Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

“Ha ha, tại sao tôi phải nói rõ chứ?” Farina trả lời một cách châm biếm: “Cô thật sự coi tôi là một đứa trẻ, muốn lừa gạt thế nào thì lừa sao? Được thôi, Fanny, cô khoe khoang nhiều năm như thế, nên biết thỏa mãn rồi. Về phần dự tính của ông nội trong tương lại, đó là chuyện của ông ấy, tôi không can thiệp. Nhưng cái đáng thuộc về tôi, tôi sẽ không dễ dàng buông tay đâu. Nếu cô có thời gian mà ngồi đó cảnh cáo tôi, không bằng đi đến trước mặt ông nội làm đứa cháu gái ngoan, lấy lòng ông ấy, khiến ông ấy để hết lại tài sản cho cô đi. Nếu không có chuyện gì khác, vậy tôi cúp máy trước đây. Tôi còn rất nhiều việc phải làm, không giống như cô, từ nhỏ đến lớn đều được người nhà cơm bưng nước rót, trở thành nữ thần tiêu biểu của quốc gia, tôi còn phải dựa vào hai bàn tay để kiếm tiền.”

Nói xong, Farina không chút khách khí mà cúp điện thoại, hoàn toàn không để ý đến Fanny phía bên kia đang tức giận mà giẫm chân.

Liên quan gì đến cô?

Nước Y và Việt Nam không giống nhau.

Ở Việt Nam, hiếu đạo là điều vô cùng quan trọng.

Nếu một người bất hiếu, vậy toàn bộ người này đều đổ nát cả rồi.

Có thể nói, hiếu thuận là một tiêu chuẩn đánh giá rất quan trọng.

Vì thế, quá trình gian khổ để đến với nhau năm đó của Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất, trong đó phần lớn nguyên nhân là do cái chữ hiếu đạo này.

Mà nước Y hoàn toàn không giống vậy.

Ở đất nước này hoàn toàn không có cái khái niệm ấy.

Cha mẹ đối với con cái phải có trách nhiệm và nghĩa vụ nuôi nấng, nhưng con cái đối với cha mẹ lại không có nghĩa vụ và trách nhiệm phụng dưỡng.

Bởi vì người của quốc gia này, đều là do quốc gia phụng dưỡng tuổi già.

Chỉ cần đến một độ tuổi nhất định, toàn bộ các vấn đề như chăm sóc tuổi già, điều trị,..đều là do quốc gia phụ trách.

Nếu sau này có bại liệt nằm trên giường, thì từng khu cũng điều người đến tiến hành chăm sóc.

Vì thế tình thân ở quốc gia này, trái ngược mà nói, bạc nhược hơn nhiều so với Trung Quốc.

Hơn nữa người của quốc gia này, cũng không dùng chữ hiếu để áp chế lên người trẻ.

Vì thế, người của quốc gia này khá là tự do, nhưng tình cảm giữa người với người cũng tương đối lạnh nhạt.

Farina yêu mến bố mẹ mình, nhưng đối với ông nội kia thì lại không có bất kỳ tình cảm gì. Nếu đã không có tình cảm, cô cũng không cần thiết phải đi tìm sự coi trọng.

Cũng không ai chỉ trích cô không trọng hiếu đạo.

Fanny với Farina tuy rằng là chị em họ, nhưng không có quan hệ tốt với nhau, cũng không cần phải diễn kịch, giả vờ là anh em thân thiết.

Hai người đấu đá nhau, đó là chuyện thường xuyên.

Từ nhỏ đến lớn đã không hợp nhau rồi.

Mà hiện tại, Fanny lo lắng Thủ tướng sẽ vì việc Farina đạt được thành tích, hiện tại còn thân thiết với người Việt Nam, liền nhìn Farina bằng con mắt khác, cuối cùng chia tài sản của gia tộc cho Farina nhiều hơn.

Vì thế, Fanny càng không muốn diễn kịch với Farina nữa.

Hai người cứ như thế nói trong điện thoại.

Được thôi, bọn họ vốn không dễ chịu gì.

Gọi xong cuộc điện thoại này, Farina cảm thấy trút ra được một hơi, cảm thấy tâm tình sảng khoái rất nhiều.

Nhớ lại lời mời của Thẩm Tùng Tý, không nhịn được mà động tâm, thật sự rất muốn cùng bọn họ đi Việt Nam xem xem.

Farina là nhạc sĩ, hơn nữa còn là một nhạc sĩ có tiếng, cô muốn đi Việt Nam, thực ra là việc rất dễ dàng.

Nhưng cô không muốn lấy thân phận nhạc sĩ để đi, mà muốn lấy thân phận là bạn bè.

Ý nghĩa của hai thân phận này hoàn toàn không giống nhau a.

Lúc Farina tưởng tượng đang cùng Thẩm Tùng Tý phát sinh cái gì đó, Thẩm Hà và Joel tiếp tục lén lút hẹn hò, Thẩm Duệ cũng dẫn Vu Tiểu Uyển đi chơi biết bao nhiêu là chỗ.

Quốc vương bệ hạ và thủ tướng bàn bạc khẩn cấp về vấn đề có muốn kết thông gia hay không.

Mà lúc này, ở trong nước, Tư Nhiên và Tiểu Cát cũng tiến triển thêm một bước.

Tư Nhiên đã dẫn Tiểu Cát về nhà ăn cơm mấy lần rồi, tình trạng của hai người hiện nay về cơ bản là bộ dạng của tình nhân, chỉ còn thiếu một bước tỏ tình cuối cùng của Tư Nhiên mà thôi.

Nhưng Tư Nhiên không vôi vàng, người khác cũng không thể sốt ruột thay được.

Cũng may Tiểu Cát thực sự là người có khả năng chịu được sự cô quạnh.

Tư Nhiên không vội, cô cũng không sốt ruột.

Dù sao tình hình hiện tại, cô cũng đã rất hài lòng rồi.

Tư Nhiên trước kia luôn né tránh cô, luôn không cho cô cơ hội.

Tư Nhiên hiện tại về cơ bản thì phần lớn thời gian đều giành cho cô.

Tiểu Cát cũng không phải tên ngốc,

Một câu nói tuy rằng rất quan trọng nhưng quan trọng hơn chính là trái tim.

Trọng tâm của Tư Nhiên đang từ từ hướng về phía Tiểu Cát, Tiểu Cát không phải không biết điều này.

Vì thế, hai người cứ hiểu ngầm mà ở cạnh nhau như vậy.

Hôm nay, Tư Nhiên bỗng nhiên gọi điện cho Tiểu Cát, hẹn Tiểu Cát ra ngoài đi dạo.

Tiểu Cát cũng không nghĩ nhiều, liền đồng ý như vậy.

Mỗi lần Tiểu Cát gặp Tư Nhiên, cô đều trang điểm kỹ một chút.

Cho dù không làm bạn gái của cậu, cô cũng không làm Tư Nhiên mất thể diện.

Lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Thế là, Tiểu Cát dựa theo thông lệ trước kia, xuất hiện trước mặt Tư Nhiên đúng giờ hẹn.

Tư Nhiên hôm nay dường như rất đẹp trai.

Ừ, so với năm xưa có đẹp trai hơn một chút.

Bởi vì, Tư Nhiên trước kia cũng rất đẹp trai rồi.

“Chúng ta đi đâu đây?” Tiểu Cát tự nhiên mà hỏi như vậy.

Trước đây, cô cũng hỏi như vậy.

Tư Nhiên ý tứ sâu xa nhìn Tiểu Cát một cái, mở miệng trả lời: “Hôm nay đưa em đến một nơi đặc biệt.”

Tiểu Cát sững sờ: “Hả? Đặc biệt?”

Tư Nhiên mở cửa xe cho Tiểu Cát, nói: “Đưa em đi đến nơi mà hồi nhỏ anh đã từng đi.”

Tiểu Cát tuy rất sững sờ, nhưng cũng ngoan ngoãn bước lên xe.

Cho dù Tư Nhiên đưa cô đến nơi nào, cô cũng ngoan ngoãn đi theo.

Cho dù nơi đó là địa ngục, cô cũng không chút do dự mà đi theo.

Khóe miệng Tư Nhiên nhếch lên, quay người đi sang vị trí lái, đóng cửa xe, dẫm chân ga liền phóng ra ngoài.

Tư Nhiên đưa Tiểu Cát đến thành phố M.

Dừng xe lại trên một con hẻm rất rất nhỏ.

Tiểu Cát kinh ngạc nhìn mọi thứ trước mắt, quay đầu nhìn Tư Nhiên một cách khó hiểu.

Tư Nhiên giải thích: “Xuất thân của mẹ anh cũng rất phức tạp. Lúc bà ấy còn rất nhỏ, ba mẹ đã bị tai nạn giao thông mà qua đời. Vì thế, anh không có ông ngoại, bà ngoại. Mẹ anh sống nhờ ở nhà của chú, chịu đủ loại hành hạ, sau này dựa vào việc tự học, tìm ra chứng cứ, tống chú vào trại giam, cũng bởi vậy mà đắc tội với những người khác trong nhà, vì thế, mẹ anh hiện tại coi như hoàn toàn cắt đứt quan hệ với người nhà trước kia. Nơi này là nơi mẹ anh ở sau khi tốt nghiệp đại học, cũng là nơi mà anh ra đời.”

Tiểu Cát lúc này mới quay đầu lại tiếp tục nhìn nhìn con hẻm nhỏ đã cực kỳ cũ nát.

Tư Nhiên xuống xe, Tiểu Cát cũng xuống xe theo, cũng cậu bước vào phía trong.

“Thời gian bọn anh ở đây không phải lâu lắm. Bởi vì mẹ anh phải thường xuyên trốn tránh sự truy đuổi của người nhà họ Mai. Nhà họ Mai lúc đó không muốn anh ra đời. Vì thế, bọn họ ép mẹ anh phá thai. Nhưng mẹ anh không đồng ý, vì thế ngày ngày trốn đông trốn tây để tránh người nhà họ Mai.” Tư Nhiên đứng ở một cái sân rất nhỏ, nói với Tiểu Cát: “Ký ức của anh về nơi này đã rất mơ hồ. Có điều, mẹ anh nói ở đây, vậy chắc không sai rồi. Sau khi anh ra đời, anh và mẹ phải sống những ngày tháng rất khó khăn, khó khăn đến nỗi dường như không có cách nào để tiếp tục sống tiếp.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận