Seoyoon xây dựng những công trình phòng ngự trước những đợt tấn công của quái vật trên khắp Lục địa và bắt đầu tái thiết những thành phố bị tàn phá.
Người đứng tên chịu trách nhiệm cho việc điều hành và chi tiêu này là Weed.
Cô chỉ thực hiện những việc đầu tư dưới danh nghĩa của Weed.
Người dân tại Đế chế Arpen, bao gồm cả những người ở phương Bắc và Lục địa Trung tâm đều bắt đầu bàn tán.
“Này này, các mày có nghe giang hồ đồn thổi Hoàng đế Weed nhân từ đã all in số vàng mình có cho chúng ta không? Nghe bảo Ngài ấy tiền nhiều như nước trên biển, như cát trên đất liền, như sao trên trời vậy, và vì thế Ngài ấy chi 1 cục chúng ta được sống tốt hơn!”
“Chuẩn không phải chỉnh… Bệ hạ của chúng ta người đáng kính nhất lục địa. Thế mà có mấy thằng ml dám bảo Ngài ấy sử dụng sức mạnh của quỷ dữ… Có cl bố mày tin nhé”
“Thế mới biết vì sao Đế chế của chúng ta phát triển nhanh như bóng đá Việt Nam vậy. Một đất nước phát có nền khoa học công nghệ nổi bật sẽ phát triển rất nhanh.”
“Mày thuộc class Architect à? Thế thì nhanh chân lên. Toàn bộ lục địa giờ thành công trường rồi!”
“Chúng mày nên cảm tạ trời đất vì được sống ở Arpen.”
“Khơi thông cống rãnh! Điều này chưa từng xảy ra dù chúng ta có yêu cầu bao nhiêu lần đi chăng nữa. Đợt ngập lần trước, nước thải đen ngòm ngập tràn khắp các khu phố. Tao cứ tưởng mình đang du lịch ở thành phố HCM nữa cơ. Lần này, bệ hạ quyết tâm chơi lớn rồi. Tao không nghĩ rằng ngài ấy sẽ chấp thuận yêu cầu đó từ một làng mạc ở nơi xa xôi như nơi này…”
“Mọi người có biết đứa con của Han sống ở trong một căn chòi sâu trong rừng không? Thằng bé cần được mổ mắt… Bệ hạ đã chi trả tiền phẫu thuật. Thật kì diệu. Cư dân tại Ritten đều sẽ tuân lệnh ngài ấy. Chúng tôi đang nghĩ tới việc tham gia vào việc xây dựng pháo đài.”
Cư dân tại Lục địa Trung tâm đã thay đổi thái độ và giờ đang tung hộ Đế chế Arpen. Thông thường thì việc chi một khoản nhỏ vào những việc nội vụ thường không khiến người dân thỏa mãn tới vậy.
Một lượng tiền khổng lồ được chi ra, đủ để xóa tan mọi bồn chồn, lo lắng và sợ hãi cùng một lúc!
Kể cả những tên du côn sống ở những khu ổ chuột với chẳng một chút an ninh nào cũng nói.
“Đế chế Arpen tuyệt nhất.”
“Phải, chúng ta sẽ trung thành tuyệt đối với Đấng Weed vĩ đại”
“Tuân lệnh ngài ấy mà không cần điều kiện gì là một việc đầy danh dự.”
“Vợ tao có thể không tin, nhưng tao tin Hoàng Đế Weed vô điều kiện”
Những người chơi tại Lục đia Phương Bắc và Lục địa Trung tâm đều hết hồn trước những gì người dân đang bàn tán.
“WTF? Anh ta đầu tư bao nhiêu tiền vậy?”
“Dường như nó còn gây xôn xao mạng xã hội hơn cả khi Weed-nim hoàn thành một nhiệm vụ cấp S.”
“Bạn tao đang ở một vùng khác nói với tao thế này, gần như tất cả các thành phố và làng mạc đều nhận được sự đầu tư. Có khi quê tao giờ cũng đang được đầu tư nông thôn mới ấy chứ”
“Những kỳ quan sẽ được xây dựng, thật tuyệt vời. Những đại kỳ quan… Khi mà chúng được xây dựng tại Morata, mọi người đều phát điên vì chúng.”
“Không chỉ có ở mỗi chỗ đó đâu. Bạn tao bảo có những đại kỳ quan được xây dựng tại tất cả các thành phố chính trên lục địa.”
“Tại tất cả các thành phố chính sao?”
“Phải. Việc đầu tư đã bắt đầu ở toàn bộ lãnh thổ của Đế chế Arpen.”
Những người chơi phương Bắc đều hò reo điên cuồng. Dẫu vậy, việc đầu tư quy mô lớn lần này là một tin sốc với rất nhiều người chơi. Trận chiến tại Đồng bằng Garnav chỉ vừa mới kết thúc một vài ngày trước.
Một sự đầu tư quy mô khổng lồ diễn ra trong khi lãnh thổ của Đế chế Arpen vẫn đang mở rộng tại Lục địa Trung tâm và Kaybern vẫn đang tung hoành tàn phá!
“Mấy thằng bảo Weed-nim tìm cách bỏ túi riêng đâu rồi, lên đây sủa tiếp đi xem nào. Con mẹ chúng mày, đào hang trốn kỹ vào đi nhé”
“Vậy là việc chiêu mộ lãnh chúa là kế hoạch lớn của Đấng để phát triển Đế chế Arpen. Hồi xưa tao đi đánh nhau chỉ vì ghét Guild Hermes chứ chả vì cái lý tưởng đéo nào cả. Giờ mọi chuyện thành ra đến mức này rồi thì đúng là hạn hán lời.”
“Hóa ra người phương Bắc tôn sùng Weed là có lí do cả. Tao đã mỉa mai Hội Cháo hành vì vẫn theo phe anh ta ngay cả khi anh ta mua quan bán tước để kiếm tiền. Giờ thì tao thấy mình ngu vl.”
“Đầu tư lớn thế này thì chắc là all in rồi, tiền bán chức chắc chả còn lấy 1 xu đâu nhỉ?”
“Quên mẹ đi… Thế nào chẳng phải dắt túi ít nhiều.”
“Đã ngu lại còn tỏ ra ngu hẳn. Chỗ đéo nào cũng thấy đầu tư. Có khi Đấng còn phải đi vay thêm tiền ấy chứ”
Những người chơi tại Lục địa Trung tâm đều xúc động sâu sắc.
Giờ đây họ sinh sống không phải dưới ách cai trị của Đế chế Haven mà là sự trị vì của Đế chế Arpen, mức thuế đã được giảm đi còn một phần mười so với trước đây.
“Mọi thứ thật tuyệt vời.”
“Kể từ khi Đế chế Arpen chinh phục Lục địa Trung tâm, nơi này đã trở thành một nơi đáng sống.”
“ Đúng là khác xa nhau như ngày với đêm vậy.”
Sự hiện diện của Kaybern là một mối hiểm họa, nhưng sự đầu tư từ Đế chế Arpen đã loại bỏ mọi nỗi lo lắng.
< Đế chế Arpen đang thực hiện một bước nhảy vọt vào thời kỳ hoàng kim của mình.
Sự đầu tư của Hoàng Đế Weed kéo theo tiềm năng sản xuất của đế chế.
Việc xây dựng đã đạt tới một tầng cao chưa từng thấy trước đây với việc mọi nơi đều được tu bổ từ mương máng cống rãnh cho tới những tòa tháp canh tại những pháo đài đồ sộ.
Những phong cách kiến trúc và những phương pháp xây dựng mới có thể được nghiên cứu.
Độ trung thành của cư dân Đế chế tăng thêm 79.
Danh tiếng quốc gia tăng thêm 32.
Sản xuất hàng hóa tăng thêm 10%.
Những công nghệ kiến trúc tiên tiến có thể được nâng cấp. Những tòa nhà lớn hơn, cao hơn có thể được xây dựng.
Văn hóa lan rộng nhanh chóng.
Ngoại giao với các vương quốc xung quanh được cải thiện.
Những vương quốc khác có thể thi thoảng sẽ mang cống phẩm tới.
Fame của các quý tộc và các Knight tăng lên và điểm Elegance vĩnh viễn tăng thêm 2.
Hiệu ứng của những tòa nhà lập pháp tăng thêm 50%.
Tốc độ sản xuất của các thợ thủ công tăng lên và đóng góp nhiều hơn vào danh tiếng của vùng.
Khả năng xuất hiện đạo tặc giảm nhờ việc an ninh được củng cố. >
< Phước lành của những vị thần ủng hộ Đế chế được ban tặng.
Freya, Lugh, Batali và Minae ban phước lành xuống Đế chế Arpen. >
Thời kỳ hoàng kim trong lịch sử của Đế chế Arpen !
Những thông báo liên tục hiện lên trước mặt Weed, người vẫn tiếp tục đi săn với đám Undead.
< Tên tuổi của bạn đã lan khắp Đế chế Arpen với danh nghĩa một Hoàng đế đáng kính.
Fame tăng thêm 132.500.
Charisma, Elegance và Charm đều vĩnh viễn tăng thêm 18.
Danh hiệu của bạn đã được chuyển thành « Vị vua hào phóng cho đi tất cả ».
Lòng trung thành của các Knight tăng nhanh hơn. >
< Cư dân của làng Malzain chúc sức khỏe Hoàng Đế.
Fame tăng thêm 861.
Honor tăng thêm 2. >
“ Cái quái gì thế này ?”
Những thông báo hiện lên không ngừng dẫu cho cậu đang ở bãi săn.
“Bug game à?”
Weed theo dõi chỉ số Honor, Elegance, Charisma và Charm tăng liên tục dẫu cho chúng chẳng liên quan tới việc cậu đi săn.
< Làng Boron tổ chức một buổi triển lãm nghệ thuật về Hoàng đế.
Art tăng thêm 1. >
Thậm chí cả chỉ số Art !
Weed cảm giác như bị móc lốp.
“Vậy đây là cảm giác khi làm Hoàng đế.”
Người đứng đầu một đế chế thực sự là một vị trí thú vị. Cậu có thể ở nguyên một chỗ và chỉ số Honor sẽ tự tăng trong khi Infamy tự động giảm. Các chỉ số khác cũng được thay đổi theo cách tương tự.
“Quyền lực thực sự quan trọng. Bard Ray đã nắm tất cả trong tay cho tới giờ.”
Rất nhiều thủ thuật được công bố khi những người chơi dần phát triển, nhưng vài thủ thuật tốt nhất sẽ bị giấu đi. Có những yếu tố thuận lợi cho việc phát triển chỉ được phát hiện khi một người trở thành vua hay Hoàng Đế.
“Mình tự hỏi Bard Ray kiếm được bao nhiêu chỉ số nhờ vị trí này.”
Weed cảm thấy thật ghen tị, nhưng thực sự Bard Ray không nhận được những lợi ích đáng kể nào cả.
Dẫu cho cai trị cả Lục địa Trung tâm, Fame của hắn rất thấp và hắn kiếm được rất ít Honor cũng như chỉ số khác.
Thay vào đó, mỗi khi một thành viên Guild Hermes gây rắc rối, chỉ số Infamy của hắn tăng lên. Hiệu ứng của class Dark Knight của hắn khiến cho những lời phàn nàn và bất mãn từ các Knight và cư dân nhiều hơn.
Nếu xét riêng về bản thân Bard Ray thì hắn đã mất kha khá chỉ số
“Ờm… Cô ấy đã đầu tư bao nhiêu vậy nhỉ?”
Weed chủ động không hỏi về việc này sau khi cậu để Seoyoon phụ trách nội vụ, cho tới lúc này.
Cậu không muốn mình trông như một kẻ bủn xỉn không tin tưởng cô.
“Mình có nên hỏi không? Hay mình nên kệ đi nhỉ? Hmm… Nhưng mình thực sự tò mò.”
Trong khi đám Undead đang càn quét hầm ngục, những suy nghĩ đó cứ lởn vởn trong đầu cậu.
“Van Hawk. Ngươi đánh đấm như thằng ốm đói, mạnh mẽ công phá đi! Torido, cánh của mi dường như chậm hơn trong hình dạng dơi đấy. Sevil và Gernika. Cả hai cần chiến đấu quyết liệt lên!”
Cậu mắng nhiếc chúng mà chẳng thể nào giải tỏa được sự tò mò của mình.
Khi cậu thực sự muốn biết điều gì, cậu thường sẽ trải qua những đêm thao thức không ngủ nổi.
Đặc biệt là khi điều đó liên quan đến cái thứ là tiên là Phật, là sức bật của tuổi già, là cái đà của tuổi trẻ. TIỀN !
Weed chần chừ trước khi hỏi riêng Seoyoon.
“Em đã hoàn thành công việc nội vụ chưa?”
– Seoyoon: Rồi ạ. Dù chỉ mới những phần cơ bản.
“Tốt quá. Vất vả cho em rồi. Anh nghĩ phản ứng sẽ tuyệt lắm.”
– Seoyoon: Em cũng mừng.
“À, em đầu tư bao nhiêu vậy?”
Weed mong rằng số tiền chi ra sẽ trong khoảng 500 tới 600 triệu vàng. Cậu hắn sẽ mơ về ngày được chi chừng đó tiền trong quá khứ.
‘Gan mình càng lúc càng to rồi.’
Trong quãng thời gian đầu của Vương quốc Arpen, cậu tái đầu tư toàn bộ thu nhập của mình vào phương Bắc. Dẫu cho cậu đã xây dựng rất nhiều thứ như các đại kỳ quan, cậu tu sửa nơi sinh sống với những khu nhà tạm bợ và không xây dựng bất kỳ pháo đài hay thành trì nào cả.
Cậu giảm thiểu chi phí xây dựng thành phố còn một phần mười và chỉ mở rộng những khu vực thực sự cần thiết.
‘Tiền cứ tiêu là mất, không tiêu thì sẽ trường tồn.”
Cậu đầu tư tỉ mỉ cho tới lúc này và nghĩ tới việc sớm thu hồi lại vốn.
– Seoyoon: Tất cả.
“ Tất, tất cả sao?”
– Seoyoon: Phải. Em đã dùng hết rồi.
Weed cảm giác bị tăng xông.
‘Gia tài khổng lồ trong túi mình đã bị mang đi chia cho cả thiên hạ sao?’
Cảm giác mất mát và trống rỗng lớn hơn nhiều sự tự hào khi làm điều đúng đắn. Cậu nghĩ kỹ lại, có thể cậu đã hiểu nhầm cô ấy.
“À… Ý em là em sử dụng hết thu nhập từ việc bán đất tại Công viên nước Puhol à. Anh hiểu nhầm ý em vì em không nói rõ.”
– Seoyoon: Lần trước chúng ta đã dùng hết rồi mà, lần này là em dùng hết tiền thuế thu được từ các lãnh chúa.
“Thật, thật sao ?”
– Seoyoon: Anh thu tiền thuế để đầu tư phát triển mà.
“……”
Tất nhiên là cậu đã nói điều như vậy.
‘Một việc tốt là phải tốt cho cả những người khác nữa… Mình chỉ nói vậy để lấy cớ cho việc kiếm chác chút tiền. Các Merchant thông thường cũng nói dối kiểu này mà.’
Cậu không thấy tuyệt vọng kể cả khi Kaybern xuất hiện. Kể cả khi cậu phải ngăn cản Quân đoàn Bất tử, hay khi ngọn núi lửa phun trào ở Las Phalanx. Còn lúc này, cậu không thể cử động một ngón tay vì quá bàng hoàng.
“ Tất cả chỗ tiền đó…”
– Seoyoon: Em nghĩ những khoản đầu tư thiết yếu và quan trọng nhất đã được thực hiện. Mọi người chắc hẳn hài lòng lắm.
Weed đông cứng như thể bị đóng băng. Chân tay của cậu run rẩy và ngón tay không còn có thể gập lại được.
“ Tất nhiên rồi… Mọi người chắc chắn sẽ thích thú. Họ sẽ chạy lăng xăng và hò hét.”
Tâm trí của cậu chưa bao giờ tăm tối như âm … phủ thế này kể cả khi cậu có đi săn 30 giờ liên tục.
– Seoyoon: Em cũng xây dựng các pháo đài. Nó sẽ ngăn cản được đám quái vật xâm lăng một đoạn thời gian trước khi chúng gây ra thiệt nào đáng kể.
“Phải… Tất nhiên là em cũng nên xây dựng pháo đài rồi. Em đã sử dụng hết số tiền đó. Hẳn rồi.”
– Seoyoon: Em cũng đã giải quyết các dự án dang dở từ lâu ở các thành phố tại Lục địa Trung tâm. Em không thể giải quyết toàn bộ, nhưng em ưu tiên những thứ mang lại nhiều hiệu quả nhất. Anh sẽ có thể thấy thành quả được nhân ba sau một tháng.
“Phải rồi, anh sẽ thu được mà. Có thể vậy…”
Weed đắm chìm trong cảm giác mất mát. Thua một trận chiến trước Bard Ray cũng không khiến cậu thấy bi thương như lúc này. Một chuỗi thất bại trong các nhiệm vụ cấp S cũng không.
Tiền, tiền, tiền.
Tiền, nguồn cơn của mọi ham muốn đã rời khỏi cậu trước khi cậu còn kịp được nhìn thấy chúng.
Các thành phố công nghiệp thể hiện khả năng sản xuất tuyệt vời. Những khu vực phương Bắc về tổng thể tập trung vào việc phát triển nông nghiệp, nhưng những thợ thủ công xuất chúng phần đa đều ở Lục địa Trung tâm. Nếu như việc đầu tư mang lại những sự phát triển đáng kể cho Đế chế Arpen, thu nhập sẽ một lần nữa quay trở lại với Weed.
Về lý trí thì việc này có thể coi là một sự đầu tư tốt, nhưng trong khoảnh khắc này cậu lại bị áp đảo bởi suy nghĩ về việc “rỗng túi”.
“ Được rồi, anh hiểu rồi. Giờ anh bận rồi, nói chuyện sau nhé.”
– Seoyoon: Okay. Em sẽ theo dõi công việc nội vụ thêm một lúc nữa.
“Liệu còn xu nào trong quốc khố không?”
– Seoyoon: Có ai đó vừa mới gửi 84,000 vàng từ Morata tới.
Gulp.
Một con cá voi xanh vừa bơi đi mất, nhưng ngay sau đó, một con tép xuất hiện.
Đó chỉ là vài xu lẻ khi so với 9 tỉ vàng, nhưng nó mang lại một chút ấm áp trong con tim nhỏ bé mong manh của cậu !
– Seoyoon: Em cũng sẽ đầu tư số tiền này vào việc phát triển khu vực.
“ Kể cả số vàng quý giá đó ư…”
– Seoyoon: Anh có vẻ không vui sao. Em làm gì sai à ?
“ Không. Anh thực sự biết ơn em… Tự tận đáy lòng luôn. Anh thực sự cảm kích vì việc này. Anh giờ bận đi săn nên anh sẽ gọi em sau nhé.”
– Seoyoon: Anh rảnh cứ gọi em.
Weed tắt cửa sổ tin nhắn với Seoyoon và tập hợp đám đệ của mình.
“…..”
“…..”
“…..”
Một bầu không khí im lặng.
Yellowy co rúm lại như thể đoán trước được điều gì.
Cậu nhóc biết chắc rằng đây là lúc người chủ nhân điên rồ của mình sẽ bắt đầu màn mắng nhiếc !
Team dịch : Đéo cần tên
Trans : Mắm
Editor: Ma cô