Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2

Mây che trăng, ánh sáng không hẳn bị mất đi vì có rất nhiều đèn đường. Có lẽ do mưa kéo đến khiến mây không gian u uất hơn. Cửa W.C không mở, không gian ở giữa 2 chiếc giường bỗng trở nên thênh thang, ánh đèn vàng từ căn phòng trông mờ nhạt và lãng mạn, chẳng hợp với cái sự ngột ngạt với trận chiến sắp diễn ra, chẳng hợp với tiếng mưa rơi dồn dập. Khi ánh đèn vàng này cũng tắt đi, nến sẽ được thắp chứ ?
Hắn cầm điện của nó và bấm gì đó, sau đó lấy điện thoại trong phòng gọi cho tiếp tân. Một lát sau hắn ra nhận lấy thứ gì đó rồi đi vào trong thảy gọn vào ngăn kéo cuối cùng của chiếc bàn. Nó vẫn chưa ra, tiếng ho sặc sụi ấy khiến hắn lo lắng nhưng hắn không thể nhẹ lòng mình xuống mà giải quyết chuyện này bằng lời đường mật được.
“Chúa ơi có thấu chăng, con là con chiên của Chúa, hãy che chở con”.
Cánh cửa mở ra và hắn đứng trực diện chờ đợi nó. Nó né hắn và đi về phía giường nhưng bị hắn kéo lại.
-Buông ra đi, tôi chẳng nói gì đến anh cả, anh muốn làm gì và với ai thì tôi đâu bận tâm.
-Tôi không nói chuyện đó. BẨN, cô ví tôi với từ đó 3 lần.
-Anh còn đếm số lần à, thế thì dùng từ đó lại với tôi đi, một lần nữa sẽ huề, lần ở biển và lần ở housestar. Coi như không còn dính đến nhau nữa.
-Còn nhớ sao ? Cô đã biết đêm ở nhà kho, cái mà cô gọi là bẩn đã là chỗ dựa cho cô suốt đêm dài.
-Hơ, vớ vẩn, chẳng phải anh cũng đã bảo tôi bẩn mà vẫn ôm lấy như thế sao.
Hắn điên tiết lên và đi lại tắt hết đèn, dùng chút ánh sáng từ chiếc điện thoại, hắn lấy nến ra và thắp nên 1 ngọn nến để tìm được chút ánh sáng. Đi lại hắn đẩy nó xuống giường trói nó lại bằng sợi dây thừng mà hắn yêu cầu từ tiếp tân.
-Anh định làm gì thế ?
-Tra tấn cô suốt đêm nay…
Nó vùng vẫy nhưng vô ích, hắn là con trai và dù nó có từng hạ 4 5 thằng con trai 1 lúc thì 1 năm cũng hút cạn hết sức nó rồi, ai bảo nó tập tành trở thành người con gái dịu dàng làm gì.
-------------------------
Đèn được thắp sáng đầy căn phòng, quả thật liều mạng vô cùng, kiểu nào mà nến ngã thì hoả hoạn mất thôi. Xong thì hắn đi lại ngồi bên cạnh nó trong khi nó đang bị trói chặt, cả gà còn không chạy thoát huống gì nó.
Hình ảnh này ám ảnh nó, nó nhớ từng hơi thở, từng cái xiết chặt và cả những cái vỗ vai như bảo nó hãy ngủ đi, sáng mai sẽ có người đánh thức nó dậy mà. Rồi sợi dây này, lần đầu tiên nó bị trói lại là bởi Abbu, cái ngày mà nó gặp lại hắn sau cái lần chạm mặt ở biển. Lần đầu tiên Abbu dùng biện pháp mạnh với nó đến thế, xem nó như một đứa con nít mà trói nó vào ghế không thương tiếc. Nó câm lặng không nói gì, mọi hình ảnh này đều có hắn, tất cả đều có hắn.
-Đã nhớ, kí ức của cô luôn có tôi.
-Không, anh không hiện diện trên đời này.
-Dù vậy nhưng tình cảm cô dành cho tôi vẫn hiện diện.
-… không có …
-Vậy tại sao cô lại phản ứng như thế, cô không ghen chứ còn là gì cơ hả ?
Hắn bắt đầu quát nó khi nó chối bỏ mọi thứ.
-Là vì tôi ghét thấy những cảnh ấy.
-Thế có muốn thử không, chưa có cái hôn nào ra hồn nên trông cô không mặn nồng với tôi lắm.
-Anh …h…
Nó chưa kịp phản kháng thì hắn đã kề sát mặt lại và hôn lấy hôn để vào môi nó. Đến giờ phút này đối với nó mọi thứ như rác rưởi, cả nụ hôn này, hắn hôn nó như một con thú hoang đang thèm khát thịt sống, như loài dơi đang khát máu, như nhện đực đang cố gắng vồ lấy con mồi và đem về cho nhện cái, cưa cẩm nàng bằng cách dâng tặng thức ăn. Nó khóc, nó rơi nước mắt và sợ hãi với người con trai lúc này. Hắn không ngừng lại và như cả thân trên hắn đè lên cơ thể nó. Nước mắt nó đã như nghẹn ở cổ họng quá nhiều, nó cố gắng né tránh đôi môi của hắn, nhưng càng né tránh thì hắn càng bạo tàn hơn. Lối sống ở Mĩ chăng ? Nó tự hỏi hắn đã hôn như vậy với bao nhiêu đứa con gái rồi, Jenny là người thứ mấy và nó là người thứ bao nhiêu rồi.
Nước mắt hắn bắt đầu rơi, hắn không kiềm nén được và hắn ngã đầu vào vai nó, hắn khóc như chưa từng khóc vì ai đó bao giờ. Nó nấc nghẹn và không thể nào sợ hãi hơn. Hắn đang bị điên lên hay do hắn uống nhiều rượu.
Rồi như nhìn thấy gì đó hắn với tay chụp lấy và mở nắp. Chai rượu nó nhờ anh quản lí mua dùm.
“ .. Ực..c… ực …”…
Rượu được đưa xuống cổ hắn rồi chạy dần xuống bao tử, các chất kích thích khiến não hắn tê liệt dần.
-… đã nhớ thêm được gì chưa, nhờ cái này mà tôi mới được cô gọi là người tốt đấy. Phải dùng nó một ít để cô xem tôi là người tốt chứ, haha.
Hắn chưa hẳn say nhưng bắt đầu nói lảm nhảm.
-.. *ấz*… anh xem tôi là gì, kẻ thù ? Vậy thì hành hạ tôi bằng cách khác đi chứ, thay vì là đem nụ hôn tàn bạo của anh mà tra tấn tôi như thế.
-*ấz* … kẻ thù à. Haha, ùm cũng phải, cô là kẻ thù của tôi, phải khơi lại quá khứ 1 chút thì câu chuyện tình cảm mới hấp dẫn li kì chứ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui