Lệ Quỷ Lại Xin Chút Dương Khí


Thời khắc Diêu Vũ căng thẳng toàn thân, thì Lưu Vạn Hoa lại ngoài ý muốn không hề tấn công y.
Chỉ để lại một câu liền đã xoay lưng đi vào trong bếp :"Ngươi ngồi đây chờ một lát đi.
Ta đi hâm nóng thức ăn."

"Được." Gật đầu, song đồng Diêu Vũ vẫn thủy chung dán chặt vào trên người Lưu Vạn Hoa.
Đến tận khi trong bếp truyền tới tiếng xào nấu, y mới chậm rãi thu hồi tầm mắt.

Đánh giá xung quanh, Diêu Vũ cũng chú ý tới, trong nhà vẫn còn một phòng nhỏ nữa.
Cửa phòng che rèm, nằm ở lệch tầm mắt của y một chút.
Nên nếu muốn từ chỗ này đem nó nhìn rõ, xác thực là có chút khó khăn.

Thời gian trôi qua, cũng không lâu lắm, trong phòng bếp liền truyền tới mùi hương của thức ăn.
Hương thơm này, so với bất kỳ mùi vị của thức ăn Diêu Vũ từng ăn qua đều phải thơm hơn.

Mặc cho y đã sớm không còn ký ức trước kia...

Lưu Vạn Hoa bưng theo một đĩa lại một đĩa thức ăn mang ra, cũng không phải là món ăn sang quý gì.
Một đĩa đậu hũ xào cay, một tô canh xương heo, một bát thịt xào mặn,...
Tuy đơn giản, nhưng sắc hương vị đều đủ.

Nhìn bà đem nồi cơm đặt xuống, Diêu Vũ liền đứng lên, chủ động giúp xới cơm, dọn chén.
Mà lão thái bà cũng xin phép rời đi vào phòng.

Từ đầu tới cuối, Diêu Vũ đều không hề hỏi thêm lời nào.

Bởi vì y nhớ rõ, ban nãy Lưu Vạn Hoa đã nói bản thân vẫn còn một tôn tử.

Quả nhiên, Diêu Vũ vừa xới cơm xong, lúc này, Lưu Vạn Hoa cũng đã từ trong gian phòng nhỏ kia đi ra.
Chỉ là, trước mặt bà đã nhiều ra một thân ảnh đang ngồi trên xe lăn bằng gỗ.

Đối phương niên kỉ khá nhỏ, tựa hồ chỉ khoảng 12,13 tuổi, đặt ở hiện đại có lẽ vẫn còn đang cắp sách đến trường.
Hắn ngồi trên xe lăn, nửa người dưới được phủ lên một lớp chăn dày, đem hai chân triệt để che khuất lại.

Trên người mặc một bộ trung y ở nhà.
Gương mặt nhỏ nhắn bình phàm, có lẽ vì trường kỳ bị bệnh, hoặc là không ra sáng, nên nước da cũng vô cùng tái nhợt.
Ánh mắt thảm đạm, mang theo một cỗ tịch mịch không tên.

"Đây là tôn tử của ta, Tiểu Dịch.
Từ nhỏ hai chân đã bị dị tật, không thể đi lại bình thường, mọi hoạt động cũng chỉ có thể dựa vào xe lăn.
Bởi vì ít khi ra ngoài, cùng người khác trò chuyện.
Nên tính cách có chút cổ quái."

Vừa nói, bàn tay nhăn nheo của Lưu Vạn Hoa cũng khẽ vỗ vỗ lưng Tiểu Dịch.
Tựa hồ đang an ủi cảm xúc của hắn, tránh cho hắn xúc động.

Lưu Vạn Hoa đều đã nói vậy, nhìn chằm chằm vào người khác cũng không phải là tốt, Diêu Vũ cũng chỉ có thể thu hồi tầm mắt.
Đợi khi bà đem Tiểu Dịch đẩy vào chỗ ngồi, bản thân mới chịu ngồi xuống.

Mấy tiếng đồng hồ căng thẳng, Diêu Vũ xác thực là cũng có chút đói bụng.
Cho nên liền chủ động dùng đũa gấp lấy một miếng đậu hũ, chuẩn bị dùng cơm.

Chỉ là, ngay khi Diêu Vũ sắp sửa đem đậu hũ ăn vào, Tiểu Dịch từ đầu tới cuối đều im lặng, thơ thẩn như con rối kia, lại đột ngột phát điên.
Cũng không biết từ đâu tới sức lực, trực tiếp dùng tay đem bàn ăn trước mặt hất tung.

Chén đĩa, thức ăn bên trên, trong nháy mắt liền rơi vãi ra đầy đất.
Một số còn dính vào trên người Lưu Vạn Hoa, hắn và kể cả y.

'Ầm' Mặt bàn trùng điệp rơi vào trên sàn nhà, vang lên từng đợt tiếng vang.
Khiến Diêu Vũ không khỏi nhớ lại lời căn dặn của Lưu Vạn Hoa khi nãy : Trời tối, không được tạo ra động tĩnh quá lớn.

Nhưng cũng may, dị biến gì đó cũng không hề xuất hiện.
Trái lại lúc này, Lưu Vạn Hoa đã kinh hoàng thất sắc lập tức ôm lấy Tiểu Dịch đang phát dại kia :"Dịch Dịch, con bình tĩnh lại.
Vị tiểu ca ca này chỉ đến nhà chúng ta ăn một bữa cơm thôi..."

"Cút! Mau cút!" Nhưng mặc kệ Lưu Vạn Hoa nói gì, Tiểu Dịch hiện tại vẫn cứ trợn mắt, gân cổ bạo khởi hướng Diêu Vũ rống to.

Trong lúc cả hai đang giằng co, Diêu Vũ vẫn còn đang có điều suy nghĩ.
Thì bất tri bất giác, thời gian cũng đã trôi đến 12 giờ đêm.
Không hề tới muộn, thanh âm đinh tai nhức óc liền đã vang lên trong não hải y.

[ Thông Cáo Toàn Sever : Chúc mừng người chơi Diêu Vũ hoàn thành S cấp nhiệm vụ : Tân Lang Trong Quan Tài!]

[ Thông Cáo Toàn Sever : Chúc mừng người chơi Diêu Vũ hoàn thành S cấp nhiệm vụ : Tân Lang Trong Quan Tài!]

[ Thông Cáo Toàn Sever : Chúc mừng người chơi Diêu Vũ hoàn thành S cấp nhiệm vụ : Tân Lang Trong Quan Tài!]

Âm thanh hệ thống liên tục vang lên ba lần, lệnh Diêu Vũ không khỏi sửng sốt một chút.

Mẹ ta ơi, thông cáo toàn sever...kia chẳng phải tất cả người chơi đều sẽ nghe thấy được sao? Không những vậy, còn lặp lại liên tiếp 3 lần.
Đây có khác gì đem bản thân làm bia ngắm cho tất cả người chơi khác đâu?

Diêu Vũ biết rất rõ, thứ gì được gọi là cây to đón gió.

Quan trọng nhất là, y kỳ thực cũng không hề có một chút lực lượng nào.
Thuần túy chính là một cái gà mờ không hơn không kém.

Từ trong sững sờ hoàn hồn, Diêu Vũ lại vô tình bắt gặp gương mặt kinh nghi của Lưu Vạn Hoa và Tiểu Dịch.
Trạng thái này của bọn họ, cùng tình trạng của y khi nghe thấy thông cáo khi nãy, căn bản chính là giống nhau như đúc.

Chẳng lẽ...bọn họ cũng có thể nghe được thông cáo hệ thống?

Thế nhưng...bọn họ không phải là cư dân bản địa ở thế giới này hay sao?

Càng ngày càng nhiều chỗ đáng ngờ lộ ra, chân mày Diêu Vũ liền nhíu càng chặt.
Tựa hồ đã đoán được chút gì.
Nhưng ngoài mặt vẫn không hề lộ ra mảy may.
Bởi vì lúc này, giọng nói lạnh băng với âm lượng hơi thấp hơn của hệ thống cũng đã chậm chạp vang lên bên tai y.

[ Đinh, chúc mừng người chơi Diêu Vũ hoàn thành S cấp nhiệm vụ : Tân Lang Trong Quan Tài.
Ban bố phần thưởng : 1 vạn tích phân, hỷ nến x1.]

[ Phụ đề nhiệm vụ : Ngươi đã nhìn thấy mặt của quỷ tân lang, còn lấy đi hỷ nến của hắn.
Như vậy, ngươi đã chuẩn bị tinh thần cùng hắn bước xuống mộ phần chưa?]

[ Vật phẩm : Hỷ nến.

‎Cấp bậc : A cấp.

‎Mô tả : Linh dị vật phẩm.
Khi có tà vật đến gần, sẽ tự động thiêu đốt để cảnh báo.
Đồng thời, trong lúc thiêu đốt, sẽ bảo vệ người chơi khỏi công kích của quỷ quái.

‎Nhắc nhở : Đây là tín vật định tình của quỷ tân lang, nhưng song song với đó, nó cũng là sợi dây đếm ngược sinh mạng của ngươi.
Một khi hỷ nến hoàn toàn đốt sạch, cũng sẽ là lúc hắn tự tay giết chết ngươi, mang ngươi cộng phó hoàng tuyền.]

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui