Lên Án

[Vợ của A Vọng]

Nhìn thấy dòng chữ này, Kỷ Vọng lại bắt đầu khó mà khắc chế được nỗi nhớ nhung, kỳ thật trước giờ vẫn luôn nhớ, nhưng mà trước kia phải cưỡng ép chính mình không được phép suy nghĩ đến, bây giờ không cần phải kiềm chế nữa, nỗi nhớ mong của anh trong phút chốc bắt đầu lan tràn mạnh mẽ.

Anh vẽ một ngôi sao năm cánh bên cạnh hàng chữ của Kỳ Bạc Ngôn, thực ra Kỷ Vọng không thích người khác đụng vào đồ của mình, nhưng mà Kỳ Bạc Ngôn thì khác, mỗi dấu vết Kỳ Bạc Ngôn để lại, cho đến bây giờ đều có thể làm Kỷ Vọng thật tâm mà mỉm cười.

Kỷ Vọng lấy điện thoại ra, gửi cho Kỳ Bạc Ngôn một tấm ảnh, khen ngợi suy nghĩ của đối phương, lại hỏi lịch trình mấy ngày kế tiếp của hắn.

Kỳ Bạc Ngôn không có trả lời, có thể là đã để chế độ máy bay rồi. Kỷ Vọng không có bận rộn như vậy, nói với Kỳ Bạc Ngôn 'trước khi dấu vết mờ đi, quay về bên anh', thật sự là hơi khó, nếu như anh đến chỗ Kỳ Bạc Ngôn, ngược lại thuận tiện hơn nhiều.

Khoảng thời gian cách lần ghi hình tiếp theo của 《 Ở trên đường 》còn không đến nửa tháng nữa, làm sao có chút thời gian như vậy cũng không chờ được.

Kỷ Vọng ở trong lòng thầm mắng chính mình vô dụng, rõ ràng ý thức được bây giờ đã nhanh chóng tiến vào trạng thái tình yêu cuồng nhiệt, lần nữa nhắc nhở bản thân lần yêu đương này nhất định phải cẩn trọng, lý trí, tỉnh táo.

Có điều nếu ba từ này nếu có thể duy trì, vậy thì cũng không thể gọi là yêu đương nữa.

Kỳ Bạc Ngôn bề bộn nhiều việc, lịch trình sắp tới dày đặc, còn mang theo chất giọng trầm khàn mà nũng nịu, nói 'anh ơi, anh đến đây, em mua cho anh vé khoang hạng nhất.'

Kỷ Vọng hỏi: "Em còn không có thời gian quay về khách sạn, tôi qua đó làm gì?"

Kỳ Bạc Ngôn: "Ngủ với em." Nói xong lại sợ Kỷ Vọng hiểu lầm: "Ngủ trong sáng, em sẽ không làm gì."

Thoạt nhìn đoạn đối thoại này có vẻ bình thường, nhưng đọc qua lần nữa lại làm cho Kỷ Vọng giống như bị lửa thiêu đốt, anh là người trưởng thành, người trưởng thành buổi sáng tỉnh lại sẽ khí huyết tràn trề.

Đến lúc đó không đợi Kỳ Bạc Ngôn làm ra cái gì, sợ lầnh đã mạnh mẽ xuống tay với người đang theo đuổi anh trước.

Đêm đó Tống Cách từ nước ngoài trở về, còn đặc biệt mua quà lưu niệm cho Kỷ Vọng, vậy mà lại bị kẹt ngoài cửa không vào được.

Nhập sai mật mã 3 lần liên tiếp, cho đến khi Kỷ Vọng bị tiếng động của hắn làm ồn mới đi ra khỏi phòng, mở cửa cho hắn vào.

Cửa vừa mở ra đã thấy Tống Cách cúi người xuống bướng bỉnh nhìn chằm chằm vào khóa mật mã, giống như đang muốn cố gắng nhập lại lần nữa.

Kỷ Vọng nói: "Đừng thử nữa, đổi mật mã rồi."

Tống Cách lúc này mới đứng thẳng dậy, khó hiểu hỏi: "Tại sao?"

Kỷ Vọng lấy dép lê đưa cho Tống Cách, nghĩ nghĩ, quyết định lát nữa đi ra ngoài mua sắm: "Bởi vì phải yêu đương."

Sau khi nói xong, Kỷ Vọng lấy chìa khóa trên cái giỏ ở huyền quan: "Cậu ngồi trước đi, tôi đi ra ngoài mua chút đồ."

Tống Cách bị tin tức này dọa sợ đến ngây người: "Cái gì? Cậu thoát kiếp FA rồi? Ai vậy! Là ai đã lừa gạt Kỷ Vọng của nhà tôi thế! Tôi biết ngay mà, cái giới giải trí phù phiếm kia làm sao có thể bỏ qua một tiểu thịt tươi ngon miệng như cậu chứ!"

Kỷ Vọng tức giận nói: "Từ khi nào tôi trở thành của nhà cậu, ở trước mặt bạn trai tôi kiềm chế một chút?" (Bạn traiiiiiiiii tôi kìa)

Vẫn là nam? Tống Cách tò mò hỏi: "Chẳng lẽ là Đoạn Âm Vũ?"

Kỷ Vọng đội mũ, đeo khẩu trang lên: "Tôi ra ngoài."

Tống Cách thậm chí không thèm nhìn tới đôi dép lê Kỷ Vọng đưa cho hắn, trực tiếp đi theo sau Kỷ Vọng.

Kỷ Vọng vừa tung ra một thông tin hot như vậy, sao hắn có thể ngồi ngốc một mình ở nhà được, hắn tò mò muốn chết.

Hắn đi theo Kỷ Vọng đến siêu thị, trên đường đã làm phiền Kỷ Vọng tận 7749 lần.

"《 Ở trên đường 》cũng không phải chỉ có một Omega, chẳng lẽ cậu thích thầm Trịnh Kỳ Hồng nhiều năm? Không phải chớ Kỷ Vọng, cậu thích các chị gái à?"

Kỷ Vọng hận không thể chặn miệng Tống Cách lại: "Được rồi, cậu sẽ gặp được em ấy."

Tống Cách xoa xoa hai tay: "Vậy thì ngại quá, ngoài cậu ra tôi chưa từng gặp qua những minh tinh khác, có cần phải chuẩn bị giấy để xin chữ ký không?"

Nghĩ đến bạn gái Tống Cách là fans của Kỳ Bạc Ngôn, Kỷ Vọng cảm thấy có thể ký tên, cho nên gật đầu.

Vừa đến siêu thị, Kỷ Vọng đã đi vào khu đồ dùng hằng ngày, mua một đôi dép lê mới, bàn chải đánh răng rồi khăn mặt...thậm chí còn tiêu tiền mua một bộ đồ ngủ tơ tằm đắt tiền.

Tống Cách ở bên cạnh nhìn thấy anh xài tiền như nước, đau xót đến nghiến răng nghiến lợi: "Bạn bè nhiều năm như vậy cũng chưa từng thấy cậu mua đồ ngủ tơ tằm cho tôi."

Kỷ Vọng bình tĩnh nói: "Da em ấy mỏng manh lắm."

Tống Cách:...Ý là da tôi thô hơn à.

Nhìn thấy số đo, Tống Cách do dự nói: "Có phải mua quá size rồi không, Omega nhỏ nhắn mặc không vừa đâu."

Chẳng lẽ là một Beta có dáng người khá lớn? Không lẽ lại là Trương Mộ Tiên?

Tống Cách đem tất cả những khách mời của 《 Ở trên đường 》đều đoán qua một lần, ngoại trừ Kỳ Bạc Ngôn, chỉ thiếu điều là không đoán thêm các staff vào thôi.

"Ai nói với cậu là Omega." KỶ Vọng cầm một hộp dây chun bỏ vào giỏ hàng.

Nháy mắt kia, một suy nghĩ giống như tia lửa điện lướt qua trong đầu Tống Cách, hắn hít vào một hơi, kinh ngạc trừng mắt nhìn Kỷ Vọng: "Cậu, cậu! Cậu! Kỳ..."

Không đợi Tống Cách nói hết cái tên kia lên, đã bị Kỷ Vọng bịt miệng lại, Kỷ Vọng thấp giọng nói: "Đừng kinh ngạc như vậy."

Tống Cách sững sờ, tự mình tiêu hóa một lúc lâu, đến lúc phụ giúp Kỷ Vọng đẩy xe để thanh toán hóa đơn, cũng không quấy rầy đến Kỷ Vọng nữa.

Lúc thanh toán, Kỷ Vọng đã tiêu rất nhiều tiền, tất cả những thứ anh mua cho Kỳ Bạc Ngôn đều không nhìn giá cả mà chỉ nhìn chất lượng. Số dư Alipay rơi bộp bộp, Kỷ Vọng cũng không hề cảm thấy đau lòng.

Tống Cách đứng bên cạnh thấy thế, rốt cuộc cũng nặn ra một câu: "Cậu thật sự thích hắn sao."

Kỷ Vọng xách túi đồ, nghĩ nghĩ: "Không phải thích."

Tống Cách như khẽ thở ra một hơi, đại khái Kỷ Vọng là một Alpha, lại cùng một Alpha khác ở chung một chỗ, chuyện này làm Tống Cách cực kỳ lo lắng.

Nào biết rất nhanh sau đó, lời nói của Kỷ Vọng khiến trước mắt hắn tối sầm lại, Kỷ Vọng nói: "Tôi yêu em ấy."

Lúc anh nói câu này, ánh mắt bình tĩnh nhìn thẳng phía trước, chỉ có khóe miệng lộ ra ý cười, trong câu nói vô cùng tự nhiên mà thốt ra lời yêu.

Chỉ là Tống Cách biết, Kỷ Vọng không phải là người sẽ tùy tiện nói lời yêu, hắn biết Kỷ Vọng luôn yêu sâu đậm một người trong lòng, mấy năm nay vẫn không thể quên được.

Kỷ Vọng chưa từng nói ra người kia là ai, cho nên Tống Cách đến bây giờ cũng không biết.

Bây giờ người này bị Kỳ Bạc Ngôn thay thế, Tống Cách cũng không biết là phúc hay là họa.

Chỉ cảm thấy đại minh tinh có rất nhiều scandal, vẻ ngoài lại quá mức đẹp mắt, cũng không phải bộ dáng đáng tin cậy lắm.

Có điều Tống Cách cũng không phải dạng người sẽ làm bạn bè cụt hứng, hắn chỉ nói: "Cố lên nhá."

Con đường của hai Alpha hẳn là càng khó đi hơn so với những người khác, lời chúc phúc của Tống Cách chính là phải cố lên.

Lời này khiến cho Kỷ Vọng có chút kinh ngạc nhìn sang Tống Cách một chút: "Cậu thật sự chấp nhận rất nhanh?"

Tống Cách sờ sờ thái dương: "Bởi vì, tốt xấu gì cũng đọc sách nhiều năm như vậy, là một Beta thời đại mới đấy. Chỉ cần cậu không phải thích bạn gái tôi, tôi đều chúc phúc cho cậu."

Nói đến bạn gái, Tống Cách bổ sung thêm: "Yên tâm, trước khi các cậu công khai, tôi sẽ không để cho Hạ Nguyệt biết."

Chuyện công khai này có vẻ rất xa vời, ít nhất bây giờ nó không nằm trong phạm vi lo lắng của Kỷ Vọng. Anh thì không sao cả, chỉ là tổn thất của Kỳ Bạc Ngôn lớn hơn, cho nên điều này chưa cần thiết.

Sau khi nói xong, Tống Cách lại khôi phục tính cách lắm lời thường ngày của mình, bô bô nói: "Sao tôi và Kỳ Bạc Ngôn lại có nghiệt duyên như vậy! Bạn gái tôi thích hắn thì cũng bỏ đi, ngay cả anh em tốt nhất của tôi cũng chết mê chết mệt với hắn, quá đáng quá rồi!"

Buổi tối Kỳ Bạc Ngôn call video, thấy Tống Cách đi ngang qua sau lưng anh, sắc mặt liền trầm xuống, Kỳ Bạc Ngôn nhìn đồng hồ trước mắt: "Thầy Kỷ, bây giờ đã là 10 giờ tối, anh có thể giải thích một chút tại sao bên cạnh anh có người đàn ông khác không."

Hay lắm, bây giờ Kỳ Bạc Ngôn ngoại trừ hai cách xưng hô Kỷ Vọng hoặc cưa cưa, lại có thêm một cái là thầy Kỷ để gọi khi ăn dấm.

"Không phải người đàn ông khác, là Tống Cách bạn của tôi, là một Beta." Kỷ Vọng quay đầu nói Tống Cách đang khẩn trương đứng đó không xa nói: "Cậu muốn qua đây chào một tiếng không?"

Tống Cách nhăn nhó đi lại đây, nhìn Kỳ Bạc Ngôn trong màn hình một hồi, đột nhiên quay đầu nói với Kỷ Vọng: "Sao hắn ở trong camera cũng đẹp đến như vậy, đây chính là minh tinh đó hả?"

Thiên xuyên vạn xuyên, mã thí bất xuyên*, có điều loại nịnh nọt này đối với Kỳ Bạc Ngôn mà nói đã sinh ra miễn dịch rồi, hắn xoi mói đánh giá Tống Cách một lúc, còn chưa kịp lên tiếng, Kỷ Vọng đã bổ sung: "Hắn có bạn gái rồi, là một Omega."

*Thiên xuyên vạn xuyên: có nghĩa là xu nịnh, tức là nịnh người bằng những lời ngon tiếng ngọt. Đã từng nói bất luận thế nào cũng có thể bị người nhìn thấu, chán ghét. Chỉ có những lời tâng bốc là điều ai cũng thích nghe.

Một câu lập tức giải trừ nguy cơ, Kỳ Bạc Ngôn – người luôn lo lắng người khác sẽ cướp mất cưa cưa của hắn, lại lộ ra một nụ cười hiền lành nói: "Xin chào, tôi là Kỳ Bạc Ngôn, là..."

Tống Cách: "Tôi biết, vợ của A Vọng."

Kỳ Bạc Ngôn sửng sốt, nét cười trên mặt càng đậm hơn, lặp lại nói: "Vợ à."

Tống Cách chà xát hai tay nói: "Cậu không biết đâu, hôm nay Kỷ Vọng mua cho cậu rất nhiều đồ đấy, còn nói yêu cậu tới..."

Kỷ Vọng đá Tống Cách một cái: "Có thể im miệng rồi."

"Không cầm im miệng đâu, Tống Cách có đúng không, chúng ta thêm phương thức liên lạc đi." Kỳ Bạc Ngôn thân thiết nói.

Kỷ Vọng úp màn hình điện thoại xuống bàn ăn, liếc mắt cảnh cáo Tống Cách một cái, sau đó mới cầm điện thoại lên: "Em có chắc là muốn nói chuyện với Tống Cách cả đêm?"

Toàn thân Tống Cách rùng mình một cái, tự giác đứng dậy: "Được rồi, tôi đi trước, hai người các cậu cứ từ từ video call đi."

Kỷ Vọng kỳ quái hỏi: "Không phải cậu nói muốn ở lại để chơi game sao?"

Tống Cách tức giận trừng mắt nhìn Kỷ Vọng: "Chơi game hay bạn trai quan trong hơn? Yêu đương cho tốt đi, A Vọng ngốc."

Sau khi nói xong, Tống Cách liền chào với Kỳ Bạc Ngôn trong màn hình: "Đúng rồi, bạn gái tôi thực sự thích cậu, lần sau gặp mặt nhớ ký tên cho tôi nha."

Chờ Tống Cách đi rồi, Kỳ Bạc Ngôn mới nói với Kỷ Vọng: "Em thích người bạn này của anh."

Kỷ Vọng chần chừ ừ một tiếng, không nói gì thêm, nói chuyện với Kỳ Bạc Ngôn một lúc lại nhịn không được hỏi: "Tại sao em lại thích Tống Cách?"

Kỳ Bạc Ngôn: "Em thích bạn bè của anh không tốt sao? Anh lúc trước luôn nói rằng em không muốn kết thân với bạn của anh."

Kỷ Vọng: "Cũng không nói là không tốt..."

Kỳ Bạc Ngôn ngạc nhiên nói: "Anh ơi, anh đang ghen sao?"

Kỷ Vọng cũng không phủ nhận, nói trắng ra luôn: "Ừm, em còn muốn thêm phương thức liên lạc với hắn."

Kỳ Bạc Ngôn nheo mắt lại, rồi cong lên: "Chỉ vì cái này?"

Kỷ Vọng nghiêm túc nói: "Tôi biết giữa hai người sẽ không có cái gì, chỉ là tôi không thích ánh mắt của em đặt lên người khác."

Kỳ Bạc Ngôn sửng sốt một lúc: "Anh à...anh trước kia cũng không giống như vậy."

Kỷ Vọng dịu dàng nói: "Tôi vẫn luôn như vậy, Kỳ Bạc Ngôn, tôi có dục vọng độc chiếm em còn hơn so với tưởng tượng của em."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui