Boo đóng nhật kí lại và nhìn về mặt hồ trong veo, thở dài như để tỏ bày mọi suy nghĩ.
Phía xa, người con trai đang cố gắng tìm kiếm, tìm kiếm để mong có thể giải thích mọi suy nghĩ của mình cho người con gái hiểu. Tìm hoài nhưng thật khó có thể tìm ra, cho đến khi những bước chân tiến lại gần bờ hồ hơn…
“ Nhỏ ấy sẽ chẳng ăn mặc thế này đâu. Chắc là nhầm người rồi”…
Suy nghĩ của tên con trai vừa kết thúc thì đứa con gái đứng dậy và rời khỏi chiếc ghế gỗ ấy, gương mặt quen thuộc, phải rồi, không thể nào…
Boo đưa mắt nhìn về phía tên con trai đang đứng, chỉ mới vừa viết về tên ấy vài dòng thì tên ấy đã xuất hiện như một thần hộ mệnh, chỉ khi nghĩ đến thôi thì sẽ xuất hiện rồi. Boo trốn tránh ánh mắt và bỏ đi thật nhanh, tên ấy đuổi theo với hy vọng sẽ có một cuộc trò chuyện.
……………..
-Nói chuyện một chút được không?
-Tôi với anh không có gì để nói cả.
-Một chút thôi…
-…
Gia Huy đi cùng Boo đến ghế đá gần đó và cùng ngồi xuống.
-Có phải, là giận tôi lắm không?
-Anh chẳng liên quan.
-Đã nói đồng ý rồi mà.
-Lúc đó tôi say.
-Nhưng còn nhớ.
-…
-Những gì tôi nói, là thật.
-Làm sao tôi tin anh được.
-Một tuần nhé.
-Để làm gì?
-Chứng minh những gì tôi nói là thật.
-Anh đừng mất thời gian làm gì.
-Còn hơn là mất đi cái vừa tìm ra.
-…
Boo im lặng như suy nghĩ về những gì Gia Huy nói. Tên ấy nghiêm túc nhưng sâu trong suy nghĩ của Boo, một chút gì đó muốn tin, còn phần còn lại thì muốn từ mọi thứ ngay lập tức để không phải có thêm những rắc rối nào nữa.
-Hẹn hò một tuần nhé?
-Sao cơ?
-Nếu sau một tuần, cô vẫn còn ghét tôi, thì tôi sẽ không phiền cô nữa.
-…
-Hẹn hò và xem tôi như là một người bạn của cô, tôi sẽ không làm những gì cô không thích.
-Thế, làm những gì tôi muốn, thế nào?
-… mọi thứ luôn sao?
-Ừm, không được thì kết thúc vấn đề ở đây được rồi.
-Tôi đồng ý.
-“Call”.
-“Call”.
Hai đứa làm dấu hiệu như vừa đóng dấu bản hợp đồng chính trị tình cảm nào đó. Gia Huy vui hẳn lên và nở nụ cười để cái gọi là bảy ngày này có thể chinh phục được đứa con gái mà cậu ta từng làm cho lên bờ xuống ruộng.
Gia Huy đưa chiếc điện thoại của mình cho Boo, con nhỏ tự hiểu mình phải cho tên ấy số điện thoại. Mọi chuyện lại bắt đầu một lần nữa ột tình yêu nào đó, nhưng như vậy cũng không có nghĩa cái tình yêu ấy sẽ bền lâu. Gia Huy, tên ấy có đang thật lòng với con nhỏ?
_________________
-Cái thằng đó sao nó dám …
Zun điên cả máu lên khi một thằng trong bọn con trai mới vào nhà banh đi lại và bắt chuyện với nó. Nó thì vui cười nói chuyện vì đã lâu nó không được đi chơi nhà banh như thế này.
Hắn bực bội đứng dậy và đi lại gần chỗ nó hơn…
-Quậy à, về thôi.
-Đang vui mà.
-Đi về.
-Anh sao thế, em không thích.
-Vậy thì ở đây một mình đi.
-Ừa, vậy anh về đi.
Nó bực bội vì tự dưng hắn lại thay đổi thất thường như vậy, suy nghĩ nó có vẻ bị đơn giản nên không biết rằng hắn đang ghen tuông vớ vẩn. Rồi thì hắn bỏ về trước trong khi bọn kia vẫn đang không biết chuyện gì xảy ra. Kenty đi theo và giữ hắn lại nhưng rồi thì hắn cũng lên xe và lao ra khỏi khu công viên.