Legendary Moonlight Sculptor - Con Đường Đế Vương

Đây là ngày mà Vampire Lord Tori đã nhắc tới!

Mới sớm bình minh ở làng Morata, các Geomchi, Pale, Irene, Seechwi, Mapan và những người khác đã đứng đợi ở đó.

"Oh, đây là làng Morata à!"

Mapan cuối cùng cũng trở thành một thương gia cấp trung. Nhờ lv kỹ năng của mình, nên giờ anh có thể giao dịch kim loại hiếm và đá quý.

Chút may mắn nhỏ dành cho các thương gia. Một toa xe rất sang trọng.

Đó là một cỗ xe lớn được kéo bởi 8 con ngựa và có khả năng chứa các lô hàng cùng nhiều tạp phẩm mà không dễ bị hỏng hóc.

"Mua thực phẩm đây! Mua những đồ chiến đấu đây!"

Mapan mua tất cả những thứ mà anh nghĩ rằng họ sẽ cần dùng ở Todeum.

Anh đi khắp làng Morata, mua hàng từ người dân và các nhà thám hiểm rồi chất đầy vào toa xe của mình.

Trong khi chờ đợi, Weed đóng đô ở lối vào làng để kiếm chác thêm một chút.

"Bán những bức tượng tuyệt đẹp đây! Mỗi một bức tượng sẽ có lợi cho chỉ số của bạn!"

Bức tượng được tạc bởi một nhà điêu khắc điêu luyện - Weed!

Hầu như tất cả các khách du lịch đến thăm Morata đều muốn có được một món quà lưu niệm. Hàng dài người đang xếp hàng để mua những bức tượng của Weed.

Một cô gái nhỏ nhắn nói.

"Anh zai, em muốn mua một bức tượng giống như tháp ánh sáng."

Weed nói, mỉm cười vui vẻ.

"Đây, 10 vàng nhé em."

"Ơ, nó quá đắt. Em không thể mua nó."

"..."

Cô gái nhỏ rời đi vì món hàng quá đắt.

Khách hàng tiếp theo, một bà già với mái tóc màu xám, tiến về phía trước.

"Chàng trai trẻ tuổi. Tôi muốn một bức tượng tạc giống như Tháp tháp ánh sáng gần núi đá.”

"Vâng. Đây ạ, 9 vàng."

Weed tự giảm giá một chút.

Cậu đã yếu lòng trước người già!

"Cái gì hử?"

"Ơ dạ, 8 vàng..."

"Bức tượng gì mà đắt thế? Cậu định chặt chém bà già này phải không?"

"Không, ý cháu không phải như vậy... 5 vàng thì sao thưa bà."

"Bà già này không có nhiều tiền đâu. 2 bạc thôi nhé!" (mother of mặc cả)

"Hic, vậy thì bèo quá... thôi không sao, cháu sẽ bán cho bà."

"Hehe, cậu nên làm như vậy từ đầu mới phải."

Nước mắt của Weed lăn dài trên má khi nhìn bức tượng của mình khuất xa.

Ôi kỹ năng nịnh hót bẩm sinh!

Những bức tượng bán ra không được giá.

'Chết tiệt. Thật khó để kiếm tiền từ những bức tượng.’

Số tiền cậu kiếm được từ việc bán các loại vũ khí và áo giáp mà cậu đã làm mới lại thông qua  kỹ năng thợ rèn là vượt ngoài mong đợi.

Nhưng ở đây, việc mua các bức tượng được coi là xa xỉ vì hầu hết mọi người đều không có nhiều tiền để đáp ứng cái giá đó.

Rất hiếm người mua tượng về làm quà tặng vì giá của nó tiếp tục tăng do hiếm.

Khách hàng tiếp theo là một bà cô, đã lớn tuổi.

Bà cô đặt thẳng vấn đề với cậu.

"Nếu tôi yêu cầu một bức tượng, thì tôi có được giảm giá không?"

"Điều này..."

"Cậu tạo ra nó từ một mảnh gỗ mà có thể nhặt được ở phía bên đường. Chẳng phải chi phí bỏ ra quá rẻ đó sao?"

Các khách hàng nghĩ rằng bức tượng cũng giống như các mặt hàng được sản xuất hàng loạt và có thể mua một tặng một như ở trong siêu thị!

Tượng vẫn được công nhận như là một món quà lưu niệm.

Đây là một nút thắt mà Weed không thể tháo gỡ.

Bất kể một nhà điêu khắc tuyệt vời được ca ngợi lên mây, thì trên thực tế cậu vẫn không kiếm được nổi một đồng nào.

'Điêu khắc là một class kinh khủng!’

Weed buộc phải thừa nhận thu nhập của cậu quá thấp. Nhờ sự nổi tiếng của mình, cậu đã may mắn bán được các bức tượng với giá trung bình 5 vàng.

Yurin đang vẽ tranh gần đó.

"Xếp hàng điii!"

Có nhiều người đã đổ xô gần Yurin, rồi so sánh với các tác phẩm của Weed. Tuy nhiên, tất cả những người đó đều là đực rựa!

"Anh muốn em vẽ gì nào?"

"Thoải mái chút đi... viết hết thông tin liên lạc của em là được, nhé nhé."

"Đó là điều không thể. Em sẽ chỉ vẽ cho anh một thứ gì đó thôi."

"Cảm ơn."

Có một vài khách hàng đã nhiều lần lấn lá lại gần.

"Đây là lần thứ 3 anh đến đó thưa Ngài Khách Hàng."

"Cứ gọi anh là Hans."

"Vậy Hans. Anh muốn vẽ gì đây?"

"Anh muốn một bức tranh mà Yurin vẽ bằng tất cả tâm huyết của mình. À này, Yurin, em không lồng tranh vào khung sao?"

"Oh cảm ơn anh. Là một họa sĩ, nên em không có nhiều tiền..."

"Anh biết. Em đang gặp khó khăn à? Anh có thể tặng em 7 vàng của anh."

Những khách hàng này đang móc item ra.

"Anh nghĩ rằng có lẽ em sẽ cần một đôi găng tay da..."

"Anh thì lại nghĩ rằng đây là thời điểm tốt để em đội một chiếc mũ mới."

Những chàng trai đang hớn hở tập trung lại chỉ để nhìn cô em gái nhỏ của cậu – người đẹp Yurin!

Những bức tranh của cô tạo ra sức hút hơn các bức tượng của Weed.

Những bức tượng dù lớn hay nhỏ đều được Weed chế tác bằng cách sử dụng những vật liệu đắt tiền để có được những hiệu ứng tốt.

Đó là tiền đề để có được những bức tượng có hiệu ứng đặc biệt.

Những bức tượng sẽ đóng góp vào sự phát triển của các thành phố hay các vương quốc!

Tuy nhiên vì các bức tượng, do bản chất, nên trọng lượng của chúng rất khó di chuyển, bởi vậy mọi người không mua những bức tượng đó.

Thậm chí những bức tượng kiệt tác I còn không bán được nhiều, trừ khi chúng thuộc dạng cấp II hoặc cấp III.

Niềm đam mê thuần túy, và tham vọng để tạo ra một kiệt tác vĩ đại của nghệ thuật!

Vì vậy, những nghệ sĩ đích thực sẽ ngay lập tức chọn class điêu khắc để theo đuổi.

Weed ngồi phịch xuống đất trong sự tiếc nuối.

‘Thật không công bằng, sẽ tốt hơn nếu mình là một họa sĩ.'

Để đắm mình trong công việc với niềm vui và huyết quản với dòng máu sôi sục, cậu luôn hướng tới cảm giác hoàn thành một tác phẩm hoàn chỉnh!

Nhưng rồi một lần nữa, nó không thể so sánh với việc lia ngón tay chấm mút đếm tiền.

Cậu là một nhà điêu khắc luôn luôn nghĩ về tiền!

Thay vì cố gắng bán các bức tượng nặng nề, có vẻ như bán các bức tranh mỏng manh sẽ dễ dàng hơn.

Cuối cùng tất cả lương thực thực phẩm đã được chuẩn bị đầy đủ.

Mapan đến gần và nói.

"Weed-nim, mọi thứ đã sẵn sàng."

"Vậy còn sư phụ và các Geomchi?"

"Họ đang đứng đợi trên một mảnh đất trống ở trung tâm thị trấn."

"Vậy, chúng ta đi ngay bây giờ nhé?"

Weed gói gém các item rồi đứng dậy.

"Hôm nay, tôi đành phải nói lời xin lỗi với những người đang xếp hàng ở đây, tôi phải dọn sạp bây giờ."

"Eh, chúng tôi đã chờ ở đây 20 phút rồi đó."

"Tôi thực sự muốn có một bức".

Những người đang xếp hàng chờ đợi để mua tượng đã thể hiện sự thất vọng khi nghe lời xin lỗi từ Weed.

"Mapan-nim, xin vui lòng đứng đây chờ tôi một chút."

"Ờ?ờ. Bye."

Sau khi yêu cầu Mapan đứng đợi, Weed đi đến nhà kho, nơi cậu giấu áo giáp Talrock.

Một cái áo giáp làm bằng mithril lấp lánh.

Khi Weed mặc áo giáp đó, nó giúp tăng đáng kể chỉ số của cậu.

Weed mặc nguyên một set đen, áo giáp đen, áo choàng đen, trông như một hiệp sĩ bóng đêm!

Nhờ kỹ năng thợ rèn trung cấp của cậu, cậu có thể trang bị áo giáp thuộc những class khác, mặc dù cậu là một nhà điêu khắc.

Weed ra khỏi nhà kho, với đầy đủ trang bị áo giáp xuất hiện trên đường phố của Morata.

****

"Giỡn mặt à."

"Tôi không nghĩ vậy đâu."

"Thế vậy là sao?"

"Không thể nào."

Weed có chút thái quá.

Một Warrior lv cao.

Cậu ta đang mặc giáp được làm bằng mithril.

"Giáp như thế chắc giới hạn lv phải khá cao."

"Lv của cậu ấy chắc phải cao lắm."

Biểu hiện của mọi người khi nhìn thấy Weed đã thay đổi.

Cậu đã dành một vài ngày ngồi bên vệ đường để điêu khắc với một mảnh gỗ hoặc đá và bây giờ cậu là trung tâm của sự chú ý và ghen tị.

Cậu đi ngang qua những người đi bộ và đến chỗ Mapan đang đứng đợi.

"Làm phiền cậu rồi? Đi thôi nào."

"Hả?! Ừ! "

Mapan đi với cậu đến chỗ Yurin.

‘Những việc Weed đang làm chắc có ý gì khác.'

Cậu có thể cảm nhận được ánh mắt dõi theo không rời của sự ghen tị.

Đó là một áo giáp được làm bằng vật liệu hấp thụ ánh sáng. Họ sải bước hiên ngang. Đó là một món đồ đặc biệt và sang trọng mà chỉ có một vài nhà thám hiểm mới có, rất hiếm khi nhìn thấy nó.

"Cậu ấy chắc phải là một người vĩ đại."

"Thật không vậy, cậu ta là thằng quái nào thế?"

"Có vẻ như cậu ấy trông khá giống nhà điêu khắc dạo trước?

"Không, tôi cảm thấy họ hơi giống nhau nhưng..."

"Giống lắm luôn."

"Vâng. Đó là nhà điêu khắc Weed."

Người nói này, người lại nói nọ cũng không phải là sai.

Những người khác chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt của Weed.

Một khuôn mặt toát lên vẻ nghèo khó và bất cần!

Weed trông khá bình thường nên cậu an tâm rằng những người khác sẽ không nhận ra cậu. Tuy nhiên, phản ứng của bọn họ thật khác nhau.

"Áo giáp đó chắc là made in khựa."

"Uhm, chắc là cái áo đó chỉ mạ Mithril thôi, chứ chắc gì đã 100%."

"Nó nhìn không được tốt cho lắm."

Weed và Mapan bỏ qua phản ứng của những người đứng sau họ và đi đến chỗ Yurin.

"Yurin, đi thôi em."

Yurin ngước nhìn lên khi cô đang vẽ dở bức tranh.

"Dạ, oppa! Nhưng, quần áo của anh..."

"Huh?"

Weed nhìn một lượt quần áo của mình từ trên xuống.

"Sao em lại nói thế? Có phải vì anh đang mặc áo giáp Talrock không?

"Oh, không có gì đâu. Nó chỉ hơi ‘chói lóa’ chút thôi..."

"...."

Ngang nhiên khoe áo giáp của mình!

Trong thực tế, cậu mặc áo giáp này là để chị em mình có thể tự hào về cậu. Weed, Mapan, và Yurin đi về phía trung tâm, nơi họ nghe thấy tiếng trò chuyện râm ran.

"Cậu có thấy lô đất trống ở trung tâm kia không? Có lẽ họ đang chuẩn bị đi săn?"

"Tổ đội đó có Orc, một thương nhân cấp cao, và các Geomchi... họ làm Q gì thế nhỉ?"

"Tôi nghe nói nhà điêu khắc Weed cũng đến đó."

Họ đã nhìn thấy cuộc chiến chống lại con rồng được phát trên truyền hình.

Có rất nhiều chàng trai cơ bắp đã chiến đấu với nhau trong một tổ đội, họ chủ yếu sử dụng kiếm. Các Geomchi không biết điều đó.

Nhiều người trở nên nổi tiếng bằng cách thách đấu những người xung quanh để theo đuổi nghiệp võ.

Bây giờ sự quan tâm của người dân đã tập trung vào các Geomchi, nay đã tụ tập tại Morata và bây giờ họ đã sẵn sàng để đi săn ở một nơi nào đó.

"Một lượng hàng dự trữ số lượng lớn!"

"Có một bãi săn mới được phát hiện gần Morata à?"

"Tôi không biết, có thể lắm."

Nếu bạn đến được ngôi làng phía bắc Morata thì bạn không phải là tân binh. Đa số mọi người đều nhanh chóng nhận thấy một điều gì đó đang diễn ra.

Họ nhận thấy những dấu hiệu kỳ lạ đang xảy ra trong làng.

Việc tích trữ một lượng lớn tạp phẩm và sự quy tụ của các Geomchi!

Chưa kể tổ đội của Pale với những trang bị vũ khí khá tốt và áo giáp xịn.

Mà cái điều thứ ba này mới là đáng chú ý.

Một loài Orc mới!

Những Orc có thể dùng lưỡi để nói như con người. Họ thường đi lại giữa các làng, nhưng đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy một con Orc lạ như thế.

"Nó thực sự xấu quá."

"Hãy nhìn mông nó kìa. Mỗi bước đi là mông nó lại nẩy tưng tưng."

"Mông nó còn lớn hơn cả cái đầu của tôi!"

Seechwi cảm thấy rất vui mừng.

Bây giờ đã thoải mái hơn nhiều vì người dân có thể dễ dàng tiếp cận cô, chứ không như ngày xưa, họ coi cô như một nữ hoàng băng lạnh lùng và quyến rũ.

"Nhìn này! Chwichwit chwiit!"

"Những tiếng mũi kìa!"

Weed, Mapan, và Yurin đi đến lô đất trống ở trung tâm và nhìn thấy hàng ngàn người đang bu lại để hóng. Bởi vì tin đồn đã rải khắp Morata.

Tất cả mọi người đều đến chờ đợi để xem họ sẽ đi đâu, có đủ các kiểu từ Adventurer, Traveler, Hunter, Cleric, và Bard.

Surka cảm thấy lúng túng vì tất cả sự chú ý này.

"Những người này thực sự đang nhìn chúng ta."

Cô lỉnh lỉnh và trốn đằng sau Irene. Cô chưa từng gặp trường hợp nhiều người tập trung chú ý vào cô như vậy.

"Tuy vẫn còn ít hơn so với lượng người ở Rosenheim, nhưng đang tăng nhanh chóng.”

Họ đồng ý về điều đó.

"Yeah, khám phá một phần mới của lục địa này nghe có thấy phấn khởi không cơ chứ."

Morata là thành phố trọng điểm phía Bắc!

Hơn một ngàn người đến đây mỗi ngày và họ luôn luôn ập vào những cuộc phiêu lưu trong vùng săn bắn mới.

Mọi người đang tích cực trong việc khai phá miền Bắc và số lượng người dần tăng lên. Nhiều người đã can tâm tình nguyện đi từ lục địa trung tâm đến đây và chẳng bao lâu số người dân ở phía bắc sẽ bằng mọi nơi khác.

Có khoảng 50.000 người ở miền Bắc. Vì kích thước rất lớn của châu lục, nên những vùng sâu vùng xa phần lớn là chưa được khám phá. Mọi người sẽ hình thành các tổ đội để đi tìm kiếm nhiệm vụ, săn bắn, hoặc những cuộc phiêu lưu. Rất nhiều người thường tụ tập tại các thành phố để chia sẻ thông tin. Những người khác vội vã đến Morata để ngắm cảnh.

Nhìn xung quanh, Weed hỏi.

"Mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng lên đường chưa?"

"OK."

"Yea!"

Hwaryeong và Zephyr trả lời một cách tự tin.

Pale vỗ nhẹ lên vai Maylon.

"Không có vấn đề gì nguy hiểm đâu, có anh ở đây rồi, anh sẽ bảo vệ em."

"Em sẽ luôn luôn tin tưởng anh, Pale-nim."

Romuna, Irene, và Surka cũng đã sẵn sàng.

Vẫn thường xuyên như vậy, họ sẽ đi săn với Weed. Những cảm giác khó thở và sự phấn khích bùng nổ trong lồng ngực.

Đôi mắt của Irene lấp lánh.

‘Bất cứ khi nào đi săn với Weed, một cái gì đó thú vị sẽ luôn xảy ra.'

Mỗi khi có ai đó chết, Priest sẽ luôn cảm thấy buồn về chuyện đó.

Tỷ lệ đi săn với Weed nhanh hơn bình thường gấp 2 ~ 3 lần. Tuy nhiên, nhịp độ cao như vậy luôn rất bổ ích.

'Mình phải làm phần việc của mình... để không ai phải chết.'

Mặt khác, các Geomchi dường như chẳng ai lo lắng gì cả.

"Ahem! Khởi động khá lâu rồi đó."

"Vậy trước khi đi, chúng ta nên ăn thứ gì chứ nhỉ?"

Weed lắc đầu.

"Yên tâm đi. Chúng ta sẽ đi ngay bây giờ."

Họ sắp sửa rời đi.

Những người tò mò đang chờ đợi xem họ sẽ làm gì, có giống như họ mong đợi không.

Một già làng Morata nhanh chóng chạy đến gần cậu.

"Bá tước ới!"

Già làng gọi Weed.

"Ông ấy nói Bá tước?"

"Ông ấy gọi cậu ta là Bá tước?"

Những người đứng đó ngạc nhiên trong sự hỗn độn. Một người chơi giữ chức Bá tước của Morata! Nhưng đáng ngạc nhiên hơn đối với họ là già làng đó lại gọi là Weed là Bá tước.

"Tôi không tinnnnn!"

"Một nhà điêu khắc không bao giờ có được một chức vị ngay cả Nam tước hoặc Tử tước vậy mà đằng này cậu ấy lại là một Bá tước."

"Nếu cậu ấy là Bá tước của Morata, vậy nghĩa là, cậu ấy là người cai trị toàn tỉnh thành này."

Weed nhìn xung quanh rồi trả lời.

"Già làng, nếu ông cứ bô bô như vậy thì ông sẽ gặp rắc rối với lính canh của làng đó."

Cậu sang chảnh như thể cậu đang là nhân vật chính trong một bộ phim lịch sử.

Bá tước được coi là một trong những chức vị cao nhất của giới quý tộc. Họ có quyền nhiều hơn so với hầu hết tất cả mọi người trong vương quốc.

Già làng cho biết.

"Ngôi làng gần như cạn kiệt thực phẩm rồi."

"..."

"Do sự gia tăng về số lượng khách du lịch và người dân, đất chật người đông vì vậy chúng tôi muốn mở rộng. Cậu cần phải xây dựng một cảng thương mại để phát triển giao thương các mặt hàng tạp hóa và vải vóc.”

Weed nghe xong câu chuyện và nhận ra rằng có mùi nguy hiểm đâu đây.

Cậu chỉ có thể đi đến một kết luận.

'Tiền! Chỉ có thể là ông ấy đang yêu cầu mình lòi tiền ra.’

Già làng rơi nước mắt.

"Chúng tôi cần tiền. Phải có thật nhiều tiền để đầu tư vào việc xây dựng và sửa chữa nhà cho thị trấn."

Zephyr và Pale cảm thấy tồi tệ thay cho già làng.

‘Qua mỗi câu chuyện đó thì làm sao mà bắt Weed xòe tiền ra được.’

'Bất khả thi qué. Xác suất tìm kiếm một con cá voi còn dễ hơn so với việc moi tiền từ Weed. '

Thay vì vậy, sẽ tốt hơn cho già làng nếu ông ấy nói chuyện với Mapan về vấn đề đó. Thương nhân thường tích cóp tiền và thường có thể chi tiêu khoảng một ngàn vàng.

Nhưng sau đó những điều không thể tưởng tượng đã xảy ra.

"Oh! Nếu ông chỉ cần tiền thì tại sao ông không nói với tôi trước đó?"

Weed thở dài khi mở túi của mình. Sau đó cậu móc ra tất cả số tiền mình có.

Bằng cách tiết kiệm tiền, xài càng ít càng tốt, cậu đã tích cóp được 30.000 vàng.

Bằng cách bán kho báu vàng và bạc của đế quốc Niflheim, cậu đã kiếm được 230.000 vàng.

Điều đó có nghĩa là cậu đang có tổng cộng 260.000 vàng.

Cậu đưa cho già làng một nửa số đó.

"Nếu được, càng cần thiết bao nhiêu, ông cứ xài tiền nhiều bấy nhiêu nhé, vì người dân mà."

"Oh, điều này không sao chứ? Nhiều tiền đến thế..."

"Tất nhiên. Giờ ông chịu trách nhiệm ra quyết định cho nhu cầu của Morata nhé."

"Cảm ơn cậu. Cảm ơn cậu rất nhiều."

Ttiring!

Đầu tư quy mô lớn vào tỉnh Morata.
Nó sẽ cho phép Morata phát triển mạnh hơn so với đế chế Niflheim cũ!
Vinh quang trong quá khứ đã qua lâu rồi và tan biến vào hư vô, nó để lại những thứ trần trụi và nghèo đói.
Chỉ còn sót lại người dân và những ngôi nhà xiêu vẹo.
Nhưng bây giờ, sự đầu tư mới đổ vào sẽ thúc đẩy cư dân ở đây cố gắng siêng năng phát triển nơi này.
Trong ba tháng tới, năng suất sẽ tăng lên 30%.
Các khu vực của làng sẽ được mở rộng.
Được quyền sử dụng lâu đài.
Tỷ lệ tăng dân số đã được cải thiện.
Những công trình sẽ được xây dựng ngay lập tức tùy thuộc vào đặc điểm của Morata.Quán bar:
Tăng nguồn thu thuế và sự hài lòng của người dân nhưng ảnh hưởng xấu đến An ninh.Lò rèn:
Công nghệ trong thị trấn tăng lên. Tăng năng suất của các cư dân.Chợ giao thương:
Một nơi mà bạn có thể giao dịch với các thương gia. Mang lại doanh thu thuế cũng như bổ sung các nhu cầu của thị trấn.Quán trọ:
Một nơi mà du khách có thể ở lại. Du khách sẽ trở nên năng động hơn nếu bạn giữ họ ở lại trong làng.Dệt may:
Dệt vải và đánh bóng da. Đặc sản của Morata làm tăng lượng phần thưởng da và vải liên quan đến các nhiệm vụ.An ninh:
Người dân sẽ hình thành các nhóm để bảo vệ an ninh công cộng. Họ không thể chống lại những con quái vật ở gần đó nhưng họ có đủ sức mạnh để bắt kẻ cắp trong làng. Trợ giúp tăng an ninh công cộng sẽ phát triển thương mại.Guild lính đánh thuê:
Điều tra các làng xung quanh và thường xuyên giao nhiệm vụ để chống lại những con quái vật. Hoạt động chủ yếu vào việc thu thuế. Bất cứ khi nào hoàn thành công việc, an ninh lại được tăng cường và sự nổi tiếng sẽ lan tỏa.Một nhà thở nhỏ dành cho Giáo Hội Freya:
Nơi các tín đồ của Giáo Hội Freya đến cầu nguyện. Những tòa nhà phạm thánh sẽ không thể xây dựng trong làng.Nhờ các phước lành của Freya, người dân sẽ tăng sản lượng ngũ cốc.
Tăng phát triển đô thị, bây giờ bạn có thể xây dựng nhiều tòa nhà.
Đề xuất bảo trì - khi làng đã xây đủ các tòa nhà, có thể đặt ra thuế nhà đất, thương mại, sức mạnh quân sự, công nghệ, bảo mật, và chính sách công, những thứ thuế đó sẽ làm tăng nguồn ngân sách cho tỉnh.
Hiện nay 50% ngân sách đã được chi ra để phát triển các khu vực và đó là ngân sách nhà nước, phần còn lại sẽ được phân bổ cho dân chúng.
Để huy động vốn đầu tư, bạn có thể chia sẻ quyền kiểm soát của bạn ở khu vực này.
Cải thiện hoặc mở rộng địa bàn tỉnh để giành quyền kiểm soát nhiều hơn. Số liệu thống kê có thể ảnh hưởng đến những chính sách đã đề ra trước đó của tỉnh.
Sau giai đoạn phát triển đầu tiên, bạn có thể tăng thuế. Đầu tư quá nhiều vào phúc lợi xã hội có thể làm tăng sự hài lòng của người dân tuy nhiên, sẽ thâm hụt ngân sách, vị trí Bá tước sẽ lung lay.
Weed đầu tư một số tiền rất lớn để phát triển quy mô rộng lớn của Morata. Đây là thành phần thiết yếu cho một ngôi làng như thế ở những thành phố thuộc lục địa Trung tâm.

Hồi hộp, già làng cho biết.

"Lãnh Chúa của tôi ơi, cậu biết đấy, số tiền đầu tư này còn không đủ phát triển nửa thị trấn. Câu hỏi đặt ra là cậu muốn làm gì với 130 ngàn vàng còn lại. Đầu tiên, cậu sẽ chi ra bao nhiêu cho việc bảo trì làng?"

Nó được sử dụng cho việc bảo trì, xây dựng nhà ở và các tuyến đường trong làng. Nếu các tòa nhà cơ bản không được xây, thì sau đó sự hài lòng của người dân, thương mại và an ninh công cộng sẽ xấu đi. Phát triển các cơ sở này sẽ giúp ích được phần nào.

Đánh giá số lượng các tòa nhà, Weed nói.

"Mười ngàn vàng!"

Mười ngàn vàng đã được đầu tư để bảo trì thị trấn.
Cậu chỉ còn khoảng 120 ngàn vàng để làm những việc đó. Đó là bởi vì các già làng sẽ không bao giờ làm những việc với một số tiền đầu tư nhỏ nhoi như thế.

"100 vàng cho mỗi ngôi nhà là đủ rồi."

Cậu phán đoán rằng sẽ có đủ tiền để chi cho các cư dân ở đây.

Cứ chi tiền kiểu này chẳng mấy chốc cậu đổ bệnh mất.

Già làng lại hỏi.

"Vậy còn an ninh, cậu sẽ chi ra bao nhiêu?"

An ninh giảm tỷ lệ tội phạm trong làng.

Nó có ảnh hưởng lớn, vì liên quan đến sự hài lòng của người dân.

Nếu tội phạm xảy ra quá thường xuyên thì sự phát triển thương mại và sản xuất sẽ suy thoái.

Trường hợp khẩn cấp quốc gia.

Trong lúc chiến tranh, có thể huy động người dân.

Có một số yếu tố ảnh hưởng đến an ninh công cộng và dân cư, nếu nơi đó có tỷ lệ tội phạm cao thì người dân sẽ phản ứng bất mãn.

Weed thận trọng nói.

"300 vàng."

Một khoản đầu tư thỏ thẻ!

Số tiền này rất nhỏ, nhưng nhờ vào chính sách trị an của Giáo hội Freya ở Morata thì từng đó không phải là ít.

"Cậu sẽ đầu tư bao nhiêu tiền cho quân sự?"

Bất cứ khi nào khu vực được mở rộng thì quyền lực chính trị và quân sự phải được gia tăng. Quân đội sẽ quản lý công việc của Morata. Họ sẽ đào tạo các hiệp sĩ và binh lính để chống lại quái vật và bảo vệ vương quốc từ kẻ thù của các khu vực khác. Họ trung thành với làng. Đó là chi phí để duy trì một lực lượng quân sự mạnh mẽ, đồng thời cũng là một phương tiện để gia tăng lãnh thổ.

Weed nói đơn giản.

"Zero vàng!"

Già làng cẩn thận kiểm tra lại.

"Có nghĩa là cậu không muốn đầu tư vào quân sự hả?"

"Vâng."

Không đầu tư tiền vào quân sự.
Khuôn mặt của già làng trở nên thận trọng hơn.

"Hãy đặt số tiền mà cậu muốn đầu tư vào nghệ thuật."

Nếu nghệ thuật phát triển, thì dân làng sẽ trở nên hạnh phúc hơn.

Tự do tưởng tượng và sáng tạo là cơ sở cho sự phát triển của nền văn hóa...

Weed thậm chí không cần phải suy nghĩ.

"Zero vàng!"

"Có nghĩa là cậu không muốn đầu tư vào nghệ thuật?"

"Vâng."

Ngay cả khi ai đó đắp đất vào mắt cậu, cậu cũng sẽ không bao giờ đầu tư vào nghệ thuật.

Nghệ thuật không mang lại tí tiền nào!

Bây giờ còn lại 1 vấn đề.

"Hãy đặt số tiền mà cậu muốn đầu tư vào phát triển thương mại, có thể chia thành nhiều lĩnh vực."

