Sau khi cúp đi điện thoại của Từ Vân Khê, Thẩm Hà lập tức liền gọi điện thoại cho Thẩm Mạch.
Thẩm Mạch nhận được cuộc điện thoại từ Thẩm Hà, vô cùng vui vẻ, cười hì hì mở miệng nói: "Chị gái, có chuyện gì nói cho em biết sao?"
Thẩm Hà vừa nghe thấy tiếng của Thẩm Mạch thì đã cảm thấy vui vẻ.
Bây giờ Mạch Mạch đã trở thành người chọc cười của cả nhà rồi.
Luôn là vui vẻ như thế, vĩnh viễn cũng không biết ưu sầu.
Thật tốt.
"Mạch Mạch, ngoan, em đến chỗ này của chị một chuyến được không nào?" Thẩm Hà cười tủm tỉm mở miệng nói: "Chị cho thu xếp một cái nhiệm vụ."
"Được!" Thẩm Mạch cũng không hỏi là chuyện gì, thì một hơi đã đồng ý rồi.
Hỏi rõ ràng vị trí bây giờ của Thẩm Hà, Thẩm Mạch cúp đi điện thoại liền đứng dậy rời khỏi rồi.
Nhân viên chuyên môn đang vì Thẩm Mạch làm móng tay vội vàng kêu lấy Thẩm Mạch: "Thẩm tiểu thư, móng tay của ngài còn chưa có làm xong đây!"
"Ái chà, không làm nữa! Chờ tôi trở lại rồi hãy nói! Chị của tôi tìm tôi có việc đây!" Thẩm Mạch vừa trả lời vừa đi ra ngoài, đi tới cửa liền đối với vệ sĩ nói: "Mau đưa tôi đến bên kia của chị gái, chị tìm tôi có việc!"
Vệ sĩ không dám chậm trễ, nhanh chóng gọi tới xe, đưa Thẩm Mạch đi qua đó rồi.
Thẩm Mạch vừa đi qua đó, thì ôm lấy cảnh tay của Thẩm Hà làm nũng: "Chị muôn thu xếp cho em nhiệm vụ gì đấy!"
Thẩm Hà cười tủm tỉm đưa búng vào trán của Thẩm Mạch, nói: "Mạch Mạch của nhà chị trưởng thành rồi, có thể cho chị làm việc rồi!"
Nghe được Thẩm Hà nói như vậy, Thẩm Mạch kiêu ngạo mà ưỡn bộ ngực nhỏ lên: "Ừ ừ đúng vậy đúng vậy! Chị nói đi! Em nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!" Thẩm Hà dắt Thẩm Mạch ngồi ở trên ghế sa lon, mở miệng nói: "Là như vậy này. Một lát, bà ngoại nuôi sẽ kêu một cô gái có tên là Mộ Tiểu Vũ tới đây. Cô bé ấy bằng tuổi với em. Em thay chị tiếp đãi cô bé ấy một chút, sau đó cùng cô bé ấy chung đụng với nhau một chút, xem xem cô bé ấy là người có tính tình như thế nào. Nhiệm vụ này có chút khó khăn, Mạch Mạch có lòng tin không?" Thẩm Mạch lập tức kiêu ngạo mà quơ cái đầu nhỏ, trả lời nói: "Không có vấn đề! Xem Mạch Mạch đấy! Tuy Mạch Mạch luôn là bị ba cùng daddy coi kỹ đấy, thế nhưng là Mạch Mạch cũng không phải đồ đần! Chuyện bị người khi dễ, cũng sẽ không xảy ra nữa á! Lần trước bị ăn hiếp, bá cùng daddy rất không vui đây!Sau đó hai người bàn bạc một hồi, cũng cảm thấy chị gái nói cũng đúng, muốn cho em từ từ tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Như vậy chuyện mà em biết thì nhiều hơn rồi, sẽ không có người nào có thể khi dễ em á!"
Thẩm Hà lập tức nở nụ cười.
Nếu như không có xảy ra chuyện Phương Phương mắt chó nhìn người kém ăn hiếp Thẩm Mạch ở làng giải trí Phạm thị, có lẽ cậu cùng mợ còn không nỡ cho Thẩm Mạch tiếp nhận mưa gió.
Xem ra, bị ăn hiếp một chút cũng là chuyện tốt.
Thẩm Mạch cũng đã mười sáu tuổi rồi. Là nên tiếp nhận một chút giáo dục đả kích rồi.
"Nhiệm vụ gian nan kia thì giao cho Mạch Mạch á!" Thẩm Hà đưa tay sờ sờ đỉnh đầu của Thẩm Mạch, nói: "Mạch Mạch của nhà chị càng ngày càng xinh đẹp á!"
Thẩm Mạch lập tức mắt tinh tinh nhìn lấy Thẩm Hà: "Thế nhưng là vẫn là chị đẹp nhất đấy! Bây giờ chị gái đã trở thành vương phi đẹp nhất trên cả thế giới rồi nha!"
Trên mặt của Thẩm Hà cũng nhịn không được mà đỏ cả lên, nói: "Chớ nói bậy! Chị cùng Joel còn chưa tới mức kết hôn nữa đây!"
"Đó cũng là chuyện sớm hay muộn gì mà!" Thẩm Mạch bĩu môi nói: "Đợi đến lúc chị kết hôn, em nhất định phải làm dâu phụ cho chị đấy!"
Thẩm Hà cười ha ha, nhéo lấy gương mặt mềm tròn trĩnh của Thẩm Mạch nói: "Được đấy ạ, vậy chị sẽ chờ tiểu Mạch Mạch mập mạp này làm dâu phụ cho chị nha."
Thẩm Mạch lập tức bĩu môi: "Chị lại đang nói Mạch Mạch béo rồi."
Thẩm Mạch luôn mang theo chút baby far, vì vậy khuôn mặt luôn là tròn núc ních đấy, thế nhưng là trên người lại không có nhiều thịt.
Trong tướng học nói loại cô gái này thật ra là rất có phúc khí đấy.
Giải quyết được Thẩm Mạch rồi, bên kia của Từ Vân Khê cũng rất nhanh sẽ đem Mộ Tiểu Vũ phái tới.
Thẩm Mạch với tư cách người cần có người làm bạn, đương nhiên là phải đến trạm xe buýt tiếp đón rồi.
Lúc Mộ Tiểu Vũ đứng ở trước mặt, Thẩm Mạch vẫn có chút không có cách nào nhập vai.
Không có cách, hai người cô gái đều không quen biết, làm thế nào nhập vai được đấy.
Nhưng mà, Mộ Tiểu Vũ thoạt nhìn có vẻ là một cô gái rất lanh lợi, nhìn thấy Thẩm Mạch không lên tiếng, cô ấy liền chủ động chào hỏi: "Xin chào, tớ là Mộ Tiểu Vũ."
Thẩm Mạch lúc này mới tìm được chủ đề, trả lời nói: "Xin chào, tớ là Thẩm Mạch. Thẩm trong Thẩm Dương, Mạch trong mạch sanh."
Thẩm Mạch giới thiệu xong bản thân mình, mới lắp bắp mà nói: "Chị gái kêu tớ tới đón cậu. Chị gái gần đây vô cùng bận rộn, vì vậy không có thời gian đến bồi bạn với tớ. Vì vậy thì nhờ cậy cậu bồi bạn với tớ vài ngày á!"
Mộ Tiểu Vũ cũng biết được địa vị cùng tầm quan trọng của Thẩm Mạch giữa hai nhà Thẩm gia cùng Hạ gia, vì vậy không dám chậm trễ, vội vàng trả lời nói: "Không sao đâu, tớ thật ra là người rất thích kết giao bạn bè đấy."
Thẩm Mạch lúc này mới yên tâm, nói: "Tốt lắm tốt lắm, vậy chúng ta cùng trở về đi!"
Mộ Tiểu Vũ gật gật đầu, cùng theo đại tiểu thư yểu điệu này cùng nhau đi ra khỏi trạm xe buýt, lên xe.
Sau khi lên xe, hai người lại không biết nên nói cái gì cho phải rồi.
Cuối cùng, vẫn là Mộ Tiểu Vũ phá vỡ bầu không khí lúng túng khó xử này, chủ động mở miệng hỏi: "Cậu bình thường đều chơi cái gì a?"
Thẩm Mạch trả lời nói: "Đi học a, làm thủ công, nghe nhạc kịch, đi du lịch, ăn đồ. Còn cậu thì sao?"
Mộ Tiểu Vũ một vẻ mặt hâm mộ, trả lời nói: "Tớ mỗi ngày ngoại trừ khiêu vũ ra vẫn là khiêu vũ. Tớ là vì vũ đạo mà sinh đấy, vì vậy tó không có sở thích khác."
Thẩm Mạch kinh ngạc nhìn cô: "Vậy chính là mỗi ngày khiêu vũ sao?" "Ừ." Mộ Tiểu Vũ gật gật đầu nói: "Ba mẹ tớ nói, muốn cho tớ cùng cô giáo Từ học hỏi kỹ càng. Cô giáo Từ đã là nhà nghệ thuật lớn nổi danh của toàn cầu rồi, chỉ có thể cùng cô ấy học hỏi thật tốt, mới có thể có triển vọng. Vì vậy, tớ bây giờ ngoại trừ cùng theo cô giáo Từ khiêu vũ ra, chính là tranh thủ lúc rảnh rỗi đi học rồi. Tớ không có sở thích khác."
Đôi mắt của Thẩm Mạch lập tức trợn to, một vẻ mặt khó có thể tin.
Cô cũng là có học khiêu vũ đấy.
Thế nhưng là đây chẳng qua là một bộ phận của chương trình học, lại không phải mỗi ngày đều học, lúc nào cũng học.
Cô rất khó lý giải một người từ nhỏ đến lớn luôn khiêu vũ là một người như thế nào đấy.
Thẩm Mạch nhịn không được nói: "Vậy cậu một lát cho tớ nhảy múa được không?"
"Được đấy!" Mộ Tiểu Vũ cuối cùng tìm được con đường có thể cùng Thẩm Mạch giao tiếp rồi.
Sau khi hai người đã đến nơi, Thẩm Mạch không thể chờ đợi được mà chờ lấy Mộ Tiểu Vũ thay xong trang phục khiêu vũ, sau đó mở nhạc, thì ngay tại trước mặt của Thẩm Mạch nhẹ nhàng lên múa.
Thẩm Mạch tuy rằng cũng là người đã từng học qua vũ đạo đấy, thế nhưng là cùng diễn viên nhảy múa hoàn toàn chuyên nghiệp như vậy mà so sánh, đó chính là đơn giản không đủ trình rồi.
Thẩm Mạch xem không chuyển mắt mà xem lấy Mộ Tiểu Vũ nhảy xong một bài múa, lập tức đứng lên hết sức vỗ tay: "Oa oa oa, tớ hôm nay cuối cùng cũng có thể ở trong khoảng cách gần như vậy nhìn thấy vũ đạo chuyên nghiệp rồi. Trước kia đều là ở ghế lô, xem người khác nhảy múa, nhưng lại không có cách nào gần như vậy mà xem. Hôm nay quả nhiên là đã kiếm lời rồi!"
Nghe được Thẩm Mạch nói như vậy, Mộ Tiểu Vũ lập tức ngượng ngùng: "Vũ đạo mà cậu xem đều là biểu diễn của nhà nghệ thuật cấp bậc Thế Giới đấy, tớ còn chưa được, trình độ điêu luyện của tớ còn kém rất nhiều đây! Cho cậu chê cười rồi a!"
Thẩm Mạch dùng sức lắc đầu: "Không có không có, cậu thật sự rất là lợi hại đấy!"
Hai người trong lúc đang nói chuyện, Thẩm Viễn từ bên ngoài đi vào. Vừa vào cửa, liền nhìn thấy trong nhà có thêm một người cô gái lạ lẫm nữa.