Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Mạc Tiểu Đào lập tức nổi giận: “Lý Cường, sao cậu có thể ngậm máu phun người như thế chứ! Tôi làm nhục cậu lúc nào? Cậu phải có trách nhiệm với lời nói của mình! Tôi sẽ liên lạc với luật sư của mình để tố cáo cậu tội phỉ báng!”

Lý Cường vội rụt cổ lại, cậu ta thấy Mạc Tiểu Đào chỉ là một cô bé, có lẽ không hiểu luật pháp là gì đâu, vì vậy, cậu ta lập tức gân cổ lên nói: “Tôi phỉ báng ở đâu hả! Nếu như cô không lừa dối tình cảm của tôi, vậy sao tôi gửi lì xì cô đều nhận hết?”

Mạc Tiểu Đào tức giận nhìn Lý Cường, cô lấy điện thoại ra, sau đó trực tiếp mở giao diện ứng dụng: “Cậu cảm thấy tôi cần chút tiền đấy của cậu lắm à? Cậu có biết bữa cơm hôm nay bao nhiêu tiền không? Tôi đã trả lại cho cậu gấp mười lần rồi đấy! Ngoài ra, sáng nay tôi cũng đã gửi lì xì cho cậu, trả lại toàn bộ số tiền đó cho cậu rồi! Nếu như không nhìn nhầm thì cậu cũng đã nhận rồi thì phải!”

Lý Cường vẫn cứng đầu nói tiếp: “Đấy là do tôi bấm nhầm! Mạc Tiểu Đào, nếu như hôm nay cô vứt bỏ tôi, tôi sẽ làm ầm lên cho cả thế giới biết! Để cho cả thế giới thấy rõ bộ mặt của cô!”

Mạc Tiểu Đào quay đầu lại nhìn, quả nhiên có rất nhiều người đang dùng ánh mắt ác ý nhìn cô. Cô bỗng cảm thấy tủi thân, vành mắt ửng đỏ.

Sao có thể ức hiếp người quá đáng thế chứ?

Thấy Mạc Tiểu Đào tức giận đến mức phát khóc, Lý Cường càng vênh váo.

“Tôi nói đến đâu rồi ấy nhỉ? Cô đúng là một người phụ nữ xấu xa chuyên đi lừa gạt tình cảm và tiền bạc của người khác! Nếu như hôm nay cô từ chối tôi, càng chứng minh chuyện này là đúng rồi!” Lý Cường tiếp tục văng ra những lời làm tổn hại đến danh tiếng của Mạc Tiểu Đào: “Lúc học cấp ba, chính cô chủ động nói chuyện với tôi, dụ dỗ tôi ở bên cô! Lúc đó, vì sự nghiệp học hành nên tôi không thèm để ý đến cô! Không ngờ rằng, bây giờ nhìn thấy tôi, cô lại muốn giở mánh khóe cũ! Tôi tưởng cô lớn rồi nên đã hiểu chuyện hơn nhiều. Vì vậy, tôi mới cho cô một cơ hội, không ngờ cô lại mặt dày chơi đùa với tình cảm của tôi như thế! Còn lừa cả tiền của tôi! Sao cô có thể vô liêm sỉ như thế nhỉ?”

Mạc Tiểu Đào tức giận đến nỗi toàn thân run rẩy, cô chỉ thẳng vào mặt Lý Cường rồi lắp bắp: “Được, Lý Cường, cậu ghê gớm lắm! Còn muốn nói gì nữa không?”

Thấy Mạc Tiểu Đào sắp không trụ nổi nữa rồi nên Lý Cường vội lắc đầu nói: “Trừ khi bây giờ cô đồng ý hẹn hò với tôi, nếu không, tôi sẽ gửi hết những chuyện xấu xa này của cô cho đám phóng viên. Có lẽ những người đó sẽ có hứng thú với đám người giàu có thối tha như cô lắm nhỉ?”

Mạc Tiểu Đào tức đến nỗi bật cười: “Thật à? Vậy cậu gửi đi!”

“Tôi đang cho cô cơ hội, đừng khiến mình mất mặt hơn nữa!” Lý Cường càng nói càng hăng, cậu ta không còn cân nhắc mà cứ mở mồm nói hươu nói vượn: “Cô nghĩ rằng cô đẹp lắm à? Hay là nghĩ rằng mình rất có bản lĩnh? Vì thương hại cô không có thằng đàn ông nào cần nên tôi mới chấp nhận cô đấy! Còn không xem lại dáng người nhàm chán của bản thân, làm người khác nhìn là thấy mất vui rồi...”

Những người đứng xung quanh vô thức kêu lên.

Bọn họ không thể tin nổi trên thế giới này còn có loại đàn ông độc ác đến mức sỉ nhục bạn gái trước đám đông như vậy.

Cho dù đối phương có làm sai điều gì đi chăng nữa thì cũng không thể thiếu đạo đức đến mức đó chứ?

Huống hồ, chưa chắc cô gái đó đã sai!

Vừa nhìn đã biết phẩm chất của của người đàn ông này quá kém, lới nói của cậu ta hoàn toàn không đáng tin!

Về phía Phạm Đậu Đậu, sau khi nghe xong toàn bộ cuộc nói chuyện, sắc mặt cậu thâm trầm tựa như sắp nổi giông bão.

Sau khi Lý Cường mắng đủ rồi, Mạc Tiểu Đào mới nói với vệ sĩ của mình: “Anh đã ghi âm lại hết những lời cậu ta vừa nói rồi chứ?”

Vệ sĩ trả lời: “Tôi đã ghi âm lại hết rồi, thưa cô chủ!”

Mạc Tiểu Đào ra sức gật đầu, cô nói với Lý Cường: “Vậy, chúng ta gặp nhau ở tòa án nhé!”

Lúc này, Lý Cường mới nhận ra, vì sao Mạc Tiểu Đào không hề lên tiếng mà cứ để mặc cho cậu ta mắng nhiếc. Thì ra là để ghi âm lại!

Người phụ nữ này không phải ngốc nghếch lắm ư? Sao cô lại có thể thông minh như thế chứ?

Không được, tuyệt đối không thể để cô khởi tố!

Lý Cường bỗng nhiên tiến về phía trước một bước, cậu ta định ôm lấy Mạc Tiểu Đào: “Tiểu Đào, tớ đùa với cậu thôi, cậu đừng kiện tớ nhé!”

Vệ sĩ của Mạc Tiểu Đào lập tức đẩy cậu ta ra, sau đó đứng chắn giữa hai người.

Mạc Tiểu Đào mỉm cười: “Muộn rồi!”

Lý Cường đảo mắt, cậu ta quay người định tóm lấy Mạc Tiểu Đào. Nhưng lúc này, một bàn tay rắn chắc nắm lấy cánh tay cậu ta rồi trở tay vặn một cái.

Rắc rắc!

Cánh tay của Lý Cường lập tức bị bẻ cong ra phía sau, cậu ta gào khóc hét lên: “Đau, đau, đau quá!”

“Còn biết đau à?” Lời nói của Phạm Đậu Đậu truyền tới từ phía trên đỉnh đầu cậu ta: “Đúng là to gan, dám bêu xấu học sinh của học viện quý tộc Duệ Hà. Nếu như đã dũng cảm như vậy thì sao lại xin tha hả?”

Mạc Tiểu Đào ngơ ngác nhìn Phạm Đậu Đậu: “Học trưởng? Sao anh lại ở đây?”

“Cô gọi điện thoại bảo tôi tới còn gì, cô quên rồi à?” Phạm Đậu Đậu quay đầu nhìn Mạc Tiểu Đào, thấy vệt nước mắt trên mặt cô, cậu đau lòng đến mức thốt ra những lời trong vô thức: “Cô bé ngốc này, còn ghi âm lại làm chứng cứ gì hả? Cứ bắt lại, đoàn luật sư gia đình sẽ có cách để lấy lại công bằng cho cô! Cô cứ đứng đờ đẫn để cho cậu ta mắng nhiếc như vậy làm gì, sao cô lại ngốc ngếch thế hả? Sao tôi lại có một người bạn gái ngốc như cô chứ?”

Câu nói cuối cùng của Phạm Đậu Đậu làm cho mọi người có mặt ở đó ngây người!

Lý Cường lại càng tỏ ra không tin: “Anh nói gì?”

Phạm Đậu Đậu dùng lực, Lý Cường càng gào khóc kịch liệt hơn.

Phạm Đậu Đậu lạnh lùng nói: “Cậu rửa tai thật sạch mà nghe cho kỹ đây, Mạc Tiểu Đào là bạn gái của tôi, là con dâu tương lai của nhà họ Phạm! Cậu có ý kiến gì à? Vậy thì cứ nói chuyện với đoàn luật sư của chúng tôi nhé! Nhưng mà, tốt nhất là cậu nên có bản lĩnh để bước ra khỏi đó!”

Phạm Đậu Đậu ghé sát vào tai Lý Cường mà nói, cuối cùng cậu lại bổ sung thêm: “Dám gây sự với nhà họ Mạc và nhà họ Phạm, tôi rất khâm phục sự dũng cảm của cậu, chỉ mong trong trại giam cậu cũng có được sự dũng cảm như thế.”

Nói xong, Phạm Đậu Đậu đẩy Lý Cường về phía trước: “Đưa cậu ta đi lấy lại tinh thần!”

“Vâng!” Một đám người đưa Lý Cường ra ngoài.

Phạm Đậu Đậu quay lại nói với những người khác trong nhà hàng: “Xin lỗi đã làm phiền các vị dùng cơm. Người đàn ông này liên tục bêu xấu bạn gái của tôi. Đây là nỗi nhục lớn của nhà họ Phạm chúng tôi. Bảo vệ bạn gái của mình là trách nhiệm mà một người đàn ông phải làm! Vì vậy, bữa cơm hôm nay, tôi mời các vị, mời các vị cứ ăn uống thoải mái!”

Sau khi Phạm Đậu Đậu nói xong, cả nhà hàng đều vang lên một tràng pháo tay nhiệt liệt!

Đây mới là chuyện mà đàn ông nên làm!

Bảo vệ người phụ nữ của mình là trách nhiệm vốn có của một người đàn ông!

Mạc Tiểu Đào đứng bên cạnh, cô cứ đứng đờ đẫn nhìn Phạm Đậu Đậu, nhìn mãi nhìn mãi đến khi vành mắt ướt đẫm.

Làm sao đây?

Bỗng nhiên cô cảm thấy học trưởng rất đẹp trai, bỗng nhiên cô cảm thấy trái tim mình rung động!

Học trưởng, anh có biết không, anh đẹp trai thế này sẽ khiến người khác mê mẩn đấy!

Câu chuyện Phạm Đậu Đậu anh dũng bảo vệ bạn gái của mình ở nhà hàng nhanh chóng được truyền đi. Nhà họ Phạm và nhà họ Mạc đều cảm thấy rất hài lòng!

Biết tình cảm của hai đứa nhỏ tốt đẹp quá mức như vậy.

Cho nên, hai nhà cũng bắt đầu bàn bạc chuyện cưới xin.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui