Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Văn Gian Thanh cười lớn nói: “Tôi còn tưởng chuyện lớn thế nào, chỉ là đi qua một lát có đáng để làm lớn chuyện như vậy không?”

Đậu Đức Đức cậy mình là con rể cao quý cho nên luôn có hơi không coi ai ra gì.

Đương nhiên, không phải ai anh ta cũng có thể không coi ra gì được.

Anh ta không dám coi thường nhà họ Hạ và nhà họ Văn.

Đậu Đức Đức lập tức nói: “Vâng vâng, là hiểu nhầm nhỏ, hiểu nhầm nhỏ!”

Đậu Đức Đức nói xong lập tức quay người nhường đường: “Mời qua bên này!”

Lúc này một người bạn học của Ngu Vũ Mặc không để yên nữa mà lên tiếng nói: “Bây giờ anh lại nói không sao, vậy tại sao anh lại đẩy bạn học của tôi xuống nước? Anh xem đi, cô ấy thành ra thế nào rồi?”

Văn Gian Thanh và Hạ Thẩm Châu cúi đầu nhìn, bạn gái đó quả thật có hơi thảm, bây giờ còn quỳ dưới đất nôn ra nước!

Xem ra vừa nãy khi bị đẩy xuống cô ấy đã uống không ít nước.

Lúc này những người ăn cơm ở xung quanh nghe thấy tiếng động đều đi sang bên này hóng chuyện.

Giám đốc nhanh chóng kêu gọi những người ngước khác đừng đến đây.

Chính vào lúc này một giọng nói quen thuộc vang lên từ trong đám đông: “Hả? Giản Thanh? Thẩm Châu? Sao hai đứa lại ở đây?”

Văn Gian Thanh và Hạ Thẩm Châu ngẩng đầu liền nhìn thấy Thẩm Hà đi từ xa đến với vẻ mặt hoang mang.

Thẩm Hà đi đến đâu chỗ đó đều có người nhường đường cho cô.

Độ nhận biết gương mặt này của Thẩm Hà là rất cao.

Mọi người đều biết cô.

Thẩm Hà vừa cảm ơn vừa đi qua đó.

Cô cúi đầu nhìn cô gái đang quỳ xuống dưới đất nôn ra nước liền không nhịn được hỏi: “Cô ấy đang nôn yêu đan ra sao?”

Khi Thẩm Hà nói ra câu này, mấy người có mặt ở hiện trường lại không có một ai có thể nhìn được mà đều vui vẻ hơn.

Ngay cả cô gái không ngừng nôn ra nước đó khi nghe thấy câu này của Thẩm Hà cũng không nhịn được mà nôn thêm vài ngụm.

Có Thẩm Hà nói xen vào, bầu không khí cũng không căng thẳng như vậy nữa.

Hạ Thẩm Châu nhìn thấy chị cả đi đến liền nhanh chóng nói với Thẩm Hà chuyện vừa mới xảy ra.

Thẩm Hà gật đầu nói: “Có chút chuyện nhỏ cũng phải tụ tập lại! Đậu Đức Đức!”

Đậu Đức lập tức gật đầu khom lưng đi qua đó.

Trước mặt Thẩm Hà anh ta thật sự ngay cả tư cách xách giày cho cô cũng không có! “Vừa rồi anh đẩy con gái nhà người ta xuống nước, việc này cũng không thể tùy tiện bỏ qua được. Kiểu gì anh cũng phải đi bệnh viện với cô gái đó, tiện thể bồi thường tổn thất cho người ta nữa chứ?” Sau đó Thẩm Hà liền nói với Ngu Vũ Mặc và mấy cô gái đi cùng: “Mọi người là bạn học thấy đề nghị này của tôi thế nào?”

Mấy cô gái khi nhìn thấy Thẩm Hà mắt đều sáng lên!

Mấy cô gái đó thật sự rất sùng bài Thẩm Hà!

Thẩm Hà là nữ thần của bọn họ!

Bây giờ nữ thần chủ động ra mặt thay họ sao họ lại không đồng ý được?

Cả đám người lập tức gật đầu!

Thẩm Hà nhìn thấy mấy cô gái đó đều đồng ý liền nói với Đậu Đức Đức: “Anh còn có ý kiến gì khác nữa không?”

“Không có, không có, tuyệt đối không có!” Đậu Đức Đức lập tức trả lời.

Anh ta nào dám có ý kiến!

Thế là việc này đã được giải quyết chỉ với vài lời của Thẩm Hà.

Đậu Đức nhanh chóng cho người đưa cô gái đó đến bệnh viện kiểm tra.

Thực ra Ngu Vũ Mặc rất muốn đến xin chữ ký của Thẩm Hà, nhưng trước mắt đi bệnh viện quan trọng hơn, cô chỉ có thể nhìn Thẩm Hà với vẻ lưu luyến không rời rồi cùng với các bạn học rời khỏi đó.

Giám đốc của Ngẫu Đường và những người khác đều đi rồi, Thẩm Hà mói hỏi: “Mấy hôm nay mấy đứa đến đây chơi cũng vui quá nhỉ?”

Hạ Thẩm Châu và Văn Gian Thanh lập tức trả lời: “Cũng được, cũng được, thỉnh thoảng chốn đi chơi chút thôi. Bến cảng đó của chị thế nào rồi?

Cứ nhắc đến cảng mặt mày Thẩm Hà lập tức trở nên hớn hở: “Đã lấy được rồi! Sau này hàng của chị có thể vận chuyển ở bến cảng của mình rồi! Nhưng việc này không được cho bố mẹ và ông bà biết, em hiểu chưa?”

“Chị, việc này nguy hiểm thế nào mà chị phải giấu diếm như vậy?” Hạ Thẩm Châu không nhịn được oán trách: “Thẻ tín dụng chị chiếm đoạt của em có thể trả lại cho em chưa?” Thẩm Hà cười hì hì trả lời: “Sau này chị sẽ trả lại cho em! Thẻ tín dụng này của em bố mẹ xưa này chưa từng hỏi đến, muốn tiêu bao nhiêu cũng được. Hóa đơn thẻ tín dụng của chị bố mẹ đều sẽ xem! Cho nên chị mượn dùng một thời gian nữa rồi trả lại sau! Được rồi, được rồi, ở đây không có việc của mấy đứa nữa, mau về đi! Mấy đứa mấy hôm nay cứ chơi cho đã đi, đợi một thời gian nữa bận rồi muốn chơi cũng không chơi được đâu.”

“Còn có thể bận gì chứ?” Văn Gian Thanh không nhịn được hỏi: “Đúng rồi, sao anh rể vẫn chưa về?” Thẩm Hà nghe thấy Văn Gian Thanh nhắc đến Joel nụ cười trên gương mặt cô liền nhạt dần đi: “Mấy đứa nghĩ tại sao chị phải lấy được bến cảng đó? Còn không phải vì có người giữ hàng của Joel lại sao? Người giữ hàng của Joel lại là người không dễ nói chuyện. Nhưng mấy đứa cũng đừng lo, Joel sẽ giải quyết tốt việc này. Bây giờ chị lấy được bến cảng này, khi Joel đàm phán với đối phương cũng có át chủ bài. Chị tin không mất bao lâu anh ấy có thể trở về.”

Văn Gian Thanh thấy vậy liền nói: “Chị, có chỗ nào cần bọn em, chị cứ nói nhé.”

“Biết rồi, chị sẽ không khách sáo với mấy đứa đâu!” Thẩm Hà cười trả lởi rồi lại hỏi tiếp: “Giản Thanh, em nói rõ cho chị biết, rốt cuộc em và Vy Vy phát triển đến đâu rồi?” Văn Gian Thanh cười khổ trả lời: “Cô ấy vẫn luôn tránh mặt em. Cô ấy nói chỉ coi em là đối tượng nhiệm vụ. Chị, lúc đó em là thằng không nạn, em không nên vì bốc đồng mà bỏ nhà ra đi. Nhưng Vy Vy không phải là Tranh Tranh, người em thích là Vy Vy, em muốn ở bên cạnh cô ấy. Nhưng em cũng ghi nhớ lời của chị sẽ không tùy tiện hành động. Em sẽ đợi đến khi bản thân có đủ vốn liếng mới theo đuổi cô ấy. Nhưng bây giờ cô ấy đã xuất hiện ở trước mặt em rồi em không thể để cô ấy rời xa em được! Chị, em nhờ chị việc này nhé!”

“Em nói đi.” Thẩm Hà gật đầu.

“Em muốn Vy Vy chuyển đến trường của chúng ta.” Văn Gian Thanh kiên định nhìn Thẩm Hà: “Chị, việc này em chỉ có thể nhờ chị thôi!Chị cũng biết bên cạnh em có người của bà. Em cũng không thể làm gì khác, bây giờ em không thể đẩy cô ấy ra ngoài được, như vậy sẽ chỉ khiến Vy Vy trở thành mục tiêu, trở thành sự tồn tại khiến bà ngoại ghét bỏ.”

Thẩm Hà nhìn Văn Gian Thanh bằng ánh mắt vui mừng: “Cuối cùng em cũng hiểu rồi, lúc đó chị ngăn cản em cũng là vì đều này. Em vừa mới giải quyết xong chuyện với Tranh Tranh, không hợp tiếp xúc quá thân mật với bất cứ cô gái nào. Như vậy sẽ chỉ khiến người nhà phản cảm. Nhưng bây giờ em đã bắt đầu tiếp xúc, tiếp quản việc trong nhà rồi, vậy thì tình hình lại hơi khác một chút. Còn về việc để Vy Vy chuyển đến học viện quý tộc Duệ Hà chị sẽ cân nhắc, còn Mộ Tiểu Vũ em cũng đừng làm quá khó coi, dù sao con bé cũng là học sinh của bà Từ, bản thân em phải biết giữ chừng mực một chút!”

“Em biết rồi.” Văn Gian Thanh gật đầu trả lời.

Thẩm Hà lại quay đầu cười hì hì nhìn Thẩm Châu: “Em trai, em đâu phải người thích lo chuyện bao đồng, sao lần này lại tự nhiên thích lo thế?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận