Tất nhiên Lưu Vân tin tưởng nhân cách làm người của Cố Dĩ An, nói: “Nếu như mẹ không tin nhân cách làm người của Dĩ An, thì ban đầu làm sao mà đồng ý cho anh con lấy nó? Đã gả đến nhà họ Ôn chúng ta thì chính là người nhà họ Ôn, không thể để người khác bắt nạt, cho dù là nhà họ Cố bọn họ cũng không được!”
Cố Dĩ An vừa đi đến cửa phòng mẹ và bé thì nghe thấy những lời này của mẹ chồng Lưu Vân, trái tim lập tức trở nên ấm áp.
Nhưng cũng sợ rằng nếu như mẹ đi rồi, thì sẽ bị người mẹ Thượng Huy vô lí ngang ngược của mình chọc tức.
Thế là gửi tin nhắn cho Ôn Ngôn, kêu cô ấy khuyên mẹ chồng đừng đến nhà họ Cố.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ôn Ngôn cũng không muốn mẹ mình đến nhà họ Cố, đang lúc nghĩ nên khuyên thế nào thì nhìn thấy Thượng Huy đang thử giày ở tầng ba.
Chuyện kỳ lạ là, người đi dạo phố cùng Thượng Huy lại là con gái của Tiết Bân, tên Tiết Dã.
Tiết Dã vừa về nước, cách trang điểm ăn mặc thiên về kiểu Hàn Quốc, rõ ràng là bằng tuổi với Cố Dĩ An nhưng lại mặc đồ thể thao, còn buộc tóc đuôi ngựa, toát lên vẻ thanh xuân hoạt bát.
Nhìn thấy Cố Dĩ An, lập tức nhiệt tình mà chào hỏi: “Cô Dĩ An, trùng hợp quá, cô cũng đến dạo phố hả?”
Cố Dĩ An không hề muốn nói chuyện với Tiết Dã, bởi vì chỉ có cô biết người phụ nữ này giả dối tới cơ nào, nói: “Ngôn Ngôn, chúng ta đi thôi.”
Lưu Vân nhìn ra con dâu ghét người phụ nữ này, cũng trao đổi ánh mắt cho con gái Ôn Ngôn, nói: “Các con đi trước đi, mẹ đi nói chuyện với bọn họ chút.”
Lăn lộn trong giới hào môn lâu như vậy, chắc chắn Lưu Vân cũng không phải kẻ ăn chay, một người như bà ta trước giờ không để Thượng Huy và Tiết Dã vào mắt, không biết bà ta nói gì với giám đốc trung tâm thương mại, vị khách ở tầng ba sẽ mua hết đồ trong vòng ba phút, đến cả camera cũng bị tắt rồi.
Không đợi đến lúc Cố Dĩ An và Ôn Ngôn qua đó, Lưu Vẫn đã đi đến trước mặt Thượng Huy trước, nói: “Lâu quá không gặp, mẹ nhà thông gia.”
Thượng Huy đang thử dây chuyền, vốn tưởng rằng đám Lưu Vân sẽ không tới, không ngờ rằng lại tới rồi, chuẩn bị ra oai với chọn họ thì bị giám đốc trung tâm thương mại ngăn lại, nói: “Phu nhân Cố, tầng ba của chúng tôi tạm thời phải tiếp đón khách quý, mời bà và cô Tiết đến phòng nghỉ tầng hai đợi một chút.”
Tiết Dã vừa nghe đến khách quý, chỉ cảm thấy khó hiểu, nói: “Tôi và bác tôi không tính là khách quý sao?”
Giám đốc cúi đầu với bọn họ trước, nói: “Xin lỗi cô Tiết, chi tiêu của cô và Cố phu nhân vẫn chưa đạt yêu cầu.”
Trung tâm thương mại WX trước nay đều là bán các sản phần hàng hiệu của thương hiệu lớn, lại thêm chế độ tiêu dùng tích điểm, trước giờ là do tích điểm quyết định thứ tự đi vào, chi tiêu năm trăm triệu mới tính là vé vào cửa, cho nên chuyện nhất thời đón tiếp khách quý thì các khách khác đều không có ý nghĩa.
Bởi vì bọn họ đều hiểu quy tắc này, mới không kêu gào sao lại phải dọn chỗ đón khách quý và mua hết đồ.
Mua hết đồ ở đây nghĩa là số hàng mua sẽ không ít, căn bản không phải là khả năng họ có thể trả.
Tiết Dã là con gái duy nhất của Tiết Bân, Thượng Huy lại là cô ruột của thủ thưởng, đều bị chuyện mua hết này đuổi đi, các quý bà có tiếng đều đang ở phòng nghỉ lầu hai đoán xem vị khách quý đó là ai.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng sau khi nhìn thấy con dâu nhà họ Lục và Cố Dĩ An, con gái nhà họ Cố, người nào cũng giống như xem kịch mà nhìn Thượng Huy, nói: “Cố phu nhân, đó không phải con gái của bà sao? Sao bà cũng bị đuổi xuống đây rồi?”
Thượng Huy sắp xanh mặt lên rồi, tức không chịu được, càng không nhắc đến người từ nhỏ đã được chiều theo tính cách như Tiết Dã.
Tiết Dã cũng coi như đã ghi thù này lại.
Lưu Vân đưa con gái và con dâu, chỉ lần lượt vào các hãng xa xỉ, nói: “Tùy chọn đi, hôm nay mẹ mời.”