Và cái màn thi ai cũng mong đợi, ngoài dự kiến vì các cô phục vụ muốn hoạt động này được kéo dài và thêm phần hấp dẫn.
…….
-Không được đâu, tao không thi.
-Có sao đâu, chẳng phải lớp mình đi bơi cũng hay mặt sao, vóc dáng mày còn ai có thể chê nữa mà ngại.
-Không phải, nhưng dạo này chắc do tao ăn nhiều nên vòng em tao to ra, tao không thi được đâu.
-Không thi cũng phải thi, đã nửa đường rồi.
Con Gấu bên ấy nóng giận và không dùng lời ngon ngọt nữa. Lại càng phức tạp hơn khi cả bọn lớp ấy cũng tỏ vẻ bực bội vì sự từ chối của nhỏ Linh.
______________
Cuộc thi lại tiếp tục diễn ra, bọn con trai hét sức hào hứng, và la hét um xùm khi hai cô nàng chỉ vừa chạm chân qua tuổi 18 thế mà vóc dáng lại chẳng thể chê vào đâu được.
Màn diễn kéo dài cho đến gần 7 giờ thì ban giám khảo bắt đầu chấm điểm cho cả hai phần thi.
Mọi người vẫn đang chờ đợi và Boo trở về phòng cùng nhỏ Lan để thay trang phục khác, trời về đêm lạnh và con nhỏ không thể cứ mặt bộ đồ mỏng manh ấy mãi cho đến khi biết kết quả.
……………
Thù hận…
Đố kị…
Ganh tị…
Mọi thứ đều bắt nguồn từ tình yêu mà ra thôi…
Gió biển lạnh…
Cũng như lòng người cũng có một góc băng giá…
Cát biển mịn…
Cũng như con người cũng có lòng vị tha…
Nhưng ở đâu đó…
Góc băng giá vẫn đang chiếm lĩnh thân nhiệt của con nhỏ…
Boo…
Con nhỏ dường như không biết mình bị tên ấy làm cho hoá điên…
…………………..
Bàn tay ai đó nắm lấy cổ tay của con nhỏ và kéo đi, cách xa nơi diễn ra cuộc thi.
-Buông ra !
-Sao cô lại làm vậy?
-Tôi làm gì?
-Cô không cần phải căm thù Linh như thế chứ?
-Hờ, tôi chẳng tốt như anh nghĩ đâu, nên việc tôi làm thế nào anh không cần phải quan tâm?
-Cô ấy làm gì quá đáng mà cô lại dùng mọi cách để hạ nhục cô ấy như thế?
-Vì…. Tôi thích.
-Cô…
-Thế nào…
-Uổng công tôi…
-Anh thế nào?
-…
Gia Huy đỏ bừng cả mặt, sự sắc lạnh và kiêu căng của nhỏ Boo khiến Gia Huy phẩn nộ.
Rồi thì như người ta vẫn thường nói “cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra”, “tức nước thì vỡ bờ”, Gia Huy như không kiềm chế được mình nữa và…
…………………….
…………………………….
Boo như không còn biết tên ấy đang điên khùng đến cỡ nào nữa, cố đẩy ra nhưng gương mặt Gia Huy gắn chặt vào gương mặt của nhỏ Boo. Con nhỏ chống cự như chưa từng có thế vì chuyện này quá bất ngờ, cả trong suy nghĩ thì Boo vẫn không thể nào nghĩ ra. Trong mắt Boo, tên ấy dù có sở khanh cỡ nào đi chăng nữa cũng không thể nào thích một đứa như Boo được, nhưng rồi thì sao, tên ấy giải quyết mọi bực tức bằng cái hôn đầu tiên của con bé nhưng lại là cái hôn thứ một trăm hay một ngàn của mình rồi cũng không rõ nữa.
Bốp!
Rồi khi bàn tay ấy tát thật mạnh vào gò má Gia Huy, sự loạng choạng ấy khiến Gia Huy té xuống cát và gương mặt trông không còn biết thế gian này có hiện diện hay không. Boo rơi nước mắt và che miệng để có thể kiềm nén lại, bỏ chạy về hướng xa với khu khách sạn hơn, xa Gia Huy hơn, mọi thứ như không còn theo sự suy nghĩ sắp đặt của Boo nữa. Con nhỏ bị đem ra làm trò đùa… có lẽ sẽ cảm thấy bị làm cho tổn thương.
_____________
Có những yêu thương nào….
Mọi sự rắc rối đang đến…
Một trang vở mới và những nét bút mới…
Câu chuyện của ngày hôm nay không giống ngày hôm qua…
Và câu chuyện vào ngày mai lại sẽ khác…
Có chăng tình cảm của ai đó cũng như những dòng chữ…
Mỗi khi sang trang nó lại thay đổi mà cả người viết cũng không hay biết…
Gió biển…
Cuốn ai đó đi vào nơi chỉ có một mình…
Giữ ai đó lại với cát mịn nhưng mang đầy những cảm giác mông lung.