đã không liên lạc với nhau gần một tháng nay, chuyện hai người ly hôn mọi người đều biết, lúc trò chuyện ở phủ Tổng Thống, vì để tránh khiến cô cảm thấy ngượng ngùng, cả bọn Lục Diệu không ai nhắc đến tên Ôn Thần.
Ôn Ngôn tuy vẫn chưa thay đổi cách xưng hô, vẫn gọi cô là chị dâu nhưng dù sao bọn họ cũng ly hôn rồi, rất nhiều đề tài cũng không nên nhắc tới để tránh hiềm nghi.
Nghĩ một lúc, Cố Dĩ An quyết định gọi cho Ôn Thần để hỏi vụ mất tích của Tiết Bân có liên quan đến anh không.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Gọi vào dãy số đã lâu không liên hệ, sau một tiếng 'tút' vang lên, Cố Dĩ An cảm thấy tim mình đập nhanh hơn... nhảy cẫng lên, nhưng sau khi có người bắt máy cô còn chưa kịp mở miệng nói chuyện: “...”
“Xin chào? Cho hỏi cô là ai vậy?” Một giọng nữ ngọt ngào mang cảm giác nghịch ngợm vang lên: “Hửm? Sao không có ai trả lời vậy ta?”
Cố Dĩ An vội vàng kết thúc cuộc trò chuyện, cô xác nhận đi xác nhận lại dãy số, sau khi chắc chắn đây là số của Ôn Thần, cô cố gắng kiềm chế gọi lại lần nữa: “Xin chào, tôi tìm Ôn Thần.”
“À, cô tìm anh Thần đúng không, chờ chút nhé, anh ấy đang tắm nên không tiện nhận điện thoại, chờ anh ấy tắm xong thì tôi nói anh ấy gọi lại nhé.”
“Được.”
Cố Dĩ An gật đầu rồi ngắt máy, đặt điện thoại lên bàn trà, cô đi đến bên cửa sổ sát đất, nhìn thấy Tô Tình đã ôm con đến bên này bèn quay đầu nhìn điện thoại, nhớ đến giọng nữ kia, trái tim nghẹn lại như bị thứ gì đè nén, không thở nổi.
.....
Tô Tình đã nhận ra sự khác thường của Cố Dĩ An.
Bỏ nhầm muối vào cà phê, lúc cầm cốc còn suýt nữa bị bỏng, chăn quăng trên mặt đất, lúc nhặt còn không cẩn thận để mảnh nhỏ cắt vào tay...
“Em sao thế Dĩ An? Có phải có tâm sự gì không?”
Cố Dĩ An lắc đầu: “Không có, gần đây em ngủ không ngon nên không tập trung được thôi.”
Nói rồi cô lại pha một cốc cà phê mới, sau khi chắc chắn không có gì sai sót mới mang đến cho Tô Tình: “Buổi tối uống cà phê chị không sợ mình sẽ bị mất ngủ sao?”
“Gần đây Tiểu Tình hay bị sốt vào buổi tối, chị uống cà phê để tinh thần tỉnh táo, không thể lúc nào cũng để Quân Ngạn chăm được, em biết gần đây anh ấy rất bận mà.” Tô Tình cầm cốc lên, uống một ngụm rồi giơ ngón tay cái với cô: “Cà phê em pha vẫn ngon lắm.”
“Cà phê nào cũng cùng một vị, còn kém so với cà phê mới xay.” Cô lại pha thêm cho mình một cốc, nghe thấy tiếng điện thoại vang lên, Cố Dĩ An nhanh chóng đặt cốc xuống, nhìn tên trên màn hình là Lâm Mặc mà không phải Ôn Thần, trong lòng Cố Dĩ An cảm thấy có chút mất mát.
Nhận điện thoại của Lâm Mặc, cô không tránh Tô Tình: “Bên đó anh thế nào rồi? Vẫn chưa có tin tức của Tiết Bân sao?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Bên nhà họ Tiết có nhận được tin nhắn của một kẻ thần bí, người kia đòi một trăm triệu mới đồng ý nói tung tích của Tiết Bân.”
“Một trăm triệu? Mà chỉ nói mỗi tung tích?”
“Ừ.” Lâm Mặc thở dài nói: “Có khả năng Tiết Bân bị một tổ chức thần bí nào đó bắt mất, hiển nhiên đối phương đòi tiền nên sẽ không giết Tiết Bân đâu.”
Cố Dĩ An tò mò: “Tổ chức gì lợi hại vậy? Dám bắt cóc phó chủ tịch quân ủy?”
“Chuyện này đợi sau khi nhà họ Tiết chuẩn bị đủ tiền đã, nếu tôi đoán không sai thì hẳn là thế lực bên ngoài, không phải quốc gia Z.”
“Được, vậy tôi sẽ nói với tổng thống xem anh ta quyết thế nào.”
Ngắt điện thoại, Cố Dĩ An và Tô Tình đều đến thư phòng tầng hai nói cho Thượng Quân Ngạn về mật báo của Lâm Mặc.
Thượng Quân Ngạn suy tư một lát, vẫn chưa nghĩ ra tổ chức nào: “Bên nhà họ Tiết nói thế nào?”
“Bọn họ hẳn sẽ chuẩn bị tiền, rốt cuộc thì bây giờ họ cũng không còn sự lựa chọn nào khác.”
....
Lúc cô trở về Thượng Công quán lần nữa, Cố Dĩ An nhìn điện thoại vẫn không thấy Ôn Thần gọi lại, nhớ đến người phụ nữ kia bảo anh đang tắm rửa, bọn họ hẳn là cùng một phòng.
Bây giờ đã qua hơn một tiếng, chứng minh bọn họ có thể đang...
Loại cảm giác này vừa xuất hiện, một cảm giác buồn nôn ập đến, cô lập tức chạy vào trong nhà vệ sinh.
Khi ra ngoài vẫn không thấy điện thoại có thêm gì, trong lòng Cố Dĩ An đại khái đoán được Ôn Thần với người phụ nữ kia là loại quan hệ gì.
Thật ra Cố Dĩ An có nghĩ đến chuyện Ôn Thần sẽ có người phụ nữ khác, chỉ là cô không ngờ nhanh như vậy...
Mới một tháng anh đã không nhịn nổi...