Lên Án

Kỳ Bạc Ngôn bị nhập xác à?

Lời nói ám chỉ trắng trợn thế này khiến Kỷ Vọng rụt lưng lại, một cơn hoảng sợ vô hạn dâng lên, anh sững người, hoài nghi nhìn chằm chằm Kỳ Bạc Ngôn.

Ngay cả Đoạn Âm Vũ còn biết phải che chắn micro khi nói mấy lời không nên nói trước ống kính, vậy mà tại sao Kỳ Bạc Ngôn lại không hề kiêng kỵ như vậy.

Chẳng lẽ tổ tiết mục là người của công ty Kỳ Bạc Ngôn hay sao? Vậy nên hắn chẳng biết kiêng dè gì cả?

Kỳ Bạc Ngôn buông Kỷ Vọng ra, nhìn thấy biểu cảm của đối phương, không nhịn được bật cười hớn hở.

Lúc này những người khác cũng đã chạy đến, không khí vô cùng vui vẻ, Kỷ Vọng cũng không dám làm gì, trong tiềm thức nhìn về phía tổ chương trình, nhân viên âm thanh và đạo diễn.

Nhân viên âm thanh và trợ lý quả nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn về phía Kỷ Vọng.

Tim Kỷ Vọng lúc này như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, máu trong cơ thể như bị đun sôi sùng sục, anh hận không thể tóm lấy cổ áo Kỳ Bạc Ngôn, hung hăng đánh hắn một cú.

Trong nháy mắt, trong đầu anh hiện lên mấy từ khóa thu hút #Sốc! Biểu cảm của Kỳ Bạc Ngôn#, #Diễn viên tuyến 18 và lưu lượng đang hot#, #Sau lưng minh tinh đẹp trai hào nhoáng#

Tai họa khủng khiếp của Kỳ Bạc Ngôn ập tới, nếu công ty của hắn không thể giải quyết được sẽ phải mai danh ẩn tính.

Căn nhà anh mua còn chưa trả góp xong, nếu Kỳ Bạc Ngôn phải mai danh ẩn tính không có chỗ ở, anh có thể nhường phân nửa nhà cho hắn, dù sao Kỳ Bạc Ngôn nói mấy lời này cũng là do mình, cũng nên gánh một phần trách nhiệm.

Nhưng chưa trả xong tiền nhà, chẳng lẽ phải tìm công việc khác sao?

Nói không chừng Kỳ Bạc Ngôn còn phải gánh nợ, không phải còn có hợp đồng sao? Hắn thiếu bao nhiêu? Giá nhà của hắn chắc cũng tăng không ít nhưng bán đi thì cũng như hạt cát trong sa mạc thôi!

Kỳ Bạc Ngôn cái gì cũng không biết, ngoại trừ làm minh tinh còn có thể làm gì? Không biết kính nghiệp như thế thật khiến người khác thật sự tức giận mà.

Kỷ Vọng bị dọa đến mức mặt mày cũng tái nhợt, Đoạn Âm Vũ nhìn thấy vẻ mặt bất thường của anh, lo lắng hỏi: "Anh à? Anh có ổn không?"

Kỳ Bạc Ngôn thấy vậy, vừa định nói gì đó, đạo diễn Giang đã dùng loa hô: "Kỳ lão sư, Kỷ lão sư, micro của hai người có bị gì không, không thu được âm."

Kỷ Vọng như vừa ở địa ngục được vớt lên thiên đường, Kỷ Vọng hít một hơi thật sâu, ngón tay lạnh buốt sờ lên micro của mình, phát hiện dây cáp kết nối đã bị rút ra từ lúc nào.


Khỏi nghĩ cũng biết là ai làm rồi, nhân viên tổ thu âm tới giúp anh và Kỳ Bạc Ngôn điều chỉnh lại micro, toàn bộ quá trình anh không thèm nhìn tới Kỳ Bạc Ngôn, nếu như có thể, anh không thể chờ để rời khỏi cái show này nữa rồi.

Nếu bị dọa thêm lần nữa, anh sợ mình sẽ tổn thọ mười năm mất.

Cơm trưa mọi người muốn ăn ở trong sân, đích thân đầu bếp kinh nghiệm dày dặn nhất làng nấu các món đặc sản địa phương, ngoại trừ xem như phần thưởng cho bọn họ ngoài ra còn muốn giới thiệu văn hóa ẩm thực của thôn.

Từ nơi thi đấu về làng cách một đoạn, chia ra hai chiếc xe để về. Kỷ Vọng không muốn đi chung xe với Kỳ Bạc Ngôn, nhưng không được như ý muốn của anh, anh vừa mới lên xe, Kỳ Bạc Ngôn đã bước một chân theo sau rồi, đi cùng xe còn có Trương Mộ Tiên, chiếc còn lại chở ba người Omega.

Anh ngồi cạnh Trương Mộ Tiên, Kỳ Bạc Ngôn ngồi ở cuối cùng.

Kỷ Vọng vừa định nhắm mắt nghỉ ngơi thì Trương Mộ Tiên nhắc đến chuyện bắn cung khi nãy, hắn hỏi Kỳ Bạc Ngôn và Kỷ Vọng, hai người học ở đâu.

Kỳ Bạc Ngôn khiêm tốn nói: "Sở thích nghiệp dư riêng thôi, lúc không có lịch trình thì tôi đi chơi với bạn bè mấy lần."

Nghe vậy, Kỷ Vọng cũng không tiện nghỉ ngơi, mọi người còn đang làm việc, anh nói: "Em học lúc tham gia diễn xuất, nhưng sau khi học được thì thấy kỹ năng phù hợp, cũng không khó lắm."

Trương Mộ Tiên cười nói: "Xem ra khi quay xong, tôi cũng nên đi chơi bắn cung vài lần mới được."

Kỷ Vọng nói: "Chỗ lúc trước em học bắn cung khá ổn, thầy dạy rất tốt, anh có hứng thú thì em sẽ gửi địa chỉ cho anh."

"Được đó, tôi còn chưa thêm Wechat của các cậu, chờ đạo diễn đưa điện thoại thì chúng ta thêm bạn bè." Trương Mộ Tiên nói.

Thực ra trước khi khai máy bọn họ cũng đã thêm Wechat rồi, đương nhiên tài khoản đó là tài khoản công việc của Trương Mộ Tiên, có nhân viên chuyên môn quản lý, hiện tại ý của Trương Mộ Tiên là thêm Wechat cá nhân.

Trong vòng bạn bè, có thêm tài khoản Wechat cá nhân, có vài người xem chuyện này là đường tắt để tìm kiếm tài nguyên.

Một số cơ hội là trong mấy cuộc trò chuyện, ở tiệc rượu, có người quen giới thiệu, như vậy có thể nhận được tài nguyên khá tốt, thế nên xem như là được sự giúp đỡ của gió Đông.

Nhưng chuyện này không bao gồm Kỷ Vọng, nói anh thanh cao cũng được, chăm chỉ cũng được, anh thực sự không muốn đạt được cơ hội theo cách này.

Hơn nữa, tài nguyên là những thứ mà công ty phải lo, nghệ sĩ đã chia tiền nhiều như vậy, công ty cũng không thể không làm.

Đối với việc Trương Mộ Tiên chủ động, Kỷ Vọng thoải mái gật đầu.


Lúc này Kỳ Bạc Ngôn ở phía sau nói: "Vậy chúng ta cũng thêm Wechat đi."

Câu này của hắn, không biết "chúng ta" trong ý hắn là chỉ ai, Trương Mộ Tiên cởi mở nói ok, Kỷ Vọng do dự một chút, chần chừ nói được.

Nhắc mới nhớ, anh quả thật không có Wechat của Kỳ Bạc Ngôn, số điện thoại cũng không lưu, số điện thoại của Kỳ Bạc Ngôn cũng chỉ là một dãy số trong điện thoại của anh, mặc dù anh đã thuộc lòng dãy số này.

Không phải là anh cố tình ghi nhớ mà là do thấy nhiều lần nên lưu lại mãi trong đầu.

Càng nghĩ càng phiền, Kỷ Vọng dựa nhẹ gáy mình vào ghế da sau đầu, cố gắng thanh tỉnh lại.

Còn chưa kịp dựa lần thứ hai đã cảm giác có thứ gì đó cản ở sau gáy, quay đầu nhìn lại, là ngón tay của Kỳ Bạc Ngôn, nhẹ nhàng đỡ lấy ghế, còn hắn thì nháy mắt vẻ vô tội.

Kỷ Vọng tức giận khi nhớ tới những lời hắn nói với mình lúc nãy, bao gồm cả việc hắn lén lút rút micro của anh. Không thèm quan tâm đến nữa, anh nghiêng người, tựa đầu lên cửa xe, muốn trân trọng cuộc sống mà tránh xa Kỳ Bạc Ngôn một chút.

Trên đoạn đường còn lại, không ai nói gì cả, mọi người đều nghỉ ngơi. Đợi đến lúc vào sân, mùi thơm của món ăn đã bay ra, Đoạn Âm Vũ cùng những người khác đã đến ngồi trước, dọn canh xới cơm.

Ba người bọn họ hẳn là trên xe nói chuyện rất vui vẻ, Chu Sơ Tuyết và Trịnh Kỳ Hồng cười cười nói nói, bầu không khí không hề ngượng ngùng.

Người dân trong thôn mời món cơm rang thịt ba chỉ, hải sản tươi ngon, màu sắc mà hương vị đều vô cùng tuyệt vời đãi mọi người thưởng thức.

Kỷ Vọng ăn đến nửa bát cơm mới lấy lại tinh thần, phát hiện Kỳ Bạc Ngôn ngồi đối diện anh, hắn cắn cắn đũa, đôi mắt lóe sáng, đây là biểu cảm lúc Kỳ Bạc Ngôn gặp món hắn yêu thích.

Giống như lần đầu ở quán xiên nướng kia, Kỳ Bạc Ngôn miệng nói không thích cách bày trí món ăn quá mức tồi tàn nhưng lại bị hương vị chinh phục.

Tuy nhiên về sau Kỳ Bạc Ngôn không có đến đó nữa, nếu không quán ăn kia nhất định sẽ biến thành quán nổi tiếng trên mạng, fan của hắn sẽ nhao nhao tới đó ăn.

Anh nhìn món mà Kỳ Bạc Ngôn động đũa nhiều nhất, là món cá, một lát không biết có nên tìm đầu bếp trong thôn học hỏi một chút, cũng không phải muốn nấu cho Kỳ Bạc Ngôn ăn, chẳng qua là do hợp khẩu vị của mình mà thôi.

Cùng lúc đó, Trương Mộ Tiên và Đoạn Âm Vũ mỗi người một câu chọc cười, làm cho bầu không khí sôi nổi hẳn, thỉnh thoảng có người trả lời, tất cả mọi người đã rất cố gắng thi đấu, đồng thời cũng no căng cả bụng.

Sau bữa ăn đạo diễn Giang để bọn họ nghỉ ngơi một chút, hoạt động kế tiếp đến ba giờ mới bắt đầu. Bây giờ mới là một giờ chiều, đạo diễn Giang vậy mà tốt tính cho bọn họ nghỉ ngơi tận hai tiếng sao?


Lúc này nhân viên công tác tiến tới đưa điện thoại cho bọn họ, đạo diễn Giang ho khan một tiếng: "Hôm nay là công bố chính thức của chương trình, mọi người có thể xem qua."

Trong đám người, Kỷ Vọng rốt cục cũng nhìn thấy bóng dáng Tiểu Húc. Tiểu Húc nhiệt tình chào hỏi, Kỷ Vọng khe khẽ mỉm cười.

Weibo của nghệ sĩ rất ít khi tự mình đăng nhập, đều là do trợ lý phụ trách, chủ yếu là trông chừng nghệ sĩ, tránh tiệt trường hợp trượt tay like bài.

Không có máy quay ở bên cạnh, sáu vị khách mời đều được gặp trợ lý của mình để xem cho chương trình tạp kỹ.

Nói là chính thức công bố nhưng thực ra cũng chỉ là một bức ảnh tạo hình của các thành viên, mấy lời đồn thổi hay nhận xét của cư dân mạng cũng được đăng tải nhiệt tình.

Mùa đầu tiên vẫn còn đang quay, sau khi quay xong hai tập đầu thì mới có thể cắt ghép thành trailer.

Tiểu Húc ấn mở tài khoản Weibo chính thức của chương trình, trên đó đã đăng một bộ ảnh, tuy chụp riêng nhưng kỹ thuật hậu kỳ rất tốt, hiệu ứng ảnh tổng hợp cuối cùng rất đẹp.

Bộ trang phục phức tạp mà Kỳ Bạc Ngôn đã chọn cho anh quả thực nhìn không hề kỳ cục mà lại vô cùng phù hợp.

Thế nhưng, trong bức ảnh tập thể đó, vị trí của Kỳ Bạc Ngôn và anh có hơi đặc biệt, hướng người bọn họ hơi nghiêng về nhau, mặc dù không thể hiện rõ ràng trong bức ảnh nhưng vẫn có thể cảm thấy được chút thân mật.

Kỷ Vọng đang nghĩ có phải bản thân có tật giật mình không, Tiểu Húc cho anh xem hết ảnh chụp thì muốn cất điện thoại. Kỷ Vọng nhíu mày nói: "Để tôi xem bình luận chút đã."

Tiểu Húc nói: "Như vậy được rồi mà anh Vọng."

Giọng Kỷ Vọng nhẹ nhàng mà cứng rắn: "Lấy ra."

Tiểu Húc đành phải đưa lại, chương trình đăng bài hai tiếng trước, bây giờ đã có hơn 50.000 lượt truy cập vào bình luận, đa số đều là các fan khống bình, đương nhiên có cả fan của Kỷ Vọng.

Anh đến tham gia chương trình này, công ty không thể mặc kệ anh được.

Lướt xuống chút nữa đã nhìn thấy một số fan khống bình, một bình luận có ít nhất 800 phản hồi mà nội dung của nó là:

[Làm ngơ những chuyện ngoài cửa]: Chỉ có tôi cảm thấy Kỳ Bạc Ngôn và Kỷ Vọng hợp nhau sao? Người khác là hình tập thể, còn bọn họ thì giống ảnh cưới vậy.

Nhấp vào bình luận này, đống phản hồi phía dưới xé nhau thành một trận gió tanh mưa máu.

[Tiểu đội Bạc Hà hà yêu Kỳ đại]: Tới rồi tới rồi, gà rừng tuyến 18 đừng có cọ nhiệt Kỳ Gia của tôi ok?

[Nghe lời Kỳ nói]: Đúng đúng đúng, chỉ có ngươi đơn thân độc mã thôi, fan CP dám khiêu chiến trước mặt chính chủ trước khi phát sóng, coi chừng bị nghiệp quật đó.


[Bò sữa Tiểu Phương]: Miệng fan của minh tinh Kỳ phía trên sao lại bẩn như vậy chứ, quả thực là fan nào idol nấy.

[Mang giày chạy lẹ]: Tôi ngược lại thấy CP này khá ổn, dù sao cũng đâu phải là thật, đám fan only khóa mõm đi, nếu idol nhà mấy người công khai Omega, có phải mấy người khóc tới chết không.

[Ngôn Ngôn em yêu anh]: Ôm Kỳ Gia của chúng ta đi, Bạc Hà không tiễn.

[Mojito Bạc Hà]: Thực ra tôi rất thích nhan sắc Kỷ Vọng, ôm nắp nồi chạy trốn.

[Cúc áo nhỏ]: Lầu trên cẩn thận bị đuổi khỏi fandom, ai cũng biết fan Bạc Hà chính là một lũ chó dại. Minh tinh nào dính vào bảo bối của bọn họ không chết thì cũng trầy da tróc vẩy.

[Ma ma số 1 của Tiểu Kỷ]: Ôm Tiểu Kỷ nhà chúng ta đi, không phải chỉ là một bức ảnh sao, mấy người cấu xé nhau cái gì!

[Cổ vịt rất ngắn]: Lầu trên là fan thật à? Không phải thủy quân à, nhà mấy người hai ba ngày lên mua hotsearch để marketing, nam phụ mỗi ngày đều ôn nhu, tôi sắp ói đến nơi rồi, đáng tiếc làm đủ trò mà cũng không nổi được, sao vậy, bây giờ còn nghĩ cách ôm đùi cọ nhiệt hả?

Kỷ Vọng còn muốn xem tiếp nhưng điện thoại lại bị Tiểu Húc lấy mất, gương mặt Tiểu Húc lúng túng nói: "Đừng xem nữa anh à, thật ngứa mắt mà."

Thực ra mấy bình luận kia Kỷ Vọng cũng không quá để tâm lắm, chẳng qua là muốn xác nhận chuyện tốt của anh và Kỳ Bạc Ngôn tốt nhất đừng lọt ra ngoài, chẳng ai được lợi cả.

Lúc này anh nghe thấy một tiếng hô, thuận mắt nhìn theo, là trợ lý của Kỳ Bạc Ngôn, sắc mặt người nọ tái mét, suýt nữa ngất xỉu.

Lúc này Tiểu Húc mở màn hình lên, xem một lát, kinh ngạc nhìn về phía Kỳ Bạc Ngôn.

Kỷ Vọng cảm thấy không ổn, trực tiếp cầm lấy điện thoại từ tay Tiểu Húc, bình luận có 800 phản hồi lúc nãy đã tăng lên rất nhiều.

Ấn mở đọc phản hồi, tất cả ID bình luận đều là dấu chấm hỏi.

Nhìn thông báo mới nhất, Kỷ Vọng cuối cùng cũng nhìn ra hung thủ gây ra vụ ầm ĩ này.

[Tình yêu của bé bảy 781]: Trời đựu???? Kỳ Gia vậy mà like cái bình luận này á??? Anh ấy bị hack nick hả???

[Kỳ Kỳ tự do bay nhảy]: Á á á á á á tui không tin, chắc chắn là do hợp tác với chương trình thôi!! Kỳ Kỳ ơi anh bị bắt cóc rồi đúng không!!

Kỷ Vọng siết chặt điện thoại trên tay, cảm thấy huyết áp đang tăng lên, suýt chút nữa ôm gáy ngất đi.

[08092021]

Chuâng: chuẩn bị nói về quá khứ rồi ಥ‿ಥ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận