Chương có nội dung bằng hình ảnh
[Kỳ Bạc Ngôn có cần phải tìm người trong đoàn để theo dõi anh không?]
Lúc tỉnh táo lại cũng đã là chuyện của hai ngày sau rồi. Kỳ nhạy cảm này bọn họ gần như không rời giường.
Mỗi một ngóc ngách trong phòng đều nhuốm đầy khí vị của bọn họ, mặt trời ngoài cửa sổ hết nhô lên rồi lại lặn xuống.
Trong thời gian này, Lý Phong có đưa đến cho bọn họ thuốc bổ dinh dưỡng chuyên dụng cho kỳ phát tình AO, phòng ngừa thể lực không theo kịp.
Lý Phong ở bên ngoài gõ cửa, Kỳ Bạc Ngôn bên trong ôm Kỷ Vọng tựa sát cửa mà hôn môi, say mê không kiểm soát.
Đến ngày thứ ba, cả người Kỷ Vọng từ trong ra ngoài như ngâm trong mùi rượu đào, hoàn toàn thấm đẫm.
Tiểu Húc xin cho anh nghỉ 4 ngày, anh với Kỳ Bạc Ngôn ở trong phòng vượt qua 3 ngày.
Kỳ nhạy cảm của Kỷ Vọng dài hơn trước, khi trước chỉ cần một ngày là có thể chấm dứt.
Mặc dù Kỷ Vọng không có đi kiểm chứng, nhưng trong lòng anh đại khái đã hiểu được tại sao lại như vậy, đơn giản vẫn là có liên quan đến Thời Dao.
Lúc anh đi vào phòng tắm, chỉ cần liếc mắt nhìn thoáng qua cũng biết anh vừa trải qua cái gì, chân không thể khép lại, bước đi rất chậm.
Kỷ Vọng ở trong phòng tắm xả nước vào bồn tắm, lấy thuốc lá ra.
Bỏ thuốc lá rất khó, cả quá trình dài đằng đẵng. Đặc biệt là khi ở trong đoàn không thể nhìn thấy Kỳ Bạc Ngôn, Kỷ Vọng sẽ hút một điếu Sobranie vị đào, xem nó như là tin tức tố của Kỳ Bạc Ngôn, hít sâu vào phổi, bao bọc lấy anh.
Bây giờ cảm giác mùi hương này không còn giống tin tức tố của Kỳ Bạc Ngôn nữa, không có thứ gì có thể so sánh với Kỳ Bạc Ngôn được.
Thuốc lá có thể làm giảm đau, giúp tinh thần tỉnh táo trong thời gian ngắn.
Vì thế Kỷ Vọng cắn điếu thuốc, một chân bước lên bồn cầu, giữa tiếng nước ào ào rửa sạch mình.
Sau khi rửa sạch, Kỷ Vọng nhét một viên thuốc vào như lần trước, chờ đến khi ra khỏi phòng tắm, thân thể anh lại khôi phục dáng vẻ nghiêm chỉnh như trước, chỉ là phạm vi chuyển động tương đối nhỏ.
Ít nhất không giống như lúc mới bước vào, dáng vẻ bị người 'làm' đến đi cũng không nổi.
Cửa vừa mở ra, eo đã bị Kỳ Bạc Ngôn ôm lấy.
Vẻ mặt Kỳ Bạc Ngôn còn chìm trong cơn buồn ngủ, là phương chủ yếu xuất lực ba ngày qua, hắn nhẹ nhàng ngáp một cái: "Tỉnh dậy tại sao không gọi em."
Sau khi nói xong, môi hắn dán lên cổ Kỷ Vọng, hôn tới hôn lui.
Ngoài thảm trạng trên cổ của Kỷ Vọng ra, dấu vết trên cổ Kỳ Bạc Ngôn cũng không ít, hầu hết bên gáy, thậm chí là sau cổ đều có dấu răng của Alpha không không chế được mà cắn lên.
Kỳ Bạc Ngôn kéo áo tắm của Kỷ Vọng ra, bàn tay dán sát vào bộ phận đã bị hắn sờ soạng qua nhiều lần, cúi đầu nhìn xuống, cuối cùng cũng thanh tỉnh mở mắt: "Tự mình bôi thuốc rồi?"
Kỷ Vọng dùng bàn tay mang theo hơi nước ấm áp, xoa xoa đuôi mắt Kỳ Bạc Ngôn: "Ừm, anh còn giúp em xả nước đầy bồn tắm luôn rồi, em vào ngâm mình đi, bằng không lát nữa ngồi máy bay sẽ mệt mỏi."
Kỳ Bạc Ngôn vuốt ve eo lưng Kỷ Vọng, tùy ý trả lời: "Tại sao em phải đi?"
Kỷ Vọng phản ứng lại: "Không phải em lén đến à?"
Kỳ Bạc Ngôn dùng giọng điệu giống như buồn rầu, lại tựa như nghịch ngợm: "Anh à, nếu không phải 3 ngày trước anh 'tấn công' em, khi đó em đã đi gặp mặt đạo diễn Trần rồi."
Kỷ Vọng kinh ngạc: "Tại sao em...đợi đã, em nhận được vai diễn?"
Kỳ Bạc Ngôn mặc lại áo cho Kỷ Vọng, bây giờ bon họ không thể 'làm' thêm được, Lý Phong đã đặt trước một nhà hàng để buổi tối hắn cùng dùng bữa với đạo diễn Trần.
"Không tính là vai diễn gì, em hát bài hát chủ đề trong phim này, thuận tiện làm cameo."
"Còn đầu tư thêm chút tiền, bây giờ em xem như là cổ đông nhỏ của phim này."
Kỷ Vọng nghe hiểu ý của hắn, Kỳ Bạc Ngôn đây là đang đập tiền để tiến vào bộ phim này.
Trần Thăng ghét nhất là lót tiền vào đoàn, nói không chừng phân đoạn ngắn ngủi của Kỳ Bạc Ngôn cuối cùng sẽ bị Trần Thăng cắt sạch không còn một chút.
Đáng thương đến thế nào, vất vất vả vả quay lâu như vậy, lại đổi không được mấy cảnh trước ống kính.
Diễn xuất của Kỳ Bạc Ngôn Kỷ Vọng đã thấy qua trong MV, cho dù trong mắt anh Kỳ Bạc Ngôn chỗ nào cũng tốt, nhưng diễn xuất thực sự không đạt tiêu chuẩn của Trần Thăng.
Nếu Kỳ Bạc Ngôn bị Trần Thăng mắng đến tối tăm mặt mũi thì phải làm sao bây giờ! Anh sợ anh vì Kỳ Bạc Ngôn nhịn không được mà ầm ĩ với Trần Thăng.
Này cũng quá lộn xộn rồi.
Kỳ Bạc Ngôn vô tâm vô phế ôm lấy cưa cưa cõi lòng còn đang tràn ngập lo lắng, đi vào phòng tắm ngâm mình, còn sai bảo Kỷ Vọng giúp hắn lấy bath bomb* đến, ở trong phòng tắm nghịch đến vui vẻ, còn rất thơm nữa, bọt bong bóng nổ ra còn có màu cầu vồng.
*Bath bomb
Kỷ Vọng đi lấy bath bomb, bỏ vào bồn tắm cho cục cưng, anh hỏi: "Em đến đây phía công ty không nói gì à?"
Mái tóc Kỳ Bạc Ngôn ẩm ướt ôm vào mặt, hắn ngồi trên thành bồn tắm nhìn Kỷ Vọng: "Không cần lo cho em, bây giờ em muốn làm cái gì thì làm cái đó, cho dù nghỉ ngơi một thời gian cũng có thể."
Kỷ Vọng: "Thời gian trước không phải em còn bận rộn nhiều việc à, mới xuất viện đã chạy lịch trình."
"Đó là cướp tài nguyên của Phương Thịnh Vân, không thể không làm." Kỳ Bạc Ngôn có chút hối hận, nếu không hắn cũng không cần phải đợi đến bây giờ mới có thể đi tìm Kỷ Vọng.
Kỷ Vọng: "Rốt cuộc em đầu tư bao nhiêu tiền."
Kỳ Bạc Ngôn nói ra mấy con số, lập tức làm trước mắt Kỷ Vọng tối sầm lại.
Mấy ngàn vạn đối với bộ phim này kỳ thật không phải là con số quá lớn, nhưng đối với Kỷ Vọng mà nói cũng đủ nhiều rồi.
Tiền catse của anh trong phim cũng không được nhiều đến vậy.
Hơn nữa Kỳ Bạc Ngôn vốn không cần đến, này là bởi vì gặp anh, không tiếc tiêu phí một số tiền lớn.
Kỳ Bạc Ngôn nghịch bath bomb cầu vồng trong bồn tắm, lau đi vết hồng nhạt trên mặt Kỷ Vọng: "Anh à, em tin anh nhất định có thể kiếm về doanh thu phòng vé."
Kỷ Vọng che mặt, nặng nề thở dài: "Lần sau em làm chuyện gì, có thể thương lượng với anh trước được không?"
Kỳ Bạc Ngôn cây ngay không sợ chết đứng nói: "Là anh không thể lấy điện thoại liên lạc với em, làm sao em có thể thương lượng với anh được?'
Kỷ Vọng nhất thời không nói lên lời, rõ ràng trước đó anh cũng đã dùng điện thoại Tiểu Húc trộm gọi điện cho Kỳ Bạc Ngôn, làm sao lại nói là không có liên lạc, còn tại sao không cho hắn gọi đến, đó là vì quy củ của đoàn phim rất nghiêm ngặt.
"Em diễn vai gì?" Kỷ Vọng hỏi.
Anh đã xem qua toàn bộ kịch bản, thật sự không nghĩ ra còn có vai nào dư ra cho Kỳ Bac Ngôn đến diễn.
Kỳ Bạc Ngôn mất tập trung nói: "Không biết, hình như là một người xuất hiện trong ký ức yêu hận tình thù của đời trước, trang chủ đời trước của sơn trang Nhất Kiếm?"
Kỷ Vọng nhanh chóng từ trong trí nhớ trích xuất ra thiết lập nhân vật của vị trang chủ này.
Dựa vào sức mạnh của mình, khuấy động lên một trận gió tanh mưa máu trong giang hồ, trang chủ của sơn trang Nhất Kiếm làm tan nát vô số trái tim thiếu nữ.
Quan trọng là, vai diễn của Kỷ Vọng là con riêng thất lạc của trang chủ.
Anh ở ngoài đời là chồng của Kỳ Bạc Ngôn, ở trong phim lại gọi Kỳ Bạc Ngôn là cha?
Đây là cái luân lý quan hệ lung tung lộn xộn gì vậy.
Kỳ bạc Ngôn không có đọc kịch bản, nhưng hắn nhìn thấy vẻ mặt Kỷ Vọng không đúng, lập tức truy hỏi.
Đến khi biết được đáp án, trên môi Kỳ Bạc Ngôn lộ ra một nụ cười đáng tiếc: "Sớm biết thế đã xem kịch bản, mấy ngày qua chúng ta còn có thể chơi thêm vài trò đa dạng."
Kỷ Vọng: "Nghĩ cũng đừng nghĩ tới."
Anh bỗng nhiên nhớ lại lúc Kỳ Bạc Ngôn vừa đến, hỏi anh tên một người. Khi đó đầu óc anh đều là chuyện trên giường, không có nghe rõ.
Kỷ Vọng hỏi Kỳ Bạc Ngôn, hắn nói tên ai.
Kỳ Bạc Ngôn nghiêm nghị ngẩng mặt lên, dáng vẻ như bắt quả tang người yêu mình ngoại tình: "Tại sao anh không nói cho em biết, anh ở cùng một chỗ với Thịnh Ly."
Kỷ Vọng có chút mê man nói: "Trần Thăng muốn bọn anh bồi dưỡng tình cảm, hơn nữa bọn anh đều là..."
Câu còn lại là 'đều là Alpha', Kỷ Vọng kịp thời nuốt ngược vào, lại ngăn không được Kỳ Bạc Ngôn đoán ra vài phần.
"Kia thì thế nào, em cũng là Alpha, anh không thể ở cùng một chỗ với hắn." Vẻ mặt Kỳ Bạc Ngôn khi nói câu này âm trầm đến lợi hại, không phải đang nói đùa, hắn thật sự để ý.
Kỷ Vọng không muốn cãi nhau với hắn: "Biết rồi, kỳ thật bây giờ tình cảm bồi dưỡng đã đủ rồi, đến lúc phải tách phòng."
Kỳ Bạc Ngôn lại không có bỏ qua như vậy, hắn vươn tay ôm lấy eo Kỷ Vọng, kéo người vào trong bồn tắm lớn, bồn tắm gánh chịu thể trọng của hai người đàn ông to lớn lập tức tràn ra không ít nước, Kỷ Vọng dựa vào lồng ngực Kỳ Bạc Ngôn: "Anh vừa mới đổi thuốc."
"Tại sao Thời Dao lại lấy trộm quần áo của anh?" Kỳ Bạc Ngôn không có hối lỗi lắm, liên tục đặt câu hỏi.
Nếu nói chuyện anh ở cùng Thịnh Ly là do Tiểu Húc tiết lộ cho Lý Phong, xem như cũng hợp lý.
Thời Dao trộm quần áo anh? Sao anh lại không biết chuyện này, còn có, tại sao Kỳ Bạc Ngôn lại biết được?
Vốn thấy Kỳ Bạc Ngôn không có hỏi đến tên Thời Dao, trong lòng Kỷ Vọng còn ôm vài phần may mắn.
Bây giờ hỏi tới Thời Dao, Kỷ Vọng khó tránh khỏi có phần khẩn trương: "Em nói bậy bạ gì đó, Thời Dao trộm quần áo của anh lúc nào? Còn có...sao em lại biết chuyện này được?"
Kỳ Bạc Ngôn ở trong nước thò tay xuống phía dưới áo choàng tắm của Kỷ Vọng, dưới tay động mấy cái đã khiến Kỷ Vọng chật vật vịn chặt thành bồn tắm, trên mặt đỏ ửng: "Đừng...đừng nghịch."
Đối phương không thèm nghe, lực đạo còn tăng thêm vào phần, Kỳ Bạc Ngôn thỏ thẻ: "Trong đoàn có người của em, cho nên em biết."
Sao trong đoàn lại có người của Kỳ Bạc Ngôn? Huống chi anh chỉ là đi quay phim, làm việc bình thường, Kỳ Bạc Ngôn có cần phải tìm người trong đoàn để theo dõi anh không?
Đối với cách làm của Kỳ Bạc Ngôn, người bình thường lúc này đều nên cảm thấy sợ hãi.
Sợ người yêu có tính chiếm hữu và kiểm soát quá mức mãnh liệt.
Có điều Kỷ Vọng không chỉ không sợ, còn cho rằng là anh làm cho Kỳ Bạc Ngôn không có đủ cảm giác an toàn.
Mà sự thật chứng minh, anh quả thực che giấu Kỳ Bạc Ngôn chuyện Thời Dao là bạn đời có độ phù hợp đến 100% với anh.
Kỳ Bạc Ngôn khẽ nói: "Anh à, tại sao anh lại chột dạ?"
Kỷ Vọng cứng đờ, anh nghĩ thầm, vẻ mặt vừa rồi của anh hẳn là không có lộ ra nửa điểm bất thường.
Diễn viên trời sinh nói dối rất tốt, bọn họ có thể dùng kỹ năng diễn xuất để che giấu bản thân.
Cho nên Kỳ Bạc Ngôn đây là đang thăm dò cậu?
Kỷ Vọng đang do dự giữa việc nói hay không nói.
Lần này cuối cùng anh cũng hiểu được, tại sao có một số việc Kỳ Bạc Ngôn lại không muốn nói cho anh.
Đặt mình vào hoàn cảnh của đối phương mà nghĩ, nếu hôm nay người ở trong đoàn phim bị phong toả là Kỳ Bạc Ngôn gặp phải một Omega, Kỷ Vọng sẽ nghĩ thế nào?
Kỷ Vọng nắm lấy bàn tay Kỳ Bạc Ngôn đang ở dưới nước, tim anh chợt thắt lại, anh không thể tưởng tượng được.
Không phải bởi vì không muốn thẳng thẳn, mà là sợ sau khi nói ra, Kỳ Bạc Ngôn sẽ có phản ứng như thế nào.
Cho dù Kỷ Vọng hứa hẹn trăm lời với Kỳ Bạc Ngôn, anh tuyệt đối sẽ không rời đi, Kỳ Bạc Ngôn cũng không nhất định sẽ tin tưởng.
Mặc dù Kỷ Vọng sẽ không, nhưng Kỷ Vọng càng lo lắng phản ứng của Kỳ Bạc Ngôn khi biết chuyện này.
Có thể sẽ cảm thấy Kỷ Vọng muốn chọn quay về cuộc sống bình thường với một Omega là bạn đời định mệnh, mà không phải là Kỳ Bạc Ngôn, một Alpha.
Có lẽ bước tiếp theo, hắn chính là muốn mang Kỷ Vọng về căn biệt thự kia nhốt lại.
Cho dù thật sự có bị nhốt lại hay không, kỳ thực Kỷ Vọng đều không sợ.
Anh chỉ lo sợ Kỳ Bạc Ngôn không vui, lại càng sợ Kỳ Bạc Ngôn sẽ khổ sở.