Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2

Nhưng với 12A5, đó lại là một việc đáng lo ngại, trận đánh nhau giữa Boo và nhỏ Linh lớp ấy hôm qua chỉ mới lắng xuống nhưng không thể phai mờ trong mắt của các người phục vụ khu vực ở đây. Cả cái việc thi thố lại thế này ắt hẳn sẽ được kể lại thậm chí là quay phim lại để cả trường được một lần nữa xem lại cuộc thi này, với những ban giám khảo là những người không hề quen biết, sự công bằng lại càng nhân đôi.
-Các em có lẽ thắc mắc là việc thi lại thế này có ý nghĩa gì. Không có ý nghĩa gì quan trọng cả, lớp chiến thắng sẽ chẳng cần làm gì trong khi lớp thua cuộc sẽ phải chuẩn bị mọi thứ cho buổi tiệc ngày mai, kết thúc chuyến du lịch biển của trường chúng ta mà thôi. Vã lại các phục vụ ở đây cũng muốn tham gia vào vài hoạt động của chúng ta vào hai ngày cuối cùng.
-Thầy ạ! Thế chừng nào bắt đầu?
-Ngay sau khi các em dùng cơm xong.
- CÁI GÌ?
Ông thầy cười rồi vẫy tay chào sau đó thì đi về quầy tiếp tân để chuẩn bị cho cuộc thi vào buổi chiều này. Ít ai trong số chúng nó biết rằng chuyện này không do đề nghị từ tiếp tân mà là do nhỏ Boo đã mua chuộc từng người, có lẽ một vài đứa đoán ra, một số thì không biết nên trông rất hào hứng.
-Mày ấm ức chuyện ấy đến thế sao?
-Hờ, tao chẳng tốt như tụi nó nghĩ đâu, công bằng vẫn là công bằng mà.
Quậy thôi không giỡn nữa khi thấy nét “đanh đá” ngày xưa của Boo nay lại một lần nữa được bộc lộ. Nó có vẻ lo vì không biết chuyện này sẽ tới đâu nếu con Boo ngày càng quá đà trong chuyện trả thù cá nhân này. Ấy vậy nhưng nếu không có những trò này, chẳng còn gì là vui ột chuyến đi.
__________
Buổi cơm chiều kết thúc và tụi nó trở về phòng của lớp trưởng để họp bàn, bọn con trai không xen vào chỉ về phòng tán chuyện với nhau, một số thì đi ngắm hoàng hôn trên biển. Điều lạ nhất là cái cặp đôi thường xuyên có mặt tại biển vào lúc xế chiều, nay lại lăn ra ngủ không biết mặt trời đã sắp buông.
-… thế nào ?
-Còn thế nào nữa, nhỏ Lan lần này phải thi vì chắc chắn bên ấy sẽ chọn nhỏ Linh ấy đi thôi.
-Ừm, nhưng mà nếu như thế thì bên mình thắng chắc rồi, con nhỏ bên ấy vừa mới đánh nhau với mày, những người phục vụ thấy và khó lòng nào chấm điểm hơn cho nó. Vã lại việc mày mua chuộc các cô ấy tham gia vào hoạt động này nếu lộ ra thì việc mua chuộc điểm từ cuộc thi ắt sẽ được tụi nó suy diễn ra.
-Như thế cũng tốt thôi, tao bây giờ cũng không được xem là người tốt trong mắt bọn bên ấy, đằng nào tao cũng chẳng bị ảnh hưởng bởi những lời nói của bọn nó. Thi lại lần nữa, ai hơn ai thì nhìn cũng biết rồi, thi chỉ là hình thức thôi.
-Nhưng nhỏ Lan bên ấy thật sự đẹp.
-Đẹp loè loẹt thì chẳng lấy được điểm của những người phục vụ ở đây đâu. Hình tượng kì này, trang điểm thật đơn giản cho nhỏ Lan càng tốt, thế nhé.
Boo không muốn nói nhiều nữa vì Tiểu Quân có vẻ không thích việc Boo đã làm như vậy. Cả nó và cả bọn con gái trong lớp cũng không đồng tình, nhỡ lại thua thì lại càng mất danh dự, mà có thắng thì cũng bị cho là đã mua chuộc.
Cạch ! Cạch ! Cạch !
Tiếng gõ cửa, nó ra mở…
-Chào cô!
-Chào mọi người, cô đến để gửi lại số tiền cho Thiên Nhã, thật sự rằng việc giúp mọi người đòi lại công bằng gì đó không tốn công sức nhiều để phải nhận số tiền lớn thế này. Thầy giám thị cũng đã có trả cho các cô một ít tiền để có thể tham gia giúp đỡ trong hoạt động này. Nhận tiền của mọi người thì việc trở thành ban giám khảo sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa nên cô đại diện đội phục vụ trả lại số tiền này, chúc lớp mọi người chiến thắng nhé.
-Dạ… cô ơi…
Tiểu Quân chạy theo khi cô phục vụ đi ra khỏi phòng.
-Sao nào?
-Em xin lỗi, nhưng vì nhỏ Nhã lớp em nó rất háo thắng, lại hay dùng tiền để giải quyết vấn đề nhưng thật sự nó không có ý mua chuộc các cô, chỉ là muốn các cô bỏ chút thời gian cho hoạt động của tụi em thôi. Cô đừng thấy phiền vì chuyện ấy nhé.
-Thật sự hôm ấy cô có đang dọn dẹp ghế ở biển và trông thấy cảnh cãi nhau giữa Thiên Nhã với cô nàng bên lớp bên kia. Khi Thiên Nhã đến đề nghị thì cô đã đồng ý giúp nhưng rồi thì không hiểu sao con bé lại đưa tiền cho các cô.
-Dạ, có vẻ nó sợ rằng các cô đổi ý không giúp nên lại cái điệu dùng tiền.
-Hì, không sao, vì cô nàng lớp kia quả quá đáng mà.
Tiểu Quân cười rồi chào tạm việc người phục vụ ở khách sạn. Tiểu Quân vẫn chưa nghe kể lại cái cuộc cãi vã đó từ Boo hay bất cứ ai, nhưng chắc là quá đáng lắm nên nhỏ Boo mới căm tức đến vậy.
Tiểu Quân thôi suy nghĩ vớ vẩn nữa mà vội đi theo sau cô phục vụ lúc nãy, mong là sẽ được nghe lại chi tiết chuyện đã xảy ra…
_______________
6 giờ chiều… trời toả sức nóng và mọi người đã tập trung ở biển đầy đủ. Không phải là sàn diễn như ở trường, cũng không có đèn chiếu hay nhạc sôi động, đâu đó tiếng nhạc từ khu khách sạn phát ra tạo không khí ồn ào nhưng không kịch tính bằng ở trường thôi. Hàng ghế dài dành cho 50 người phục vụ đằng sau và hai bên hướng mặt về biển, tạo ra một hình chữ U với học sinh hai lớp, cả những người phục vụ không tham gia trong việc chấm điểm nữa.
Nhỏ Lan đã chuẩn bị xong với trang phục dạo biển trông xinh xắn dễ thương hết chỗ nói. Chẳng những thế, bộ đồ mà cả bọn lớp nó công tình lục tung hết vali của bọn con gái lên để tìm ra lại vừa khít với nhỏ Lan, không những xinh lại còn vẽ nên những đường cong vốn có của con nhỏ. Nụ cười làm cho đôi gò má căng tròn không tì vết nào càng dễ thương hơn, bọn con gái như ngất ngây ra đấy sau khi nhỏ Boo đã hoàn thành việc trang điểm của mình.
-Bén thật !
-Haha, cái gì, mày dùng từ kinh khủng quá Boo ơi.
-Haha, xinh quá, nhìn đã không chịu được, chắc bọn con trai lớp mình chết mất thôi.
________________
Trong khi lớp nó đang ồn ào “mần” nhỏ Lan thì bên kia đang không biết phải làm sao khi nhỏ Linh với vẻ mặt ủ rủ không một tí sức sống, mắt vẫn còn sưng húp lên vì khóc mãi suốt tối qua.
-Linh à, vì lớp một lần đi, thằng ấy chắc chỉ một phút nóng giận thôi.
-Tao không sao mà, cứ trang điểm đi, vì lớp một lần nữa, tao không muốn cả lớp mất vui.
Nhỏ lớp trưởng bên ấy gật gù cùng cả bọn con gái bên ấy lục lọi những bộ quần áo nhưng trông không còn hứng thú nữa. Nhỏ Linh vẫn gương mặt vô hồn nhìn về phía cửa sổ, nơi có tên Gia Huy thường quen với điệu bộ đeo tai nghe và lắc lư theo nhịp điệu bài hát.
________________
6 giờ hơn…
Trời sụp tối và cuộc thi sắp được diễn ra…
Tất cả hướng về phía những con sóng đang chạy vào bờ, từ hai phía dọc bờ biển, cả hai đại diện của hai bên bắt đầu những bước chân đi vào trung tâm và tiến lại gần ban giám khảo hơn.
Nhỏ Lan với chiếc áo thun ba lỗ bó sát màu hồng nhạt, chiếc mũ tròn rộng vành bị thổi bay làm cho tóc của con nhỏ tung bay trong gió biển đêm lúc này. Chiếc váy dài với nhiều màu sắc phủ xuống tận mắt cá và bàn tay con nhỏ nắm lấy chiếc váy xoay một vòng, đưa ánh mắt tặng cho thằng Phương một cái đá nheo chọc ghẹo.
Cả lớp nó cười rầm rộ khi thằng Phương che mặt lại vì sợ hãi. Các cô phục vụ cũng phì cười vì trông cái đá nheo chọc ghẹo ấy thật dễ thương làm sao.
Nhỏ Linh bước ra với gương mặt rạng rỡ, một chiếc đầm ngắn màu đỏ tươi, giày cao gót được gỡ bỏ khi con nhỏ ấy không thể đi trên cát biển được. Nụ cười ấy không nở rộ được bao lâu thì lại trở về trạng thái gượng, Gia Huy không chú ý về hướng nhỏ Linh mà mãi dành ánh mắt đó để quan sát thái độ của nhỏ Boo.
Cái cười khinh bỉ hiện diện ngay lập tức trên môi nhỏ Boo. Con nhỏ đứng khoanh tay lại và dõi theo từng bước đi của cái đứa con gái đã tát vào mặt mình. Sự căm ghét tột cùng vì đó là lần đầu tiên con Boo chịu nhịn nhục cho đến khi không thể chịu nổi nữa.
Và chuyện đấy xảy ra thế nào, lúc này ắt Tiểu Quân đã biết rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui