Bọn họ đang không ngừng chúc mừng cái gì vậy?
Người đáng chúc mừng hôm nay chẳng phải là Phùng Mạn Luân và Triệu Văn Văn sao?
Họ chúc mừng anh làm gì?
Văn Nhất Phi nhìn thấy Lưu Nghĩa đang đứng cùng với Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất nên anh cũng muốn qua đó.
Nhưng Phùng Khả Hân cứ kéo cánh tay của anh, không cho anh đi.
Làm ầm lên trước mặt người khác quá khó coi, Văn Nhất Phi chỉ có thể miễn cưỡng chịu đựng.
Văn Nhất Phi giương mắt nhìn Lưu Nghĩa cười nói với Phạm Thành, Phạm Ly, điệu bộ thân mật vô cùng, quả thật làm anh cáu kỉnh đến cực điểm!
Nếu Lưu Nghĩa nói cười với người đàn ông khác thì không nói làm gì.
Ví dụ như cái người gọi là bạn trai cũ Trần Chí Khuê.
Anh hoàn toàn không quan tâm!
Sự tồn tại ở đẳng cấp đó đại thiếu gia Văn Nhất Phi làm sao để mắt đến?
Anh sẽ hạ gục ngay lập tức được không?
Nhưng bây giờ người đang thân mật vô cùng với Lưu Nghĩa là Phạm Thành, Phạm Ly!
Phạm Thành, Phạm Ly được mệnh danh là tiểu vương tử của giới giải trí đấy!
Hai người họ không yêu đương nhưng không có nghĩa là sẽ không tán gái!
Nếu là người khác cùng lắm anh sẽ đánh cho hắn một trận.
Nhưng Phạm Thành, Phạm Ly là anh em của anh!
Trời ơi, cơn giận càng ngày càng lớn rồi!
Tại sao Hạ Nhật Ninh thấy ba người họ chơi như vậy lại không ngăn cản mà giương mắt nhìn thế?
Trời ơi, giận hơn rồi làm sao đây?
Lưu Nghĩa quét mắt nhìn sang, Văn Nhất Phi lập tức dùng nét mặt phong phú trả lời Lưu Nghĩa, anh muốn chào hỏi cô.
Anh nào biết ánh mắt Lưu Nghĩa chỉ quét qua một chút rồi lập tức chuyển hướng.
Biểu cảm phong phú của Văn Nhất lập tức cứng lại trên mặt, không biết đặt ở đâu.
Ngại quá!
Tức quá!
Tiểu Nghĩa, em nhìn anh đi, nhìn anh đi, nhìn anh đi!
Tức chết đi được!
Lưu Nghĩa thu ánh mắt lại, tiếp tục nói cười với Phạm Thành, Phạm Ly.
Văn Nhất Phi đứng ở bên đó, quả thật là hồn vía lên mây!
Xung quanh không ngừng có người đến chào hỏi, Lưu Nghĩa hòa vào trong dòng người rất nhanh, Văn Nhất Phi muốn tìm cùng không tìm được.
Khách càng ngày càng nhiều, mọi người đều tụ tập với nhau nói chuyện, giao lưu về kinh doanh buôn bán.
Người đàn ông già cả của Phùng gia và bố mẹ của Phùng Mạn Luân cuối cùng cũng có thể lấy thân phận là phụ huynh Phùng gia nhiệt tình hỏi thăm các trưởng bối của Triệu gia.
Phùng Mạn Luân mặc bộ Âu phục được cắt may tinh xảo đứng ở một bên, khuôn mặt mang nụ cười khiến người ta suýt nữa thì quên mất thủ đoạn nham hiểm của hắn.
Diễn xuất của Triệu Văn Văn cũng ở đẳng cấp của ảnh hậu rõ ràng là không yêu nhưng cũng diễn như gắn bó keo sơn lắm.
Hai người đứng cùng nhau, người không biết nội tình còn thật sự thấy họ là cặp vợ chồng hạnh phúc xứng đôi vừa lứa.
Nhưng người biết nội tình lại đang cười thầm trong lòng.
Trên lễ đính hôn hai người nhìn nhau tình tứ, tâm đầu ý hợp, không biết đã thu hút bao nhiều ánh nhìn.
Quả nhiên các nhà đầu tư cổ phiếu rất hưởng ứng, họ bày tỏ sự tin tưởng hai nhà thật sự sắp liên hôn rồi, hơn nữa còn là thật lòng!
Thế là họ dồn dập tỏ ra sẽ tiếp tục mua cổ phiếu và sở hữu lâu dài.
Thẩm Thất bận rộn cả buổi sáng nên hơi đói, nhân lúc người khác không chú ý cô lấy một miếng bánh chuẩn bị ăn.
Cô còn chưa kịp cắn thì có một ly nước chuyển đến trước mặt cô.
Thẩm Thất ngẩng đầu, cô nhìn thấy Trình Thiên Cát mặc bộ Âu phụ màu trắng nho nhã đẹp trai đứng trước mặt mình.
“Uống nước trước rồi mới ăn, như vậy tốt cho dạ dày.” Trình Thiên Cát thấp giọng cười nói.
Thẩm Thất nhận lấy ly nước, uống ừng ực mấy ngụm rồi chuyển cho Trình Thiên Cát: “Em sắp chết đói rồi. Hồi sáng chỉ ăn mấy miếng hoa quả, em sợ sẽ sảy ra sai sót. Đây là cơ hội tốt nhất để giới thiệu quảng bá của s.a, tuyệt đối không được xảy ra sai sót”.
“Đoán trúng rồi.” Trình Thiên Cát cười nói: “Anh biết ngay em bận công việc, ngay cả cái mạng cũng không cần.”
Thẩm Thất cười hì hì, ăn nhanh mấy miếng bánh ngọt sau đó ăn mấy miếng hoa quả rồi không dám ăn nữa.
Vừa hay lúc này có camera quét qua, Thẩm Thất vô thức làm mặt quỷ với camera.
Động tác, nét mặt này của cô khiến cho quần chúng ăn dưa trước ti vi, máy tính, điện thoại suýt nữa thì phụt cơm ra ngoài.
Trời ơi nữ thần cô tiếp xúc quần chúng như vậy thật sự ổn chứ?
Lúc này cuối cùng cũng có quần chúng ăn dưa, ăn bánh, ăn kẹo tinh mắt tìm ra thân phận của Thẩm Thất.
Khi họ biết cô chính là tổng giám đốc của s.a, phu nhân của tổng giám đốc tập đoàn tài chính Hạ Thị tất cả quần chúng đều tỏ ra ngạc nhiên!
Trời ơi đột nhiên muốn làm fan của nữ thần quá!
Sau đó những người 4 năm trước xem Thẩm Nhân Nhân phát trực tiếp cuối cùng cũng nhớ ra nữ thần này năm đó đã gả cho tổng giám đốc của tập đoàn tài chính Hạ Thị. Chỉ là đột nhiên biến mất 4 năm, sau đó gần đây mới xuất hiện trở lại.
Hai người trực tiếp dùng hành động là dáng vẻ thân mật ngọt ngào để đập tan tin đồn họ đã ly hôn.
Nhất định là trong 4 năm đó nữ thần bận mở công ty riêng nên mới không xuất hiện!
Đúng, nhất định là như vậy!
Không nhìn thấy sau khi nữ thần xuất hiện lần nữa chính là tổng giám đốc của công ty thiết kế đẳng cấp thế giới s.a sao?
Trời ơi, nữ thần chăm chỉ quá!
Thân là phu nhân tổng giám đốc tập đoàn tài chính Hạ Thị mà vẫn không dừng bước chân học tập lại!
Vẫn luôn học để mở công ty.
Trời ơi, càng phân tích càng muốn làm fan của nữ thần!
Thế là Thẩm Thất trong tình trạng không biết gì đã có rất nhiều fan.
Mọi người đều đang thảo luận về tất cả những gì nhìn thấy trong năm nay.
Sau đó mấy thiếu gia đó và Thâm Thất đều đang điên cuồng hút fan.
Sau đó còn có mấy bài đăng nói về chủ đề Lưu Nghĩa rốt cuộc là nam hay nữ đánh nhau sứt đầu mẻ trán.
Boss trên trang zhihu còn đưa ra số liệu có độ chính xác cao để phân tích xem sinh vật đẹp trai ngời ngời vừa giống nam vừa giống nữ này rốt cuộc là đàn ông hay phụ nữ.
Cư dân mạng tới tấp nói rằng người tài ở đây quả thực là đáng sợ.
Vô số nhà chuyên gia y học, người nghiên cứu, boss ở các lĩnh vực khác nhau đều nhảy ra phát biểu cách nhìn của mình.
Thế là chủ đề này đã lên trang nhất các báo trong một tiếng đồng hồ.
Thế là Lưu Nghĩa cũng bắt đầu hút rất nhiều fan trong tình trạng không biết gì.
Nghi thức không dài, chỉ làm theo tiêu chuẩn, nhưng cũng thu hút được đủ ánh nhìn.
Thẩm Thất thân là nhà thiết kế của Triệu Văn Văn đương nhiên cũng phải xoay quanh cô ấy.
Mỗi lần thay quần áo là phải thay đổi tạo hình.
Cho nên Thẩm Thất bận tốt mắt tối mũi.
Đợi sau khi nghi thức kết thúc, Thẩm Thất cũng đói mờ mắt rồi.
Lưu Nghĩa nhìn thấy Thẩm Thất ăn như hổ đói liền vỗ lưng cô: “Cậu ăn chậm một chút, tớ đi lấy nước ép hoa quả cho cậu.”
Thẩm Thất gật đầu.
Lưu Nghĩa vừa đi khỏi, Phạm Thành Phạm Ly liền đến tìm Lưu Nghĩa.
Lưu Nghĩa bảo bồi bàn đưa nước hoa quả cho Thẩm Thất rồi mới rời khỏi cùng với Phạm Thành Phạm Ly.
“Có chuyện gì vậy?” Lưu Nghĩa tò mò hỏi: “Tại sao hai người lại ra vẻ bí ẩn như vậy?”
Phạm Thành, Phạm Ly cười hì hì nó: “Khó khăn lắm mới đến Phùng gia một lần, không đi chơi cho đã làm sao được? Có muốn đi dạo với chúng tôi không?”
Lưu Nghĩa nói: “Hai người lại định làm chuyện gì xấu phải không?”
“Suỵt, không nói ra được.” Phạm Thành, Phạm Ly thấp giọng nói: “Lần trước Phùng Mạn Luân ra tay với Tiểu Thất, chúng tôi còn chưa hết giận đâu. Chúng tôi vẫn chưa tìm được cơ hội xử lý anh ta. Cơ hội tốt như vậy đương nhiên phải âm thầm tăng thêm rắc rối cho anh ta rồi.”
Lưu Nghĩa lập tức hiểu ra.
“Có muốn đi không?” Phạm Thành hỏi.
Lưu Nghĩa gật đầu: “Tất nhiên là có rồi! Vấn đề là gây rắc rối thế nào?”
Phạm Ly cười hì hì nói: “Đi dạo một vòng ở đằng sau, thêm mắm dặm muối với bố mẹ anh ta.”
Lưu Nghĩa lặng lẽ gật đầu: “Đi!”
Ba người lặng lẽ rời đi, khi đến bên cạnh Hạ Nhật Ninh thì ho khẽ một tiếng.
Hạ Nhật Ninh nhận được tín hiệu lập tức quay người đi về phía Văn Nhất Phi.
Văn Nhất Phi nhìn thấy Hạ Nhật Ninh như nhìn thấy cứu tinh, anh lập tức nói với Phùng Khả Hân: “Nhật Ninh tìm anh có chút việc, lát nữa anh sẽ tìm em.”
Phùng Khả Hân nhìn thấy Hạ Nhật Ninh đi đến liền không dám ngăn lại nữa.
Cô thật sự hơi sợ Hạ Nhật Ninh.
Một người đàn ông có thể trị được ông anh như ác quỷ của Phùng Khả Hân chắc chắn không phải người dễ đối phó!
Trước đây cô đúng là lú lẫn rồi, bây giờ nhất định phải lau sạch mắt, tránh càng xa anh ta càng tốt!
Văn Nhất Phi thuận lợi thoát ra khỏi Phùng Khả Hân, anh đi đến bên cạnh Hạ Nhật Ninh nhẹ nhõm nói: “Sao cậu không đến từ sớm?”
Hạ Nhật Ninh cố ý giả vờ tỏ vẻ ngạc nhiên: “Còn đến làm gì? Tôi đến hỏi cậu, cậu có nhìn thấy Phạm Thành, Phạm Ly không? Vữa này tôi nghe nói Phạm Thành, Phạm Ly đưa Tiểu Nghĩa vào rừng trúc phía sau Phùng gia rồi. Ôi trời, rừng trúc đó tên là rừng ** đấy. Nghe nói là Phùng Mạn Luân trồng chuẩn bị cho vợ tương lai. Cậu nói xem, Phạm Thành Phạm Ly đưa Tiểu Nghĩa đến đó làm gì?”
Mặt Văn Nhất Phi lập tức chuyển sang màu xanh.
Trời ơi!
Phạm Thành Phạm Ly hai cậu có ý gì?
Dám đưa Tiểu Nghĩa đến khu rừng tình yêu?
Ông đây phải trừng trị chúng mày!
Văn Nhất Phi nghe thấy Hạ Nhật Ninh nói như vậy không nói gì cả mà vội vàng quay đầu rời đi.
Hạ Nhật Ninh nhìn thấy Văn Nhất Phi như vậy trong lòng nhịn cười đến nội thương.
Người ta đều nói người đang yêu thì IQ là số âm.
Còn Văn Nhất Phi là âm vô cực luôn rồi.
Phạm Thành, Phạm Ly chầm chập đưa Lưu Nghĩa ra rừng trúc phía sau.
Bọn họ có đến gây rắc rối cho Phùng gia đâu, họ gây rắc rối cho Văn Nhất Phi và Lưu Nghĩa thì có!
Thằng nhóc Văn Nhất Phi này chưa bị ép đến giới hạn thì có lẽ sẽ không tỉnh ngộ đâu!
Quả nhiên một lát sau đã nhìn thấy Văn Nhất Phi vội vàng xông đến!
Phạm Thành, Phạm Ly cười hì hì trong lòng, tiếp tục giả vờ không biết, khoác vai nói cười với Lưu Nghĩa.
Lưu Nghĩa cũng không biết, hai ngày nay chơi với mọi người vui vẻ như vậy, cho nên khi giao lưu kinh nghiệm mặt mày cũng tươi như hoa.
Văn Nhất Phi nhìn thấy tất cả, cơn giận đó anh không thể kiếm chế được nữa!
“Bọn khốn nạn này!” Văn Phi giận dữ xông vào ba người, chuẩn bị đánh vào mặt của Phạm Thành.
Lưu Nghĩa ở ngay bên cạnh làm sao để Văn Nhất Phi đắc ý được.
Một cú vật người ra sau đã khiến Văn Nhất Phi trực tiếp ngã xuống đất!
Hai tay vặn chặt khống chế Văn Nhất Phi ở trên nền đất.
Phạm Thành Phạm Ly đứng ở bên cạnh, không kiêng kị gì bật cười haha.
Văn Nhất Phi xù lông: “Hai người các cậu!”
“Được rồi, ở đây yên tĩnh, không có ai qua lại, hai người các cậu nói chuyện rõ nhé.” Phạm Thành Phạm Ly bỗng trở nên nghiêm chỉnh, khẽ ho một tiếng và nói: “Nhất Phi, hai hôm nay chắc cậu cũng nghĩ kỹ phải làm thế nào rồi phải không? Tiểu Nghĩa tốt như vậy cậu không trân trọng cô ấy thì sẽ có vô số công tử danh môn trân trọng cô ấy.”
Lưu Nghĩa có chút mơ hồ, tình huống này là sao?
Sao khung cảnh lại đột nhiên thay đổi rồi?
Chẳng phải họ đến để gây rắc rồi cho Phùng gia sao?