Nhìn tên mình chễm chệ trên hotsearch Weibo với tiêu đề: “Tổng tài Ôn thị hôn nhau thắm thiết với một người đàn ông trong xe.”
Hình ảnh rất mờ, về cơ bản không nhìn thấy rõ khuôn mặt người đàn ông kia nhưng người quen của bọn họ vừa nhìn đã nhận ra Cố Dĩ An.
Vậy mà có rất nhiều các blogger và đại V liên tục chuyển tiếp một văn bản với nội dung đại khái là cuộc hôn nhân giữa Ôn Thần và con gái duy nhất nhà họ Cố, Cố Dĩ An là một cuộc liên hôn chính trị, nói Ôn Thần là gay còn Cố Dĩ An là les, hai người kết hôn chỉ là hình thức.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mở phần bình luận, tất cả đều là mấy người tự xưng là người quen, bạn đại học còn nói hồi đó đã thấy Cố Dĩ An không bình thường, không thích đến gần sinh viên nam nào, còn có người kể trước kia Ôn Thần có đến hộp đêm nhưng không cho phép phụ nữ nào đến gần.
Cứ thế, vấn đề hôn nhân hình thức của bọn họ được thảo luận rầm rộ hơn.
“Đường đường là thẳng nam lại bị bọn họ nói là gay, con thấy mấy tên phóng viên này gần đây quá nhàn rỗi.” Ôn Thần tức đến bật cười, trực tiếp nói lời thô tục: “Còn nói Dĩ An đồng tính? Mẹ nó tóc như vậy mà dám nói con hôn đàn ông?!”
Ôn Ngôn nói thay mẹ: “Mẹ và ba đều nhận được điện thoại hỏi thăm của họ hàng, bọn họ hỏi anh và chị dâu có phải hôn nhân hình thức không. Vốn ba cũng muốn đến đây nhưng mẹ sợ ba đánh anh, em đành nhờ anh tư ngồi với ba trước, em với mẹ đến đây.”
“Loại tin bát quái này mọi người cũng tin? Phóng to quần áo người này là nhận ra Dĩ An mà!”
“Ai bảo hai con kết hôn hai năm vẫn chưa có tí tin mang thai nào.” Lưu Vân tức giận nói: “Còn con nữa, tự nhiên nói mình có bệnh không “lên” nổi, nghe tin này ba con không phải nghĩ con có vấn đề trước à?”
“Vậy mẹ trở về nói với ba, con trai của ba đã tốt rồi. Vừa nãy mẹ cũng nhìn thấy còn gì? Nếu không khỏi bệnh thì sao có thể hưng phấn như thế?”
…
Lưu Vân và Ôn Ngôn vừa đi, Ôn Thần lập tức gọi điện cho Yến Tống để đè hot search xuống nhưng nghĩ lại thì rõ ràng chuyện này là do có ai đang muốn chỉnh mình...
…Tiết Bân? Hay là Cố Hoa Đông?
Cố Dĩ An tắm xong, cô nhìn Ôn Thần nhíu mày đứng trước cửa sổ sát đất, không biết anh đang suy nghĩ nên đè hot search xuống hay mặc kệ để nó lên men?
Cô bèn đi đến ôm anh từ sau lưng: “Vẫn đang nghĩ?”
Ôn Thần xoay người nhìn thấy tóc cô còn ướt, anh nhanh chóng kéo cô về phòng tắm: “Anh đang suy nghĩ bọn họ làm loại tin não tàn này để làm gì...”
“Đương nhiên để đánh lạc hướng.” Cố Dĩ An ngồi trên ghế, nhìn anh tự cầm máy sấy sấy tóc cho mình, cô bèn cầm lấy điện thoại chụp một tấm.
Có thể nói đây là lần đầu tiên cô tự chụp, album điện thoại cô trống rỗng, chỉ có mỗi bức ảnh này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ôn Thần rất ngạc nhiên: “Sao đột nhiên lại chụp ảnh?”
“Em muốn nhìn thử mình giống đàn ông chỗ nào.”
“Do họ mù đấy.” Anh nhẹ nhàng xoa đuôi tóc cô, gió ấm thổi qua, tâm trạng cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Cố Dĩ An cúi đầu như đang chỉnh sửa gì đó, chờ đến khi tóc gần khô bèn giơ điện thoại lên cho Ôn Thần xem: “Rất nhiều người khen em đẹp.”
Thấy cô dùng Weibo cũ của mình đăng ảnh ban nãy, Ôn Thần lập tức tắt máy sấy, cầm lấy điện thoại của cô nhìn tiêu đề: “Tôi đang nghĩ tôi giống đàn ông chỗ nào?”
Dòng Weibo này hiển nhiên là đáp trả tin vịt Ôn Thần hôn nhau với đàn ông trên xe...
“Không cần dập hot search, đè xuống chỉ khiến mấy diễn đàn ăn dưa suy nghĩ nhiều. Nếu đối phương muốn dời sự chú ý để mọi người không nhìn chằm chằm vào nhà họ Cố thì không bằng chúng ta show ân ái.” Cố Dĩ An phân tích rõ ràng với anh: “Thứ bảy anh muốn mở tiệc chiêu đãi quân ở quân khu Hoa Bắc, em đi với anh, lúc ấy người nhìn chúng ta diễn sẽ còn nhiều hơn.”
“Nếu muốn xem, chúng ta sẽ diễn cho xem đủ.”
“Chỉ có cách khiến bọn họ mê mang mới có thể một lưới bắt hết.”
Nghe cô phân tích xong, Ôn Thần cúi người nhéo cằm cô liếm đôi môi khô khốc: “Anh phát hiện đôi khi em còn lí trí hơn cả anh.”
“Sợ à?”
“Sợ, đương nhiên sợ.” Ôn Thần cười cười hôn môi cô, từng chút từng chút, cuối cùng nói bên môi cô: “Sợ đến mức hận không thể làm chết em.”