Bạch Nam vội vàng đẩy anh ra, cậu hoảng loạn đến mức không biết phải giải thích thế nào.
“Mắt cậu ấy dính bụi, anh lấy giúp.
”
Mãn Mãn cũng không nghĩ gì nhiều, cô lại gần hỏi xem tình hình của cậu, còn cậu được một phen hú hồn.
Một lúc sau, cậu xin phép rời đi, Mãn Mãn tiễn cậu ra cổng.
“Lần sau lại đến nhé.
”
“Vâng ạ.
”
Cậu vừa rời đi, Cyrus cũng định ra ngoài.
“Anh đi đâu sao ?”
“Đến công ty.
”
Nói rồi anh lái xe rời đi, thực chất anh đang lái xe đến nhà cậu, chuyện ban nãy còn dang dở, anh phải làm cho xong.
Vừa mở cửa vào nhà cậu đã bị anh chặn cửa.
“S.
.
ao.
.
an.
.
h lại…”
Cyrus không nói gì mà vội vàng đẩy cậu vào nhà, đóng cửa lại, cậu nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu.
Anh liền thuận lợi mà ép cậu vào tường.
“Chưa làm xong, sao lại bỏ về ?”
“Gì ?”
Anh hôn lấy cậu, nụ hôn cuồng nhiệt của anh quấn quýt vào đôi môi ngọt ngào của cậu, mọi khoảnh khắc như dừng lại, nụ hôn cháy bỏng khiến cơ thể cả hai như dính sáp vào nhau.
Chuyện gì đến cũng đến, anh nhấc bổng chân kia của cậu, tư thế này quả thực quá sexy rồi, từng nhịp một cơ thể đưa đẩy vào nhau, tiếng l.
é.
p n.
h.
é.
p càng lúc càng lớn, cả hai vẫn thế tiếp tục trong bầu không khí quyến nồng này.
…
“Tiểu Nam lại không bắt máy nữa rồi, cậu ấy toàn làm cho mình lo lắng không thôi.
”
Tiểu Linh đã đến gần phía nhà cậu, cô ấy từng bước một tiến gần hơn.
Phía bên trong hai con người vẫn không hề biết chuyện gì mà vẫn xử lí công chuyện của họ, tiếp bước chân, tiếng rên rỉ của cậu, khung cảnh không dám tả.
Cốc.
.
cốc…
Cạch !
“Sao nhà tối vậy nhỉ ? Cậu ấy đi đâu sao ?”
Tiểu Linh bật đèn lên, căn phòng dần sáng hơn.
Bạch Nam và Cyrus ở trong nhà vệ sinh, anh vẫn tiếp tục làm, còn cậu van xin anh hãy dừng lại, nếu để Tiểu Linh biết được nhất định sẽ có chuyện không hay xảy ra.
“Cô ta dám làm gì tôi sao ?”
Cậu cố gắng hết sức mình không để phát ra tiếng rên nào, tiếng bước chân của cô đang bước từng bước đến từng phòng kiểm tra, bên trong anh vẫn không tha cho cậu.
Cậu thật sự muốn rên lên nhưng đã phải lấy tay bịt miệng lại, thấy cậu sắp chịu hết nổi anh liền hôn cậu, hư hỏng l.
u.
ồ.
n l.
ư.
ỡ.
i vào bên trong miệng cậu, cách này quả thực thành công, cậu không thể phát ra tiếng.
Tiểu Linh bước đến trước cửa nhà vệ sinh, cô nắm lấy tay nắm cửa, kéo xuống…
“Tiểu Nam !”
Cậu bước ra ngoài rồi vội đóng cửa lại.
“Nãy giờ cậu ở trong đó sao, tớ gọi lớn như vậy sao cậu lại không trả lời cho tớ biết chứ, cậu làm tớ lo quá.
”
“Tớ đi giải quyết chút mà, mau lại ghế ngồi đi đừng đứng đây nữa.
”
“Khoan đã, tớ muốn đi vệ sinh chút đã.
”
Cậu hoảng hốt mà hét lớn “Không được.
”
Tiểu Linh bị cậu doạ sợ, cô bối rối hỏi tại sao vậy.
Cậu cũng biết bản thân vừa lớn tiếng thái quá liền kiếm đại một cái cớ nói vội.
“Là.
.
là tớ vừa mới đi, vẫn còn mùi đó, đợi chút nữa rồi cậu hẵng đi.
”
“Ôi trời, tớ không ngại chuyện đó đâu, tớ vào chút.
”
“Nhưng tớ ngại.
”
Cậu cũng đành hết cách đành nói dối thì cũng phải nói đến cùng thôi, thấy cậu như vậy cô cũng không vào nữa, thôi được nhịn một chút cũng không sao, nếu Tiểu Nam mà buồn lòng thì không biết phải làm sao.
Cả hai cùng nhau lại ghế ngồi, anh cũng nhân cơ hội lẻn vào phòng ngủ của cậu.
Anh thầm nghĩ “Người như mình không ngờ lại có ngày phải trốn lui trốn lủi thế này.
”
Quả thực, tình yêu làm con người ta đánh mất bản thân mình, trở thành một người tốt hơn.
.