Một tuần lặng lẽ trôi qua trong cái ảm đạm bao phủ lên Lưu gia.
Tin đồn về cô rất nhanh được anh xử lý, các nhãn hàng thời trang nổi tiếng, các công ty giải trí cũng lũ lượt gửi hợp đồng về lại cho cô.
Nhưng với yêu cầu của bản hợp đồng hôn nhân thì cô sẽ trở thành ca sĩ hoạt động trong tập đoàn của anh.
Tin tức này sau khi được tung ra một lần nữa lại gây bão các trang mạng.
Bởi lẽ tài năng của cô nếu được mài giũa trong một tập toàn mang tầm cỡ thế giới như RS Entertainment thì nhất định sẽ còn tỏa sáng hơn nữa.
Theo như yêu cầu của anh thì đám cưới sẽ được tổ chức ở lâu đài Ashford tại Ireland vậy nên cô cùng anh phải di chuyển sang đó cách lễ cưới ba ngày để chuẩn bị.
Trong một căn phòng nhỏ ánh đèn sáng chiếu vào gương mặt cô gái ngồi trước gương.
Thợ makeup đang dặm thêm ít phấn cho gương mặt sắc sảo.
Đôi môi được tô son tông đỏ rượu quý phái.
Một cô gái đi tới nhanh tay uốn lại vài lọn tóc còn vương trên khuôn mặt xinh đẹp.
Từng người chạy qua chạy lại nhìn ngắm một hồi rồi mới gật đầu ưng ý.
Cô dâu hôm nay vô cùng lộng lẫy với bộ váy trắng tựa thiên nga và mái tóc đen bồng bềnh quyến rũ.
Nhưng cho dù có xinh đẹp đến đâu thì cô cũng không thể vui vẻ mà nở nụ cười.
Bởi lẽ sau hôm nay cuộc sống của cô chính thức bị giam vào trong một chiếc lồng sắt mà người nắm giữ nó chính là Du Kinh.
- Tới giờ rồi, ra xe thôi Sở Hạ.
Giọng mẹ cô vang lên bên tai đánh thức dòng suy nghĩ quẩn quanh trong cô.
Sở Hạ cầm lấy bó hoa cưới trên mặt bàn rồi nhìn những đóa hoa xinh đẹp đang nở rộ.
Bó hoa này là mẹ cô đã chọn cho cô, một bó hoa cưới đơn giản cho một lễ cưới trên hợp đồng.
Hương thơm dịu nhẹ làm cô cũng bớt đi phần nào căng thẳng.
Cô nhìn lại mình một lần trong gương rồi đưa tay lấy khăn voan phủ lên đầu.
Hôm nay là ngày trọng đại nhất đời cô, đáng lẽ cô phải vui nhưng tại sao trong lòng lại nghẹn ngào cái thứ cảm xúc khó tả như vậy? Mẹ cô dịu dàng nắm tay cô đưa cô lên xe hoa.
Chiếc xe nhanh chóng di chuyển đến nơi tổ chức hôn lễ - lâu đài Ashford.
- Thiếu phu nhân, cô đến rồi.
Người của Du Kinh đã đứng ở bên ngoài chờ cô, buổi lễ đã bắt đầu.
Bên trong là hàng trăm, hàng ngàn người của các tổ chức thế giới ngầm khác nhau đến chung vui cho ngày trọng đại.
Cô mím môi nắm lấy tay Lưu phu nhân rồi bước vào trong lễ đường.
- Cô dâu bước vào lễ đường.
Xuất hiện tại cánh cửa của tòa lâu đài là môt đóa hồng trắng xinh đẹp đến động lòng người.
Vẻ đẹp sắc sảo, mặn mà lại thêm phần quyến rũ càng làm cho lòng người dao động.
Cô trong bộ váy cưới với thiết kế độc quyền của nhà thiết kế nổi tiếng Ireland lại càng trở nên xinh đẹp hơn.
Đầu đội vương miện, ánh mắt quyết đoán, khí phách ngang tàn cho dù là ở bất kì hoàn cảnh nào.
Cô nắm lấy tay mẹ rồi bước chầm chầm vào trong lễ cưới.
Anh hôm nay cũng thật khác lạ, trong bộ vest cưới màu đen khí chất của một ông trùm vẫn không thuyên giảm.
Đôi mắt đỏ đặc trưng cùng gương mặt như được vẽ nên trong tranh thực sự là xứng đôi vừa lứa với bông hồng trắng đang bước vào lễ đường.
Mẹ cô dẫn cô đến chỗ của anh, bà nghẹn ngào đưa tay cô cho Du Kinh, nuối tiếc đến giây phút cuối cùng.
Con gái của bà, cô con gái mà bà từng yêu thương nhất giờ đây bà lại phải trao cho người đàn ông khác.
- Du Kinh, con có muốn lấy Lưu Sở Hạ làm vợ, chấp nhận cô ấy trở thành bạn đời của mình hay không?
Cha xứ quay sang hỏi anh, Du Kinh nhìn cô rồi mỉm cười trả lời.
- Con đồng ý.
Cha xứ lại quay sang nhìn cô, ông mỉm cười hỏi.
- Vậy còn Lưu Sở Hạ, con có muốn cưới Du Kinh làm chồng, chấp nhận anh ấy trở thành bạn đời của mình hay không?
Cô ngập ngừng, bàn tay xiết chặt lấy đóa hoa cưới.
Trong lòng cô câu trả lời là không nhưng rốt cuộc cô vẫn quay lên nhìn cha xứ rồi đáp lời.
- Con đồng ý.
Cha xứ gật đầu rồi tiếp tục nghi lễ.
- Hai con có thể trao nhẫn cưới cho nhau.
Anh cầm lấy chiếc hộp bên cạnh rồi mở ra, một đôi nhẫn nằm ngay ngắn bên trong.
Du Kinh nhẹ nhàng cầm lấy một chiếc nhẫn nhỏ hơn, anh quay sang nhìn cô rồi ra hiệu cho cô đưa tay ra.
Sở Hạ chầm chậm đưa tay cho anh, Du Kinh nắm lấy tay cô rồi đeo nhẫn vào ngón áp út.
Hộp nhẫn được mang đến bên cạnh cô, giờ đây bên trong nó chỉ còn một chiếc nhẫn duy nhất.
Cô cầm lấy chiếc nhẫn nhưng bàn tay chưa kịp tháo nó ra khỏi hộp thì bất chợt...!
" Đoàng.
"
Tiếng súng vang lên làm cả một hội trường náo loạn.
Trong số những khách mời có băng đảng mafia phản động.
Khách mời náo loạn, những cánh cửa của tòa lâu đài sớm đã bị chúng đóng chặt không thể mở được.
Du Kinh nhíu mày nhìn người đàn ông ngồi trong đám hỗn loạn, hắn nhẹ đứng dậy bước về phía bục làm lễ rồi mỉm cười.
- Du Kinh lão đại, để xem hôm nay mày thoát đi đường nào.
Không ngờ trong ngày cưới mà còn để sơ xuất để xảy ra những chuyện như vậy.
Người của Du Kinh nhanh chóng đến tiếp ứng anh, Vấn Ngạnh cùng Dịch Hứa Kha theo đó cũng chạy lên phía lễ đường.
- Tao đã sớm nghi ngờ mày khi mày bước chân vào cái lễ đường này cũng đã dự cảm được nhất định Tống Thần Lưu sẽ không ngồi yên.
Chỉ là tao không ngờ mày lại tiếp đãi tao long trọng đến vậy.
Ngay lúc này ở trong lễ đường được chia làm hai phe.
Đa số khách mời đứng ở dưới theo phe Tống Thần Lưu phía trên có rất ít người của Du Kinh, một vài vệ sĩ của Vấn Ngạnh và Hứa Kha.
- Trong ngày vui của Du Kinh mà mày dám làm loạn, đúng là to gan lớn mật.
Hứa Kha nhoẻn miệng cười rồi nhìn vào Tống Thần Lưu đang ngạo nghễ đứng dưới khán đài.
Hứa Kha và Vấn Ngạnh cũng là những ông trùm có tiếng trong giới ngầm và là bạn thân của Du Kinh.
Ba người được coi là bộ tam lãnh của thế giới ngầm.
- Hiếm có khi nào Du Kinh lại buông lỏng cảnh giác, đây là thời điểm then chốt nên đương nhiên phải tận dụng rồi.
Khóe môi Tống Thần Lưu cong lên ý cười, hắn rút súng ra rồi nhằm lên phía trên mà nổ súng.
Cô lùi xuống bảo vệ cho mẹ và Lưu Phụng, bộ váy cưới quá cồng kềnh khiến cô không thể di linh hoạt liền được Sở Hạ mạnh tay mà xé đi phần đuôi váy.
- Vậy thì mày cũng quá coi thường Du Kinh rồi.
Không đợi đến giây thứ ba anh liền nhảy xuống phía dưới đưa súng về phía Tống Thần Lưu.
Hai tay hai khẩu súng lục, không quá năm phút đã có năm mươi người của hắn nằm xuống.
Lực lượng đông đảo của Tống Thần Lưu nhanh chóng chạy lên, người của Du Kinh cùng Vấn Ngạnh và Hứa Kha cũng lao vào trong đám hỗn loạn.
" Đoàng.
"
Tống Thần Lưu lập tức hướng mũi súng về phía cô, nhằm không ai để ý liền nổ súng.
- Sở Hạ.
Ngụy Tuyết Linh nhìn thấy khẩu súng chĩa về phía cô con gái của bà liền thất thanh mà hét lên.
Nhưng với kỹ năng mà cô được người cha Lưu Mục Trình dạy dỗ làm sao có thể để cho bản thân thất thủ? Người của Tống Thần Lưu lập tức chạy lên bục làm lễ nhằm vào cô mà đánh, Sở Hạ sử dụng cơ thể linh hoạt, những đòn đánh chí mạng vào nơi hiểm liền có thể hạ gục được phân nửa người.
Cuộc chiến giữa hai phe mafia một bên là đế chế còn một bên là phản động.
Tống Thần Lưu cũng không phải một mafia quèn, hắn cũng có tên tuổi nhưng dã tâm của hắn quá lớn, hắn mong muốn thâu tóm cả một thế giới ngầm trong tay.
Vậy nên đối với Du Kinh luôn tỏ rõ thái độ không hài lòng.
Dường như phía của Du Kinh đã có lợi hơn khi người của Tống Thần Lưu lần lượt ngã xuống.
Súng hết đạn anh đập vỡ ly rượu trên bàn rồi dùng mảnh vỡ đâm sâu vào cổ từng kẻ phản động.
Máu tanh bắn lên áo, Du Kinh lùi lại một chút rồi nhíu mày.
" Lễ cưới này đến đây là kết thúc rồi.
"