Nếu sự phát triển sản xuất và thương mại tăng lên, thì doanh thu thuế của thị trấn cũng tăng theo.

Nó hỗ trợ chăn nuôi và nông nghiệp cũng như công nghệ của thị trấn. Nó cũng được sử dụng để phát triển khai thác mỏ và xây dựng các tòa nhà, tăng năng suất của thị trấn. Cửa hàng tạp hóa tăng số lượng hàng hoá và số lượng sẵn có từ các chợ giao thương.

Phát triển nghề rèn sẽ tăng chất lượng và sản xuất vũ khí, áo giáp, và các công cụ.

Việc sản xuất các mặt hàng đặc sản sẽ tăng lên.

Điều quan trọng là thực hiện đầu tư thận trọng vào các lĩnh vực cụ thể nhất nếu có thể.

Weed thẳng thừng trả lời.

"119.700 vàng!"

"Một sự đầu tư lớn như vậy để phát triển thương mại ư? Tôi lo ngại rằng cậu sẽ rất bận rộn với sự phát triển kinh tế."

"Hãy đầu tư 119.700 vàng vào phát triển thương mại."

119.700 vàng đã được đầu tư vào phát triển thương mại.
Mapan không mở được miệng.

"Đây có phải là Weed mà mình quen biết không nhỉ!"

Lúc đầu, anh đã nghĩ rằng cậu chỉ là một người bần tiện.

"Chúng ta không thể tưởng tượng rằng cậu ấy lại chơi tất tay đến như vậy."

Một lần nữa đây là thời gian để đánh giá sự lãnh đạo của Weed. Tuy nhiên, sự thật là rất khác nhau.

Phán quyết của Weed.

'Morata rồi sẽ là một thành phố quan trọng trong lục địa phía bắc.'

Số lượng khách du lịch ngày càng gia tăng!

Morata là một nơi an toàn dưới sự bảo vệ của Giáo Hội Freya thêm một năm nữa. Vì vậy sẽ không có nguy hiểm xảy ra trong làng hay người dân sẽ không bị quái vật tấn công.

Những người chơi khác có thể tấn công Morata.

Tuy nhiên, họ sẽ không làm thế bởi vì sức mạnh và ảnh hưởng của Giáo Hội Freya đang có.

Những Paladin từ Giáo Hội Freya được biết đến là một trong những người mạnh nhất và không hề khoan nhượng.

‘Vì vậy, nơi này sẽ được an toàn ít nhất một năm nữa.’

Morata đã được đầu tư để phát triển.

Sau đó, trong tương lai cậu có thể thu lại số tiền cậu đã đầu tư thông qua một tỷ suất lợi nhuận bóc lột!

Quả thật đó giấc mơ của một lãnh chúa độc ác!

****

Trong khi cậu bị già làng níu kéo, thì Mapan, Pale và Geomchi vẫn đang chờ đợi.

Weed nói.

"Tôi xong việc rồi đây. Chúng ta hãy khởi hành từ thị trấn!"

"Cuối cùng, chúng ta hãy đi nào."

Surka nói, mỉm cười rạng rỡ khi cô nhận được mệnh lệnh.

Mapan điều hành các toa xe. Cứ mỗi khi các toa xe di chuyển, nó lại để lại vết lún sâu hằn lên mặt đất. Điều này xảy ra bởi các toa xe đã chứa đầy các loại hàng hóa khác nhau bao gồm vải, da, đồ trang sức, hàng tấn thực phẩm, trang bị, vũ khí, và các sản phẩm khác.

Nếu bạn nhét quá nhiều nó sẽ không thể di chuyển, nhưng anh đã tính toán và cẩn thận sắp xếp các mặt hàng do đó có thể tận dụng được số lượng tối đa.

"Tôi sẽ đi theo họ."

"Chúng ta hãy đi theo họ thôi."

"Tôi không muốn bỏ lỡ nơi họ sắp đến!"

Nhiều người đã bám theo họ.

Một khi họ phát hiện ra Weed là Bá tước của Morata, họ càng trở nên sốt sắng hơn.

Trông như kiểu, nếu có xuống địa ngục họ cũng đi theo vậy!

Weed di chuyển theo hướng các hẻm núi phía tây.

"Các khu vực đó chưa được khám phá"

"Tôi không biết. Có rất nhiều bãi săn và hầm ngục chưa được khám phá."

Những người đi theo cảm thấy bối rối nhưng họ vẫn theo sau. Họ đã thấy toa xe mang theo một lượng lớn hàng dự trữ.

Tổ đội của Weed hướng vào rừng sương mù thuộc hẻm núi phía tây.

Một rừng cây dày đặc che khuất cả bầu trời.

Thật khó để nhìn xuyên qua hơi nước dày đặc trong sương mù nên tầm nhìn quá chi là tệ.

Jjireureutring!

Đám côn trùng bâu vào đốt.

Quái vật không dám ngoi ra trong sương mù. Có thể nhìn thấy mờ mờ ánh sáng ban ngày và âm thanh thì nghe thấy rõ.

"Không sao đâu."

"Có một lối ra ở phía bên kia, vì vậy chúng ta chỉ phải chờ đợi cho đến khi họ đến điểm kết thúc thôi."

Người dân băng qua rừng sương mù.

Chỉ có một nhóm tiếp tục vào rừng trong khi những người khác tránh né.

Những người chờ đợi Weed và các bạn của cậu đi vào trong sương mù.

Họ chờ đợi một giờ, hai giờ, nhưng họ không nghe thấy tin tức gì cả.

"Ngay cả khi họ đang di chuyển chậm vì các toa xe, cần có đủ thời gian cho họ để vượt qua khu rừng đó."

"Nếu họ không đi ra thì vô lí quá."

"Chúng ta hãy quay trở lại lối vào thôi."

Một số người chờ đợi ở cuối rừng trong khi những người khác lại quay trở lại lối vào. Nhưng họ không thể tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của Weed hay những người đồng hành của cậu.

****

Có một cảm giác kỳ lạ tỏa ra từ nơi này.

Cho dù bạn mới đứng đây một thời gian ngắn, thì nó vẫn cực kì khó chịu.

Weed triệu hồi Tori.

"Ta triệu hồi Vampire Lord Tori!"

Chatringtring!

Mặt đất đang rung chuyển.

Một bầy dơi màu đen thui đang bay ra!

Hắn ta có một đôi mắt đỏ ngầu với những chiếc răng nanh sắc nhọn nhô ra.

Có một số lượng lớn các loài Vampire ẩn trong làn sương. Tuy nhiên, họ không tấn công Weed, Pale, hoặc Geomchi.

Họ tung cánh và bay thấp. Một số thì treo ngược trên cây trong khi một số khác trên các toa xe.

Nhìn kỹ, mỗi người trong số họ đều có những dấu hiệu của quý tộc bóng đêm đó là răng nanh và đôi cánh.

Maylon, Irene, Romuna, và Surka bị bao quanh bởi 200 nghìn con Vampire.

"Ôi thần linh ơi! Hãy nhìn những chiếc răng nanh kìa."

"Nhìn họ thật là đáng yêu quá đi."

Surka và Romuna có một sự sung sướng tột bậc mà không ai có thể hiểu được. Một số người sẽ nghĩ dơi là những sinh vật xấu xí nhưng họ lại thấy chúng rất dễ thương.

Irene rón rén và để một con dơi trên tay cô.

"Đôi cánh dễ thương quá."

"..."

Irene cũng có sở thích kỳ lạ.

Có lẽ đó là vì cô không phải lo lắng về chuyện họ có thể tấn công và ăn thịt cô.

Vampire Lord Tori quỳ xuống kính cẩn.

"Chủ nhân, ta đã đến để đưa ngài tới Todeum."

Tori thể hiện sự kính trọng tột bậc đối với Weed.

Weed gật đầu đồng ý.

"Yea, chúng ta hãy rời khỏi đây ngay thôi."

Tori cũng rất vui khi nghe điều đó.

Cuối cùng hắn ta đã có thể thoát khỏi sự bạo hành của Weed!

Tori bay lòng vòng xung quanh họ.

"Tự lo đi nha chủ nhân, một khi chúng ta đi vào trong vương quốc. Có duyên, gặp lại."

"Cưng đang đe dọa anh đây?"

"Quéo queo, dằn mặt đó…"

Weed huých nhẹ vai Tori.

"Chú mày muốn bị đâm?"

"Ơ em không dám."

"Giờ chú định sống một cuộc đời sung sướng kiêu hãnh nhỉ?"

"Dạ, đúng ý em đó."

"Ây dà, có vẻ như chúng ta nên giao thông xã giao chút đi nhỉ"

"..."

Weed lại thông Tori thêm một lần nữa, và cậu tập trung vào những chỗ hiểm mà bác sĩ cũng bó tay.

Các Geomchi, Irene, và tất cả mọi người đứng nhìn một cách quan ngại.

"Thằng này có vẻ ăn chưa có no đâu, cần thêm một chút dầu ăn cho nó ngon mới được."

Theo triết lý của Weed, nếu cậu không dạy dỗ bọn pet đàng hoàng, thì tụi nó thể nào cũng cắn lại cậu.

Và đương nhiên cậu phải thông đến khi tụi nó không nổi loạn nữa.

Mỗi lần bị thông đều để lại cảm giác khó tả.

Và cứ bất ngờ đem pet ra thông nữa.

Ngoài ra thời gian cách nhau cũng rất ngắn.

Ngay sau đó, bọn chúng sẽ trở nên vâng lời hơn.

Đây cũng là cách làm Death Knight Van Hawk trở nên ngoan ngoãn hơn.

Những giây phút bên nhau cuối cùng, Weed dốc hết sức để thông Tori.

"Chúng ta xuất phát mau đi, chủ nhân!"

"Yea."

Weed, dẫn đầu, cưỡi lên lũ dơi. Sau đó, cậu từ từ thăng thiên.

Lũ dơi chở họ như vận chuyển đồ đạc vậy.

Và những con dơi thì chui vào phần dưới của chiếc xe ngựa để tải hàng.

***

Một Shaman với mái tóc thẳng dài cầm một cây đũa tím đi đến lối vào của Morata.

Cô nhìn quanh và nói.

"Đây là nơi Weed cai trị sao? Mình hi vọng là mình đã đến kịp lúc."

Tên cô là Da'in.

Trong Lavias cô là người con gái đã chơi đùa với những con quái vật bằng cách tấn công, tra tấn, nguyền rủa rồi lại hồi máu cho chúng!

Cô bây giờ đã tập trung vào việc đi khắp nơi trên lục địa Versailles và đắm chìm vào những cuộc đi săn bất tận. Cô đã nghe những tin đồn về ngôi làng Morata và Tháp Ánh Sáng.

Weed được cho là người đã tạo nên những tác phẩm điêu khắc ở đó.

"Có lẽ đó là anh Weed yêu quý của mình."

Da'in đã nhớ rằng Weed là một nhà điêu khắc cũng như khả năng chiến đấu tuyệt vời của cậu.

Các tác phẩm điêu khắc mà hồi đó cậu thực hiện cũng không nhiều. Do kỹ năng điêu khắc của cậu còn thấp, thậm chí các tác phẩm hồi đó cũng không đẹp.

Mấy tác phẩm hồi đó của cậu giống như những con quái vật.

"Có vẻ trình độ điêu khắc của anh ấy đã khá hơn rất nhiều."

Nghe những lời đồn, Da'in đã đoán rằng đây là Weed mà cô đang tìm.

Rất nhiều người đặt tên là Weed, nhưng hầu hết các tên đó không phải là nhà điêu khắc.

Vì vậy cô đã đến lục địa phía bắc và tìm đến làng Morata.

***

Gaston và Pavo đã đến được làng Morata.

"Cuối cùng chúng ta đã đến nơi."

"Thật khó khăn để đến đây. Nó thậm chí còn khó khăn hơn cho những người có lượng Stamina thấp và phải di chuyển một quãng đường xa đến như vậy."

"Đúng, nếu chúng ta không được các thương nhân hào phóng cho đi ké thì chắc chúng ta bỏ xác dọc đường rồi."

Pavo nhìn lại hồi tưởng.

Trong cuộc thám hiểm phía Bắc, họ đã phải đối mặt với sự hủy diệt dưới hơi thở chết chóc của con rồng.

Pavo nghĩ rằng họ bị sắp đặt để hi sinh mạng sống của mình.

"Tôi thực sự hối tiếc. Tôi không nên có những kỳ vọng cao như vậy trong lần đầu tiên. Một kiến ​​trúc sư và một họa sĩ có thể làm được gì trong một trận chiến như vậy? Chúng ta đã đi cùng nhau, phải chịu đựng tất cả các sự khó khăn, và thậm chí còn không nhìn nhận việc đó một cách đúng đắn.”

"Yea. Thực sự là rất khốn nạn khi ép chúng ta phải chiến đấu khi chúng ta đang bất lực."

Kiến trúc sư và họa sĩ!

Họ đang phàn nàn về class của họ.

Khi họ xem truyền hình và biết được rằng cuộc thám hiểm đã thành công, nhưng họ lại bị mắc kẹt tại thành phố của nghệ sĩ, Rhodium. Họ đã bỏ lỡ cơ hội để nổi tiếng và có được những phần thưởng hậu hĩnh.

"Yea, ở Rhodium, sự phát triển của chúng ta bị giới hạn, Pavo."

"Yea, đúng đó. Uy tín của chúng ta sẽ không thể tăng được ở một nơi cùi bắp như vậy."

Một đặc điểm của các nghệ sĩ.

Xậy dựng công trình lặp đi lặp lại ở một nơi ít nổi tiếng. Sự khác biệt giữa mỗi lần là không đáng kể, nhưng có sự khác biệt rõ ràng giữa lần đầu tiên và lần thứ mười.

Một tương lai mờ nhạt trong mắt của Gaston.

"Hay chúng ta đi qua các thành phố khác chơi đi?"

"Các thành phố khác? Cậu nghĩ chúng ta nên định cư ở thành phố mới à?"

"Đi qua chỗ khác sẽ kiếm được nhiều hơn đó. Ở Rhodium, công việc dành cho các kiến trúc sư và họa sĩ là quá ít, nhưng chúng ta có cả một cái lục địa Versailles mà. Cậu lưu luyến gì ở đây à?"

"Tôi hiểu. Thế cậu muốn đi đâu?"

Gaston đã nghĩ về nơi đến trong tâm trí.

"Tôi sẽ đến Morata."

"Ngôi làng của Weed? Nó gợi nhớ đến những kỷ niệm xấu mà tôi đã có trong chuyến thám hiểm lục địa phía bắc."

"Tôi cũng vậy nhưng tôi lại có những niềm vui."

"Ôi thần linh ơi, cậu nói đúng. Bao giờ thì xuất phát đây?"

Thật sự khó khăn cho một người để đi đến một nơi mới. Thậm chí còn khó khăn hơn đối với các class sản xuất.

Gaston thở dài.

"Ít ra chúng ta cũng nên thử."

Sau đó, hai người đàn ông trung niên đã trải qua vô vàn thách thức để đi đến Morata. Họ đã phải đi qua khu vực nguy hiểm đầy những con quái vật và đôi khi họ bị săn đuổi bởi những con ong. Nhiều lần họ trốn thoát và lết đến thị trấn một cách an toàn!

Họ nằm xuống trên đường, kiệt sức, cho đến khi họ có sự giúp đỡ của một thương gia đang đi ngang qua.

Gaston lắc đầu.

"Nó thực sự khó khăn đối với những kẻ như chúng ta."

Pavo cười.

"Chúng ta cũng đã đến nơi an toàn mặc dù quá trình đi hơi sida một tí."

Nếu anh không học được các kỹ năng đào bới, có lẽ họ đã chết. Họ đào một lỗ trên mặt đất và ẩn cho đến khi những con quái vật rời đi. Điều này sẽ không thể thực hiện được nếu họ không phát hiện ra những con quái vật trước.

Rất may cho Gaston, các skill vẫn hoạt động tốt đối với tuyết.

Họ chỉ việc đào một lỗ ở bất cứ nơi nào và chui vào đó.

Họa sĩ và kiến trúc sư với khả năng sống sót cùi bắp nhưng họ đã có cách để đối phó.

Mặc dù vậy, điều quan trọng là họ may mắn được đi ké với một thương gia, không là họđã bỏ mạng trên đường rồi.

May mắn hơn nữa là họ đang ở giữa lục địa phía bắc, nơi vẫn còn tương đối an toàn.

Gaston nhìn quần áo của mình.

"Wow, quần áo của cậu trông rất bẩn."

"Cậu còn thậm chí không giặt nó nữa."

Gaston và Pavo về cơ bản ăn mặc rách rưới, nhưng những người xung quanh không có vẻ để tâm.

"Có vẻ như họ là người mới đến.”

"Hãy nhìn xem, chắc trên đường đi họ đã rất khó khăn."

Đó là những khó khăn cho hàng ngàn người dân đến Morata. Nhiều người khi đến nơi trông như họ đã không tắm mấy ngày. Gaston thấy ngạc nhiên về Morata sau khi anh đã rửa mặt.

‘Thành phố này thật là sống động.’

Pavo cũng nghĩ như vậy.

‘Có rất nhiều người dân. Nhìn ở đây, mình đoán có hơn 3000 người dân trong làng.'

Họ biết rằng đây chỉ là lối vào làng và rất nhiều người đi qua đây hàng ngày. Khá nhiều người đang đi bộ quanh làng. Các thương gia đã mở gian hàng và bán thực phẩm cho những người đầu bếp.

"Pavo, tôi nghĩ đây là một ý tưởng tốt khi đi đến Morata."

"Đây là một lĩnh vực hoàn toàn mới của một thành phố đang phát triển! Đó không phải là tồi tệ và tôi không biết nếu chúng ta có thể làm được gì ở đây nhưng chắc sẽ rất vui đó."

Và rồi, có vấn đề gì đó.

Một cư dân Morata vội vã chạy đến và nắm lấy tay Pavo.

"Anh có kỹ năng về kiến trúc à?"

Pavo run lên khi anh trả lời.

"Vâng, tôi là một kiến trúc sư."

"Tốt! Dạo này vợ tôi đang mang thai? Mấy đứa con tôi sẽ được sinh ra sớm thôi và tôi cần một ngôi nhà mới. Tôi bận rộn và tôi không có thời gian để làm điều đó. Xin hãy giúp tôi và anh sẽ không hối tiếc đâu!"

Ttiring!

Xây một ngôi nhà cho một cặp vợ chồng.
Ngôi nhà dành cho vợ và con anh ấy. Hãy làm anh ấy an tâm bằng cách xây một ngôi nhà vững chãi càng sớm càng tốt.
Anh ấy muốn ngôi nhà của mình được xây giữa hai đến ba lô đất để trồng táo ở phía tây. Vật liệu xây dựng có thể là gỗ và đá.
Độ khó: D
Tiền thưởng: 26 ~ 309 vàng.
Thay đổi phụ thuộc vào kích thước của ngôi nhà đã hoàn thành và các vật liệu xây dựng.
Quest hạn chế:
Chỉ dành cho nghề kiến trúc sư.
Pavo gật đầu.

"Hãy để đó cho tôi. Tôi sẽ xây dựng cho anh một ngôi nhà vững chãi. Nó sẽ chịu đựng được tất cả các cơn bão."

Bạn đã chấp nhận quest.
Nhà được làm bằng cách đào đá.

Rất nhiều thành phố bận rộn với việc xây dựng nhà ở mới cho người dân.

Dân làng thậm chí còn xây dựng một khu mua sắm mới.

Các cư dân đã có thể phần nào xây dựng được một số công trình.

Nhưng chất lượng của những ngôi nhà ảnh hưởng đến sự hài lòng của người dân và cải thiện được an ninh công cộng. Nếu ở mức độ nhất định, năng suất lao động cũng có thể tăng.

Ngay cả với một vài người giúp đỡ, bạn vẫn cần sự trợ giúp chuyên nghiệp của một kiến ​​trúc sư.

Một vương quốc. Một bức tường xung quanh thị trấn của Morata đang được xây dựng.

Để đảm bảo sự an toàn và ổn định của thị trấn, họ xây một bức tường và mở rộng thành phố.

Rất nhiều người quan tâm tham gia.

Họ đã được thông báo rằng sẽ có một ngôi làng mới mọc lên ngoài các bức tường.

Làng Morata vẫn còn kém phát triển. Họ đã phải tạo ra những cánh đồng mới và đường thủy.

Sự đầu tư quy mô lớn đối với Morata đã thay đổi nhanh chóng cuộc sống của người nghèo.

Cơ hội.

Đây là nhiệm vụ tốt nhất cho một kiến ​​trúc sư.

Các cơ hội để tham gia tích cực cho sự phát triển của một thành phố!

Pavo xắn tay áo lên.

"Chúng ta cần phải làm việc một cách nhanh chóng! Bắt tay vào công việc thôi. Chúng ta sẽ cần thêm những người khác để giúp."

"Haha, tôi sẽ giúp."

Gaston không thể che giấu được sự ghen tị khi nhìn thấy Pavo làm việc.

Có vấn đề với nghề nghiệp của bản thân là điều buồn nhất.

Nhiệm vụ là rất ít và nếu bạn không làm việc, bạn sẽ chết đói.

Tuy nhiên, trong Morata, họ có nhu cầu lớn đối vời nghề kiến ​​trúc. Chỉ có thần linh mới biết được có bao nhiêu việc làm cho anh ta.

'Kiến trúc sư đã tốt hơn rất nhiều. Mình sẽ không bao giờ được công nhận là một nghệ sĩ.’

Tuy nhiên, mọi thứ thay đổi sau đó đối với Gaston.

Người dân đã đưa cho anh ta.

"Anh có thể giúp tôi được không? Tôi cần một bảng hiệu cho một cửa hàng mà tôi sắpmở."

Đó không phải là một công việc khó khăn để làm.

Sau đó, các cụ già trong làng đến.

"Tôi muốn anh vẽ một bức tranh trên cổng thành như một biểu tượng của làng."

Các công việc liên tục đến với Gaston.

Thậm chí anh còn được yêu cầu vẽ một bản đồ quái vật ở các vùng lân cận. Khi bản đồ đã được hoàn thành, nó có thể được bán cho các nhà thám hiểm và anh sẽ có được danh tiếng.

Anh thậm chí còn có công việc là vẽ bức tranh cho một lâu đài.

Các cụ già trong làng cho biết.

"Ông chủ của chúng tôi là một người yêu nghệ thuật. Tôi nghĩ rằng ông ấy muốn đưa ra một số hỗ trợ cho các nghệ sĩ trong thành phố của mình."

Tiền mà Weed đầu tư đã được sử dụng để phát triển các thị trấn.

Ngoài việc đóng góp cho Giáo Hội Freya, già làng còn sử dụng một khoản tiền lớn vào nghệ thuật và văn hóa.

***

Weed và đồng đội của cậu đang bay trên những con dơi.

"Kyyyaaaah!"

Surka hét lên vì cô sợ độ cao.

Những con dơi không mạnh mẽ như Wyvern, bọn rồng ý to lớn hơn nhiều.

Coi chừng! Coi chừng!

Bất cứ khi nào cô nhìn xuống mặt đất, sự sợ hãi lại tăng lên.

Cô ấy đang rất sốc.

"Đây là cách mà cuộc phiêu lưu bắt đầu..."

Đó là một sự khởi đầu hoành tráng cho cuộc phiêu lưu để đời. Đây là loại phiêu lưu mà Maylon đã mơ về.

Pale cảm giác không được ổn.

"Maylon-nim."

"Vâng?"

"Bọn dơi này không phải rất đáng sợ sao?"

"Dạ ..."

"Chúng ta đang hướng đến vương quốc của Vampire và cưỡi trên lưng một con dơi sẽ là một trải nghiệm mà chúng ta không thể bỏ lỡ."

Maylon đã bị thuyết phục.

Cảm giác này hơi khác khi cô tưởng tượng việc đi trên xe hơi với việc cưỡi trên lưng những con dơi!

Thật là hư cấu khi nghĩ người ta có thể cưỡi lên lưng những con dơi.

‘Hóa ra đây là cuộc phiêu lưu của Weed.'

Pale đã mong điều tương tự.

Đây là nơi tiếp theo mà họ đi kể từ lúc đến thành phố thiên đường, Lavias. Họ đã trải qua một quãng thời gian dài làm nhiệm vụ và các cuộc phiêu lưu.

Những con dơi đã bay rất lâu cho đến khi Morata ra khỏi tầm nhìn.

Những cái hồ và núi trông nhỏ hơn móng tay của họ. Họ bay quá cao lên và ngôi làng trông giống như một dấu chấm.

Sau đó, họ dừng lại tại chỗ!

Những con dơi Vampire vỗ cánh tại chỗ.

Sau khi chờ một lúc, Weed hỏi.

"Tori, mi có bị lạc đường không vậy?"

"Không, thưa chủ nhân."

Tori trả lời bằng một giọng nói thoải mái.

"Bao lâu nữa chúng ta lại đi tiếp?"

"Không, chúng ta đến nơi rồi."

"Vậy sao?"

"Chủ nhân, Todeum là thành phố của các quý tộc bóng đêm. Chúng ta sẽ không bao giờ đi đến được thành phố Riga lúc trời sáng được!"

"Vậy là ..."

"Chúng ta phải đợi cho đến đêm mới bay tiếp được."

Họ vẫn còn treo trên bầu trời và phải lắng nghe âm thanh của không khí.

Weed buông ra một tiếng thở dài vì Tori đã nói một cách rất tự nhiên.

'Mình đã đi với cả tổ đội. Mình đã lãng phí cả một ngày vì thằng khốn ngu dốt này!'

Weed hối hận. Cậu đã lãng phí nguyên một ngày.

"Tori."

"Ánh mắt anh sao nhìn em như thế…"

"Lại đây, gần hơn nữa."

"Không muốn đâu, ứ ừ."

Tori cuối cùng cũng nhận ra. Weed đang mỉm cười rạng rỡ.

"Không phải mi đã nói rằng mi sẽ đưa ta và đội của ta đến nơi trong một thời gian ngắn sao?"

"Vâng."

Tori cười và để lộ những chiếc răng nanh của mình.

"Đây là lần cuối cùng ta nghĩ rằng chúng ta sẽ phải nói lời tạm biệt. Không phải mi thích các tác phẩm điêu khắc của ta sao?"

"Một tác phẩm điêu khắc sao, thưa chủ nhân? Tác phẩm điêu khắc của chủ nhận thực sự là rất đẹp."

Tori liền bay qua..

Khuôn mặt của hắn không thể hiện tí nghi ngờ nào.

‘Mi thật ngu như heo vậy.’

Weed nheo mắt. Sau đó, cậu lại bắt đầu thông Tori.

Papapapapak!

Một âm thanh mát mẻ và vui tươi trong không trung.

Có những cảnh mà Mapan luôn nhớ trong đầu. Pale và Yurin chỉ đứng nhìn.

Đôi mắt của Hwaryeong sáng lên.

"Rất mạnh. Anh ấy thật tuyệt."

Weed tung ra những tuyệt chiêu rất mạnh mẽ

Geomchi gật đầu.

"Có vẻ như mình đã dạy cậu ta một cách chính xác."

Các Geomchi thông cảm với Weed.

"Anh ta chỉ tát nó thay vì đấm."

Geomchi3 có một cảm giác ngứa ran.

"Tôi muốn thông threesome quá..."

Geomchi4 đồng ý.

"Có vẻ như sẽ tốt hơn nếu mình có một con dơi và thông nó ngay tại đây.”

"Geomchi4, chúng ta sẽ xem liệu chúng ta có cơ hội để quất được một con không nhỉ."

"Tôi sẽ làm cho coi."

Irene đã buộc phải tiến lên phía trước.

Đây là cách suy nghĩ chắc chắn không bình thường!

‘Một người chỉ nghĩ về tiền bạc và những người khác thì hẹp hòi và bạo lực!’

Đó là những gì Irene nghĩ về triết lý của Weed. Tuy nhiên, cô cảm thấy tội nghiệp cho Tori.

Weed có thể cảm nhận được từng cái thông của cậu.

Cậu đã sử dụng số lượng lớn những cú đánh mạnh và nhanh tỏa ra những chấn động khủng khiếp.

Weed mài dũa kỹ thuật của mình bằng cách đánh đập Tori!

Kĩ năng kiếm thuật của cậu tăng lên bằng những đòn tấn công cơ bản.

Bất cứ khi nào cậu xài skill một cách chính xác đối với con quái vật, cũng đều gây ra sát thương rất lớn.

Nhưng nếu cậu ra đòn không liên tục thì kỹ năng tung ra sẽ bị hủy bỏ. Sẽ rất cần thiết để kích hoạt và sử dụng hợp lý các kỹ năng cận chiến.

Bởi vì điều này, đó là một kỹ năng mà bạn cần luyện tập sử dụng trong Royal Road.

Surka đã rất ấn tượng.

‘Cách anh ấy đấm thật tuyệt vời!'

Cô xem thử cô có thể học hỏi bất cứ điều gì từ Weed không. Với class của cô, cô nhìn và học hỏi cách ra đòn để tăng sát thương nhiều hơn.

Từng tia sáng mờ đi nhường chỗ cho bóng đêm bao trùm.

Cánh cửa Todeum đang mở ra.

Họ đang đứng trên mặt đất thay vì bầu trời!

Kurururang!

Họ đang đi sâu vào một khu đầm lầy.

Tori nói.

"Đây là lối vào củaVương quốc Todeum!"

Vừa nói xong, Tori chui vào một cái lỗ và nhanh chóng chuồn đi.

"Kyaaaaaah!"

Surka la lớn một cách đầy nữ tính!

Hầu như cùng một lúc, một giọng nói nham hiểm quỷ quyệt phát ra.

"Vương quốc của quý tộc của đêm! Chào mừng đến với thành phố Todeum! Kuehuehuehuehue."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui