-Xuân à, lên phòng mình gấp.
Khoác lên mình chiếc áo màu trắng dài tận đầu gối, con bé xoã tóc hai bên, đôi gò má ửng hồng và bắt đầu lấy một ít son bôi lên môi mình. Văn phòng cho thực tập sinh, con bé là đội trưởng. Mèo.
Một khoảng thời gian dài học tập và làm việc, con bé dường như đã không còn nhỏ bé nữa. Bệnh viện Tân Diên, nơi con bé được cử đi thực tập cùng một số bạn bè cùng lớp đại học. Đó là một cơ hội lớn ột sinh viên năm thứ 3, nhưng với con bé, đó chẳng là gì vì con bé thật sự đang rất được trọng dụng. Có lẽ vì mãi mê vùi đầu vào cái mớ bài học, thực hành, thí nghiệm thực tập quái quỷ ấy mà hơn 3 tháng rồi, con bé chưa được gặp Kenty, thậm chí con bé cũng không thể liên lạc điện thoại với cậu ấy.
Không phải chỉ từ một phía như thế, Kenty hiện tại cũng không có một tí kẻ hở thời gian nào để có thể quan tâm đến con bé. Cậu ấy đang lên nhiều kế hoạch dự án đưa thương hiệu của công ty đi lên. Sự bận rộn ấy khiến cậu ấy quên đi việc sẽ theo học tiếp đại học. Một năm đầu quả rất khó khăn vì sau khi mọi người đã chọn được con đường đi, không ai có thời gian mà gặp nhau trò chuyện. Người mà tất cả có thể gặp thường xuyên nhất là Abbu, nghe có vẻ khó hiểu nhưng quả thật là vậy, con đường của Abbu đang mở rất rộng để cậu ấy có thể đi thật xa.
_________________
Tại văn phòng …
Kenty mở tivi như mỗi tối cậu ấy vẫn hay mở để thư giãn sau nhiều giờ làm việc mệt mỏi.
Đó như một thói quen, “show” truyền hình giao lưu với các ca sĩ nổi tiếng, Abbu dẫn chương trình này đã hơn 4 tháng nay. Một thành công lớn ngoài sự tưởng tượng của cậu ấy, Abbu không thi vào đại học như Quậy, cậu ấy đi theo con đường ca hát mà từ nhỏ, cha mẹ và bạn bè đã chỉ hướng cho cậu ấy. Có lẽ cái tên Abbu đã quá quen thuộc với mọi người, một làn sóng âm nhạc mới xuất hiện, Abbu thật sụ khiến tất cả bạn bè tự hào về cậu ấy.
-Alo… gì đấy mạy?_ Kenty nhận điện thoại.
-Mở tivi chưa, phát sóng lần thứ 4 rồi đấy, tao ngán phải làm MC lắm rồi mày ơi.
-Thường thì nổi tiếng quá ở lĩnh vực nào thì sẽ bị đẩy sang lĩnh vực khác mà, thế rồi sao, mày không định ra album đầu tay à?
-Có, nhưng chưa có vốn, khoảng cuối năm sau khi kiếm được mớ tiền trong mấy cái show này. Mà mày đang ở công ty à?
-Ừ, đang làm việc, nay tao lại phải thâu đêm.
-Thế ngủ tí đi, rồi làm việc tiếp, tao cũng đi ngủ, sáng mai dự họp báo rồi. Bye nhé nhóc.
Abbu cúp máy trước, cậu ấy luôn như thế với mọi người nhưng chỉ riêng Quậy, đến hiện tại, mỗi khi gọi thì nó luôn vẫn cúp máy trước.
……………..
-Alo…
-Quậy hả, anh nè, đang ở đâu đấy?
-Nha Trang.
-Ụa, à, ờ, nay tháng 9 rồi mà. Gửi lời hỏi thăm tới mẹ em dùm nha.
-Ừa, mà gọi em có gì không?
-Định chở em đi chơi, thằng Zun chắc dạo này bỏ bê em mà phải không?
Zun mở máy điện thoại hắn lên và mở chế độ nghe lén từ hồi nào không hay.
-Ngon ha thằng này.
-Đâu ra đấy, mày cứ khoái nghe lén cuộc gọi của Quậy là thế nào?_ Abbu bắt đầu chuyển chủ đề sang Zun.
-Tao thích đấy, thằng quỷ. Nay lười coi show của mày, cho nên đang dạo biển, mẹ tao đang coi trong nhà coi bộ thích thú lắm.
-Mẹ của mày đâu ở Nha Trang thế? À… mẹ vợ đấy hả?
Hai thằng bắt đầu huyên thuyên như cuộc gọi lúc nảy tới giờ không phải là gọi cho nó vậy. Nó cúp máy để hai thằng thoả sức chém gió tự nhiên. Bắt đầu đi vào giấc ngủ trong vòng tay của hắn, nó cảm nhận được cái tình yêu ấy, dù là ở đâu, lúc nào và trong hoàn cảnh ra sao, nó vẫn thấy rằng hắn thật ấm áp đối với nó.
Dù hắn có nhắc đến cái chữ mẹ hắn, mẹ vợ hay là mẹ của chung thì nó cũng chẳng hiểu ra rằng điều hắn hỏi là gì. Có lẽ rằng nó chưa đủ lớn hay rằng nó chưa sẵn sàng để chính thức biến tình yêu thành hôn nhân?
……………………
Một ngày nào đó, khi em cảm thấy mình già đi, lúc đó em sẽ nghĩ đến việc sẽ cưới anh làm chồng…
Một ngày nào đó, khi anh cảm thấy mình muốn sống độc thân, em có đến anh cũng sẽ chẳng đón nhận đâu…
Một ngày nào đó khi “công việc” là vợ lớn của anh, em sẽ tình nguyện làm vợ hai của anh nếu như “công việc” không phải là chồng em…
Một ngày nào đó khi chúng ta nhìn lại một chặng đường dài, chúng ta sẽ làm gì nếu cái mức hiện tại đã phù hợp ột việc nào đó mà bao người yêu nhau đều mong muốn…
Lễ cưới trên thiên đàng, có phải sẽ được khép lại bằng một lễ cưới nào đó chăng?
……………………..