Legendary Moonlight Sculptor - Con Đường Đế Vương

"Đã đến lúc tôi phải đi rồi."

Khi Weed nói cậu phải rời khỏi Kuruso, người dân Dwarf cảm thấy thất vọng. Qua các quest và những tác phẩm điêu khắc cậu làm ra cũng như tìm thấy, tình bạn giữa họ và cậu trở nên thân thiết hơn bao giờ hết.

“Cậu thật sự phải đi sao?"

Herman hỏi với giọng điệu buồn bã: "Cậu không thể tiếp tục công việc điêu khắc tại Kuruso được sao?"

Các Blacksmith thường không rời đi một khi đã định cư ở Kuruso. Ở đây có đầy đủ cơ sở vật chất cũng như nguyên vật liệu cho việc rèn.

Weed lắc đầu.

"Tôi là một Sculptor. Sẽ khó khăn cho một Sculptor nếu không du hành đến khắp mọi nơi trong thế giới rộng lớn này để trui rèn kinh nghiệm. Giờ đây tôi đã hoàn thành điều mình muốn ở Kuruso và tôi phải rời đi."

Cậu đã học được một skill Sculpting ẩn ở nơi này!

Mặc dù cậu không tìm được bức tượng gỗ mà bậc thầy Sculptor đã dấu kín, cậu vẫn tự nhận thức được skill Sculpting ẩn bằng chính khả năng của mình. Nó ngốn 300 điểm Art để tạo ra các Spirit, nhưng khi kết thúc cuộc hành trình, cậu cũng đã hồi lại được hết số điểm đó.

Cuối cùng, cậu bỏ lại tất cả những ký ức khiếp đảm khi rèn luyện chế tạo ở thành trì của người Dwarf - Kuruso. Dù vậy, nơi này cũng mang lại cho cậu những kỷ niệm thú vị khi phát hiện và phục hồi kỳ quan Water Sculpting của Kendellev ẩn sâu dưới hồ hàng thế kỷ.

Herman nói một cách cay đắng.

"Cuối cùng cậu xuất hiện làm đếch gì để rồi lại ra đi."

"Ừ, sr anh."

"Vậy thì chúng ta chắc chắn phải làm một bữa tiệc chia tay của người Dwarf thật hoành tá tràng rồi."

"Không nhất thiết phải như thế anh ơi...."

"Đó là truyền thống ở Kuruso."

“....”

Dù là một truyền thống, Weed chả thấy thoải mái về mấy trò này chút nào và cố gắng từ chối. Herman nhìn thấu Weed ngay lập tức và tiếp tục nói.

"Nó là một ngày hội để tất cả các Dwarf đang định cư ở Kuroso có cơ hội để uống rượu, thư giãn và tận hưởng. Vì các Blacksmith dành hầu hết thời gian cho việc trui rèn các skill của họ, nên họ chả có thời gian mà ra ngoài mấy. Tuy nhiên, tất cả các anh em Blacksmith sẽ đều tham gia bữa tiệc chia tay này, và mỗi người đến dự sẽ tặng một món quà cho cậu – một Dwarf sắp đi.”

"Có vẻ như anh em mình nhất định phải tổ chức một bữa chia tay rồi!"

Câu nói trên thực sự làm thay đổi suy nghĩ của Weed. Sẽ thật tuyệt khi rời khỏi nơi này mà lại được ăn, được nói, được gói mang về.

Herman bổ sung thêm, "Mà có lẽ, bữa tiệc chia tay của cậu sẽ là bữa tiệc cuối cùng."

"Cái quái gì? Sao lại thế???"

"Tác phẩm điêu khắc cậu đã phục chế, giờ thành tiêu điểm của cái thành phố này rồi đấy. Nhờ vào nó, số lượng khách tham quan đã tăng lên trông thấy. Ngoài ra, cũng chẳng có người Dwarf nào vừa giỏi skill chế tạo và skill chiến đấu cùng lúc cả."

Sự thù địch giữa các Craftsmen đến từ nỗi ghen tỵ khủng khiếp khi thấy người khác giỏi hơn mình. Tuy nhiên, các Sculptor lại không phải Craftsmen nên không được xem như đối thủ cạnh tranh và tất cả mọi người đều thoải mái với họ. Đây là lý do tại sao Weed có thể trở thành bạn của 5 Craftsmen đỉnh nhất Kuruso, bao gồm cả Herman. 

"Vì đây có vẻ là bữa tiệc chia tay cuối, ta phải làm cho nó hoành tá tràng vào. Tôi sẽ nhắc khéo tất cả các Dwarf mà tôi biết mang cho cậu mấy thứ ngon ngon mà họ vẫn cất giữ để giành."

“Cảm ơn nhá."

"Trong một chuyến đi dài, một Dwarf sẽ cần rất nhiều thứ. Vậy cố mà tận dụng mọi cơ hội để kiếm chác đi, hahaha."

"Hahaha, tất nhiên là thế rồi." Weed cười hạnh phúc.

Không như quà sinh nhật, phải tặng qua tặng lại cho nhau. Chia tay không phải trả quà mà lại còn được nhận quà, ai chẳng thích.

Cậu chỉ cần cứ nhận tất rồi đưa ra vài lời cảm ơn xã giao là xong. Weed chợt nghĩ tộc Dwarf quả là một chủng tộc tình cảm đến không ngờ!

‘Mình cứ nghĩ họ chỉ là một chủng tộc nhỏ bé và cứng đầu, nhưng họ cũng có tập tục tốt đấy chứ.’

Khi Weed rời khỏi hồ để dự định làm một bức tượng mới, Pin hỏi Herman.

“Anh ơi...”

“Hmm?”

“Có một cái mà anh chưa nói với cậu ấy về tiệc chia tay..”

“Gì thế em?”

“Thì... vụ hóa đơn ăn uống ý..”

Herman cười toe toét.

“Có điên cậu ta mới tổ chức nếu biết vụ này, tốt hơn là không nên nói. Dù cho Dwarf chúng ta có ăn uống đi nữa, thì nó có đáng là bao nhiêu?”

Herman không hề nói dối. Chính xác hơn là anh ta không hề nói đến một thứ..

Đó là thủ tục khi một Dwarf ra đi, anh ta phải trả hóa đơn cho bữa tiệc chia tay của mình.

* * *

"Chúc mừng nhá."

"Hãy đến cái lục địa rộng lớn ấy và thực hiện ước mơ của người Dwarf bằng chính lòng nhiệt thành từ con tim cậu! Cạn ly!"

"Cạn ly!"

"Lên nóc nhà!"

Hơn 1000 Dwarf cùng tụ tập trước khu vực trung tâm ngay bên cạnh hồ và uống bia tới bến.

"Kyaa, sướng vãi tè."

"Thế nó mới thú vị chứ!"

Trên hồ, các bức tượng con vịt làm từ nước đang rẽ sóng nhàn nhã di chuyển. Từ dưới nước, bức tượng cá voi khổng lồ làm từ nước quẫy sóng bắn tung tóe, để rồi vô tình tạo ra cầu vồng.

Một khung cảnh thần tiên do chính tác phẩm điêu khắc của Kendellev tạo ra!

Người Dwarf đang bận rộn cắm mặt vào vại bia mà uống.

"Thằng nào mà dám mở mồm ra hỏi sao Kuruso lại là nơi tốt nhất, là vì nó chưa thưởng thức bia ở đây!"

"Tôi là tôi chả nghĩ sẽ dám rời khỏi Kuruso bởi cái độ ngon của bia này ý. Hihi."

Dù tâm trạng của họ cũng đóng góp một phần, nhưng thật sự bia ở đây rất ngon.

Thợ làm bia!

Họ là những người duy nhất hiện diện ở Kuruso mà những người Dwarf luôn tôn trọng. Tộc Dwarf luôn huênh hoang rằng bia được làm bởi những nghệ nhân ở Kuruso là thứ tuyệt hảo nhất!

Người Dwarf luôn tìm thú vui trong việc uống bia và hạnh phúc khi say quắc cần câu. Một trong những đặc điểm của chủng tộc này là mê bia. Sức tập trung, cũng như skill và một số chỉ số khác, sẽ tăng lên khi họ uống bia. Nếu họ nghỉ ngơi hoàn toàn cho đến ngày hôm sau, họ sẽ lấy lại trạng thái tốt nhất ngay cả khi say mèm trước đó, và thừa sức tiếp tục chế tác các vật phẩm.

Mỗi khi người Dwarf đập mạnh cái vại bia rỗng xuống bàn, họ cảm thấy như được tưởng thưởng

“Art Hand, lại đây cu!”

“Đây nào, chú cũng phải làm phát ở đây nữa chứ.”

Weed di chuyển hết từ bàn này sang bàn khác và uống sạch chỗ bia được mời. Trở thành nhân vật chính của bữa tiệc chia tay, lẽ dĩ nhiên cậu phải tham gia.

“Cái Quest lúc trước ấy thật hư cấu! Không thể tin nổi!”

“Có phải chú mày chính là người chỉ huy chiến thuật trong cái hang đấy đúng hem?”

Các Soldier và Warrior tán dương cậu hết lời.

Cái cách mà những người Dwarf say rượu rồi lảm nhảm mãi một chuyện là điều tồi tệ nhất trong tất cả! Từ lúc phải di chuyển từ chỗ này qua chỗ khác, Weed phải nghe những lời tương tự nhau, nhưng cậu cố gắng chịu đựng.

‘Vì đam mê giàu sang anh có thể bán đi hạnh phúc đời mình. Cố lên, vì đống quà sắp được nhận, dù chán mấy cũng phải cố chịu.’

Những người Dwarf tặng cậu đoản kiếm, túi đồ bằng da, và một số mồi câu như những món quà tặng. Mồi nhử không chỉ giúp phát ra một mùi cực thu hút, nó còn có hiệu ứng làm cho bọn quái rơi vào trạng thái ngủ. Chúng chỉ áp dụng cho các quái vật sống, và có một nhược điểm là bọn quái có tính nghi ngờ cao nên ít khi đớp mồi. Còn những con có thân hình to hơn phải chén một lượng lớn mồi thì may ra mới có hiệu quả, và một số trường hợp bọn chúng lại tập trung cả đống vì mồi.

Tuy nhiên, ngay cả khi xét đến những điểm trừ, những hiệu ứng đáng kể vẫn giúp chúng bán được với giá cao. Các đầu bếp khủng thường phải chế biến đống mồi đó bằng những nguyên liệu tốt, do vậy số lượng mồi được làm ra là không nhiều.

“Sẽ rất tuyệt nếu số mồi này có thể cứu mạng cậu. Lục địa này thực sự có rất nhiều hiểm nguy vậy nên hãy thật cẩn thận nhé. Và chỉ đi đến nơi nào có nhiều Dwarf thôi đó.”

“Tôi sẽ tận dụng nó thật tốt.”

“Art Hand cũng không phải là một tay mơ nên chắc cũng không cần lo đến vậy. Art Hand… hãy đi đi. Thành phố Kuruso đã thực sự trở thành một nơi đáng sống nhờ có cậu. Thậm chí nơi đây còn có những bức tượng làm từ nước…”

Trong một không khí đầm ấm, Weed nhận và cất những món quà. Nhưng những người Dwarf dành lời chúc cho cậu (và cả quà nữa) đột nhiên nghiêng đầu.

“Nhưng cái đôi cánh mà chú mày đã điêu khắc để chiến thắng Death Hand đã không còn ở đó nữa. Nó đột nhiên biến đâu mất tăm thế nhể?”

“….”

“Nó thực sự là một đôi cánh kỳ diệu nhưng nó lại đột ngột biến mất. Chả biết chuyện gì đã xảy ra với đôi cánh đó?”

Một số người lùn băn khoăn về tác phẩm ‘Wings of Light’ mà Weed đã ban sự sống và dấu tiệt nó đi chỗ khác. Cậu giải thích một cách lảng tránh nhất có thể.

“Chẳng phải nó làm từ ánh sáng à? Vậy tôi hỏi mấy bố trẻ khi để ngọn nến cháy lâu quá thì chuyện gì xảy ra?”

“TẮT!”

“Thì ra là như thế!”

“Ờ nhể! Hóa ra là vậy.”

“Cứ nghĩ là do lý do khác, haha.” 

Trong khi họ uống bia, các Dwarf đều mỉm cười rạng rỡ. Mối nghi ngại của họ đã được tháo bỏ. Việc đánh trống lảng diễn ra khá thuận lợi bởi các Dwarf đều đang lê tê phê.

Mức độ say rượu đang tăng dần
Khi Weed nhận được và uống sạch số bia được mời, cậu dần trở nên thoải mái và ngà ngà say.

“Art Hand, cậu em cũng phải tới đây làm mấy vại bia với tụi anh nữa chứ!”

“Đến đây, đến đây nào chàng trai trẻ!”

Weed vẫn cố đi đến và nhận một vại bia đầy đến sát mép.

“2 3 zo, 2 3 zo, 2 3 cạn!”

Dwarf là một chủng tộc chả bao giờ có cái chuyện uống nhấm nhấm tí một.

Weed siêu khủng đã uống một hơi hết sạch vại bia.

“Kyaah!”

“Sau cùng thì chú cũng là một thằng đàn ông đích thực. Giờ thì thử cái món khai vị hình cái que trống này đi cưng.”

Trong khi Weed nhấn nhá vài món đồ nhắm và lượn lờ xung quanh, cậu thậm chí còn có cơ hội được uống với Exper! Anh ta là một trong năm Craftsmen vĩ đại nhất. Lần đầu tới Kuruso, đây là cái tên đầu tiên cậu nghe tới – một người thợ rèn được vinh danh bởi vô vàn bài hát.

Với tiệc chia tay Weed, cả năm Craftsmen đại tài này đều vì cậu mà có mặt.

 “Art Hand à.”

“Vâng thưa tiền bối.”

“Một ngày nào đó ta nhất định sẽ làm ra một cây giáo có thể bắt được rồng. Hic.”

“Tôi chắc chắn rằng, nếu người đó là tiền bối, cây giáo đó sẽ trở thành hiện thực!”

Nghĩ mình đã tây tây, cậu cố gắng nịnh Exper vài câu nhằm làm anh cao hứng hơn.

“Hiccup. Ta say mịe rồi. Ta đã làm cây giáo này cho cậu, hay mang nó bên mình.”

Bạn đã nhận được item Spear of the Fire Lance được làm bởi thợ rèn Exper.
Lén lút kiểm tra, cậu phát hiện cây giáo khủng này có chỉ số sát thương 78.

“Ta có khắc tên mình trên đó, đừng có mà dâng cho ai khác đấy. Haha.”

“Vâng, vậy tiền bối phải solo với em phát nữa.”

“Rót ngay rót ngay đợi chờ gì!”

Weed làm ba cốc nữa với Exper và di chuyển đến chỗ khác. Khi cậu một lần nữa lại thu thập được một đống quà, sự tuyệt vời của cái tiệc chia tay này lại một lần nữa lên đỉnh!

“Kanpai, salut, cụng ly, lên là lên!”

“Chơi mịe cái thùng bia kia luôn đê. Hãy thể hiện một phong cách Dwarf đích thực nhất!”

“Ơ lợn rừng nướng đâu *** hết rồi! Bác tài, tới em 5 bé heo quay nữa đi!”

Dwarf là những kẻ lắm mồm thích gây ồn ào.

Khi Herman và Pin cũng đang bia bọt với mấy anh Dwarf khác, họ trở nên lo lắng.

“Anh ơi, dư này liệu có ổn không ạ?”

“Ừ thì… kể cả anh cũng không nghĩ rằng lại có nhiều Dwarf đến dự như vậy. Thôi đứt đừn đựt rồi.”

“Tiền nhậu kiểu gì cũng nhiều lắm.”

“Họ không nghĩ đến việc sẽ dừng uống và đi về, có vẻ như đây sẽ trở thành bữa tiệc chia tay hay nhất trong lịch sử. Mấy cậu Dwarf này thật sự chả có việc gì để mà làm nữa cả. Hay là Weed đã trở nên quá nổi tiếng trong suốt quá trình ở đây?”

Theo cái cách mà Pin đếm, gần như mọi người dân Dwarf trong khu vực đều đến tham dự bữa tiệc này.

Có vẻ những người Dwarf cảm thấy đây sẽ trở thành bữa chia tay cuối cùng và họ đến vì Weed – người có thể trở thành một Sculptor giỏi nhất. Có khá nhiều Dwarf đến dự vì muốn xây dựng mối quan hệ riêng với cậu.

Ngay cả khi đã quá nửa đêm, bữa tiệc cũng không có dấu hiệu dừng lại.

Weed thậm chí đã được Fabio mời bia, anh cũng là một trong năm Craftsmen vĩ đại. Ở tuổi trạc ngoại tứ tuần, Fabio có một bờ vai vững chãi, và một đôi mắt kiên định. Dù đây mới là lần đầu Weed gặp anh, thông qua vô số các clip và bản tin, đây là gương mặt cậu đã từng thấy rất nhiều lần. Người thợ rèn Dwarf nổi tiếng nhất, người được tin là có một khối tài sản khổng lồ và một trình độ skill Blacksmith cao vượt trội.

“Cụng ly.”

“Vâng, thưa tiền bối.”

Thêm vài cốc nữa chắc Weed lăn quay.

Mức độ say rượu đã tăng nhanh một cách chóng mặt. Mọi chỉ số đều tạm thời giảm.
Cậu bắt đầu chóng mặt và hai tay run run, dù vậy bằng ý chí của mình cậu vẫn cố chịu đựng

‘Mình không thể bị đánh bại bởi đống cồn này được.’

So sánh với mấy vụ ‘huấn luyện’ cùng các thầy Geomchi, tửu lượng của cậu đã lên đến một ngưỡng mới. Bằng sức mạnh ý chí, Weed cố đứng thẳng, và mặc dù tay run, cậu cũng không để giọt rượu nào rớt xuống cả.

Đôi mắt của Fabio trở nên sâu thẳm.

“Ta nghe được chuyện này từ con gái ta. Cậu đã từ chối bộ giáp mà ta tặng khi đang làm quest.”

“…”

“Ta thấy cậu là một thằng bé khá tự tin đấy. Ta cứ nghĩ cậu sẽ thất bại vì nó thực sự nguy hiểm, nhưng ta thấy tự hào khi cậu đã hoàn thành được. Và chú mày thấy đấy, câu chuyện này trong suốt một khoảng thời gian đã trở thành một đề tài nóng ở Kuruso.”

“Vãn bối thấy thật hãnh diện.”

“Miễn sao có khả năng thì cứ thoải mái kiêu ngạo. Ta đã thấy cậu chạm trổ lại cái bộ giáp mà ta đã giao, công bằng mà nói nó tuyệt đấy.”

Khi Fabio bắt đầu nâng cốc lên, Weed cũng làm theo và uống. 2 cốc bia nhanh chóng bị nốc cạn, rồi sau đó lại được rót đầy.

“Có vẻ chú cũng chả phải một thằng Dwarf vừa vừa đâu.”

Ngay khi Fabio cất tiếng, Weed lại nâng cốc lên. Đôi mắt họ trở nên kiên quyết hơn. Đôi mắt Weed trở nên đỏ quạch do quá chén, nhưng chúng vẫn giữ được sức mạnh và cái thần vốn có.

“Ta đã quan sát cậu uống khi cậu đi quanh quanh lúc nãy. Nếu chỉ là tên Dwarf bình thường, sẽ thật sự khó khăn để có tâm trí vững vàng sau khi nốc nhiều đến thế. Vì ta cũng là một Dwarf, ta hiểu mà.”

“Thật sự thì vãn bối cũng chỉ đang cố mà cầm cái cốc thôi...”

“Thật vậy à. Tuy nhiên theo cái cách mà ta vừa thấy, ít nhất cậu cũng chẳng phải một tên Sculptor thông thường đâu.”

Đôi mắt của Fabio trở nên dữ dội hơn. Đó không phải con mắt dò xét Weed. Khi một người bắt đầu có tuổi, khả năng thấu hiểu và tính khí của họ cũng vững vàng hơn. Thậm chí chỉ cần dựa vào lần gặp đầu tiên, họ cũng có thể đoán được xem đây là loại người gì, bản chất của họ như thế nào.

Tính khí của Fabio giống một tấm thép thô và dầy. Nó kiên định, và không dễ gì phá bỏ. Người chơi bình thường có khi chỉ cần gặp cũng sẽ cảm thấy bị đe dọa. Với Weed, cậu thậm chí còn chả có một chút phiền hà. Cậu đã đi trên con đường kiếm thuật, coi nó như một phần của bản thân mình và không ngừng cống hiến. Thậm chí cái tính khí sắt thép của Fabio cũng tắt ngấm trước Weed, giống như một cây đuốc nằm giữa trận cuồng phong.

Fabio đã cảm nhận được điều này.

‘Tính cách thằng bé này còn mạnh mẽ hơn mình. Và ngay cả khi mình không biết nó chọn class gì, nhưng mình vẫn nhận thấy nó là một thằng ít khi sợ hãi.’

Fabio đã vứt bỏ hoàn toàn cái nhận định của mình khi gặp một Sculptor, và nhìn nhận Weed nằm trong số ít người làm anh ngạc nhiên sau khi gặp mặt trong  Royal Road.

“Hãy nói món quà cậu muốn đi.”

Anh quyết định sẽ cho cậu tự lựa chọn món quà.

Phần lớn số áo giáp anh làm đều được chạm trổ bởi bàn tay của Weed. Kể từ khi Fabio biết được điều này, anh để cậu tự chọn thứ mà cậu cần!

‘Thông qua việc này, mình cũng sẽ có thể thấy cách phân phối chỉ số của thằng bé như thế nào!’

Mặc dù anh chỉ làm áo giáp, anh tin rằng tính cách của người đó cuối cùng mới là điều quan trọng nhất.

Đôi mắt của Weed sáng lên.

“Hãy tặng vãn bối item ‘Pauldrons of the Iron Wheel’.”

“Pauldrons of the Iron Wheel? So với các áo giáp khác, item này thật sự cần nhiều điểm ở đường build chiến để mặc nó... Không, ngoài ra, cậu không thể mặc vì nó đòi hỏi level và class?”

Khi đang nói dở câu hỏi, Fabio trông như đã tự có câu trả lời cho chính mình.

“À mà không. Có vẻ như cậu cũng dùng được nó.”

“Có vẻ như vậy ạ.”

“Được rồi, ta sẽ đưa nó cho cậu.”

Fabio thay đổi đánh giá của mình về Weed. Anh chú ý thấy skill Blacksmith của Weed không phải dạng vừa và hẳn cậu có level khá cao.

‘Khi thằng bé dám mở mồm ra xin món này, nó thực sự là táo bạo mà. Cũng chả có tí xấu hổ nào. Mình đáng lẽ không nên bảo nó chọn bất kỳ món gì.’

Khi càu nhàu trong tâm trí mình, bất giác anh cũng lộ ra mấy câu chửi thề. Đó là bởi vì trong số tất cả đống giáp mà anh làm, Pauldrons of the Iron Wheel là một item đỉnh nhất.

* * *

Khi Weed nhận những món quà, cậu cũng tới gặp Herman. Cơ thể cậu lúc này trở nên loạng choạng và khó giữ thăng bằng.

“Cậu uống nhiều quá rồi đấy.”

“Iem nà iem chưa say!”

“Vậy nhận kèo làm cốc bia với anh nữa không.”

“Nhẵn đít cốc luôn.”

Weed tu ừng ực cốc bia. Sau đó, Herman lấy ra một đôi bông tai.

“Bông tai của Maryong. Đây là một item có tác dụng khuếch đại Mana.”

Là một phụ kiện cao cấp, hiệu ứng của các đòn tấn công sử dụng Mana cũng được khuếch đại lên, vậy nên đây thật sự là một item cực kỳ giá trị với tất cả class. Tối thiểu item này cũng phải có trị giá lên đến 30000 vàng.

“Cảm ơn anh.”

“Không, điều quan trọng hơn là, tôi có một điều muốn bảo cậu....”

Đầu của Weed đang gục xuống, khi nghe thấy điều này, đột ngột lại ngẩng lên.

“Đ-Đ-điều gì thế?”

Đó thật sự là một vẻ ngoài không thường thấy ở Weed. Quá rõ ràng trước mắt để biết cậu đã cố gắng giữ kiểm soát bằng chút sức còn lại.

Một nụ cười hé nở trên miệng của Herman.

“Anh cũng chả có ý nói điều gì to tát lắm đâu, chỉ là cậu nghĩ gì về nhiệm vụ của một Sculptor?”

“Nhiệm vụ?”

“Anh có một số nhiệm vụ nhất định khi là một Blacksmith. Bởi vậy, anh thật sự đang cố gắng để làm ra một cây kiếm được chỉ định, nhưng việc này thật sự khó khăn. Vậy chắc hẳn cậu cũng phải có những nhiệm vụ kiểu thế khi là một... NÀY!”

Khi đang nói dở, Herman quát lên. Đó là bởi đầu của Weed đang từ từ gục xuống và hoàn toàn ngả về phía trước.

“Nhìn anh này!”

"Mmm-yeah."

Weed rơi vào giấc ngủ say sưa bởi vì cậu đã chẳng thể chịu đựng nổi nữa. Herman nhìn xung quanh và thấy những Dwarf ngà ngà say đang uống bia, giống như vẫn chưa thấy đủ. Anh cũng nhìn thấy nhiều Dwarf xỉn quắc cần câu, dang hai tay và đôi chân ngắn ngủn ra và ngáy o o.  

'Tốt thôi, thật dễ hiểu khi cậu ta ngủ say như chết.'

Herman lắc đầu.

"Pin, giúp anh một chút? Khiêng qua bên đó."

"Vâng."

"Bây giờ, chúng ta hãy chuyển cậu ta vào kia."

Sau đó, họ đặt Weed vào một góc.

Có vẻ như buổi tiệc sẽ diễn ra thâu đêm. Nhiều Dwarf cầm ly đi tìm Herman, vậy nên anh phải nói chuyện hết người này đến người khác.

Và sau một lúc, khi anh quay lại, anh cảm thấy thiêu thiếu một cái gì đó. 

Weed, người đã xỉn quắc cần câu và lăn ra ngủ, đã biến mất như ảo thuật!

"Oh, đâu rồi? Cậu ta đã đi đâu?"

Herman vội vã tìm kiếm.

"Có ai thấy Art Hand không?"

Một Dwarf chỉ về phía lối thoát dẫn lên trên mặt đất.

"Cậu ta đã đi ra ngoài trước đó."

"Kia!"

Cơn say của Herman hoàn toàn biến mất. Sau đó, anh vội vã gửi tin nhắn cho Weed.

- Alo!

-...

- Alo!

Sau khi gọi vài lần, Weed đã trả lời lại.

- Nghe đây, tiền bối Herman.

- Humhum! Cậu tỉnh rồi à?

- Không, vẫn chưa. Tôi nghĩ rằng tôi sẽ chết vì buồn nôn mất.

- Điều này là tất nhiên sau khi đã uống nhiều như vậy. Được rồi, khi nào cậu quay trở lại?

- Tôi lên mặt đất để hít thở không khí trong lành bên ngoài.

Ngay cả khi Weed trả lời, cậu vẫn nhanh chóng chạy về phía mỏ than bằng hết sức mình. 

Cậu đã nhận ra một việc – những Dwarf không thể nào có đủ tiền để trả cho số bia mà họ đã uống. 

‘Chắc chắn họ đã sắp xếp để mình trả số tiền này.’ (anh quãch tỉnh vãi)

Cậu không hề bỏ quên tính thận trọng ngay cả khi đã uống say. 

Và thời gian chạy trốn đã được tính toán một cách tinh tế!

- Alo, sao cậu lại rời đi như thế?

- Tại sao không. Tôi nghĩ rằng bữa tiệc chia tay này thật tuyệt và nó đã đến lúc kết thúc.

- Điều đó... Cậu sẽ phải trả tiền cho hóa đơn thức uống.

- Anh nói gì cơ? Tôi sẽ phải trả tiền cho những thứ này?

Weed gửi tin nhắn nói rằng điều này thật vô lý. Herman cũng cảm thấy bối rối. Weed lại nói.

- Anh nên nói với tôi sớm hơn, tiền bối. Nếu anh làm vậy thì tôi đã trả tiền trước khi đi.

- Ahem. Làm sao bây giờ, cậu phải trở lại và trả tiền. Các hóa đơn đồ uống... để xem nào, chắc là ít hơn 3.500 vàng.

Hơn 3.000 vàng cho tiền bia, điều này không có gì là lạ với sức uống kinh người của những Dwarf.

- Tôi đã lên đường mất rồi, làm sao tôi trở lại được.

- Như vậy...

- Hay là thế này, tiền bối Herman cứ trả tiền trước đi. Lần sau tôi sẽ trả lại cho anh.

- N-Nên làm như vậy thật sao?

- Nên chứ.

- Có vẻ như chúng ta sẽ phải làm như thế rồi. Được rồi. Sau này cậu chắc chắn phải trả lại tiền cho tôi đấy.

- Đừng lo. Tôi là ai kia chứ? Hahaha!

- Ha, haha.

* * * *

Weed rời khỏi Kuruso và đến làng Iron Hand để trả nhiệm vụ.

Là một Sculptor, khi cậu đi khỏi vương quốc, cậu được yêu cầu phải tạo ra 1 tác phẩm điêu khắc, vì vậy cậu đã lấy ra tác phẩm điêu khắc hình con vẹt thường mang bên người.

So với sự nổi tiếng của Sculptor Weed, tác phẩm này quá nhỏ bé.

Mặc dù tác phẩm điêu khắc sẽ ở lại trong Kuruso như một minh chứng rằng Weed đã đến đây và thể hiện tài năng của mình, cậu cũng chẳng hề quan tâm đến chúng.

"Anh đã nghe chưa? Giáo Hội Phục Sinh cuối cùng cũng đã chiếm đóng khu vực Phenomph."

"Huh. Thật là khủng khiếp."

"Ai có thể ngăn chặn chúng? Nếu cứ thế này thì chúng sẽ chiếm cứ cả lục địa Versailles trong tương lai không xa mất."

Weed lắng nghe cuộc trò chuyện của những Dwarf trong làng Iron Hand.

Quân đoàn mạnh mẽ của Giáo hội do Daymond dẫn đầu đang đe dọa cả lục địa Versailles.

Trước đó họ đã tránh được thảm họa của bầy quái vật xâm lược, hạn hán, lũ lụt, nhưng lần này cuộc xâm lăng của Daymond đã trở thành cuộc khủng hoảng lớn nhất của lục địa.

Những Dwarf thì thầm.

"Người ta đồn rằng các vương quốc đã quyết định di tản."

"Họ đang cố tạo thành một liên minh để ngăn chặn đội quân Phục Sinh."

"Mọi người đang lo lắng vì đội quân đó sắp sửa băng qua vùng đất của họ."

"Không cần phải nói thêm từ nào, bởi vì người ta đã treo thưởng 60.000 vàng cho cái đầu của Daymond."

Cuộc nói chuyện này cũng là một chủ đề trong guild Dark Gamer.

60.000 vàng là một khoản tiền rất lớn. Nó đủ để khuyến khích mọi người quyết tâm đi ám sát Daymond.

Tuy nhiên, thật khó để lẻn vào ám sát khi mà phải giết hết lũ Demonic Spirt, và có nhiều cuộc thảo luận dự đoán giá cho cái đầu của Daymond sẽ ngày càng tăng lên.

"Để có được một thu nhập tương đối ổn định, sự hỗn loạn quá mức là điều không tốt chút nào..."

Weed bước vào Guild Sculpting.

Dù lục địa có hỗn loạn và đang đứng trước bờ vực đe dọa dưới mức độ nào, Guild Sculpting vẫn không thay đổi.

"Thật là một sự lãng phí vật liệu. Biết bao nhiêu lần tôi đã nói với cậu là đây không phải là cách điêu khắc mà tôi muốn cậu hiểu!"

"Cậu là nỗi ô nhục của người Dwarf, thật xấu hổ!"

Những Dwarf học Skill Sculpting với vẻ buồn phiền đang bị người hướng dẫn mắng!

Họ nhận ra khuôn mặt của Weed khi cậu mở cửa và đi vào bên trong.

"Cậu ấy là Dwarf đã rời đi sau khi nhận nhiệm vụ lần trước."

"Anh đang nói về nhiệm vụ tìm kiếm dấu vết của Kendellev hả?"

"Cậu ấy là người Dwarf đã mạnh dạn chấp nhận cái nhiệm vụ mà không ai có thể giải quyết và sau đó rời đi."

"Tsk tsk. Hình như Dwarf đó cuối cùng cũng đã trở lại và từ bỏ sau khi đã cố gắng và cố gắng."

Những Dwarf bí mật hân hoan.

Khi Weed nhận nhiệm vụ, họ đã lo lắng rằng cậu có thể thành công, nhưng khi nhìn thấy cậu trở về với thân mình phủ đầy bụi và trông mệt mỏi như thế, họ nghĩ rằng cậu đã thất bại.

Mặc dù sự phát hiện tác phẩm điêu khắc của Kendellev đã được trình chiếu trên chương trình phát sóng Royal Road, nhưng những Dwarf với vốn thông tin thực tế ít ỏi, không hề hay biết điều đó.

Weed bước về phía người hướng dẫn.

"Tôi đến để báo cáo kết quả nhiệm vụ."

Người hướng dẫn guild - Jorbid lịch sự hỏi.

"Cậu đã đi qua rất nhiều nơi. Huyền thoại Dwarf Sculptor của chúng ta có phải là sự thật không?"

"Sự thật 100%. Có một Sculptor là người Dwarf, và các tác phẩm điêu khắc của ông ấy rất đẹp."

"Thật sao! Tôi tin rằng đó là sự thật. Cậu có thể chỉ cho tôi xem dấu vết của Kendellev không?"

"Tất nhiên."

Weed mở ba lô của mình và thò tay vào. Sau khi lục lọi các item trong ba lô, cậu nắm lấy một cái gì đó. Sau đó, cậu lấy ra thứ đó giữa đôi tay nắm chặt của mình.

"Đây, đây là tác phẩm điêu khắc của Kendellev."

Khi Weed mở tay ra, một con chim bị nhốt làm bằng nước bay ra.

Con chim đã hót với chất giọng tươi sáng như chính bản thân nó và bay vòng tròn trong Guild Sculptor.

"Ah! Đây là tác phẩm điêu khắc mà tổ tiên của chúng tôi đã thực hiện!"

Jorbid không thể kiểm soát rung động sâu sắc của mình.

Tác phẩm điêu khắc hài hước có hình dạng một con chim sẻ bay vào giữa những người Dwarf.

Họ mang vẻ mặt bị sốc nặng giống như họ đã nhìn thấy một thế giới mới. Hàm của họ muốn rớt cả xuống đất.

"Đây là một tác phẩm điêu khắc! Làm thế nào mà đây là một tác phẩm điêu khắc được cơ chứ?"

"Đó không phải là item được làm bởi một vị thần hay ma thuật chứ?"

"Điêu khắc không thể làm được điều này, đây là một sự gian lận."

Thật khó khăn cho những Dwarf để có thể chấp nhận tác phẩm điêu khắc mới này.

Từ những định kiến của mình, họ không thể tự thuyết phục bản thân được rằng con chim làm bằng nước đang bay xung quanh là một tác phẩm điêu khắc!

Weed lắc đầu.

‘Suốt đời này họ sẽ không thể đạt được kỹ năng Sculpting này nếu cứ tiếp tục giữ những suy nghĩ như thế.'

Sculpting là một nghệ thuật ba chiều.

Nếu đó là tác phẩm tinh tế mà Sculptor tạo nên nó với ý tưởng rõ ràng, kiên định, thì bất cứ cái gì cũng có thể trở thành một sản phẩm mới mẻ độc đáo. 

‘Mình thật chẳng hiểu nổi tại sao bọn họ lại nghĩ rằng bọn họ chỉ có thể điêu khắc trên gỗ hoặc đá.'

Giống như Weed đã quên mất rằng bản thân cậu đã từng khinh bỉ, coi thường class Sculptor cách đây không lâu, cậu duy trì biểu hiện trang nghiêm.

Người hướng dẫn thuộc chủng tộc Dwarf nắm lấy bàn tay cậu.

"Cảm ơn. Giờ đây vấn đề chủng tộc sẽ không còn là rào cản nữa, họ sẽ không thể xem thường người Dwarf chúng ta khi nói đến điêu khắc."

Ding!

Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ của người hướng dẫn điêu khắc - Jorbid.
Các tác phẩm điêu khắc của nhà điêu khắc Kendellev huyền thoại đều ở ​​tại Kuruso.
Sau khi tìm thấy các tác phẩm điêu khắc của ông ấy, những người thợ thủ công con người và Elf sẽ không thể chỉ trích các nghệ nhân Dwarf đươc nữa.
Fame tăng thêm 130 điểm.
Đánh giá của bạn trong Guild Sculpting đã được cải thiện.
Uy tín chủng tộc và sự tôn trọng nhận được từ những người Dwarf đã tăng 3 điểm.
Độ hảo hữu với vương quốc người Dwarf Thor đã tăng 82 điểm.
Người Dwarf sẽ vứt cả cuốc chim qua một bên để giúp đỡ bạn trong công việc.
Tăng 1 lv
Tăng 1 lv
Thầy hướng dẫn lấy ra một đôi găng tay màu đen.

Thành thật mà nói, Weed chờ đợi item phần thưởng này hơn bất kỳ mức fame nào.

‘Đó là lý do tại sao những nhiệm vụ ở Vương quốc Thor này đều rất ngon.’

Hoàn thành các nhiệm vụ từ người Elf, tình hữu nghị hoặc những thứ mang ý nghĩa tinh thần tương tự sẽ tăng lên. Hoàn thành nhiệm vụ từ con người, bạn có thể đạt được sự nổi tiếng, một phần thưởng, một danh hiệu đặc biệt hoặc một class nhất định.

Nhưng với nhiệm vụ từ những Dwarf, đặc biệt là nhiệm vụ nhận được tại Vương quốc Thor, hoàn thành nhiệm vụ họ sẽ ban tặng cho bạn các mặt hàng tốt; nó phù hợp với thị hiếu của Weed một cách hoàn hảo.

"Đây là một đôi găng tay mà tôi muốn dành cho cậu. Mặc dù đây không phải là của Kendellev-nim, nhưng người Dwarf nào đeo đôi găng tay này cũng đều cực kỳ xuất sắc."

"Cảm ơn rất nhiều."

Bạn nhận được item phần thưởng nhiệm vụ.
Găng tay tinh xảo ánh lên màu đen.

"Giám định!"

Găng tay chuyên về kỹ năng sản xuất
Độ bền 45/45. Def: 13.                                
Đôi găng tay này được đích thân làm ra và sử dụng bởi Blacksmith đứng thứ bảy ở vương quốc Thor, Spindal.
Ngay cả khi là một Blacksmith, ông đã có những cuộc phiêu lưu của riêng mình.Vì vậy để hoàn toàn thoải mái trong khi bắt lũ Orc, ông làm ra item này sau nhiều lần thử nghiệm và thất bại.
Mặc dù nó được sản xuất cho những Blacksmith sử dụng, nhưng các class khác vẫn xài được.
Yêu cầu: Trung cấp Handcraft hoặc cao hơn. Lv 150.
Tính năng: Khi được trang bị, Skill Blackmithing +1.
Kỹ năng Sculpturing +1.
Ảnh hưởng của Handicraf + 5t%.
Tấn công tăng 7%.
Khi sử dụng các loại vũ khí tầm xa, tốc độ tấn công được cải thiện.
Như cậu mong đợi, đây đúng là một mặt hàng cao cấp.

Mặc dù cấp độ yêu cầu rất thấp, nhưng hạn chế Handicraft đạt Trung cấp hoặc cao hơn đã khiến nó trở thành món đồ mà không phải ai cũng có thể sử dụng.

Người hướng dẫn Sculpting nói thêm, "Tôi tin rằng dấu vết của Kendellev-nim vẫn còn ở đâu đó trong vương quốc Thor của chúng tôi. Cậu có thể thử tìm kiếm thêm chứ?"

Ding!

Những tác phẩm điêu khắc bị che giấu của Kendellev.
Người ta nghi ngờ rằng hiện vật của Sculptor đầy tài năng người Dwarf đã bị lãng quên ở một nơi nào đó.
Tìm và khôi phục lại thêm các tác phẩm điêu khắc còn lại của Kendellev trong Vương quốc Thor.
Hạn chế: Nhiệm vụ dành cho Sculptor người Dwarf.
Phần thưởng: Sự tôn vinh của những người Dwarf.
Nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành của Kendellev!

Tuy nhiên, Weed lắc đầu.

"Tôi cần phải rời đi để tìm kiếm những cuộc phiêu lưu khác. Giờ đây con người và Elf đã được thông báo đầy đủ về sự vĩ đại của Dwarf, tôi muốn phó thác nhiệm vụ này lại cho một người Dwarf khác làm thay tôi."

Có nhiều việc mà Weed phải làm, do đó cậu muốn kết thúc việc tìm kiếm các tác phẩm điêu khắc này.

Người hướng dẫn gật đầu rầu rĩ.

"Được rồi. Cho dù không phải là cậu, những Dwarf thông thường cũng có thể làm nhiệm vụ này."

Bạn đã từ chối nhiệm vụ.
Độ thân mật của bạn với Jorbid đã hơi giảm.
Mặc dù sự thân mật đã giảm xuống một chút, người hướng dẫn vẫn quý mến Weed.

"Thật vinh hạnh cho tôi khi được gặp một Sculptor tuyệt vời như cậu. Cậu định sẽ làm gì đây?"

"Chính tôi còn chẳng biết điều đó. Có lẽ tôi sẽ đến Vương quốc Dale để gặp gỡ đồng đội của mình."

"Những tác phẩm điêu khắc sẽ ban phước cho cậu. Hãy trở lại một ngày nào đó và làm một vài tác phẩm điêu khắc cho làng Iron Hand này."

"Tôi đã thấy rất nhiều điều ở những nơi mà tôi đã đi qua. Nếu có ngày tôi trở lại đây, tôi sẽ rất vui lòng làm những tác phẩm điêu khắc thật đẹp cho ông."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui