Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2

Năm 2015… Tháng 12… Ngày 3….
1 giờ đêm…
Mèo về nhà sớm hơn mọi ngày vì hôm nay có lẽ là một ngày trọng đại với con bé.
Nhà cửa đã sạch sẽ gọn gàng, mẹ và cha con bé đã ngồi chờ…
-Alo, anh về chưa?
-Anh đang tới, ba mẹ đang đợi anh hả?
-Biết rồi còn hỏi.
Kenty lên ga chạy thật nhanh, bộ vest mặc từ sáng đến giờ vẫn nguyên vẹn đấy, cậu ấy chẳng có thời gian mà tắm nữa.
………
Cửa nhà …
-Con chào hai bác.
-…
-Con xin lỗi vì đến trễ.
-Thằng này, hai bác có nói gì đâu, bình thường con Mèo cũng gần sáng mới về nhà cơ mà. Ngồi xuống đi.
Mẹ Mèo đẩy ghế mời Kenty ngồi như mọi lần. Dù Kenty không hay lui tới nhưng mẹ con bé vô cùng “cưng” cậu ấy như con ruột của mình vậy.
Mèo đi lại và ngồi cạnh cha mình…
-Qua kia ngồi đi con gái, bên đây hết chỗ rồi.
-Ba này.
Kenty cười nhẹ và nhìn ánh mắt con bé lúng túng. Vì cũng lâu không gặp nhau, cả hai chỉ có thể liên lạc với nhau qua điện thoại, hay nhiều hơn nữa là nhìn nhau qua webcam mà thôi.
-Kenty, con định thế nào về chuyện hai bác nói?
-Dạ, chuyện đó, con …
-Để lâu là bác không chắc là sẽ không gả nó cho người khác đâu đấy.
-Không phải, con rất muốn…
Kenty nói vội vã khiến cha mẹ của con bé phải bật cười. Cậu ấy như lặng đi vì mắc cỡ. Mèo cũng vì thế mà đỏ ửng cả mặt.
-Bác biết con rất bận, nó cũng vậy nhưng công việc cả hai cũng đã gần như ổn định rồi. Hai đứa cũng nên suy nghĩ đến chuyện đó đi chứ. Hai bác có xem ngày nào thích hợp, bên đạo Chúa thì người tao bảo nên tiến hành ngày Chủ Nhật. Cả hai con đi học giáo lý hôn nhân từ năm trước rồi thế mà đến năm nay vẫn chưa đi đến quyết định cuối cùng nữa. Nếu như con quyết định, con sẽ định chừng nào mới kết hôn với nó?
-… Con cũng suy nghĩ rất lâu, nhưng mà …
-Bên con, không có ai chứ gì?
-Dạ…
-Đừng lo, bác sẽ nhờ người quen giúp cho, lễ cưới chỉ là thủ tục mà thôi, chủ yếu là hai đứa có thật sự yêu thương nhau hay không thôi.
……………….
Cuộc ra mắt cha mẹ của Mèo khiến cho Kenty phần nào cảm thấy áp lực hơn. Cậu ấy chưa thể sắp xếp mọi thứ vào khuôn khổ, nếu là tháng sau thì lại là một khó khăn lớn nhưng biết làm sao được. Cưới vợ là chuyện trọng đại mà, dẹp bớt vài chuyện công ty đi thì cũng chẳng thua lỗ đâu…
Trời đã tối từ lâu, Kenty chẳng phải là ca sĩ thần tượng như Abbu hay là một nghệ sĩ nổi tiếng nào khác mà muốn gặp mặt lại là một vấn đề lớn. Thậm chí cả ba mẹ vợ cũng phải chờ đợi đến đêm khuya, gà chó mèo cũng đã ngủ cả rồi thì cậu ấy mới trình diện được. Không biết sau khi kết hôn hai đứa nó sẽ như thế nào nữa.
Mèo tiễn Kenty ra cổng…
-Anh về ngủ sớm, đừng có làm việc nữa đấy.
-… anh đang lo…
-…
-Anh không biết phải làm thế nào nữa.
-Hay là, mình dời lại nhé.
-Không được đâu, em chỉ mới nhận việc cũng đã mang bộn bề rồi. Nếu cứ kéo dài, anh sợ chúng ta cưới nhau lúc 3 giờ sáng không chừng.
Mèo phì cười và quay mặt sang, vòng tay và xiết chặt eo của cậu ấy. Cái ôm ấy như muốn nói với cậu ấy rằng, dù là thế nào đi chăng nữa, cậu ấy cũng không tài nào thoát khỏi con bé đâu. Cũng phải đến lúc…
………..
Cũng phải đến lúc chúng ta tự trói mình lại…
Như ai đã từng nói “hôn nhân là mộ chôn tình yêu”…
Nhưng không có nghĩa tình yêu sẽ bị dập tắt…
Phải không?
__________
Tụi nó lại tiếp tục với cái bộn bề công việc của mình, 1 tháng đến rất nhanh đủ cho con người ta cảm thấy như mình sắp chết đến nơi ấy. Công việc còn một đống và tụi nó chưa chuẩn bị được gi cho lễ cưới của Kenty và Mèo.
Trước ngày cưới nửa tháng…
Tụi nó gặp mặt nhau vào thứ 7, ngày mà cả bọn thống nhất là rãnh rỗi cả buổi chiều để có thể bàn bạc cho cái lễ cưới của Mèo và Kenty.
Tất cả gặp nhau ở nhà Abbu như bao lần tập trung lại. Nhưng hôm nay Abbu về trễ để không bị “fan” níu chân.
…………..
-Đến lâu chưa, tao sợ về sớm tụi bây bị kẹt lại không vào nhà được lại khổ.
-Đông thật đó Abbu. Sướng thật.
Nó đứng lên đi ra cửa sổ và nhìn ra phía cổng nhà. Cách đây 4 năm về trước, chẳng có ai bén thân đến nơi này vì đây là khu ít người qua lại, khá yên tĩnh và rộng rãi. Ấy vậy mà từ khi cậu ấy trở thành thần tượng thì mọi thứ thay đổi rồi.
-Em như anh đi rồi xem coi có sướng hay không. Từ xe máy anh phải chuyển sang ô tô thì may ra là về được nhà.
-May là anh không ở Housestar, không là rắc rối chết.
Tụi nó mãi bàn về việc Abbu mà quên bẻn chuyện quan trọng lúc này là gì.
Zun mở lời:
-Nhà thờ Aven, tụi bây nghĩ là nên tổ chức buổi nào?
-Buổi sáng thì chắc là không._ Kenty có vẻ vẫn chuộng công việc hơn.
-Không lẽ tới ngày đó rồi mà mày vẫn đi làm à?
-Ngày đó có hợp đồng lớn, tao có dời lại nhưng bên họ đặt lịch trình rồi, mình đang cần người ta nên phải chấp nhận.
-Thế làm buổi chiều thì sao?
-Em nghĩ là nên buổi tối thì hơn._ Mèo ý kiến.
Mọi người bắt đầu cảm thấy căng thẳng cho chuyện này. Dù là kết hôn nhưng cả hai vẫn không nghĩ là sẽ bỏ công việc một ngày để làm lễ cưới sao cho đàng hoàng.
-Nghỉ một bữa đi Mèo, anh nghĩ buổi chiều là đã kéo lắm rồi đó. Nếu để tới tối thì không có ai dự thánh lễ đâu._ Abbu lên tiếng cho chuyện này.
-… nhưng mà…
-Hai người đã sẵn sàng để kết hôn chưa vậy?
Zun thôi không muốn cứ ngồi lựa chọn thế này. Đây không phải quan trọng thời gian mà là cả hai có muốn kết hôn vào khoảng thời gian này hay không mà thôi. Bỏ tay vào túi quần, Zun đứng dậy và đi về phía cửa sổ chỗ nó vẫn đang đứng nhìn ra cổng.
...
-Nếu chưa sẵn sàng, chờ đợi vẫn là biện pháp tốt nhất.
Hắn có vẻ không được vui. Hắn tuy bận rộn nhưng nếu nó từng nghĩ đến chuyện kết hôn, hắn tình nguyện nghĩ việc một tháng để chuẩn bị và luôn cả chuẩn bị tinh thần ột tuần trăng mật nữa là. Cuối cùng thì hắn phải đứng nhìn Kenty bước trước một bước trong hôn nhân. Zun ganh tị vì giữa Kenty và Mèo, cả hai hiểu nhau và biết đối phương cần gì. Rồi thì hắn cảm thấy nó vẫn đang như thờ ơ với hắn, không biết nó có hiểu ý hắn hay không, hắn vẫn đang chờ đợi nó, chờ đợi nó hiểu ra điều mà hắn từng nói với nó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui